Chương 232: Khắp nơi đều là bug
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2052 chữ
- 2022-02-04 04:35:42
Vốn tưởng đưa được Vương Từ Chi về thì chắc chắn sẽ nhận được sự chào đón nồng nhiệt.
Mà bây giờ thì hay rồi, người ta tưởng cô v8ừa bị đưa đi thẩm vấn, nên dứt khoát đổ hết tội lỗi lên đầu cô luôn.
Nếu đã như vậy, ta cũng không làm liên lụy tới các ngươi n3ữa.
Làm người phải có cốt khí, Chúc Dao vẫy tay với Vương Từ Chi:
Nhóc con, chúng ta đi.
Vương Từ Chi rất phối hợp gật đầu:
Được.
N9gưng Vân ngẩn người ra, dường như lúc này mới nhìn ra hai người có gì đó sai sai, kinh ngạc nói:
Hóa ra...
Nhưng hiện tại rõ ràng là nghe rất nhiều lần, âm thanh cũng đáng sợ hơn nhiều nhưng cô lại không bị làm sao, giống như hoàn toàn không ảnh hưởng đến cô vậy.
Vậy khí đen kia rốt cuộc là gì? Vương Từ Chi cố gắng hết sức né tránh những khí đen kia, tuy rằng tốc độ của cậu ta rất nhanh, không bị đuổi đến, nhưng do cậu ta chỉ tránh mà không thể tấn công nên nhất thời rơi vào thế bị động.
Cậu ta chỉ đành gọi vũ khí ra tấn công thẳng về phía Quỷ Vương, muốn dùng tốc độ cực nhanh của mình trực tiếp kết liễu nó.
hai vị quen biết nha6u.
Xin long trọng giới thiệu.
Chúc Dao vỗ ngực Vương Từ Chi:
Đây là con trai của ta!
Á! Hả?
Hắn ta ngạc nhiên đến mức trợn mắt há5 mồm.
Chúc Dao tỷ...
Vương Từ Chi nhíu mày, đã nói không phải con trai rồi mà.
Ánh mắt Ngưng Vẫn đột nhiên sáng lên, mặc kệ là em trai hay con trai, xem ra quan hệ giữa hai người rất tốt đấy.
Có mối quan hệ này thì ngày gia nhập môn phái lớn, tu thành tiên sẽ không còn xa nữa:
Em gái mới đến, lời người nói đều là thật sao?
Là thật hay giả cũng không liên quan đến người nữa rồi.
Chúc Dao xoay người đi.
Đợi đã!
Lúc này Ngưng Vân mới vội vàng giữ chặt cô, cười lấy lòng nói:
Chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.
Ha ha...
Chúc Dao khinh thường:
Ngươi đã thể nếu ngươi lừa người ta thì sẽ làm chó rồi, ta ở lại há chẳng phải làm khó cho ngươi sao?
Gâu gâu gâu...
Ngưng Vẫn lập tức quăng hết liêm sỉ ra sọt rác.
Quỷ Vương lại kêu lên, lại bắt đầu giống như lúc trước, miệng há càng ngày càng rộng, khí đen bao trùm khắp người nó, tỏ vẻ như đang chuẩn bị để tung ra chiêu lớn.
Nhóc con, để tránh ra.
Để ta!
Không cần biết tại sao đột nhiên có có thể dùng pháp thuật, nhưng rõ ràng là pháp thuật hệ Lôi của cô có thể khắc chế nó, cứ giải quyết nó trước đã rồi nói sau.
Quỷ Vương cũng chuẩn bị xong rồi, một lần nữa há miệng phun một lượng lớn khí đen về phía cô, chỉ thấy đám khí đen đó ngày càng gần, cũng ngày càng rõ ràng.
Nó không còn là một đám khí đen sì nữa mà đã có hình dạng, cuối cùng hình thành một chữ BUG khổng lồ.
Đệch! Tại sao lại là BUG chứ? Tại sao con Quỷ Vương đó lại biết phun ra ba chữ BUG vậy? Rõ ràng chỉ là một con quỷ, mặt mày cũng rất sạch sẽ, tại sao khi há miệng lại có thể phun ra BUG được, ngươi tưởng bản thân là máy hiển thị hay máy chủ sao? Đột nhiên Chúc Dao muốn hỏi thăm cả gia phả nhà Giới Linh, này, BUG này rốt cuộc là gì vậy? Ai biết con BUG kỳ lạ này phải sửa thế nào không, chẳng lẽ là muốn cô chữa bệnh hôi miệng cho con Quỷ Vương đó sao? Ba chữ BUG bay đến trước mặt, nhưng đụng phải trận sấm sét đang được giăng ra nên lập tức bị đánh tan, biến thành chục nghìn những mảnh BUG nhỏ.
Chúc Dao:
...
Vương Từ Chi:
...
Quỷ sai khác:
...
Xem như ngươi đủ ác! Chúc Dao đầu hàng rồi, Ngưng Vẫn vui mừng khôn xiết đón người về, chỉ thiếu nước kêu gọi mọi người xếp hàng ra chào đón thôi, Đôi mắt hắn ta đảo đảo, hỏi dò Vương Từ Chi:
Không biết đại nhân là đệ tử của môn phái nào? Có thể...
Ngưng lão đại, không hay rồi!
Một quỷ sai khác như một cơn gió chạy đến, vẻ mặt kinh hoàng nói:
Bờ...
Thật đấy!
Quỷ sai đó khẳng định:
Ta không nhìn nhầm đâu, thật sự vẫn là con hôm qua.
Tâm trạng Chúc Dao chùng xuống, lờ mờ cảm thấy có gì đó sai sai.
Cô xoay người chạy về trận pháp dịch chuyển:
Ta đi xem sao.
Bay nhanh đến trận pháp dịch chuyển, khung cảnh trước mắt thay đổi, chính là nơi cách bờ sông không xa lắm.
Một loạt tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, chỉ thấy một con quỷ cao bằng quả núi nhỏ đang đứng cách đó không xa, dáng vẻ hung ác, quỷ khí âm u lạnh lẽo vây quanh người nó, mặt mũi cực kỳ dữ tợn.
Chúc Dao cảm thấy nhất định phải tìm anh ta để nói chuyện nhân sinh.
Quỷ Vương lại gào lên, khí đen trên người lại bắt đầu dày đặc.
Có lẽ là có liêm sỉ rơi đầy đất kia để so sánh, lần này Chúc Dao cũng nhìn rõ khí đen bên cạnh Quỷ Vương kia là gì rồi.
không có hiệu quả! Hệ Mộc...
bị chiếm đoạt.
Hệ Kim...
đó không phải quỷ khí.
Tâm trạng của Chúc Dao nặng nề hơn, cô quan sát kỹ, càng nhìn càng cảm thấy có gì đó sai sai, tuy rằng giống hệt Quỷ Vương hôm qua nhưng hơi thở trên người hoàn toàn không giống.
Hôm qua, toàn thân nó còn tràn đầy sát khí, cô chỉ nghe một tiếng kêu gào thôi đã cảm thấy hồn vía lên mây rồi.
Con Quỷ Vương đó lại phát ra tiếng thét gào thảm thiết chói tại lần nữa, quỷ khí càng thêm dày đặc, mà cơ thể vừa bị kiểm đâm thủng lỗ chỗ của nó lại bắt đầu hồi phục lại.
Chỉ vài phút sau, những vết thương lớn nhỏ trên người nó đã hoàn toàn biến mất.
Quỷ Vương đột nhiên há miệng, càng há càng to, cho đến khi há ra được một cái mặt bằng hình tròn, trông rất giống nửa cái đầu bị cắt mất một phần.
bờ sông...
Ngưng Vân rõ ràng rất không vui ngắt lời gã, quay sang cười lấy lòng với Vương Từ Chi, sau đó mới hỏi:
Hoảng hốt cái gì? Bờ sông làm sao?
Quỷ...
Quỷ Vương.
Quỷ sai đó run rẩy chỉ vào phía trận pháp dịch chuyển bên bờ sông Vong Xuyên:
Vô Gian Quỷ Vương lại xuất hiện rồi.
Cái gì? Ngưng Vẫn kinh ngạc, quay sang Vương Từ Chi:
Đại nhân...
Vương Từ Chi nhíu mày, nhìn Chúc Dao:
Chúc Dao tỷ, đệ đi xem sao.
Nói xong liền hóa thành một tia sáng biến mất ở chân trời.
Chúc Dao không nhịn được lẩm bẩm:
Sao lại xuất hiện một con Vô Gian Quỷ Vương nữa thế?
Đây là đặc sản của Minh giới sao?
Không...
Quỷ sai đến báo tin sắc mặt trắng bệch nói:
Con Quỷ Vương đó hình như vẫn là con lúc trước.
Sao có thể chứ?
Con Vô Gian Quỷ Vương đó rõ ràng đã bị tiêu diệt rồi mà, mọi người cũng tận mắt nhìn thấy còn gì nữa.
Vương Từ Chi hóa ra trăm ngàn thanh linh kiểm, giống như cơn mưa lao thẳng về phía con Quỷ Vương.
Lần này có tác dụng rồi, những thanh kiếm đó không rơi xuống chỗ trống mà đâm xuyên qua Quỷ Vương, ngay lập tức nó bị những thanh linh kiếm băm nát.
Xử lý hay lắm! Chúc Dao bật ngón trỏ tán thưởng.
Nhóc con!
Chúc Dao kinh hãi, cô vung tay lên theo phản xạ, một dòng năng lượng gì đó từ trong người bất ngờ phóng ra, rồi đột nhiên có tiếng sét đánh vang lên, một đạo thiên lôi xe không gian, giáng thẳng vào đám khí đen kia khiến cho nó tiêu tan hơn nữa.
WTF?!
Vừa nãy...
Đó là do cô phóng sao? Rõ ràng cô không có linh căn, tại sao có thể dùng pháp thuật được chứ?
Chúc Dao tỷ?
Vương Từ Chi cũng sững sờ theo, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn cô:
Sao tỷ lại?
Ta cũng không biết tại sao đột nhiên có thể dùng pháp thuật nữa.
Đây là cái quỷ gì vậy? Không đúng, rốt cuộc cô là con quỷ như thế nào vậy?
Gràoooo...
Cậu ta chỉ có thể sử dụng thuật pháp khác.
Hệ Hỏa...
vô dụng! Hệ Thổ...
Một lượng lớn khí đen nhanh chóng tụ lại tấn công thẳng về phía cậu, Vương Từ Chi dựng kết giới phòng ngự, muốn liều xông vào.
Trái tim của Chúc Dao bị bóp nghẹt, đột nhiên có một loại dự cảm không lành:
Đợi đã.
Cô vừa dứt lời, chỉ thấy luồng khí đen xông thẳng vào kết giới, như hoàn toàn không chịu bất cứ trở ngại nào mà xuyên qua, đâm thẳng vào người Vương Từ Chi.
chặt đứt lại có thể tái sinh.
Quỷ khí của con Quỷ Vương này giống như miễn dịch với thuật pháp của toàn hệ vậy, hoàn toàn không thể làm cho nó bị thương được.
Chúc Dao nhìn mà hãi hùng, sao có thể như vậy được chứ? Pháp thuật khác không tính, vậy mà ngay cả nước sông Vong Xuyên cũng không thể đánh tan được quỷ khí của nó sao? Trừ khi...
Chúc Dao cạn lời nhìn khắp bốn phía xung quanh.
Chỉ thấy bên này một chữ B, bên kia một chữ U, phía sau một chữ G.
Đối tượng cần sửa bị vỡ vụn trên đất giống như đi nhặt lại liêm sỉ của Giới Linh vậy.
Tốc độ của cậu ta cực nhanh, thân hình vừa lóe lên đã ở phía sau lưng Quỷ Vương, nhưng quỷ khí giống như có mắt vậy, lại đổi hướng đuổi theo Vương Từ Chi, vừa đuổi vừa kêu gào một cách đáng sợ.
Vương Từ Chi vừa lùi vừa dẫn nó đến bờ sông Vong Xuyên một lần nữa, cậu ta muốn tẩy sạch quỷ khí.
Nhưng mặc cho nước sông có dội thể nào thì con quỷ đó cũng không hề có ảnh hưởng gì.
Tiếng thét kinh dị chói tai kia lại vang lên lần nữa.
Chỉ trong nháy mắt, một lượng lớn quỷ khí màu đen phun ra từ miệng nó, xông thẳng về phía Vương Từ Chi.
Cậu nhóc vội vàng bay xa để né tránh.
Vương Từ Chi gật đầu bay đến bên cạnh Chúc Dao, vừa rồi đúng là cậu ta đã bị thương.
Chúc Dao kết ẩn, bấm quyết cực nhanh, dường như có năng lượng gì đó được dẫn dắt vào cơ thể, hòa vào pháp thuật của cô.
Cô muốn nhìn xem khí đen đó rốt cuộc là gì nên không vội tấn công mà biến những tia chớp xung quanh mình và cậu nhóc thành một hình vòng cung, bao bọc mình và cậu nhóc vào trong đó,
Cậu nhóc ngự kiếm đứng trên không trung đang thi triển thuật pháp hệ Thủy, nước sông Vong Xuyên được dẫn lên chia làm hai nhánh dội ướt con Quỷ Vương đó.
Nhưng có chuyện kỳ lạ xảy ra.
Con quỷ đó không hề gặp phải bất cứ ảnh hưởng gì, giống như hoàn toàn không sợ nước sông Vong Xuyên mà vẫn tiếp tục điên cuồng tấn công Vương Từ Chi.
Đúng vậy, một vòng tròn toàn là BBBBB...
UUUU...
GGGG...
Chúc Dao:
...
Để tôi nghĩ xem phải bắt đầu khẩu nghiệp từ đầu.
Chúc Dao tỷ?
Vương Từ Chi hơi nhíu mày lo lắng:
Cứ tiếp tục như thế này, chỉ sợ là sẽ đánh mãi không xong.
Chúc Dao cúi đầu nhìn khí đen bị mình đánh tan lúc trước, các chữ cái đang kéo sát về phía Quỷ Vương như được triệu tập.
Đúng vậy, cô chỉ có thể đánh cho chúng tản ra chứ không thể hoàn toàn tiêu diệt những BUG đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.