Chương 161: Đồ đệ lại tèo


Hắn ta là Ma tộc!


Hạt Vừng!
Cô phải quay lại báo cho sự phụ biết.
Cả miếng ngọc bội bỗng chốc tỏa ra ánh sáng màu đỏ.

Nóng nóng nóng nóng nóng...
Hạt Vừng không kịp đề phòng, bị phỏng cả đầu lưỡi, đành phải nhả Chúc Dao ra.
Chúc Dao mở thần thức ra hết cỡ, sau đó lại mở rộng toàn bộ không gian, dồn hết toàn bộ tiền khí vào một phạm vi nhất định.
Chuẩn bị xong mọi thứ, cô mới đấu tranh, cố gắng thốt ra một chữ:
Phải.
Gã mặc đồ đen ngừng một chút, nghiêng đầu nhìn cô, có vẻ đang xác nhận lại, hồi lâu mới trả lời:
À, vậy thì người phải chết.
Bàn tay hắn ta đột nhiên bóp mạnh hơn, dường như Chúc Dao nghe thấy được cả tiếng xương cốt đang vỡ vụn, toàn bộ hơi thở đều bị chặn lại, chỉ một lát nữa thôi sẽ gãy lìa.
Cái khung đối thoại ngày càng không biết xấu hổ này là sao đây, có phải Giới Linh nhà anh lướt Weibo hơi nhiều rồi không!
Chúc Dao đen mặt lựa chọn mục thứ hai, giao diện trò chuyện.
Tiếng rồng ngâm vang vọng trong không gian, dường như trong đám lôi vẫn có một con Lôi Long màu trắng đang bay lượn.
Là hóa thân kiểm ý của sư phụ! Huynh ấy không sao, tâm trạng căng thẳng của Chúc Dao lập tức được thả lỏng.
Vậy cái tên trước mặt mình là phần thân của gã Ma tộc kia sao? Hắn ta bình tĩnh nhìn cô, cái cảm giác lạnh thấu xương kia lại ngày càng rõ rệt, hắn ta hỏi thêm lần nữa:
Ngươi là đồ đệ của hẳn?
Chúc Dao cố gắng để bản thân bình tĩnh trở lại, không thể nóng vội.
Chỉ là một phân thân mà đã mạnh đến thế này, nếu như để hắn ta quay về bản thể thì sư phụ sẽ càng thêm nguy hiểm.
Nếu như sư phụ xảy ra chuyện gì, bà đây nhất định sẽ khiến cả thế giới này chôn theo người.
Đột nhiên từ phía xa vang lên tiếng sấm đánh đùng đoàng, cả bầu trời tối đen như mực.
Hắn ta cứ xách cô lên như thế, dáng vẻ không buồn không vui, không dùng thêm lực, cũng không buông cô ra.
Cho dù ở khoảng cách gần như thế cô vẫn không thể nào thấy rõ được mặt hắn ta.
Một khắc sau đó toàn bộ mọi thứ đã bị luồng sáng trắng nuốt trọn.
Trước mắt cô lại xuất hiện khung đối thoại quen thuộc...
Cô đảo mắt nhìn qua, Hạt Vừng sợ đến rụt cổ.

Lát nữa sẽ tìm người tính sổ! Chúc Dao hung hăng trừng mắt nhìn con thú ăn hại kia, rồi nhảy xuống mặt đất, vẫn không ngừng dẫn dòng tiền khí chảy vào người.
Cho đến khi cô tưởng rằng hắn ta sẽ cứ thế mà bóp chết cô, thì hắn ta lại đột nhiên lên tiếng, vẫn là giọng nói đều đều bình thản đến vô cảm.

Ngươi là đồ đệ của hắn?
Chúc Dao cố gắng vùng vẫy để cất tiếng, nhưng trong lòng đau xót, nghĩ tới sư phụ sống chết chưa rõ, sự hoảng loạn trong lòng mãi không thể đè xuống.
Nhưng Chúc Dao đã ôm suy nghĩ liều chết ngay từ đầu thì sao có thể dừng lại ở đây, cô bắt được tay gã, cố định cơ thể gã lại.

Tự tìm đường chết!
Cuối cùng giọng điệu của gã Ma tộc cũng có chút thay đổi, có điều càng thêm lạnh lẽo.
Đào Man Phong phát hiện tiên khí trong không gian rục rịch chuyển động.
Cô ta đã ở trong này cả một ngày, tất nhiên cũng nhận ra nơi này là một vùng đất chết, căn bản không có đường ra.
Xem ra từ lúc còn ở trong không gian sư phụ đã bàn bạc với Hạt Vừng hết rồi, chắc chắn nó sẽ kh6ông nghe lời cô.
Chúc Dao chỉ có thể nhìn vào trong thần thức, mở nó ra dẫn tiên khí từ không gian ra ngoài để có thể biến 5hình.
Chỉ bằng một ý nghĩ, toàn bộ số tiền khí bị kiềm chế được thả ra trong nháy mắt, cả người tỏa ra quầng sáng chói mắt.

Tự bạo.
Gã mặc đồ đen biết rõ ý đồ của cô, nhưng hoàn toàn không có ý định bỏ chạy, chẳng những không buồn bận tâm đến việc cô tự bạo, mà cánh tay còn siết chặt hơn.
cậu bé bị con thỏ kia bám vào người rồi?
Cái tên Ma tộc nhập vào cơ thể của thỏ tiên, sau đó lại rời khỏi, chiếm lấy thân thể của Nguyệt Ảnh ư? Nếu thế thì Ma tộc quá mạnh mẽ rồi?
Giới Linh: Không phải nha, thỏ người ta vẫn còn đang ở hạ giới sống tốt lắm, cũng không muốn phi thăng đâu.
Ánh sáng trên người Chúc Dao càng lúc càng sáng, càng lúc càng chói mắt.
Cuối cùng gã Ma tộc kia cũng nhận ra sự kỳ lạ, phóng ma khí đánh vào thần thức của cô.
Ngoại trừ giới tính bên cạnh biểu tượng của QQ biến
thành nam, thì không có thay đổi gì khác.

Ngươi là đồ đệ của hắn?
Hắn ta lại hỏi thêm một lần nữa, giọng điệu vẫn y như cũ, hờ hững đến mức một chút gợn sóng cũng không có, giống như là âm thanh điện tử phát ra từ máy tính thời hiện đại vậy.
Chỉ có thể làm liều thôi.

Chủ nhân!
Hạt Vừng quýnh lên, định nhào về phía hắn ta, nhưng ngay cả góc áo còn chưa kịp chạm tới đã bị một luồng sáng đen đánh bay ra ngoài, rơi ầm ầm xuống đất.
Nó còn định vùng vẫy đứng dậy thì lại bị thêm một luồng áp lực nữa đè bẹp dí, cánh cũng bị đè gãy, da tróc thịt bong, máu chảy đầy đất.
Chúc Dao cũng tự hiểu rằng mình không phải là đối thủ của hắn ta, chỉ có thể điều động toàn bộ tiên lực, gọi ra ngàn vạn lội quang.
Nhưng bóng dáng hắn ta chỉ vừa lóe, Chúc Dao đã lập tức cảm thấy khó thở, một bàn tay lạnh thấu xương bóp lấy cổ cô.
Đây là...
Chúc Dao mở to mắt, sửng sốt!
Nguyệt Ảnh!
Cô vừa dứt lời, đôi mắt trên khuôn mặt đờ đẫn kia bỗng mở to.
Chúc mừng bạn đã chết thêm lần nữa, xin mời lựa chọn.
Sống lại OR Giao diện trò chuyện OR Bàng quan xem diễn OR Nhấn like cho Giới Linh anh danh thần võ thiên thu vạn đại.
Ánh sáng đen trên tay hắn ta lóe sáng, dường như muốn cắt đứt cổ họng cô để ngăn cô tự bạo.
Nhưng mà tiên khí của Chúc Dao cũng đã khuếch tán xong xuôi rồi, chính là vào lúc này! Suy nghĩ của cô chợt xoay chuyển, một nửa tiên khí đã nổ tung.
Một giây sau, cô lại được đưa vào cái không gian tối đen như mực trống không kia.
Lúc này không cần cô phải gọi, giao diện QQ của Giới Linh đã tự động nhảy ra.

Ủ ân (chủ nhân)..
Hạt Vừng ngậm Chúc Dao trong8 miệng, chân vẫn không dừng lại, chỉ có thể trả lời ngọng nghịu:
Aang ảo - Dân (ta đang bảo vệ chủ nhân).
Nó nói xong nước bọt đã3 dính đầy mặt Chúc Dao.
Ngươi biến hình rồi hẵng túm lấy ta thì chết à, sao phải ngậm? Dường như Chúc Dao đang cảm nhận đượ9c ác ý của cả thế giới này.
Bọn họ chỉ vừa mới tách ra có một lát, sư phụ sao có thể xảy ra chuyện được? Không đâu.

Ngươi đã làm gì sư phụ ta?
Hắn ta không trả lời, vẫn dùng ánh mắt lạnh thấu xương kia nhìn cô, luồng áp lực quen thuộc lại bắt đầu xuất hiện, nhưng lúc này cô đã có đề phòng nên thần thức không bị tổn thương gì.
Chúc Dao đóng thần thức lại, đứng dậy, mặc kệ máu và nước bọt khắp người.

Chúng ta quay lại.
Chúc Dao gọi kiếm tiền của mình ra, nhảy vụt lên, đang định lao đi thì chợt thấy không gian phía trước bỗng nhiên vặn vẹo.
Toàn bộ tiên khi mà cô vừa dẫn ra đã bị ép quay trở lại cơ thể trong phút chốc, thậm chí còn cắn trả.
Cô chỉ cảm thấy miệng mình tanh ngọt, khóe môi không ngừng tràn ra máu tươi.
Nhưng dưới bàn tay đang siết chặt kia, cô chỉ có thể mở miệng phun đầy máu lên mặt hắn ta.
Trong khoảnh khắc, ma khí trên mặt hắn ta được giải trừ, lộ ra khuôn mặt đờ đẫn không cảm xúc.
Mặc dù số linh khí dày đặc như thế đã giúp cô ta đột phá đến Huyền Tiên, nhưng mà không đi ra ngoài được thì cũng vô dụng.

Ngươi là ai? Đây là đâu!
Chúc Dao cũng không có thời gian quan tâm đến cô nàng Ả Kỹ Nữ này, tự động bỏ qua câu hỏi của cô ta, dốc sức dẫn tiên khí chảy vào thần thức.
Ánh sáng đỏ chiếu rọi, chỉ một lát sau bóng dáng Chúc Dao đứng ngự kiếm...
và cả khuôn mặt dính đầy nước bọt đã hiện ra.

Anh có thể ngứa đòn hơn nữa không?
Chúc Dao trừng mắt, trước kia khi còn ở hiện đại, sao cô không cảm thấy tên này là một kẻ ngứa đòn như vậy chứ.
Nếu như là một người đứng đắn, sao vừa xuyên không đã thay đổi tới mức này?
Tôi đang nói đến chuyện của Nguyệt Ánh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với Nguyệt Ảnh? Sao cậu ta lại xuất hiện ở tiên giới? Hơn nữa còn biến thành Ma tộc?
Cô nhớ rất rõ, ban đầu khi Nguyệt Ảnh ra khỏi đầm băng, cậu ta chỉ là một đứa trẻ nhân loại bình thường, đừng nói Ma tộc, ngay cả một chút ma khí cũng không có.
Với lại mặc dù cậu ta là ngũ linh căn, nhưng vẫn có thể tu luyện bằng linh khí, là một đứa trẻ ngoan ngoãn, vừa chăm chỉ lại còn biết cố gắng.

Lẽ nào...
Hạt Vừng! Chúc Dao nóng lòng nhưng không thể nào phản kháng được, rõ ràng cô chỉ bị bóp cổ, nhưng cả cơ thể đều không thể động đậy.
Gã Ma tộc này còn mạnh hơn cả Mị Ảnh.
Kinh mạch khắp toàn thân cô cũng đến cực hạn, trên người cũng dần có máu thẩm ra ngoài, nhuộm đỏ cả bộ váy trắng cô đang mặc.
Chúc Dao không dám ngừng lại, chỉ cầu mong có thể nhanh thêm một chút.
Tiền khí trong cơ thể cô cứ thế tăng vọt lên, trực tiếp nhảy từ Huyền Tiên trung kỳ đến hậu kỳ, rồi lại đến đại viên mãn.
Cảm giác đau nhức quen thuộc lại xông lên, lúc này Chúc Dao cũng không rảnh bận tâm vấn đề đó, tốc độ dẫn tiên khí không giảm đi mà còn ngày càng nhanh hơn.
Cô phải đến báo cho sự phụ biết, cho dù không giúp được gì thì ít ra cũng sẽ không trở thành gánh nặng cho huynh ấy, thế nên cô phải nâng cao tu vi.
Cuối cùng, cô cũng nghe thấy một tiếng
ting
vang lên bên tai, giống như có thứ gì đó vừa bị phá vỡ.
Đúng là tự bạo thần thức cũng không thể làm Ma tộc bị thương, nhưng ai bảo trong thần thức của cô còn có một không gian ngập tràn tiên khí chứ.
Nếu như đồng thời tự bạo với không gian, cô không tin không thể đánh chết được một cái phân thân.
Trong nháy mắt, một bóng dáng màu đen quen thuộc đã xuất hiện trước mặt cô.
Tên Ma tộc đó! Sao lại thế được?
Sư phụ ta đâu?
Trái tim Chúc Dao run rẩy, bỗng nhiên cảm thấy hoảng loạn.
Cô phải cầm chân hắn ta, hoặc là tiêu diệt hắn ta.
Nhưng mà tu vi hiện tại của cô chỉ mới đến Kim Tiên, làm sao mới khiến hắn ta bị thương được đây.
Một lượng lớn tiện khí nhanh chóng xông vào trong cơ thể.
Kim Tiên!
Điều ta muốn chính là ngươi không quan tâm.
Chúc Dao liều mạng khuếch trương tiện khí, điều động toàn bộ tiền khí bên trong không gian.
Giới Linh cho cô xem một tấm ảnh, trong ảnh là một thanh niên mặc trang phục màu xanh đậm, nằm trên một ngọn núi được chất thành từ cà rốt, tỏ vẻ như đời này chẳng còn gì phải hối tiếc.
Ừm, nhìn khuôn mặt thiếu đòn như thế, đúng là con thỏ chết tiệt kia.
Giới Linh: Hey, thiếu nữ dũng cảm, lâu rồi không gặp.
Khóe miệng Chúc Dao giật giật, phải hít một hơi thật sâu mới kìm nén được bản thân không xông lên đánh người:
Giới Linh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Anh không cảm thấy cần phải cho tôi một lời giải thích à?
Giới Linh: Ấy, rốt cuộc là chuyện gì vậy thiếu nữ? Có gì không vui cứ nói ra để anh đây vui một chút.

Vậy thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Gã kia thật sự là Nguyệt Ảnh ư?
Giới Linh: Chuyện này thì...

Tôi cũng không biết.

Nhưng mà Ma tộc thì chắc chắn sẽ xuất hiện trở lại, đây là quy luật của Thiên Đạo, không thể nào tránh được, giống như Thần tộc đã bắt đầu thức tỉnh ấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.