Chương 340: Chó độc thân hắc hóa
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2967 chữ
- 2022-02-04 04:38:09
Đúng vậy, không sai. Nhất định là vậy rồi, vì cô ta biến mất nên mới dập tắt được lửa giận của tiên nhân thượng giới.
Ánh sáng vừ8a rồi nhất định là phép thuật của bậc đại năng.
nhân trên thượng giới hay sao? Vậy ta đây sẽ cho các ngươi thấy cái gì mới là lửa giận của tiên nhân thượng giới.
Cô vừa dứt lời liền triệu hồi những đám mây mang sấm sét tới, những tia sét ầm ầm bắt đầu bổ xuống, hết lượt này đến lượt kia nối tiếp nhau, chằng chịt như mạng nhện, bao trùm cả vùng. Khắp nơi đều là sấm sét,
Câm miệng.
Chúc Dao trừng mắt nhìn hắn ta, một lần nữa tỏa ra uy thế, trấn áp mọi người:
Xem tiếp đi!
Có lẽ là do giọng cô quá lạnh lùng, mọi người không thể không quay đầu lại nhìn hình ảnh được chiếu. Lúc đầu mọi người còn né tránh, dù sao những hình ảnh này cũng không tốt đẹp gì, nhưng càng xem lại càng
bọn họ sợ hãi, thậm chí những kẻ có tu vi Hóa Thần cũng cảm thấy tim đập thình thịch chân tay run run. Một tia, chỉ cần một tia thôi, chắc chắn sẽ có thể khiến cho bất cứ người nào ở đây hồn phi phách tán. Không ai
nghi ngờ chuyện này cả. Uy lực như vậy không phải là thứ tu sĩ bình thường có thể tạo ra được.
mỗi một tia đều có uy lực xé trời, núi đồi rung chuyển, đất trời mất sắc.
Sấm sét vô cùng khủng khiếp, thậm chí uy lực của lôi kiếp khi bước vào Hóa Thần kỳ cũng không bằng một phần mười uy lực của sấm sét lúc này. Cho dù lôi kiếp không trực tiếp đánh lên người nhưng cũng đủ khiến
Ma an!
Pháp Vũ!
Chúc Dao thầm kêu không xong rồi, hắn ta sắp nhập ma:
Ngươi đừng làm loạn, Linh Thiên không muốn người đi cùng cô ấy là vì muốn người sống thật khỏe mạnh.
Phan Chỉ San muốn kéo hắn ta lại:
Bách Lý!
Nhưng hình như hắn ta không nghe thấy, hoàn toàn không để ý đến, chỉ bay thẳng xuống dưới với vẻ bất an và hoảng loạn, phần nhiều hơn là một loại tin phục kỳ lạ không thể cưỡng lại, quỳ xuống trước mặt Chúc
Nhớ kỹ câu này.
Chúc Dao giờ vũ khí trong tay lên:
Đã là đồ đi cướp được, sớm muộn cũng phải trả lại cho chính chủ.
Cô vung tay lên đánh thẳng vào một vị trí tập trung linh khí của cô ta mà mình nhớ. Vũ khí không hề chạm lên người cô ta một li, nhưng Phan Chỉ San lại gào thét vô cùng thảm thiết.
Ta nói rồi mà, chỉ có Phàn chân nhân mới là điện chủ chân chính của Linh Thiên đi3ện, là người mang thiên mệnh. Ma nữ Linh Thiên kia đúng là chết cũng không hết tội.
Mỗi người một câu, càng nói càng thấy suy đoán9 của mình chính xác, cứ thế suy ra dị tượng vừa rồi là ông trời báo ứng, trừng phạt Linh Thiên, lại có người khuyên Phan Chỉ San nhanh chón6g lên nhận chức chương
Không!
Mặt cô ta trắng bệch, hốt hoảng xoay người như muốn nhặt thứ gì đó từ trên mặt đất lên, không ngừng giơ tay ra bắt lấy như đang cố níu giữ thứ gì đó đang trôi đi. Cô ta cố gắng nắm chặt thứ đó, ánh mắt trở
nên điên loạn:
Không, không, không, không... số mệnh của ta, tất cả đều là của ta. Của ta!
tức phát sáng, chiều ra một hình ảnh lớn trên bầu trời.
Hình ảnh được phát cũng rất khó coi, tất cả đều là những cảnh khiến người ta phải đỏ mặt. Những hình ảnh trong đó đều là cảnh ba nam một nữ quấn lấy nhau, cho dù không có âm thanh nhưng những hình ảnh tục
Bách Lý không hề phản kháng, càng cung kính cúi rạp trên đất, nghe những lời cô nói mà cơ thể run rẩy.
Bách Lý...
Phan Chỉ San lo lắng gọi, nhưng hắn ta không hề có phản ứng, sắc mặt lập tức trắng bệch. Cô ta liếc nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Chúc Dao, đột nhiên có linh cảm không lành.
Ngươi thấy lạ vì ta cũng có phải không?
Chúc Dao từ từ bước đến, từ lúc cô nhìn thấy vũ khí có chữ BUG của Phan Chỉ San là đã biết nó được hình thành từ một bộ phận nào đó trên cơ thể cô ta. Số mệnh tồn tại trên
cơ thể mỗi người như linh hồn vậy, và cũng là thứ hư vô mờ ảo nhất. Nếu muốn đoạt đi nó, chỉ có thể dùng cùng thứ đó hoặc thứ giống với nó mới cắt được số mệnh. - vốn chưa nghĩ ra nó là thứ gì, cho đến khi bị
Đột nhiên có một bóng người màu đen từ phía sau lóe lên, đón lấy nữ chính vừa bị đánh bay, một tay túm tóc cô ta.
Pháp Vũ!
Hắn ta thoát ra được từ bao giờ vậy, sao cô lại không cảm nhận được.
mà trong giới tu chân lại có một tu sĩ mạnh đến như vậy.
Ta là ai ư?
Chúc Dao cười lạnh, cơn tức trong lòng không thể đè nén được nữa, quay đầu liếc nhìn đám người đạo mạo nghiêm trang trên trời một lần:
Không phải vừa rồi các ngươi đều nói đó là lửa giận của tiên
Thượng tiên, ngài... chuyện này... như vậy là có ý gì?
Cuối cùng Tào Tề không nhịn được lên tiếng, nhưng cũng không dám nói gì quá đáng tránh đắc tội với cô.
Mọi người cũng cảm thấy nghi ngờ, nếu cô không thích Phan Chỉ San phẩm chất có vấn đề, muốn vạch trần cũng không sao. Nhưng trước đó rõ ràng đang nói về việc chưởng môn của Linh Thiên điện. Tuy là giới tu
Người đầu tiên có hành động chính là Bách Lý vẫn luôn đứng bên cạnh Phàn Chỉ San. Hắn ta như rơi vào cơn mê, sững sờ nhìn Chúc Dao đang đứng trên mặt đất, lẩm bẩm:
Chủ... chủ thượng.
Lúc này hắn ta chỉ
cảm thấy toàn bộ máu trong cơ thể mình đều đang kêu gào, không tự chủ được bay đến.
Cái đường nối giữa bọn họ là gì vậy?
Đường nối kia là từ trên người Phàn chân nhân mà ra, cô ta đang hấp thụ ánh sáng từ những người khác!
phát hiện ra chỗ không đúng.
Hả, ánh sáng đằng sau họ là gì vậy?
người dám mạo nhận là chưởng môn Linh Thiên điện, nên bọn ta mới đến đây để bắt kẻ đầu sỏ.
Giả mạo?
Chúc Dao cười lạnh, nhìn về phía Phan Chỉ San:
Ngươi nói ả là chưởng môn chân chính của Linh Thiên điện ư?
gì cũng được.
Chúc Dao không hề né tránh, ngược lại cũng xoay tay một cái, trong tay lập tức xuất hiện một vũ khí giống hệt của cô ta, chỉ khác là trên lưỡi không có chữ BUG. Cô vung tay lên, nháy mắt đã đánh tan vũ khí BUG
những người trong hình ảnh đều là tu sĩ danh tiếng lẫy lừng, khó tránh người ta phải kinh ngạc hít sâu. Mọi người không nhịn được quay đầu nhìn Phàn Chỉ San và nhóm nam tu sau lưng ả, ánh mắt dần lộ vẻ khinh
bỉ, cũng đột nhiên hiểu được những lời mắng chửi của Pháp Vũ là từ đâu mà ra.
dù có may mắn chạy thoát ra ngoài cũng không thể tránh được sự đuổi giết của các phái.
Trong nháy mắt cô ta cắn răng lấy lại tỉnh táo, nhân lúc mọi người không kịp phản ứng, thoát khỏi uy thế của Chúc Dao, bay về phía cô. Cô ta vừa động tay, một vũ khí có hình lưỡi liềm to lớn đã xuất hiện, chém về
Trong lòng mọi người lập tức cùng chung một đáp án giống nhau, người đó là tiên. Không ai mở miệng, càng không ai dám phản bác lại, tất cả chỉ có thể đứng bất động tại chỗ, thậm chí hô hấp cũng cố gắng giảm nhẹ
hết mức có thể chỉ sợ trong cơn tức giận vị tiên kia sẽ đánh
Chúc Dao thả tay để thổn thức vừa tụ thành hình trong tay mình quay về cơ thể. Một tay cô kết ấn đánh một chưởng lên người nữ chính, phá nát đan điền của cô ta, đồng thời phể đi toàn bộ tu vi. Cô còn tiện tay để lại
một phong ấn trong người để cô ta không thể đi cướp số mệnh của bất kỳ ai nữa.
Sao lại có cái loại ánh sáng kỳ lạ này? Mấy người đều có cả!
Ánh sáng trên ba người kia đều chỉ có một màu, nhưng sao trên người Phàn chân nhân lại kỳ quái như vậy?
Linh khí trên người Phàn Chỉ San tan biến trong nháy mắt. Dường như vết thương trên người cô ta đã mất đi cảm giác chìm đắm trong ma chướng của chính mình, cứ bò trên đất ra sức tìm kiếm số mệnh.
Chúc Dao nhắm mắt một lát, lửa giận trong lòng mới chậm rãi nguôi đi, rồi ngẩng đầu nhìn lên trời. Cả đám người không ai dám nói hộ Phàn Chỉ San lấy một câu, bao gồm cả hậu cung của cô ta. Kẻ thì tránh né, kẻ thì
các ngươi, ngu đến mức không có thuốc nào chữa nổi nữa.
Ngươi... ngươi là ai?
Tất cả những tu sĩ còn trụ lại được trên không trung đều hoảng sợ, uy thế khủng khiếp như thế, bọn họ chưa từng thấy bao giờ, thậm chí là tu sĩ Hóa Thần cũng không chống đỡ nổi. Từ bao giờ
xanh, tất cả đều đã biết điều này có ý nghĩa gì. Đến cả mấy tên trong hậu cung của nữ chính cũng lộ ra vẻ khó tin.
Sắc mặt Phàn Chỉ San thì xám ngắt như tro tàn, bí mật lớn nhất trong lòng cô ta đã bị vạch trần trước mặt mọi người, hơn nữa còn có chứng cứ. Cô ta cảm thấy cả người lạnh toát, thật sự thấy bản thân đã thua rồi, cho
Đương nhiên ta sẽ sống thật khỏe mạnh.
Ấn ký trên mặt hắn ta càng ngày càng rõ, cả người cũng bắt đầu tỏa ra ma khí, giọng nói như một cơn gió lạnh lẽo:
Ta sẽ sống để báo thù cho nàng, trả món nợ máu cho
những kẻ đã gây ra vết thương trên người nàng, cả kẻ đã cướp đi số mệnh của nàng nữa!
môn.
Ông trời có mắt, ma nữ Linh Thiên chết không có gì đáng tiếc!
Đúng vậy.
Người nọ nhanh chóng gật đầu.
Trợn to đôi mắt chó của các ngươi mà nhìn rõ cho ta!
Chúc Dao bay thẳng lên trời ném ra một viên linh thạch, nhìn qua thì có vẻ đây chỉ là một viên đá ghi âm bình thường. Hai tay cô bấm pháp quyết, đá ghi âm lập
Dao:
Chủ thượng.
Chúc Dao chỉ lạnh lùng nhìn hắn ta một cái, cô cũng chẳng thích thú gì con thú này. Bây giờ nó quỳ trước mặt cô cũng chỉ vì nguyên thân của cô là miếng vảy Thánh Long, cộng thêm sự ảnh hưởng của độ thiện cảm
chân có rất ít người sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, đặc biệt lại còn là nữ tu, nhưng lén lút thì cũng không phải không có, dù sao tu hành cô đơn luôn sẽ có người đi tìm chút việc vui để làm. Nếu như chỉ dựa vào việc này
thì căn bản không thể chứng minh đối phương không phải chưởng môn của Linh Thiên điện.
nên xơ xác tiêu điều.
Tất cả chìm vào sự tĩnh lặng quỷ dị.
mờ mịt không hiểu, không biết tại sao trước kia mình lại có tình cảm sâu nặng với cô ta đến vậy.
Số mệnh của nữ chính vừa vỡ nát, cảm giác trói buộc khi bọn họ bị cướp đi số mệnh cũng biến mất.
anh hùng cứu cái thế giới đang bên bờ tan vỡ này lại biến thành ma nữ trong miệng các ngươi. Loại người không biết phân biệt đúng sai, đổi trắng thay đen như các ngươi sao xứng thành tiên!
Tất cả mọi người trợn to mắt, hấp thụ số mệnh của người khác để tu hành! Cái ánh sáng đó chính là số mệnh! Trên thế giới này lại tồn tại thứ tà tu hấp thụ số mệnh tu hành của người khác. Sắc mặt của mọi người tái
thế giới, dưới sự áp chế của huyết mạch, hắn ta nghĩ mình là long tộc mà thôi.
Bách Lý, chuyện người phản bội yêu tộc sau này sẽ có người tính sổ với ngươi.
Cuối cùng trong số những người đang kinh hoàng vì cảnh tượng ban nãy cũng có người tỉnh lại, khúm núm lên tiếng:
Thượng... thượng tiên, ngài hiểu lầm rồi! Bọn ta không đến phái Quỳnh Vũ để gây sự.
Người này
thấy cô xuất hiện ở phái Quỳnh Vũ, tự nhiên cho rằng cô là chỗ dựa của phái Quỳnh Vũ. Trong giới tu hành có ai dám đắc tội một vị tiên cơ chứ? Hắn ta không thể không kiên trì giải thích:
Chuyện hôm nay là do có
phía cô, phía trên lưỡi hái còn khắc rõ ba chữ cái BUG. Nếu đã không còn đường lui, chi bằng liều mạng một lần. Từ lúc vị tiên này bước ra, cô ta đã thấy được số mệnh đặc biệt trên người đối phương. Từ trước đến nay
cô ta chưa bao giờ nhìn thấy một số mệnh có hình dạng đặc biệt như vậy, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến cả người run rẩy. Không biết tại sao, nhưng cô ta có cảm giác chỉ cần chiếm được số mệnh này thì mình muốn làm
tĩu này vẫn khiến cho tất cả mọi người đều quay mặt đi theo bản năng. Chưa kể nhân vật chính trong đó, ngoại trừ một người đã chết thì có ba người đều đang ở đây, khiến người ta càng thêm xấu hổ.
Giới tu tiên có phương pháp song tu nên cũng không cấm đoán dục vọng của cơ thể, nhưng từ trước đến nay họ vẫn coi trọng một nam một nữ, còn loại tu luyện
theo nhóm
như vậy cũng ít thấy trên đời. Hơn nữa,
Đương nhiên không thể giết ả ta được!
Hắn ta đột nhiên cười vô cùng kỳ quái, rồi nâng mặt nữ chính lên đối diện với mình, giọng nói lạnh đến thấu xương:
Nếu người chết, ta biết tìm ai tính sổ đây?
Hắn ta càng cười càng lớn, mắt bắt đầu bị nhuộm đỏ, trên mặt bắt đầu hiện ra những hoa văn ấn ký màu đen.
trong tay ả.
Phan Chỉ San lập tức bị cô đánh bay xa mấy chục mét, miệng không ngừng nôn ra máu, nhưng hai mắt lại trợn to kinh ngạc nhìn Chúc Dao:
Chuyện này... chuyện này không thể nào!
... Đây rốt cuộc là phép thuật gì?
Chúc Dao nhìn đám tu sĩ đang kinh ngạc một lượt, cười lạnh:
Vì một tà tu chuyên đi hút lấy số mệnh tu hành của người khác mà các ngươi hùng hổ đến đây đòi công bằng. Còn người hy sinh tính mạng của mình, vị
Chúc Dao đi từ trong viện ra quảng trường trung tâm phía trước đại điện, tiên khí màu vàng bay quanh người. Cô thấy đám người mới vừa nãy còn hô hào chính nghĩa lúc này sắc mặt đã tái nhợt thì không nhịn được
cười nhạt, thậm chí còn cảm thấy không đáng thay Linh Thiên. Cô ấy dùng mạng sống của mình để cứu đám người như vậy đây:
Ta đã từng thấy kẻ ngu xuẩn, nhưng trước nay chưa gặp đám người nào ngu ngốc như
chệch tia sét vào mình.
Sấm sét đánh suốt một khắc đồng hồ (15 phút), Chúc Dao mới cố gắng đè nén được cảm xúc muốn giết hết tất cả đám người này xuống, thu lại cơn mưa sấm sét. Lúc này, bốn phía xung quanh phái Quỳnh Dao đã trở
Ta sẽ không giết ngươi.
Chúc Dao cúi đầu nhìn Phan Chỉ San trên đất. Nữ chính vừa rồi còn có vẻ điên cuồng, bàn tay bỗng khựng lại một chút, sau đó lại tiếp tục động tác tìm kiếm khi nãy. Cô cười lạnh nói:
Ta
không giết ngươi là vì ta không giống ngươi, hơn nữa còn vì tất cả những việc người gặp phải hôm nay vẫn còn chưa đủ để bù đắp cho tội lỗi mà người gây ra.
Chúc Dao vung tay lên, đánh bay Phan Chỉ San ra ngoài.
Pháp Vũ đuổi ra khỏi thân thể Linh Thiên, cô mới hiểu được thứ đó chính là thần thức! Qua vô số lần sống lại trước kia, chỉ có những thứ trong thần thức mới có thể cùng cô chuyển kiếp. Điều này đã đủ để chứng
minh thần thức khá giống với số mệnh.
Câm miệng!
Chúc Dao c5àng nghe càng tức giận, dùng thần lực truyền âm ra ngoài. Đám tu sĩ trên trời lập tức không đỡ nổi uy thế này, người có tu vi cao một chút thì thổ huyết, người có tu vi thấp hơn thì đang bay
lơ lửng giữa trời lập tức rơi xuống đất.
Chúc Dao không còn cách nào khác ngoài kết ấn để ngăn hắn ta đọa ma, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước. Ma khí trên người hắn ta tăng vọt trong nháy mắt rồi tản ra bốn phía. Đất trời đột nhiên rung chuyển, cây
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.