Chương 305: Truyền hình thực tế cuộc thi đấu tu tiên


Hai tổ tham gia so tài khác cũng đã xác định xong thí sinh. Luyện Khí có tất cả bốn mươi hai người, Trúc Cơ hai mươi mốt người, còn Kim 8Đan là ít nhất, chỉ có mười sáu người.

Lúc này người đứng ra tổ chức cuộc thi này của thành Tán Du mới ung dung xuất hiện. Đài 3cao màu đỏ dựng ở phía trước bỗng dần dần được nâng lên thật cao, tấm vải đỏ được kéo ra để lộ một đài cao bằng bạch ngọc,
thì chỉ còn lại sáu người. Thế là tiểu bá vương chẳng làm đã tiến vào tối sáu người mạnh nhất.
Chúc Dao an ủi tuyển thủ may mắn sắp ra sân:
Tiểu bá vương, nghĩ thoáng ra đi, may mắn cũng là một phần trong thi đấu mà.

Thật ra thì thể lệ thi đấu vô cùng đơn giản, hai người một tổ phần thắng bại, ai thắng sẽ vào vòng tiếp theo. Thí sinh cấp Kim Đan và Luyện Khí là số chẵn, chỉ Trúc Cơ có số người lẻ là hai mươi mốt người. Không biết
có phải vì tiểu bá vương là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ duy nhất, tu vi thấp nhất trong tổ Trúc Cơ hay không mà trong hai trận tranh tài đầu tiên, cậu đều may mắn gặp trận trống, trực tiếp lên cấp. Đến trận thứ ba, tính cả cậu
Nhưng xung quanh lại yên lặng như tờ.
Mấy trăm con mắt đồng loạt nhìn về phía cô.
Âm thanh xa xăm văng vẳng, nhưng lại mang vẻ uy nghiêm vô tận. Mặc dù nó không tỏa ra uy thế nhưng vẫn khiến tâm thần người ta chấn động, trong lòng kính sợ.
Chúc Dao nhíu mày, sao tiếng gầm này giống tiếng rồng ngâm thể nhỉ.

Ai...
Tiểu bá vương thở dài:
Nhưng mà còn chưa đầu với người khác trận nào, không biết thực lực mạnh yếu của đối phương. Nếu như...


Tiểu bá vương, con nghĩ lúc gặp kẻ địch, đối phương còn cho con thời gian để tìm hiểu rõ rồi mới ra tay hay sao?

Tiểu bá vương gật đầu:
Vâng, con biết rồi.

Sau khi nghỉ giữa trận, trận tranh tài của tốp sáu chính thức bắt đầu. Chúc Dao đoán không sai, đối thủ của tiểu bá vương chính là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ đó.
Tiểu Bát vẫn luôn nằm ngủ thẳng cẳng trên vai Chúc Dao quay đầu khinh bỉ.
Xùy!
Nhân loại ngu xuẩn, thấy con thú kia giống rồng ở điểm nào hả?
Con Giao Long kia có vẻ rất hài lòng với màn nhốn nháo mà mình vừa tạo ra. Khi đến chỗ đài cao nó cũng không vội hạ xuống mà còn đắc ý chở chủ nhân lượn thêm một vòng trên không trung, tiếp tục trình diễn để
Giao Long mở đôi mắt to đen nhánh nằm trên đài cao nhìn chằm chằm về hướng Chúc Dao. Lúc đầu ánh mắt nó vui mừng, nhưng sau đó lại tối xuống, cuối cùng là run lẩy bẩy, phát ra từng tiếng rên ô ô trầm thấp
nghe không rõ.
Những người khác nghe không hiểu nhưng Chúc Dao lại nghe thấy rõ ràng.

U hu hu... chủ thượng, chủ thượng chán ghét Điều Điều, Điều Điều rất đau lòng, Điều Điều muốn khóc. U hu hu...

Chúc Dao ấn Tiểu Bát về, thấp giọng nói:
Đệ đừng có dọa nó nữa, nếu nó còn sợ nữa là có chuyện đó.

Không thấy đến cả Hóa Lâm còn bị nó chen cho bẹp ruột, phải đứng tít ra ngoài rìa đài đấy sao? Nếu còn chen nữa là sẽ rơi xuống đất đấy.
mẽ. Cảm ơn linh khí của Thông Bảo Lầu, sự lựa chọn sáng suốt nhất, có Thông Bảo tiến độ thông suốt. Cảm ơn pháp phù của Tụ Bảo Hiệu, chuyên gia hỗ trợ tu hành, Tụ Bảo Hiệu người đáng có được. Cuộc thi đấu lần
này công bằng, công chính, công khai! Toàn bộ quá trình do thành Tán Du làm chủ, tổng cộng chia làm ba tổ. Mỗi lần sẽ tổ hợp ngẫu nhiên tranh giải, chia ra các cấp bậc một, hai, ba để khen thưởng. Quyền quyết định
phô ra đường cong hoàn mỹ, miệng há to, phát ra tiếng rồng ngâm lần nữa.
Chúc Dao nhíu mày:
ồn ào quá.


Hắc Sát, ngươi sao thế?
Dù sao cũng là linh thú mà mình vất vả huấn luyện, Hóa Lâm lo lắng hỏi.
Nhưng con Giao Long không quan tâm đến ông ta mà cứ run rẩy như lá rụng trong gió thu, tiếng rên càng thêm ai oán, đôi mắt ngấn lệ mông lung.
cuối cùng thuộc về thành Tán Du! Hãy cho chúng ta thấy những tràng pháo tay nhiệt liệt từ phía dưới, xin mời đoàn giám khảo của cuộc so tài lần này: Triệu lầu chủ của Thông Bảo Lầu, Lý các chủ của Nguyên Linh
Các và Nguyên lão bản của Tụ Bảo Hiệu xuất hiện!

so tài:
Chư vị đạo hữu, hoan nghênh tới thành Tán Du. Đầu tiên xin chúc mừng những vị đã giành chiến thắng lọt vào vòng trong.
Ông ta nhìn mấy chục tu sĩ đã lên cấp rồi bắt đầu bài diễn văn chính:
Thành Tán
Du ta đã thành lập được mấy ngàn năm, được đông đảo đạo hữu coi trọng, lại thêm có lão tổ phù hộ, sừng sững với đời...
Sau một màn ca tụng công đức, phong cách chuyển sang giới thiệu về người tài trợ:
Cuộc so
Tức nghẹn!
Không khí yên tĩnh không duy trì được bao lâu, chỉ chốc lát sau sự chú ý của mọi người đã bị hấp dẫn bởi tiếng gầm nhẹ từ chân trời gần đó truyền tới.
Dường như con Giao Long trên không trung kia cố ý lượn lờ khoe khoang, lúc này mới lắc lắc mấy cái bay về phía đài cao nhất.

Hóa Lâm tôn giả có thể thu phục Giao Long làm linh thú, thật lợi hại.

Cậu ta sửng sốt:
...


Điều quan trọng khi thi đấu là ở chỗ con tự tin vào bản thân mình, chứ không liên quan gì đến cuộc thi cả.


Giao Long! Là Giao Long cấp chín!
Một tiếng thét kinh hãi phát ra từ trong đám người.

Là Hóa Lâm tôn giả của thành Tán Du.


...
Lão Lão, người có thể đừng vừa cắn hạt dưa vừa nói những lời như vậy được không? Chẳng có sức thuyết phục chút nào cả.
Ngoan, thắng một trận, con sẽ vào tốp ba!
Tiến thẳng vào trận chung kết thì thật tốt
biết mấy.
Bốp bốp bốp...
Chúc Dao vỗ tay theo phản xạ.
bên 9trên bày đầy những hàng ghế ngang dọc hoa lệ. Có điều không có người ngồi, bên trên ghế còn có một cái bàn không, vuông vức, treo lơ lử6ng.
Người đàn ông trung niên mặc quần áo của thành Tán Du, tu vi Kim Đan hậu kỳ ngự kiếm hạ xuống đài cao, rồi tiến lên một bướ5c quét mắt nhìn những tu sĩ đông nghịt xung quanh, trầm giọng truyền âm khắp khu
Ông ta thông báo về phần thưởng một lượt, mỗi một hạng được giới thiệu đến, lại có thêm một vị tu sĩ trên đài mỉm cười chào hỏi người phía dưới. Tu vi của bọn họ không đồng đều, từ Trúc Cơ đến Nguyên Anh bậc
nào cũng có, nhưng đều ngồi cùng một hàng trên đài.
nhanh nhảu, mất mặt quá đi!
Trong nháy mắt cô đã thu hút được mấy trăm ánh mắt nhìn mình như một kẻ
ngớ ngẩn
.
Quả nhiên chưa tới một khắc sau, một con yêu thú to lớn từ chân trời bay tới. Cả người nó đen nhánh tựa như con rắn có chân, hai mắt như điện, đỉnh đầu có sừng, đang không ngừng uốn lượn trên trời. Lại là một con
yêu thủ cấp chín.
#Bàn về tầm quan trọng của huyết mạch Thần tộc#

Khụ, khụ...
Cuối cùng Hóa Lâm cũng lấy lại bình tĩnh trước sự khác thường của linh thú, lặng lẽ mừng thầm vì những tu sĩ kia chưa từng nhìn thấy Giao Long, cho rằng việc cuộn tròn như cái bánh này là hình thái

...
Cuối cùng vẫn là vì vô hương quả sao? Có một bề trên lúc nào cũng khác người thế này, thật bị thương!

Ta thấy trận tiếp theo của con chắc là đấu với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ đó.
Chúc Dao chỉ về phía một tu sĩ mặc đồ sẫm màu cách đó không xa. Hắn ta là Trúc Cơ trung kỳ duy nhất trong tốp sáu, còn lại đều là hậu kỳ
Những lo âu trong đáy mắt cậu ta lập tức được quét sạch:
Con biết rồi.


Ừ, nhớ thắng lấy nhiều vô hương quả mang về nhé!

ra hai tròng mắt đầy vẻ đắng lòng, xung quanh đều là không khí đè nén ưu thương.
Tên đầu sỏ Tiểu Bát trợn mắt nhìn sang, nói thầm:
Ngu xuẩn.


Hóa Lâm tôn giả tới.

Trong nháy mắt cả đám người xôn xao, ai nấy đều nhìn tôn giả Hóa Thần trên đầu con Giao Long ở giữa không trung với vẻ mặt sùng bái.
cũng loạng choạng suýt ngã.
Hóa Lâm vẫn cố gắng giữ cái thể diện tu sĩ Hóa Thần của mình. Hôm nay con linh thú này làm sao thế?
Con Giao Long kia lập tức run rẩy dữ dội hơn.

Hu hu hu... bị ghét rồi, thật là muốn chết quá đi!


Đúng thế, là Giao Long đấy. Nghe nói nó có huyết thống Long tộc, là linh thú gần với Thần tộc nhất.

Đám người bắt đầu bàn luận sôi nổi về con Giao Long vừa tới.
Còn Tiểu Bát thì thẳng thắn hơn:
Im miệng!

Giọng nó không lớn, có lẽ ngay cả những tu sĩ xung quanh cũng không nghe thấy, nhưng con Giao Long đang đắc ý kia lại đột nhiên rơi
bịch
một cái xuống đài cao, mặt tiếp đất. Ngay cả tu sĩ Hóa Thần trên lưng nó
mà tất cả Giao Long thường dùng nên không mảy may nghi ngờ gì. Ông ta vẫn không bị mất mặt, có điều sau chuyện bất ngờ này ông ta đã chẳng còn tâm trạng đọc bài phát biểu của lãnh đạo mà mình chuẩn bị từ
trước nữa. Vì vậy ông ta vung tay bày ra mấy trận pháp lớn trên khu vực so tài rộng lớn, hết sức nghiêm túc, oai phong tuyên bố:
Cuộc thi đấu bắt đầu.

Chúc Dao đen mặt, Điều Điều? Không phải tên là Hắc Sát à? Cái tên buồn cười ấy là do cha mẹ ngươi đặt hả?
Hóa Lâm nhìn linh thú của mình một lúc lâu vẫn không biết rốt cuộc nó bị làm sao, đành thở dài một hơi, nhảy xuống khỏi người nó. Con Giao Long lập tức cuộn tròn thành cái bánh, nằm lù lù ở trên đài cao, chỉ để lộ
tài lần này được Triệu lẩu chủ Thông Bảo Lầu, Lý các chủ Nguyên Linh Các và Nguyên lão bản của Tụ Bảo Hiệu tài trợ. Những người tới thành ta dự thi đều được thưởng một
vô hương quảº, nếu đứng trong tốp ba
Luyện Khí sẽ được...

Cổ động viên lễ phép Chúc Dao:
...


Ha ha ha...
Chết tiệt, Chúc Dao đen mặt:
Là... ta phủi tay, hà hà, phủi tay thôi.
Thế là cô chỉ có thể ra sức vỗ vỗ mấy cái nữa trước những con mắt đang nhìn mình chằm chằm. Ai bảo mày ngứa tay, ai bảo mày
hoặc đại viên mãn, hoàn toàn khác tiểu bá vương gặp toàn mấy trận trống, đổi phương là vươn lên bằng thực lực.

Có thể dùng tu vi trung kỳ vượt qua đối thủ vào đến vòng này, có lẽ hắn ta sẽ khó đối phó hơn so với những tu sĩ khác, con nên cẩn thận, đừng khinh địch.

Chúc Dao mơ hồ cảm thấy có một chân nhân xuất sắc nào đó vừa tới đây, lời giới thiệu bên tai cũng không nghe rõ nữa.

Xin mời mọi người thưởng thức màn
Thi đấu tán tu do Thông Bảo Lầu, Nguyên Linh Các và Tụ Bảo Hiệu cùng tài trợ. Cảm ơn linh dược bạn đồng hành, được Nguyên Linh Các bảo đảm chất lượng đã ủng hộ mạnh
Nếu cô không nhìn nhầm, chắc đối phương là song linh căn Hỏa Mộc, những trận trước hắn ta đều dùng những pháp thuật của hai hệ này.

Tiểu bá vương là ngũ linh căn, pháp thuật hệ nào cũng dùng được. Hơn nữa hắn ta vừa đầu hai trận, còn tiểu bá vương là lần đầu ra sân, chiếm ưu thế về thể lực. Có điều thực lực của đối phương không chỉ có thế, chắc
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.