Chương 290: (1) cày quái trước khi offline
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 3303 chữ
- 2022-02-04 04:36:51
Uy thế Hóa Thần kỳ tỏa ra ngoài, định đề Chúc Dao gục xuống mặt đất.
Thế nhưng...
Hoàn toàn vô dụng! Chúc Dao vẫn đứ8ng sừng sững.
Linh khí bạo động! Hơn nữa còn là linh khí của đủ ngũ hành bạo động!
Chuyện này...
chuyện này sao có thể xảy ra được?
Bà ta chỉ dẫn dắt linh khí vào trong cơ thể mà thôi, sao lại dẫn dắt tới nhiều linh khí như vậy.
Gã đàn ông kia sững sờ, vẻ mặt liên tục thay đổi, đột nhiên cảm thấy bà ta thực sự có thể giết chết chính mình.
Điều duy nhất cô làm được chính là tự tay trừng phạt hung thủ.
Tiểu Bát, đệ nhìn đi! Thất tỷ nhất định sẽ khiến tên xấu xa này phải trả giá đắt.
Giết người phải đền mạng! Tu vi không đủ vậy cô sẽ đề cao! Linh lực không đủ, vậy thì dẫn dắt linh lực vào! Chúc Dao cảm thấy tâm trạng trầm xuống, vừa tăng linh lực truyền vào trong kiếm ý, vừa nín thở tập trung tinh thần, dẫn dắt linh khí vào trong cơ thể.
Phượng hoàng sét bị con rắn đen kia quấn quanh đột nhiên lớn hơn trước, vung ngược móng vuốt, ghì con rắn đen xuống dưới đất.
Gã đàn ông kia lùi lại một bước, kinh hoàng nhìn về phía Chúc Dao:
Ngươi định làm gì?
Hắn ta đột nhiên phát hiện linh khí xung quanh bắt đầu dao động, mạnh mẽ xông về phía Chúc Dao:
Dẫn linh khí vào trong cơ thể...
Ngươi muốn chết hả?
Linh khí đủ chủng loại tạo thành một cơn lốc linh lực, phóng thẳng lên tận trời, đánh sập đỉnh núi.
Ánh nắng chưa kịp chiếu xuống thì cửa hang ở đỉnh núi đã bị các dòng linh khí chiếm lấy, cả ngọn núi lơ lửng lập tức biến thành một ngọn núi lửa đang hoạt động.
Chỉ là núi lửa phun dung nham ra, còn hiện giờ linh khí lại đang tràn vào bên trong.
Điều này...
sao có thể?
Hắn ta tỏ vẻ khó tin, cô chỉ mới đạt tới tu vi Kim Đan, sao chống lại uy th3ế của tu sĩ Hóa Thần được?
Uy thể thực ra chính là một kiểu lực trường do linh lực trong cơ thể tu sĩ sinh ra, cho nên tu v9i càng cao thì uy thể lại càng mạnh.
Hắn ta vung vay bấm pháp quyết, máu trong hồ máu như được dẫn dắt, tập trung vào trong tay hắn ta, tạo thành một trận pháp máu đỏ tươi khổng lồ, bay thẳng về phía phượng hoàng sét ở trên không trung.
Trận pháp máu kia vừa tiếp xúc với kiếm ý, phượng hoàng sét lập tức kêu lên một tiếng thê lương.
Chúc Dao cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như đang bị lửa đốt, dường như có thứ gì đó đang cắt nát linh hồn của cô.
Lý trí bị lửa giận thiêu đốt của cô đang chậm rãi quay về, Chúc Dao há miệng phun một ngụm máu ra, kiểm ý màu đỏ lóe lên, dường như có dấu hiệu sụp đổ.
Gã đàn ông kia cười lạnh một tiếng, trong đôi mắt lóe lên vẻ trào phúng.
Một tên tu sĩ Kim Đan cũng dám một thân một mình khiêu chiến hắn ta, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Gã đàn ông kia nhíu mày, lúc đầu hắn ta nghĩ rằng sẽ xử lý được đối phương một cách đơn giản, nhưng điều khiển hắn ta bất ngờ chính là cô không sợ uy thể của hắn ta thì cũng thôi, thế mà ngay cả kiếm ý cũng mang theo uy lực mạnh mẽ tới vậy.
Trong lòng đỉnh núi lơ lửng này vốn trống rỗng, dưới chấn động mạnh như vậy đã bắt đầu xảy ra hiện tượng sụp đổ.
Trên mặt gã đàn ông kia lóe lên vẻ lo lắng, bản thể của hắn ta ở trong hổ máu, nếu như đỉnh núi này bị sập, chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng với hắn ta.
Hiện giờ cô nới lỏng ràng buộc, ai tới cũng không hề từ chối, quả nhiên vẫn gây ra hiện tượng linh khí bạo động, đây chính là điều mà cô mong đợi.
Ngũ hành tương khắc, linh khí điên cuồng phá nát thân thể cô, Chúc Dao không có sức lực đi trấn an, khống chế số linh khí đang bạo loạn này, cô điều động thẳng luôn.
Chỉ thấy kiếm ý đỏ rực khi nãy dần dần nhuốm màu sắc của các loại linh khí khác, không bao lâu sau đã lớn hơn gấp mười mấy lần.
Dù gì thì tu vi của hắn ta cũng là Hóa Thần kỳ, sao có thể thua một bà lão Kim Đan kỳ cho được, trước đó không ra tay giết chết bà ta là vì muốn chiếm được phương pháp lấy nội đan ra mà thôi, hiện giờ xem ra không thể giữ được bà ta nữa rồi.
Vô số khối băng bay qua, căn bản không có cách tránh né.
Nếu đã không thể tránh được vậy cần gì tránh, Chúc Dao bấm pháp quyết, một chương đánh xuống dưới mặt đất, vô vàn tia sét ầm ầm phóng lên trời, ngọn núi sớm đã tràn đầy linh khí lập tức sụp đổ một nửa.
Hắn ta không thể không phân tâm ra, chú ý tới hồ máu ở bên cạnh.
Hắn ta vừa phân tâm đã khiến khả năng khống chế kiếm ý giảm xuống, do đó ngang tài ngang sức với Chúc Dao đang liều mạng.
Một phượng một rắn cắn xé nhau giữa không trung hồi lâu nhưng không bên nào giải quyết được đối phương.
Vả lại mỗi một tu sĩ đề cao tu vi đều cần hấp thu linh khí, cho nên theo bản năng sinh6 ra tâm lý e ngại đối với luồng linh khí đậm đặc hơn, từ đó bị áp chế.
Trên cơ bản, ngoại trừ linh khí áp chế ra thì phần n5hiều chính là sự sợ hãi từ tiềm thức ở trong lòng.
Nhưng hiện giờ trong lòng Chúc Dao tràn ngập cơn giận dữ, ngoại trừ muốn đánh chết người đứng trước mặt mình ra thì không có bất kỳ suy nghĩ gì khác, cô sợ cái quái gì chứ!
Gã đàn ông kia sững sờ, biểu cảm trên mặt liên tục thay đổi, hồi lâu sau mới lấy lại bình tĩnh, trầm giọng nói:
Cho dù ngươi không sợ chết thì sao chứ? Người cho rằng tạm thời dẫn dắt linh khí vào cơ thể sẽ có tác dụng gì hay sao? Căn bản là không kịp!
Nếu hấp thu linh khí thực sự nhanh tới như vậy thì sao có những người tiêu tốn vài nghìn năm vẫn không thể phi thăng được cơ chứ.
Tốc độ hấp thu linh khí của ngươi căn bản không theo kịp tốc độ tiêu hao...
Hắn ta còn chưa nói xong thì hơi thở trong không gian hoàn toàn thay đổi, dường như có một cơn bão tố linh khí đột ngột xuất hiện, linh khí mạnh mẽ ở bốn phía đột nhiên nổi điên, giống như là bị thứ gì đó dẫn dắt, bắt đầu điên cuồng lao thẳng về phía đối diện.
Linh khí hút vào trong cơ thể vốn mất trật tự, nếu như không tập trung dẫn đường cho linh khí tiến vào đan điền thì chúng sẽ nổi loạn ở trong kinh mạch.
Bà ta lại dám vừa đánh nhau với hắn ta vừa dẫn linh khí thiểu hụt vào, việc này đúng là đang tìm chết.
Vốn ta còn tưởng người rất thông minh, hóa ra lại ngu xuẩn tới vậy, lại tự tìm đường chết.
Gã đàn ông kia cười lạnh một tiếng, cánh tay vừa cử động, kiểm ý lại lao thẳng về phía Chúc Dao:
Cứ tiếp tục như vậy thì ngươi cũng không sống nôi.
Hắn ta chỉ cần tạm thời trốn khỏi nơi này, chỉ cần bay ra khỏi ngọn núi này mà thôi.
Chân hắn ta đột nhiên bị giữ chặt lấy, một sợi xiềng xích bằng sét quấn chặt lấy chân, sau đó dùng lực kéo mạnh một cái, lôi thân thể hắn ta quay ngược trở về.
Ẩm một tiếng, thân thể của hắn ta đập xuống đất, bên cạnh là một cái đầu phượng hoàng khổng lồ, cặp mắt đỏ như lửa đối diện với hắn ta.
Hắn ta còn chưa nói hết thì có mấy mũi bằng nhọn từ trong cơ thể đâm ra bên ngoài, đâm xuyên qua thân thể hắn ta.
Hai mắt hắn ta trợn trừng, dường như hoàn toàn không hiểu được chuyện gì vừa xảy ra.
Hắn ta ngã xuống, tràn ngập sự không cam lòng và oán hận! Chúc Dao buông lỏng tay, chấm dứt pháp quyết pháp thuật hệ Thủy cuối cùng.
Nó gào thét, xông thẳng qua thân thể tên tu sĩ biến thái kia.
Gã đàn ông kia cảm thấy thần thức của mình bị chia tách, máu tươi không ngừng phun ra khỏi miệng, không cách nào kìm được, trên mặt hắn ta hiện lên vẻ khó tin.
Hắn ta lại bị một tu sĩ Kim Đan...
Kiếm ý hình con rắn đen của đối phương không thể ngăn cản nổi nó.
phượng hoàng vung móng vuốt, ép xuống dưới, hót một tiếng thật dài, con rắn đen kia lập tức biến mất trong không khí.
Phụt...
Bà ta chỉ là một tu sĩ Kim Đan, hắn ta đã tu hành lâu như vậy nhưng lại thua dưới tay một tên tu sĩ Kim Đan!
Vẻ mặt của hắn ta ngày càng âm trầm hơn, trong đôi mắt hiện lên vẻ độc địa căm thù, tràn ngập bên trong là lòng thù hận thấu xương tủy.
Hắn ta lách mình né tránh những tia sét xuất hiện ở khắp mọi nơi, chứng kiến con phượng hoàng sét đã sắp lớn bằng con phượng hoàng đã chết đi kia, trên người nó tỏa ra uy thể hủy trời diệt đất, bay thẳng về phía bên này.
Không được! Hắn ta đã mưu đồ nhiều năm như vậy, đi ngược lại lẽ trời để sửa đổi số mệnh của mình, không ngại mạo phạm tới Thần tộc, cũng bắt vô số yêu thú, trải qua nhiều năm thí nghiệm, còn thiếu một chút là sẽ thành công.
Chỉ cần có nội đan Thần tộc là hắn ta sẽ phi thăng thượng giới, tại sao tất cả lại biến thành dã tràng xe cát vào ngay lúc này cơ chứ.
Hắn ta cảm thấy hoảng hốt, trong đôi mắt tràn ngập vẻ tàn nhẫn, thừa dịp linh khí vẫn chưa được hấp thu hết thì giơ tay lên hóa ra vô vàn tảng băng, tấn công rợp trời kín đất.
Mỗi một lần hắn ta đánh tan được tia sét kia thì ngay sau đó nó đã ngưng tụ lại.
Cho dù Chúc Dao đã thúc giục toàn bộ linh khí nhưng dù sao thì tu vi của cô cũng kém đối phương hai cảnh giới lớn, hiện giờ cô đang dựa vào cơn giận trong lòng để liều chết, linh lực đã sắp khô kiệt.
Không cần bao lâu nữa, cô chắc chắn sẽ chết dưới kiếm ý của đối phương.
Phượng hoàng sét đã biến thành màu đỏ hót một tiếng dài, lại xông thẳng về phía đối diện.
Gã đàn ông kia sững sờ, từ bỏ việc dùng uy thể áp chế Chúc Dao, gọi con rắn đen do kiếm ý hóa thành về để nghênh đón.
Hai luồng kiếm ý va chạm với nhau, lập tức khiển cát bay đá chạy, cả đỉnh núi đang lơ lửng rung lên bần bật, những tảng đá bị vỡ ra ầm ầm rơi xuống, trong không trung ánh lên đủ loại màu sắc.
Không phải vậy!
Hắn ta đột nhiên trừng lớn hai mắt, vẻ mặt kinh hoàng nhìn chằm chằm vào Chúc Dao đã không còn giống hình người.
Nguyên Anh...
Chúc Dao không hề trả lời, chỉ khống chế kiểm ý liều mạng áp sát đối phương, tia điện trên thân phượng hoàng sét bắn ra xung quanh tạo thành những tiếng
xẹt xẹt
, ngọn núi ngày càng sụp đổ mạnh hơn, thậm chí đã có tảng đá rơi về phía hồ máu, nhưng bị trận pháp bên ngoài ngăn lại.
Gã đàn ông kia buông lỏng, khiến tình hình hiện tại mơ hồ có xu thế phượng hoàng sét áp đảo con rắn đen.
Trên mặt hắn ta hiện lên vẻ tức giận, nhíu mày lạnh lùng nói:
Hừ! Ngươi làm càn như vậy thì cũng đừng mong mình có thể sống sót rời khỏi đây.
Ai nói là ta muốn sống sót rời đi chứ?!
Chúc Dao trợn mắt, đáp trả:
Ta ở lại đây vốn chưa từng nghĩ tới việc mình còn sống sót, mục đích duy nhất của ta chỉ là khiến người vĩnh viễn không thể bò dậy nổi mà thôi.
Có một câu tục ngữ rất hay, mềm sợ cứng, cứng sợ ngang ngược, ngang ngược sợ liều mạng, hiện giờ cô chính là kẻ liều mạng!
Nếu như ở thời hiện đại, cô sẽ báo cảnh sát, để pháp luật đòi lại công bằng cho Tiểu Bát.
Nhưng cô đang ở thế giới tiên hiệp, người mạnh làm vua, đối phương đã đạt tới Hóa Thần, tu vi chí tôn ở hạ giới, không ai trị được hắn ta cả.
Nếu đã như vậy thì hãy để cô, thế gian không thể đòi được công bằng cho Tiểu Bát thì còn có cô! Là do cô tới quá muộn, không cứu được Tiểu Bát.
Nguyên Anh sơ kỳ...
Nguyên Anh trung kỳ...
Nguyên Anh hậu kỳ...
Hóa Thần...
Tu vi vẫn đang nhanh chóng tăng lên! Vẻ bối rối hiện lên trong mắt, hắn ta quay người chạy trối chết về phía đỉnh núi.
Linh khí tăng nhanh như vậy, chắc chắn bà già kia sẽ không chịu đựng được lâu, miễn là hắn ta kéo dài thời gian thì bà ta sẽ tự diệt vong mà thôi.
Hắn ta cảm thấy đan điền tan vỡ, linh khí không thể ngưng tụ được nữa:
Không...
Xin đừng giết ta mà.
Khi thấy kiểm ý sắp tiếp tục lao tới, trước khi chạm vào hắn ta thì nó đột nhiên biến mất trên không trung.
Cuối cùng Chúc Dao không kiên trì thêm được nữa, hai chân mềm nhũn ngã xuống mặt đất, linh khí vừa nãy còn bạo loạn cũng lập tức tiêu tán trong không khí.
Chẳng phải cũng không đấu nổi ta hay sao?
Đan điền của hắn ta đã bị phá hủy, không thể sử dụng linh khí được nữa, đành phải cầm phi kiểm rơi xuống ở bên người, lê lết thân thể tàn tạ chẳng kém gì Chúc Dao, khập khiễng đi tới gần, nở nụ cười vô cùng kiểu ngạo:
Chẳng phải người muốn báo thù cho con phượng hoàng ngu xuẩn kia à? Ta muốn xem rốt cuộc là ai...
Phụt...
Cô dùng hết ý chí mới chống đỡ được, không bị đau đớn ngất đi.
Má nó, bà liều mạng với mày! Cô tăng tốc độ dẫn dắt linh khí vào trong cơ thể, không quan tâm tới việc kinh mạch của mình đã bị vỡ nát, dù sao thì cô cũng mất cảm giác đau đớn rồi.
Kiếm ý lập tức trở nên lớn hơn nữa, nó ngửa đầu lên trời hót một tiếng thật dài, vung móng vuốt xông tới phá vỡ trận pháp máu kia.
Không gian lập tức yên tĩnh trở lại.
Người đàn ông kia sững sờ, sau đó đột ngột hiểu ra mọi chuyện, bắt đầu điên cuồng cười khác khác:
Ha ha ha ha..
Đúng là ý trời! Ngay cả Thần tộc cũng ngã xuống dưới tay ta, cho dù ngươi lợi hại hơn thì sao chứ hả?
Gã đàn ông kia há miệng phun ra một ngụm máu.
Dưới uy lực của kiếm ý cắn ngược, cho dù là tu sĩ Hóa Thần cũng sẽ bị thương.
Sắc mặt hắn ta đen như đáy nồi, nhìn Chúc Dao đã biến thành một người máu, đang có vô số linh khí bạo động vây quanh.
Tình hình của Chúc Dao ngày càng khó khăn hơn, chưa đầy nửa phút nữa là linh lực của cô sẽ cạn sạch.
Cô có hối hận hay không? Không hề!
Cô chưa từng hối hận vì một mình ở lại đây! Tiểu Bát nhà cô, bảo bối quý giá bé bỏng nhất của Phượng tộc, trong lòng cô cậu ta chỉ là một đứa bé, nhưng cậu ta lại bị tên biến thái này nhốt ở đây nhiều năm như vậy, lại phải chết thê thảm như vậy, bất kể như thế nào thì cô cũng quyết không tha thứ cho hung thủ được.
Không biết có phải do ảnh hưởng tâm lý hay không mà hiện giờ hắn ta nhìn thấy trong cặp mắt kia tràn ngập lòng thù hận khắc cốt ghi tâm, giống như ngay sau đó nó sẽ cắn nuốt hắn ta.
Hắn ta hoảng sợ, vội vàng bò ra xa mấy bước, nào còn vẻ phách lối trước đó, tất cả là sự sợ hãi khi sắp chết.
Phượng hoàng sét trên không trung hót vang một tiếng, một tia sét màu tím bổ xuống dưới, đánh hắn ta bong da tróc thịt.
Thân thể Tiểu Bát bị khóa trên đỉnh núi ầm ầm đổ xuống, rơi xuống mặt đất.
Trái tim Chúc Dao đau nhói, nhưng lập tức bị đủ loại linh khí đang điên cuồng tràn vào xung kích, đau tới mức khiến cô chết lặng.
Linh khí chiếm đóng mỗi tác kinh mạch trong cơ thể cô, điên cuồng hủy hoại cơ thể mới được chữa trị cách đây không lâu, da thịt trên khắp cơ thể bong tróc ra, toàn thân đau đớn muốn chết.
Trước đây cô từng dạy pháp thuật này cho củ cải nhỏ để giữ mạng, không ngờ rằng sẽ dùng vào lúc này.
Cô đã thắng cược! Đã báo thù cho Tiểu Bát, đòi lại công bằng cho cậu ta! Chúc Dao thở dài một tiếng, toàn thân không còn một chút sức lực nào, ý thức cũng dần mơ hồ.
Cô sắp offline rồi sao?
Linh khí bạo động đã lâu ngày không gặp! Từ sau khi cô trở thành linh căn toàn hệ, khi dẫn dắt linh khí vào trong cơ thể đã không xảy ra linh khí bạo động nữa.
Trước đây cô cho rằng mình chỉ hòa hợp với tôi linh khí cho nên khi ngũ linh căn dẫn dắt linh khí sẽ không tạo ra linh khí bạo động.
Về sau cô mới dần dần nhận ra hòa hợp linh khí không hề phân biệt thuộc tính linh khí gì cả, chỉ là trong quá khứ khi cô dẫn linh khí vào trong cơ thể sẽ theo bản năng chú ý tới một loại thuộc tính nào đó mà không phải đồng thời dẫn dắt cả năm loại linh khí.
Hắn ta cắn chặt răng, lập tức biến ra vô vàn kiểm trận ngăn cản ở trước mặt mình.
Hắn ta không thể chết được! Sao hắn ta có thể chết cơ chứ? Hắn ta là người bò ra khỏi âm tào địa phủ, sao có thể chết dưới tay một tên tu sĩ Kim Đan cho được?! Hắn ta đã nghịch thiên một lần, đương nhiên cũng có thể nghịch thiên lần thứ hai.
Trên thân thể người đàn ông kia lập tức tỏa ra từng đợt khí đen, chậm rãi bò lên trên mặt hắn ta, khiến hắn ta trở nên vô cùng dữ tợn.
Mặt đất đột nhiên chấn động, hổ máu dường như sôi trào, bong bóng màu đỏ máu bắt đầu nổi lên.
Gã đàn ông đã biến thành con nhím máu khi nãy còn đứng trước mặt cô lập tức biến mất.
Ngay sau đó, tên biến thái tiên pháp kia chậm rãi nổi lên trên hồ máu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.