Chương 374: Đêm khuya trong bệnh viện


Quyền Thiếu Đằng không đưa ra ý kiến gì với thiết lập của Thiên Lang.

Không phải không muốn nói mà là không dám. A8nh ta sợ đưa ra ý kiến, Kiều Đông Dương sẽ làm cho anh ta một con còn biến thái hơn.
Quyền Thiếu Đằng:
Không cần quá nhiều thời gian, tôi ăn cơm nhanh lắm.

Trì Nguyệt:
...

Từ lúc nghe nói Kiều Đông Dương và Trì Nguyệt ở lại căn nhà gỗ vùng ngoại ô, Quyền Thiếu Đằng đã rất tò mò về nơi này. Đúng vậy, anh ta muốn khám phá tất cả những việc chưa từng làm.
Đến căn nhà nhỏ, anh ta vừa vào đã vui vẻ.
Trì Nguyệt:
...

Cô cầm thẻ trong tay:
Em đâu biết sinh nhật anh ta.
Kiều Đông Dương:
Anh biết.


Có nghiêm trọng không?
Trì Nguyệt hỏi. Kiều Đông Dương:
Anh phải đến đó mới biết được.

Anh biết Trì Nguyệt không thích Kiều Chỉnh Sùng, hơn nữa còn trong tình huống dẫn theo cô người tình nhỏ, sợ cô đến đó lại thấy phiền lòng.
Quyền Thiếu Đằ5ng:
Không phải cũng giống như tôi mời à?

Trì Nguyệt thở dài:
Tức là... tôi vẫn phải nấu cơm à?

Từng khoảnh đất trồng rau xanh và cây ăn quả xanh um tươi tốt. Quyền Thiếu Đằng hỏi:
Những mảnh đất này là ai nhận trồng thế?

Trì Nguyệt nhìn anh ta:
Chẳng lẽ đội trưởng Quyền cũng muốn nhận một khoảnh?

Cô nhìn Kiều Đông Dương, thầm thở dài.
Đúng như dự đoán. Lúc ăn cơm, Quyền Thiếu Đằng không nhắc một câu nào đến việc người máy.
Không ngờ Tiểu Nguyệt Nguyệt không chỉ xinh đẹp mà còn nấu ăn ngon như vậy. Sau này tôi phải thường xuyên đến đây mới được.
Trì Nguyệt nhìn anh ta:
Bây giờ cuộc sống của chúng tôi rất khó khăn, e rằng không có nhiều thời gian tiếp đón đội trưởng Quyền...

Cô rất muốn che mặt khóc rống.
Gặp phải người thế này... Có thể làm gì đây?
Quyền Thiếu Đằng:
Cô nói xem? Đương nhiên là muốn rồi! Có thu phí quản lý không?

Trì Nguyệt cong môi:
Anh nói xem?


Sao thế?
Trì Nguyệt thấy anh như vậy cũng căng thẳng.
Kiều Đông Dương cau mày:
Ba anh bị tai nạn xe, anh đi một lát.
Anh dừng lại nhìn Trì Nguyệt:
Cô gái kia cũng đi với ông ấy. Em ở nhà nghỉ ngơi đi, có chuyện gì anh sẽ liên lạc với em.

Với sự mong đợi háo hức của 3người cha già, anh ta ký tên vào bản kế hoạch thiết kế riêng, cũng hẹn thời gian nhận hàng.
Đến tối, anh ta đến n9hà Kiều Đông Dương ăn cơm.

Hả?
Trì Nguyệt không hiểu ra sao:
Không phải anh ta là tên vắt cổ chày ra nước à?

Kiều Đông Dương không giải thích, vừa hay điện thoại của anh kêu lên.
Đất trồng rau được phân chia cẩn thận, có mấy khoảnh đất được đánh dấu, còn được ghi tên.
Đất Tuyết Nha.
Nhưng dù sao cũng là ba Kiều Đông Dương, Trì Nguyệt hơi do dự
Em đi chung với anh.

Bệnh viện.
Trì Nguyệt yên lặng thở dài:
Tôi tưởng anh sẽ mời chúng tôi đi ăn cơm, đền bù bữa cơm6 lúc trưa.

Quyền Thiếu Đằng bình tĩnh bày tỏ:
Tôi sẽ bỏ tiền mua đồ ăn.
Trì Nguyệt:
?

Trì Nguyệt:
?

Con gà trống vắt cổ chày ra nước đưa thẻ ngân hàng cho cô?

A lô!
Anh nghe máy.
Không biết đối phương nói gì mà sắc mặt anh thay đổi:
Tôi biết rồi. Tôi đến ngay.

Vườn ca nhạc.
Khu vực sinh thái Máy bay chiến đấu dã thú.
Kiều Đông Dương nhìn thẳng vào đôi mắt cô.
Trì Nguyệt ồ lên:
Được rồi, được rồi, em sẽ trả lại cho anh ta.

Không cần.
Kiều Đông Dương cười.
Anh không chỉ biết sinh nhật Quyền Thiếu Đằng mà còn biết số tiền trong tấm thẻ này không chỉ đơn giản là phí quản lý đất. Quyền Thiếu Đằng không nhắc đến chi phí thiết kế riêng Thiên Lang với anh, có lẽ cũng suy nghĩ giống anh, không muốn biến một chuyện tốt đẹp thế này thành một vụ giao dịch thương mại.
Trì Nguyệt nghe Kiều Đông Dương giải thích xong thì thở dài:
Sau này ai nói anh ta có chỉ số EQ thấp, em sẽ chửi người đó.
Kiều Đông Dương cười:
Chỉ số EQ của anh ta mang lên xuống thất thường, rất hiếm có.
Trì Nguyệt đưa tấm thẻ trong tay ra:
Anh nói xem trong này có bao nhiêu tiền?

Quyền Thiếu Đằng:
... Đúng là người phụ nữ thực tế!

Trên hợp đồng thiết kế riêng không ghi chú rõ giá trị người máy. Bởi vì việc thiết kế riêng người máy bắt nguồn từ trận cá cược giữa Kiều Đông Dương và Quyền Thiếu Đằng ở Cát Khâu. Trì Nguyệt cảm thấy với chỉ số EQ của Quyền Thiếu Đằng, e rằng bây giờ cũng không biết Kiều Đông Dương cố ý cho anh ta cơ hội thắng, tìm lý do đưa người máy cho anh ta.

Đội trưởng Quyền, cái này.


Mật mã là sinh nhật của tôi.
Quyền Thiếu Đằng nháy mắt với cô rồi ngồi lên xe.
Quyền Thiếu Đằng hài lòng ăn xong bữa cơm, trước khi về Trì Nguyệt và Kiều Đông Dương tiễn anh ta đến tận cửa.
Anh ta nhìn khoảng đất trồng rau của Trì Nguyệt, đột nhiên lấy ra một tấm thẻ.
Tôi nhắm mảnh đất kia, cũng nghĩ được tên rồi. Gọi là kho lúa Huyết Lang đi. Cô cầm đi, đây là phí quản lý.

Quyền Thiều Đắng nhìn Kiều Đông Dương:
Anh ta nấu cũng được.

Trì Nguyệt:
...

Hai người vừa đến đã thấy Kiều Chính Sùng đi ra từ khoa Cấp cứu. Trên mặt ông có vết trầy xước đã được xử lý, trên cánh tay quấn băng gạc, vẻ mặt ủ rũ. Thấy Kiều Đông Dương vội vàng chạy đến, mãi mà ông vẫn không nói gì.

Trước kia có Đổng San, Kiều Chỉnh sùng luôn cho rằng sự xuất hiện của Đồng San khiến Kiều Đông Dương không muốn thân thiết với người trong nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dệt Ngân Hà Cho Em.