Chương 102: Bàn về vấn đề teamwork trong tu tiên


Chúc Dao nói tiếp:
Thường ngày ta không có thời gian chăm sóc cho các ngươi, sau này phái Lam Tường phải giao cho ngươi rồi.

Ngươi nhất định phải chăm sóc các sư đệ, sư muội cho thật tốt, nghe chưa?
Tư Tùng siết chặt nắm đấm, hồi lâu sau mới gật đầu một cái thật mạnh:
Vâng, chưởng môn.

Tốt lắm.
Chúc Dao hài lòng gật đầu, xem ra trách nhiệm đã bắt đầu được hình thành trong lòng cậu nhóc, đây là một dấu hiệu tốt.

Chúc Dao cho đám củ cải nhỏ khác ra ngoài, chỉ bảo mình Tư Tùng ở lại.

Sau đó cô cầm quả cầu thủy tinh đo linh căn mới tìm được trong Kiếm Các ra, ra hiệu cho cậu bé đặt tay lên.

Chỉ thấy quả cầu thủy tinh sáng lên, ba màu sắc vàng, đỏ và vàng đất hiện ra, quả nhiên là linh căn ba hệ Kim Hỏa Thổ giống trong giấc mơ.

Tư Tùng nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.


Ngươi mang linh căn ba hệ Kim Hỏa Thổ, tuy không phải là tốt nhưng cũng không kém.
Chúc Dao giải thích:
Hiện giờ ngươi là đại sư huynh của môn phái, đương nhiên cũng phải tu tiên.

Ta không hy vọng tu vị của ngươi cao đến mức nào, nhưng nhất định phải chăm sóc tốt cho đám nhỏ kia, quản lý phái Lam Tường thật tốt, ngươi có làm được không?
Tư Tùng suy nghĩ một hồi, gật đầu chắc nịch.

Lúc này Chúc Dao lấy một thẻ ngọc trồng ra, sau đó giữ trong lòng bàn tay, khắc vài loại pháp thuật ba hệ Kim Hỏa Thổ vào trong đó, đưa cho Tư Tùng.

Cô dặn cậu bé sau khi học dẫn khí vào trong cơ thể xong là có thể luyện lập theo phương pháp ghi bên trong.

Cô cũng tiện tay khắc lại các phương pháp luyện khí mà sư phụ để lại vào trong đó, linh căn của Tư Tùng rất thích hợp cho việc luyện khí.

Chỉ cần cậu bé chịu cố gắng, nói không chừng tương lai sẽ trở thành một vị đại sư luyện khí.

Tiếp sau đó có hướng dẫn cậu bé cách dẫn khí vào trong cơ thể.

Cô làm theo biện pháp sư phụ dạy khi trước, vận hành linh khí trong cơ thể Tư Tùng một lần, sau đó cho cậu bé tự mình lĩnh hội.

Tư Tùng lĩnh hội rất nhanh, rạng sáng ngày hôm sau cô phát hiện cậu bé đã tiến vào cảnh giới Luyện Khí tầng một.

Chắc hẳn là vì tinh thần trách nhiệm mà cô giao cho nên Tư Tùng rất chăm chỉ luyện công.

Chúc Dao tốn thời gian ròng rã nửa tháng mới bố trí xong đủ các chuyện vặt vãnh trong phái Lam Tường.

Cô khôi phục việc vận hành bình thường của môn phái, giao nhiệm vụ cụ thể cho từng củ cải nhỏ, để sau khi luyện công xong chúng cũng không đến mức bị chết đói.

Công pháp ghi trên những quyển sách ẩm ướt kia được Chúc Dao khắc lên thẻ ngọc, cũng sửa đổi một phần nội dung trong đó, thêm thắt vào các chú giải cho dễ hiểu.

Những phương pháp tu luyện này cũng không quá kém.

Đám yêu thú bị trận pháp truyền tống đưa tới đây được cô sắp xếp ở dưới núi, trấn thủ các cửa vào của trận pháp bảo vệ núi.

Bầy yêu thú này mặc dù chưa bị thu phục thành linh thú nhưng không dám chống lại Chúc Dao, thậm chí còn có cảm giác hưng phấn, kích động.

Quả nhiên thân phận Long tộc này vô cùng tiện dụng.

Đương nhiên Chúc Dao cũng thay đổi trận pháp bảo vệ núi, để nó không còn là một trận pháp ẩn giấu cùi bắp nữa, mà đã có chức năng phòng ngự.

Hiện giờ sau khi trận pháp kích hoạt, không có lệnh bài vào núi thì tu sĩ dưới Hóa Thần kỳ không thể tiến vào được.

Sau khi bố trí ổn thỏa mọi việc, Chúc Dao lấy vài món pháp khí sư phụ để lại ra, chọn được hai món pháp khí cấp năm.

Số còn lại đều là pháp khí cấp tám hoặc cao hơn, không đến Nguyên Anh thì đám nhỏ không thể dùng được.

Đúng là dù có nhiều bảo vật cũng không có cách nào cả.

Chính vì vậy Chúc Dao cố gắng khắc thêm nhiều phương pháp luyện khí và bố trí trận pháp.

Về phần sách liên quan tới chế tạo bùa chú, điều khiển thú thì rất ít, còn luyện chế đan dược á...

Rất xin lỗi, từ trước đến giờ sư phụ không thích dùng đan dược, cũng chưa từng dạy cho cô.

Cho nên sách về mảng này là con số không.

Cũng may trong môn phái khi trước có một ít phương pháp luyện chế đan dược cơ bản như Tích Cốc đan, như vậy thì đám củ cải nhỏ cũng không đến mức chết đói được.

Chúc Dao tốn ba tháng mới xử lý xong tất cả mọi chuyện.

Hiện giờ cho dù không có cô, những kẻ khác muốn động vào nơi này cũng không dễ.

Tư Tùng đã tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, cô lập môn quy đầu tiên cho môn phái, trước khi Trúc Cơ không được xuống núi.

Chúc Dao để Hạt Vừng và một tấm bùa truyền tin lại, sau đó quay về Ngọc Lâm Phong.

Dù Hạt Vừng không muốn ở lại cùng một đám trẻ con đầu còn để chỏm, dùng đủ chiêu trò làm nũng để xin được đi theo nhưng vẫn bị Chúc Dao tàn nhẫn từ chối.

Cô để nó lại đây là để chỉ điểm đám củ cải tu hành, cũng muốn dựa vào uy áp yêu thú cấp mười của nó để gây áp lực cho đám yêu thứ cấp thấp bảo vệ núi, đề phòng khi cô không có mặt ở đây sẽ xảy ra chuyện gì không may rồi rước họa cho môn phái.


Sư phụ, thế nào ạ?
Ngọc La thu tay làm phép về, nhìn Chúc Dao với vẻ mặt hưng phấn.

Sư phụ rời đi đã nửa năm, cảnh giới của cô bé đã ổn định vào ba tháng trước.

Trong thời gian ba tháng sư phụ chưa về, cô bé tập trung luyện tập pháp thuật hệ Bằng, hiện giờ tốc độ ra tay đã không hề thua kém gì với người có linh căn hệ Băng.

Chúc Dao khẽ gật đầu đáp, cô đang lo nghĩ một chuyện khác:
Củ cải nhỏ, tháng sau là con mười lăm tuổi rồi nhỉ?

Vâng ạ.
Ngọc La cảm thấy hiểu kỹ về chuyện sư phụ nhớ kỹ ngày sinh nhật của mình.

Đối với người tu tiên thì thời gian không phải là thứ gì quá quan trọng nữa rồi, đặc biệt là ngày sinh nhật năm nào cũng có, nên nó cũng không còn mang quá nhiều ý nghĩa.

Nếu sư phụ không nhắc tới chuyện này, chính cô bé cũng quên mất tiêu.


Chỉ còn năm năm nữa.
Chúc Dao lẩm bẩm một câu, năm năm sau chính là thời gian cô bé bị đoạt xác trong giấc mơ.


Tiếp theo ta sẽ dạy kiếm thuật cho con, con nhất định phải đạt được thành tựu trong năm năm này, tốt nhất là lĩnh ngộ được kiểm ý.

Kiếm ý!
Ngọc La không khỏi kinh ngạc:
Chẳng phải sau khi Kết Đan mới lĩnh ngộ được hay sao?

Không có chuyện gì là tuyệt đối cả!
Ai nói vậy chứ, chẳng phải Tiêu Dật đã lĩnh ngộ được kiểm ý khi mới Trúc Cơ ư? Mặc dù là có gian lận.


Vì sao phải vội vã như vậy ạ?
Ngọc La luôn cảm thấy sư phụ đang rất gấp gáp, trước đó thì cho mình lập tức Trúc Cơ, hiện giờ lại nhắc đến kiếm ý.

Chẳng lẽ yêu cầu đối với đệ tử Ngọc Lâm Phong luôn cao như vậy sao?

Chúc Dao nhìn cô bé, nghiêm túc nói:
Ta muốn con tham gia thi đấu môn phái vào năm năm sau, hơn nữa nhất định phải đứng đầu cấp bậc Trúc Cơ!
Hai mắt Ngọc La trợn tròn.

Thứ nhất, cô bé mới vừa Trúc Cơ, trong vòng năm năm có thể đạt tới Trúc Cơ trung kỳ hay không còn chưa rõ, huống chi đại đa số người tham gia đều là tu sĩ Trúc Cơ đại viên mãn.


Sư phụ, con...



Con chỉ cần nói cho ta biết là được hay không thôi?!
Ngọc La khẽ cắn môi, thi đấu môn phái là một sự kiện luận võ long trọng của toàn bộ các môn phái tu tiên, nếu như cầm chức quán quân thì đúng là chỉ một trận chiến đã nổi danh.

Vì lần kiểm tra linh căn khi còn bé, mọi người đều biết phái Khấu Cổ có một lô đỉnh linh căn hộ Thủy, hơn nữa còn được tôn giả Hóa Thần kỳ nhận làm học trò.

Nếu như dựa vào linh căn hộ Thủy để cướp được vị trí quán quân, vậy ít nhất không ai dám xem thường cô bé nữa.

Cô bé hít một hơi thật sâu, dường như đã hạ quyết tâm, gật đầu thật mạnh:
Được ạ!

Tốt lắm!
Chúc Dao gật đầu, cô sợ cả đời Ngọc La chỉ muốn trốn trong Ngọc Lâm Phong, không dám đi ra ngoài, như vậy thì cô bé mãi mãi không thể trưởng thành được.


Bắt đầu từ ngày mai ta sẽ dạy con kiểm thuật, con phải chăm chú học hỏi.

Vâng, thưa sư phụ.


Dù Chúc Dao dùng kiếm nhưng nếu bàn về kiểm thuật thì cô chẳng là cái thá gì so với sư phụ.

Nhưng sư phụ lại chưa từng dạy cô bất kỳ chiêu thức hay kiểm pháp chính quy nào cả, chỉ không ngừng luyện tập tay đôi với cô.

Thật ra phương pháp của sư phụ rất đơn giản, chân lý ở trong thực tiễn, chỉ khi ra tay thực sự mới biết chiêu kiểm nào thích hợp nhất.

Thật ra kiểm pháp không hề có bất kỳ chiêu thức cụ thể nào cả.

Cho nên cô cũng chọn phương pháp luyện đấu tay đôi để dạy củ cải nhỏ.

Nhìn cô bé bị mình đánh bại, sau đó tiếp tục đứng lên chịu đòn tiếp, Chúc Dao cảm thấy...

vui cực kỳ luôn! Ha ha ha, làm sư phụ thích hơn nhiều! Củ cải nhỏ là một bé ngoan, cho dù có liên quan tới cách dạy dỗ từ nhỏ, nhưng với tính cách hiện giờ của cô bé thì Chúc Dao dám cam đoan củ cải nhỏ sẽ không đi lệch đường.

Trong suốt năm năm đằng đẵng, ngày ngày Chúc Dao lấy việc đánh đồ đệ làm niềm vui.

Về phần máy xúc...

ấy chết, về phần phái Lam Tường, sau khi cô trở về đã nói chuyện diệt môn cho Tử Mộ biết, đương nhiên không nhắc đến đám củ cải may mắn còn sống sót kia.

Sắc mặt Tử Mộ vô cùng khó coi, chắc hắn là ông ta cũng đang suy đoán lý do tà tu lại đột nhiên tiêu diệt một môn phái tu tiên hạng hai không chút danh tiếng.

Chúc Dao không quan tâm tới những chuyện tiếp theo, dù sao việc này dính đến tất cả các môn phái tu tiên, cứ để chưởng môn đau đầu đi.

Tư Tùng cũng thường xuyên liên lạc, báo cáo cho cô biết các công việc lớn nhỏ trong phái Lam Tường.

Nói đến đây thì chính cô cũng muốn đi cảm ơn Tử Mộ một tiếng, năm đó kiên quyết mà kín đáo nhét cả đống công việc trong môn phái cho cô, để cô giải quyết không ít những vấn đề liên quan tới việc vận hành môn phái.

Cho nên hiện giờ cô có thể quản lý phái Lam Tường một cách thuận buồm xuôi gió.

Chỉ là tư chất của tám mươi hai nhóc củ cải kia không tốt lắm, phần lớn là đệ tử linh căn bốn hệ, linh căn năm hệ.

Đệ tử linh căn ba hệ như Tư Tùng còn rất ít chứ đừng nói đến linh căn hai hệ hay Thiên linh căn.

Điều này rất bất lợi với việc phát triển môn phái, bởi vì cho dù chúng nó liều mạng tu luyện cũng không có mấy đứa đạt được đến Nguyên Anh.

Nhưng Chúc Dao không cảm thấy vậy.

Ở thời hiện đại, một đoàn thể lớn mạnh không thể chỉ dựa vào một người hay mấy người được mà phải dựa vào việc phối hợp của đoàn đội.

Nếu solo không lại vậy thì mình chơi bầy đàn...

khụ khụ, chơi hội đồng.

Linh căn nhiều hệ có chỗ tốt riêng của nó, chí ít là điều này rất có lợi cho phối hợp chiến đấu.

Chúc Dao bảo Tư Tùng chú ý đến sở trường của các đệ tử, sau đó tiến hành bồi dưỡng chuyên biệt từng người.

Thủy Mộc thiên chữa trị, ai am hiểu pháp thuật hệ Thủy Mộc thì để làm hậu phương chữa trị.

Hỏa Kim mạnh tấn công, ai am hiểu pháp thuật hệ Hỏa Kim thì làm chủ lực công kích.

Hệ Thổ sở trường phòng thủ, am hiểu pháp thuật hệ Thổ có năng lực phòng ngự rất mạnh.

Cô phân mọi người thành từng nhóm nhỏ, thường xuyên hành động phối hợp với nhau.

Điều này tương tự với việc lập tổ đội trong game vậy, có tanker, có hỗ trợ, có dame, vậy còn sợ không đánh được Boss hay sao? Cho dù cô không cho phép bọn chúng tự tiện xuống núi, nhưng trên núi có nhiều yêu thú như vậy, xách cổ một hai con ra giúp đám củ cải luyện tập phối hợp cũng rất ổn.

Chúc Dao nói ra phương pháp này cho Tư Tùng, bảo cậu bé chú ý phân chia đội hình, một tiểu đội cần ít nhất năm người.

Lúc ban đầu vẫn không có hiệu quả gì cả, nhưng dần dần các đội viên phối hợp ăn ý với nhau, thực lực rất kinh người.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.