Chương 213: Đại chiến người và thú


Từ phía xa, cô đã nghe thấy những tiếng đập rầm rầm vô cùng lớn, những tiếng động ầm ầm này vang vọng tận mây xanh.
8
Phía bên kia rừng là đủ loại yêu thú lít nha lít nhất chiếm cứ cả nửa vùng trời.

Chúng đang liều mạng đánh 3vào kết giới ngăn ở giữa.
Điều thần kỳ hơn là, dù cho cô đứng rất gần đó, nhưng lại không cảm nhận được linh khí lưu chuyển.
Phải biết rằng trận pháp có quy mô càng lớn, thì càng cần nhiều linh khí, mà ở cả trận pháp to lớn này, cô lại không cảm nhận được chút linh khí nào cả.
Cơ mà không biết có phải do xui xẻo hay không, con yêu thú kia vẫn bám sát không buông, nó bay thẳng về phía cô mà tấn công.
Đậu xanh chứ, cái thể chất hấp dẫn động vật chết tiệt này.
Ánh mắt cậu ta lập tức trầm xuống, cậu ta hơi nheo mắt lại, thoảng chừng sự giận dữ không giới hạn đang tản ra.
Con yêu thú đang khỏe mạnh hiếu chiến bỗng vặn vẹo, rồi nó đột ngột rơi thẳng xuống phía dưới.
Chúc Dao biến ra hàng trăm nghìn dây leo quấn siết lấy con yêu thú, ngăn cản hành động của nó.
Những đệ tử khác cũng nhân cơ hội này tung thuật pháp đánh về phía nó.
Hệt như con yêu thú kia, chúng đều giảm cấp, thậm chí có con còn giảm hẳn hai cấp.
Vừa mới đặt chân xuống đất, chúng đều điên cuồng hướng về phía đoàn người mà công kích.
Ngoảnh lại nhìn tình hình chiến đấu vừa thê thảm vừa ác liệt bên này, đúng là chỉ còn cách giật lấy thần khí của người đàn ông kia mới có thể kết thúc.
Mấu chốt là...
có hơi lạ.
Hạt Vừng đột nhiên lên tiếng.

Ừ.

Chúc Dao mơ hồ phát hiện, tất cả yêu thú sau khi đáp đất, phản ứng đầu tiên của chúng là hướng về phía cô để tấn công.
Hóa ra không phải là ảo giác của cô, những con thú này hình như thực sự căm giận cô, chỉ hận không thể ngoạm cô một miếng.
Má nó, ra là tên đểu giả kia đang khống chế đám yêu thủ này! Đinh!
Chúc Dao biết được chân tướng, khung hộp thoại bất chợt rơi xuống.
Cô vốn đứng cách đó khá xa, vì e sợ thể chất hấp dẫn thú của cô sẽ gây ra chuyện nháo nhào.
Nhưng vì một chiêu của Huyền Hư, con yêu thú có thể đã phát hiện ra không đánh lại đối thủ, cho nên nó quay đầu, chạy vọt tới nơi đông người nhất.
Dù có là sư phụ của cô đi chăng nữa, cũ5ng không có khả năng tạo ra trận pháp lớn như thế.

Yêu thú sắp phá vỡ kết giới rồi, mọi người mau vào mắt trận trấn thủ.
Không biết là ai hô lên một tiếng.
Giết...

Giết! Giết! Giết...
Giết...

Giết! Giết! Giết...
Mục tiêu của nhiệm vụ chi nhánh số 2 đã xuất hiện, hãy mau chóng hoàn thành! Cô gái dũng cảm, mau đi đoạt lấy thần khí.
Hai ả! Khóe miệng Chúc Dao giật giật, nhiệm vụ phụ này là gì, cô nhận lúc nào chứ? Còn có hai kia là cái gì? Vì cái đếch gì lại chi nhánh thế Rõ là đang đá xoáy mắng người ta, mắng người ta hả? Chắc chắn là đang chửi người ta nhỉ! Khung đối thoại lóe lên một cái rồi biến mất.
Ngay trước mắt là một con yêu thủ khổng lồ đang liều mạng tấn công vào kết giới.
Đó là một con Đồn Địa thú cấp tảm, yêu thú hệ Thổ có sức mạnh rất lớn.
Lúc Chúc Dao ngó sang, cô xém chút nữa bị dọa sợ.
Một mảnh đen kịt ào đến, khắp nơi đều là yêu thú đang đập phá kết giới.
Cuối cùng, dưới mười mấy lần đánh, con yêu thú kia đã đập ra một khe hở, nó lập tức trốn thoát khỏi bên kia kết giới, một tia sáng lóe lên trong chớp mắt.
Cả cơ thể khổng lồ của yêu thú rơi vào giữa đoàn người, cả người nó được ánh sáng chói mắt bao bọc.
Thế nhưng yêu thú dạ dày thịt béo chẳng hề hấn gì với đám thuật pháp, trái lại chuyện này càng chọc tức nó.
Nó điên cuồng rống lên một tiếng.
Giết...
Hệt như tiến vào vòng giết chóc lặp đi lặp lại, mỗi một âm tiết lại tái diễn vô hạn.
Chúc Dao sửng sốt, lúc này cô mới nghĩ ra, hình như lớp vỏ bọc này của cô có thể nghe được tiếng của yêu thú.
Đám yêu thú càng điên cuồng thêm, chúng vừa tiến vào đã đánh giết diện rộng, tình hình chiến đấu thể thảm ngoài dự liệu, trên mặt đất đã bắn đầy máu của yêu thú lẫn đám đệ tử, tưởng chừng máu sắp tụ lại chảy thành sông.
Thế nhưng đám yêu thú tụ tập bên ngoài kết giới vẫn nhiều thêm nữa.
Hôm qua cô còn là thiếu nữ được yêu thú quý mến, sao ngày hôm nay đã ngược hẳn lại? Đám thú mấy cưng giỏi thay lòng đổi dạ quá nhỉ? Chẳng để có suy nghĩ kỹ càng, kết giới lại xuất hiện động tĩnh.
Lúc này, ở phía ngoài kết giới, có bốn năm con yêu thú cùng lúc đánh vào.
Giết.
Cảm giác như bệnh dịch lây nhiễm này là gì vậy? Nhìn kỹ hơn một chút, sự điên cuồng trong mắt đám yêu thú này cũng không khác biệt là mấy, hình như...
hình như chúng đều bị khống chế.
Ý nghĩ này vừa dấy lên, bên tai lại vang lên một đợt âm thanh mới, là tiếng sáo trúc, âm thanh thanh thoát hơn cả sáo trúc bình thường.
Tiếng sáo trúc kia lẫn vào tiếng rống giận dữ của đám yêu thú, lúc ẩn lúc hiện.
Nếu không phải ban nãy cố tĩnh tâm nghe tiếng của đám thú thì căn bản không thể phát hiện ra.
Chúc Dao lập tức thả thần thức ra, hướng về phía tiếng sáo trúc để dò xét.
Các môn phái đã hẹn trước xong xuôi, bèn chia nhau phân tán về những hướng khác.
Chúc Dao theo đệ tử phái Thương Ngô đáp thẳng xuống rừng rậm phía trước, cô nhìn kết giới trong suốt đằng đó.
Tình huống kế tiếp càng khiến Chúc Dao cảm thấy chuyện này vô cùng lạ.
Yêu thú càng lúc càng nhiều lên, ban đầu chỉ có mấy con, về sau yêu thú đánh phá kết giới lại ngày một đông.
Vì hiện trường quá loạn lạc trước mắt mà cô nhất thời quên mất.
Hít một hơi sâu để bình tĩnh, cô để ý nghe ngóng tiếng động xung quanh.
Trên kết giới lại càng xuất hiện nhiều yêu thú húc vào hơn.

Vẫn còn nữa cơ á!
Đã có đệ tử bị thương, có người hơi mệt mỏi bàn luận:
Sao lần này lại nhiều yêu thú thế?

Đúng vậy, bình thường cũng không có tới năm, sáu con cùng xuất hiện một lúc.

Ngay cả yêu thú cấp bảy cũng xuất hiện rồi, lúc trước không phải chỉ có yêu thú tới cấp năm thôi à?

Không biết tiếp theo sẽ gặp phải yêu thú dạng gì nữa.


Chú ý nghênh chiến.
Huyền Hư cũng không dài dòng, hắn ta để mọi người gọi thẳng vũ khí ra, vẻ mặt nghiêm túc nhìn phía đối diện.
Chúc Dao vẫn còn chút ngạc nhiên với trận pháp kia, đây là lần đầu tiên cô thấy trận pháp khổng lồ như thế.
Sát khí! Sát khí nồng nặc buốt lạnh người bao khắp thân hình nó.
Con thú này khác với con Lăng Hỏa Thú kia, nó thật sự muốn giết chết cô! Chúc Dao nhíu mày, cô gọi ra vũ khí của mình, mở rộng quạt vung lên.

Nguyệt Ảnh, để giúp ta chặn lại một chút.

Được.
Nguyệt Ảnh gật đầu theo thói quen.
Chúc Dao dán bùa chú phòng ngự cao cấp lên người cậu ta.
Chỉ là cô không thể dẫn người đi nữa rồi.

Nguyệt Ảnh, để tránh xa ta ra một chút.
Chúc Dao ngoảnh lại dặn dò, Nguyệt Ảnh hiện tại mới có tu vi Trúc Cơ, cổ vốn muốn che chắn cho cậu ta, nhưng xét theo tình huống hiện tại, dẫn cậu ta theo trái lại càng nguy hiểm hơn.

Hạt Vừng, nhìn thấy không?


Sao lại vậy được?
Từ lúc bắt đầu, cô đều thuật lại tất cả mọi chuyện phát sinh bên ngoài cho Hạt Vừng.
Ẩm một tiếng, một con yêu thú cấp bốn rơi xuống, cách chỗ cô không xa.
Dù chỉ còn thở thoi thóp, mắt nó vẫn mở to, trừng thẳng về phía cô, trong ánh mắt tràn đầy sự giết chóc điên cuồng.
Đúng là không từ chối được.
Má nó chứ, thứ người áo đen kia cầm trong tay là thần khí nhỉ, cho nên mới có thể khống chế đám thú hoang nổi loạn.

Con...
con ma thú này bị giáng cấp rồi.

Nhìn thấy rõ là chuyện gì không?

Ta cũng không biết.
Hạt Vừng trầm ngâm hồi lâu mới nói:
Có lẽ nguyên nhân là luồng ánh sáng xuất hiện trên người nó.
Ánh sáng? Tầng ánh sáng kia chỉ xuất hiện lúc con yêu thú phá vỡ kết giới.
Phải tài năng thể nào, học rộng hiểu sâu bao nhiêu mới tạo ra được trận pháp mạnh như thế này nhỉ.
Tuy trận pháp này vô cùng tuyệt diệu, nhưng dưới những đòn đánh của con Đốn Địa thú kia, hình như nó sắp bị phá vỡ.
Bóng dáng con yêu thú kia cũng lóe lên, loáng cái đã hiện ra cách đó mười thước, ánh sáng trên người nó cũng dần tiêu biến, lộ ra hình dạng một con yêu thú màu đen cấp bảy.
Chúc Dao trợn to mắt nhìn, hơi khó tin.
Một con yêu thú cấp năm lập tức đổi hướng, bay về phía cô.
Nguyệt Ảnh đứng yên không lên tiếng, chỉ dõi theo bóng người đang giao chiến với đám yêu thú kia.
Chúc Dao kinh ngạc phát hiện, không chỉ mình con thú trên mặt đất kia, dù là ở bên ngoài kết giới hay đã tiến vào kết giới, đám yêu thú đều lặp lại cùng một từ.

Giết! Giết! Giết...
Nó ngẩng đầu hướng lên trời mà rống, tiếng rống vang tận mây xanh, làm chấn động tinh thần mọi người.
Huyền Hư là người đầu tiên ra tay, một khối lửa lớn ngay tức khắc bao quanh con yêu thú, linh kiểm chĩa thẳng xuống, đầm về phía nó.
Mặt đất bắt đầu sạt lở, nứt rạn như chịu địa chấn.
Pháp thuật hệ Mộc vốn phụ thuộc vào đất, bây giờ thiếu đất làm nền, dây leo của Chúc Dao cũng không thể tiếp tục duy trì, chúng liền trở nên lỏng lẻo.

Vì sao?
Ánh mắt cậu ta trầm xuống, vẻ mặt dường như muốn khóc lên, cậu ta níu chặt ống áo cô:
Dao tỷ...

Đi theo ta không an toàn, tìm một chỗ tự bảo vệ chính mình cho tử tế.
Chúc Dao xoa xoa đầu cậu ta:
Không nắm chắc thì đừng khinh địch mà ra tay, biết chưa?

Chúc Dao dặn dò xong xuôi, cô cũng không đợi cậu ta có đồng ý hay không, bèn xoay lưng bay về hướng ngược lại.
Ngay cả lịch sự hỏi han cũng không thèm hỏi, đồng ý nhận hay không cũng miễn luôn.
Là đánh cược rằng cô sẽ không từ chối à? Cô...
Đánh lâu dễ mất sức, ngay cả sắc mặt của Huyền Hư cũng tái đi vài phần, hiển nhiên tình huống này nằm ngoài dự liệu của hắn ta.
Chúc Dao càng nghĩ càng thấy là lạ ở đâu đó, đáng lẽ không phải như thế, đúng ra yêu thú dù có đoàn kết, thì chúng vẫn thích phân tán tự do, đâu có điên cuồng tấn công người tu luyện.
Bên này chủ yếu là mấy đệ tử Trúc Cơ, đấu thể chống lại một con yêu thú cấp bảy, mọi người đành vội ngự kiểm tản ra.
Chúc Dao tiện tay kéo theo Nguyệt Ảnh, bay cùng mọi người.
Kết giới trong suốt bắt đầu xuất hiện gợn sóng, hơn nữa còn lõm vào trong một chút, hệt như bị thứ gì chui vào.
Đám đệ tử ở hiện trường đều nhìn chằm chằm vào kết giới, tay họ siết chặt pháp khí.
Má nó, đã nói là người và thú cùng tồn tại hòa bình cơ mà?
May là chỗ này đông người, chưa có ai phát hiện ra chuyện kỳ lạ.
Đầu tiên, cô tạo một tầng kết giới bao lấy mình, dùng linh khí sét bọc quanh thân, tập trung xem xét kết giới.
Cô đứng cạnh tới lúc thấy một con yêu thú sắp phá vỡ lớp kết giới bảo vệ, hóa thành luồng sáng bay vào.
Cô mở to hai mắt, nhìn con yêu thú đang tiến lại ngày càng gần.
Đây là...
Cứ mỗi tiếng cất lên, đám yêu thú càng ra sức đập vào kết giới mạnh hơn, đám thú bên trong kết giới cũng điên cuồng thêm.
Thậm chí có yêu thú đã bắt đầu tự làm nổ yêu đan của mình.
Đột nhiên một thanh linh kiểm khổng lồ từ trên không trung rơi thẳng xuống.
Con yêu thú bị đâm trúng, sự điên dại trong mắt nó mới tiêu tán dần, cho đến khi ánh sáng trong mắt nó biến mất hẳn.
Không nhìn thấy à?
Chú ý, sắp có ba con yêu thú nữa tới.
Huyền Hư cất cao giọng nhắc nhở, hắn ta vừa quan sát kết giới đang bị ảnh hưởng, vừa bảo vệ Ích Linh phía sau lưng mình.
Mọi người không bàn tán nữa, bắt đầu dốc sức ứng chiến.
Đột nhiên một giọng nam trầm khàn lọt vào tai cô.

Giết! Giết! Giết...
Đám đệ tử xung quanh nhân cơ hội này cùng xông lên đâm chết yêu thú.
Mọi người tốn hơn nửa canh giờ mới có thể dọn sạch đợt yêu thú thứ hai.

Đúng thế, lỡ còn gặp phải yêu thú không nhìn được bằng mắt thường.

Có thể thấy là tốt lắm rồi.
Chúc Dao sửng sốt, cô nhìn mấy con yêu thú khổng lồ đang đánh vào kết giới, rõ ràng là kết giới trong suốt, bên đó cũng phải là yêu thú cấp bảy.
Bọn họ...
Cô làm thế nào nhảy qua đó chứ! Người kia đang đứng ở thế giới khác mà, cô cũng không phải yêu thú, kết giới thì cao cấp như thế, dù có chui xuống đất cũng không thoát nổi! Chúc Dao đang sốt ruột, vừa ngẩng đầu lên đã thấy một con yêu thú mới vọt qua, hay là...

Dao tỷ.
Ngay lúc thất thần thì yêu thú tấn công đến, bóng dáng Nguyệt Ánh lóe lên, cậu ta ôm cô rời khỏi vị trí cũ, hơi căng thẳng nhìn cô một lượt:
Tỷ không sao chứ?

Không sao.
Mặc kệ có ra sao, phải thử trước đã.
Phía kết giới trước mắt, trà trộn trong đám yêu thú tụ tập đen kịt là một bóng người.
Trong tay hắn ta đang cầm một thứ giống như nhạc khí, hắn ta đang thổi sáo, âm thanh theo quy luật vang lên.
Chúc Dao hiển nhiên đã nhìn ra.
Cô luôn cảm thấy con yêu thú này hình như cố ý nhắm vào cô mà tấn công, tựa như không giết được cô thì nó sẽ không bỏ qua.
Vốn dựa vào nhân số đông, nên phái Thương Ngô có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Nhưng qua một hồi lâu, bắt đầu có thương vong xuất hiện.
Trong chớp mắt, cô biến ra một đợt lưỡi dao gió mang theo hàng trăm tia sét, đánh thẳng về phía con yêu thú cấp bảy.
Tiếng đùng đùng vang lên một trận, con yêu thú kia tức khắc rú lên thảm thiết, trên người nó xuất hiện mấy vết thương đen sì, nó rơi thẳng xuống từ không trung.
Chẳng lẽ là vì trận pháp kia? Thế nhưng trận pháp gì mà mạnh tới mức khiển yêu thú giáng cấp chứ? Chúc Dao ngoảnh lại nhìn, kết giới bị yêu thú đột phá đã phục hồi nguyên dạng, dường như chẳng có gì hư hại.
Kết giới này có thể tự động chữa lành à? Chúc Dao còn chưa nghĩ ra nguyên nhân, con yêu thú kia đã tấn công về phía mọi người.
Uy thể áp chế trên người Chúc Dao được giải trừ, cổ tức tốc mang theo Nguyệt Ảnh bay khỏi phiên đất trống.
Con yêu thú kia vùng vẫy, điên cuồng muốn đuổi theo tấn công.
Kết giới kia rất lớn, dường như bao trùm khắp đất trời, tạo thành một tầng không tron9g suốt, ngăn cách tất cả yêu thủ ở bên ngoài.
Chúc Dao có hơi giật mình, không ngờ ở nơi thể này lại tồn tại tr6ận pháp lớn như vậy, có thể bảo vệ được toàn bộ ranh giới vùng tu tiên.
Chúng đều là yêu thú cấp sáu, hệt như bị thứ gì triệu hoán ra lệnh, chúng liều mạng tấn công vào kết giới.
Chưa được bao lâu, vài ánh sáng trắng loang loáng lóe lên, mấy con yêu thú đã xuất hiện ngay trước mặt.
Chuyện hiếm thấy hơn là, chúng không tiếc rẻ việc bị giáng cấp mà cứ thế xông lên đập phá.
Trừ phi có lý do gì đó khiến chúng làm vậy.
Huyền Hư ngự kiểm ở khoảng không ngay phía trên con yêu thú, thấy nó không còn động tĩnh gì mới thu hồi kiểm ý của mình.

Chủ nhân, con yêu thú này...
Yêu thú thoát khỏi vòng trói, mang theo cơn giận ngút trời, nhún người nhảy bật lên.
Con thú hoang nổi loạn lao về phía cô! Sao đám này cứ gào rú với cô mãi thế, ban nãy đã tấn công rồi, phải để người khác cũng có phần với chứ? Cô vội vàng muốn tránh ra, lại bị một uy thể tương đương Nguyên Anh sơ kỳ ập tới trước mặt, Chúc Dao bị kiềm chân, bỗng chốc cảm thấy nghẹt thở.
Chúc Dao lao lên ngay lúc đó, thừa dịp kết giới chưa kịp khôi phục, cô lách qua!

Chúc Dao nôn nao trong lòng, dưới tình thế cấp bách, cô khởi động linh khí toàn thân, đẩy nhanh tốc độ.

Cả người cô tức khắc phóng lên như đạn pháo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.