Chương 353: Hạt vừng là hạng đàn ông cặn bã
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 3128 chữ
- 2022-02-04 04:38:16
Chuyện này chỉ có thể chứng minh hoặc là suy đoán của cô không chính xác, tự chui đầu vào bẫy, hoặc là... khoảng cách quá xa, tín hiệu bị đứ8t đoạn. Nói tóm lại là trong thời gian ngắn thì cô sẽ không trở lại trong
thanh kiếm kia, không rõ đây là tin tức tốt hay là tin tứ3c xấu nữa. Thế nhưng bị giam thì chắc chắn không phải là một tin tức tốt! Sau khi dẫn cô về Yêu Tiên cung, hai tên yêu tiên kia rất gọn gàn9g, dứt khoát ném
thẳng cô vào nhà tù, chẳng phải các anh đã nói là bạn bè à?!
Rất tốt, rất tốt!
Yêu Vương cười hớn hở, vỗ vỗ bả vai Cung Lan:
Con trở về đúng lúc lắm, đúng dịp Hạt Vừng cũng ở đây, nhân cơ hội này thì cả hai đứa tổ chức lễ thành hôn luôn đi.
Cung Lan sững sờ tại chỗ, Hạt Vừng ở bên cạnh thì lập tức xù lông:
Có nhầm hay không đó. Lão già, ông điên thật rồi! Ta đã từng nói rất nhiều lần rồi, ta không thích cô ấy, ta sẽ không cưới cô ấy đâu.
Im mồm!
Yêu Vương trừng mắt nhìn nó:
Việc này không được thương lượng, ngươi không muốn cưới cũng phải cưới.
Chính... cô nói đó nhé.
Hạt Vừng yếu ớt lên tiếng:
Không cho phép đổi ý! Ta đi ngay lập tức đây, cô không được đuổi theo.
Cung Lan quay đầu nhìn Hạt Vừng, cảm xúc phức tạp trong ánh mắt đã biến mất, vô cùng bình tĩnh nói:
Điện hạ giữ gìn sức khỏe.
Hạt Vừng cứng người, dường như vừa nghe thấy điều đó rất bất ngờ vậy, vẻ mặt rầu rĩ phức tạp.
dám bắt nạt con thì cha sẽ là người đầu tiên không tha cho nó.
Cung Lan quay đầu nhìn Hạt Vừng, vẻ mặt vô cùng phức tạp, dường như bên trong ẩn chứa vô số điều không thể nói ra, sắc mặt trĩu nặng. Khi thấy Hạt Vừng run lên, cô mất tự nhiên quay đầu sang chỗ khác.
Cô mỉm cười, lắc đầu:
Không cần đâu, chỉ là mấy lời nói đùa khi còn bé, không thể xem là thật được. Bây giờ... cứ xem như chưa bao giờ có hôn ước đi.
chãi, toàn thân tỏa ra uy nghiêm mạnh mẽ.
Đẹp... đẹp trai quá!
Chúc Dao cũng không kìm được muốn lên tiếng khen, cô chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái lại đẹp trai tới mức đó. Trước kia, khi thấy Hạt Vừng phản đối việc cưới cô công chúa này, cô còn tưởng rằng tướng mạo của
đề phòng nhìn cô:
Cô... cô muốn làm gì hả?! Ta nói cho cô biết... Chính cô đã nói hủy bỏ hôn ước, đừng... đừng hòng đổi ý! Ta không thích cô...
Cung Lan không nói gì, đưa một viên ngọc nhìn giống trân châu qua.
Đây là gì vậy?
Hạt Vừng sững sờ.
Đồng tộc của ngươi còn hiểm hơn cả hiểm, ngươi muốn tìm ai cùng tộc á?!
Khóe miệng Yêu Vương giật giật, muốn đưa tay lên bóp chết nó, thở hồng hộc nói:
Vậy ngươi đi tìm cho ta xem đi!
Ta tìm được rồi.
Hai mắt Hạt Vừng lập tức sáng lên.
Gì cơ?
Ngươi.
Yêu Vương nổi nóng:
Cung Lan là Vũ tộc! Ngươi có thấy tên Vũ tộc nào có bốn chân không?
Ta mặc kệ!
Hạt Vừng tỏ vẻ vô lại:
Ta không thích hai chân, ta chỉ muốn cưới một cô em cùng tộc...
Ngươi... ngươi đúng là hạng vô tình vô nghĩa, suốt ngày cố tình gây chuyện!
Sao ta lại vô tình...
Ặc... Sao lời thoại bắt đầu phát triển theo hướng ngày càng kỳ quái như vậy.
Thôi được rồi! Nghe lời thoại nghèo nàn chẳng khác gì văn của Quỳnh Dao này, Chúc Dao dần suy đoán ra quan hệ hai bên cũng không cạn thì phải? Xem ra là cô đã lo lắng vô ích rồi.
Má nhà nó, có giỏi thì thả ta ra!
Hạt Vừng giống như một con cá bị ném lên cạn, vùng vẫy mấy cái:
Lão già, ông đừng mơ tưởng, ta sẽ không lấy đứa con gái bảo bối kia của ông đâu.
Vẻ mặt Yêu Vương tối sầm lại, nhíu chặt mày, tóm Hạt Vừng dậy từng chút một, giận dữ nói:
Đã bị bắt về hai lần mà người vẫn không học được cách nghe lời hả? Chỉ cần người đồng ý thành hôn với Cung Lan, vậy cái
ghế Yêu Vương của yêu tiên này là của ngươi.
Ngay sau đó, thân thể của cô dần dần trở nên trong suốt. Đầu tiên là chân, thân thể, dần biến mất không thấy đâu. Sau đó... Bịch một tiếng, Hạt Vừng bị ném ra bên ngoài.
Chúc Dao:
...
Chủ nhân... Chuyện gì xảy ra vậy?
Hạt Vừng không hiểu rõ chân tướng kinh hoàng hỏi.
Thật hả?
Chúc Dao nghi ngờ hỏi.
Đương nhiên là thật rồi.
Cô nhìn thật kỹ Hạt Vừng ở trong thần thức một lần:
Loại thú thú như ngươi cũng có bạn sao?
ngoài trừ khi là bật hack.
Ting!
Một khung chat đột nhiên xuất hiện.
khi cô nhận ra Yêu Vương không hề có ác ý với Hạt Vừng thì lại không tự chủ được, muốn bật chế độ xem trò vui.
Cho nó vào đi.
Yêu Vương do dự đôi chút, sau đó phất tay nói.
Không bao lâu sau, có tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền tới, một cô gái đẹp hiên ngang đi vào. Cô mặc chiến giáp, dường như vẫn chưa kịp cởi ra, gương mặt không có cảm xúc gì, ánh mắt kiên định, bước chân vững
Ặc... Cô cũng không biết á! Chúc Dao thử lại thì nhận ra mình không thể thu Hạt Vừng vào trong thần thức được nữa, chẳng lẽ đây chính là tai hại khi sử dụng trang bị dùng thử sao, chức năng này
dùng thử
quá nhỉ?
Không chờ cô nghĩ rõ thì tiếng Hạt Vừng kêu lên đã khiến thủ vệ ngoài cổng chú ý tới.
Ai vậy?
Hai tên yêu tiên xông vọt vào, nhìn thấy Hạt Vừng ở trên mặt đất thì tỏ vẻ như nhìn thấy quỷ:
Điện hạ!
Cung Lan nhìn thấy xung đột giữa hai người chuẩn bị thăng cấp từ đấu khẩu sang dùng tay chân thì nhíu chặt mày lại, đột nhiên khom người nói với Yêu Vương:
Kính xin đại vương hãy hủy bỏ hôn ước giữa ta với
Hạt Vừng.
Hả?
Yêu Vương giật mình, nhìn Cung Lan với vẻ mặt khó tin:
Chẳng phải từ nhỏ con... con đã muốn... Lan nhi, con cần phải nghĩ thật kỹ, đừng vì tức giận nhất thời. Con cứ yên tâm, tương lai nếu thằng nhóc này
Hai tay nó ôm chặt quả trứng như ôm vật báu, hai mắt sáng rực, nói:
Lão già thấy gì chưa hả?! Hơi thở trên quả trứng này giống hệt ta, ta tìm được nó ở hạ giới, nó chắc chắn là đồng tộc với ta.
Chỉ dựa vào một quả trứng sao!
Yêu Vương nhíu chặt mày, định nói gì đó thì có một tên yêu tiên đi tới thông báo:
Bẩm đại vương, Lan công chúa cầu kiến.
Chúc Dao cảm thấy thân thể Hạt Vừng run lên, hai cánh tay ôm chặt lấy quả trứng cũng thu về một nửa, dường như muốn trốn tránh theo bản năng. Nữ chính sắp xuất hiện rồi sao? Chúc Dao đang rất hưng phấn, sau
Chủ nhân, Hạt Vừng cũng không biết. Nhưng trận pháp trong Yêu Tiên cũng rất đặc thù, bất kể là Yêu Tiện lợi hại đến đâu cũng không thể trốn thoát được.
Hạt Vừng trả lời, trong giọng mơ hồ mang theo vẻ tự kiêu.
Ngươi khẳng định hả?
Đương nhiên. Nghe nói trận pháp trong này đều do các vị Yêu Vương Yêu Tiên cung đời trước bố trí ra, dùng huyết mạch làm vật dẫn, không có ai... ... hả?!
Nó còn chưa dứt lời thì đã thấy Chúc Dao đứng dậy phải
quái dị kia nữa, tuyệt vời ông mặt trời! Chủ nhân... Chủ nhân...
Nó vung tay vung chân hồi lâu mới bắt đầu tìm kiếm Chúc Dao ở xung quanh. Cho dù không nhìn thấy nhưng nó là một con thú thú đã từng ký kết khế
ước, có thể cảm nhận được cô đang ở bên cạnh. Chủ nhân mau ra đây đi, ra chia vui cùng với thú thú.
Chúc Dao đang định ấn nút ở góc trên bên phải để giải trừ chức năng ẩn thân, đột nhiên có một ánh đỏ lóe lên trước mắt, công chúa Cung Lan khi nãy còn ở đại điện đột ngột xuất hiện. Hạt Vừng giật bắn người, vẻ mặt
Thức Vân Khải.
Chúc Dao sững sờ, Thức Vân Khải? Đây chẳng phải là bí cảnh mà cô gặp Hạt Vừng lần đầu tiên sao?
Cung Lan chậm rãi nói:
Năm xưa mẫu thân người cho ta, lúc ngươi bị phạt giáng trần thì ta đưa nó đi theo người đến hạ giới. Lần đầu tiên người trở về, ta đã gọi nó về. Bây giờ... Thứ này vốn thuộc về ngươi, ta trả nó
công chúa xúc phạm người nhìn, nhưng hóa ra cô em này chẳng những không xấu mà còn đẹp trai tới vậy.
Hạt Vừng, người mù à?
Cung Lan đi tới trước một bước, đảo mắt nhìn Hạt Vừng ở bên cạnh trong chớp mắt, sau đó lập tức dời đi, chắp tay hành lễ với Yêu Vương:
Con gái bái kiến cha.
Mau đứng dậy.
Khác với cách đối xử với Hạt Vừng, Yêu Vương đối xử với công chúa nhẹ nhàng như gió xuân, tự mình đi tới đỡ công chúa ở trên đất dậy:
Chuyến đi rừng Hàn Ngự lần này thế nào? Con có bị thương
không.
Cảm ơn cha quan tâm.
Cô nghiêm túc trả lời.
May mắn không làm nhục mệnh, Lăng Băng thú đã được khống chế rồi ạ, hiện nó đã bị áp giải vào đại lao.
Lan nhi...
Phụ thân!
Cung Lan vẫn rất đúng chừng mực, nói:
Hạt Vừng hạ giới hai lần cũng được xem như đã trả giá lớn, cứ dây dưa tiếp cũng không có ý nghĩa gì?
Yêu Vương trầm lặng.
Dù sao cũng là thú thú của nhà mình, Chúc Dao không thể không đi theo.
Bởi vì có hack ẩn thân nên Chúc Dao không bị ai phát hiện ra, hai tên yêu tiên cao hứng bừng bừng khiêng Hạt Vừng đi vào tòa cung điện cao nhất ở trong Yêu Tiên cung. Trên đường đi bọn chúng còn lớn giọng gào
thét, tuyên bố cho thiên hạ:
Mau đi thông báo cho công chúa! Hạt Vừng điện hạ trở về rồi!
Hành động này khiến mọi người vây xem.
Yêu Tiên thì tốt xấu gì cũng phải gửi thư báo bình an cho sư phụ.
Hạt Vừng, ngươi có biết gì về loại trận pháp này không?
Cô quan sát trận pháp xung quanh hồi lâu, không nhận ra thuộc tính của nó, chỉ có cách cầu cứu Hạt Vừng quen thuộc bản đồ này. Đúng vậy, cô định vượt
ngục.
Thằng nhóc chết tiệt! Muốn chạy hả? Không dễ như vậy đâu!
Khí thế của Yêu Vương trở nên hung hăng, tỏ thái độ định tính sổ với Hạt Vừng thì bị Cung Lan cản lại.
Hạt Vừng có chân lên chạy, lao thẳng ra bên ngoài đại điện, đến lúc ra khỏi Yêu Tiên cung cũng không hề quay đầu lại nhìn, vì quá gấp gáp nên nó quên rằng mình có thể bay lên. Suýt nữa là Chúc Dao không đuổi kịp
được nó, khi chạy tới nơi đã thấy Hạt Vừng mệt mỏi nằm co quắp trên mặt đất, lè lưỡi thở như chó, cười vô cùng đắc ý, hí ha hí hửng như vừa trúng giải độc đắc:
Ha ha ha ha... Cuối cùng cũng không phải cưới cô em
Đậu xanh, có cung cấp hack thật kìa, má!
Nội dung hiển thị trên khung chat rất đơn giản, chỉ mấy chữ ngay ngắn: Hệ thống hack ẩn thân hữu nghị (trang bị dùng thử), Kích hoạt or Hủy bỏ.
Cẩn thận!
Chúc Dao kích động ấn thẳng lên nút kích hoạt.
bụi, đi thẳng ra bên ngoài, không có bất kỳ áp lực nào cả. Hạt Vừng tỏ vẻ việc này phi lý vãi:
Chủ nhân, sao cô đi ra được vậy?
Chẳng phải người nói tất cả yêu tiên đều không thể đi ra được sao?
Chúc Dao cắt ngang:
Ta không phải là yêu tiên.
Trận pháp dùng huyết mạch để bố trí thì liên quan quái gì tới ta!
..
Yêu tiên đại vương khóc tới ngất xỉu trong nhà vệ sinh.
lạy vái chào:
Bẩm đại vương, khi nãy bọn ta phát hiện ra Hạt Vừng điện hạ ở trong thiên lao, hiện đã đưa tới.
Ừm.
Một giọng nói uy nghiêm từ trên cao truyền xuống:
Làm tốt lắm, lui xuống đi.
Lúc này hai tên yêu tiên kia mới đứng dậy lui xuống, chỉ để lại Hạt Vừng bị trói thành bánh chưng. Chúc Dao đưa mắt nhìn, chỉ thấy một ông lão râu tóc bạc phơ đang ngồi trên đài cao trong đại điện, mặc một bộ quần
Hạt Vừng ra hiệu bảo ông ta cởi trói cho mình, Yêu Vương do dự một chút, thách nó cũng không dám dở quẻ ở trước mặt mình, vì vậy vung tay lên nới lỏng dây trói. Tay Hạt Vừng vung lên, một quả trứng khổng lồ
xuất hiện ở bên cạnh nó.
Chúc Dao sững sờ, đó chính là quả trứng Dẫn Linh thú ở hạ giới, quả nhiên Hạt Vừng đã mang nó lên thượng giới.
Muội cứ chờ nhé, sau khi điều tra xong thì b6ọn ta sẽ quay về thăm muội.
Hai con yêu thú Hoàng và Hồng nói xong, vung ống tay áo lên, thả một đám mây ra rồi bay.
Ma giờ phắc c5ơ!
Chúc Dao ở trong nhà tù bị trận pháp bao quanh này hai ngày, nhưng không hề thấy bất cứ ai tới đây điều tra. Cứ tiếp tục như vậy không phải là cách, cô phải ra bên ngoài mới được. Cho dù không thể rời khỏi đại lục
Chủ... nhân...
Cho dù người ta không có liêm sỉ nhưng cũng có quyền lợi kết bạn mà!
Sao cô lại mất lòng tin vào thú thú như vậy chứ, dù sao đi nữa ta cũng là...
Đừng nói nhảm nữa!
Chúc Dao lập tức cắt ngang:
Trước tiên phải nghĩ cách để trốn ra ngoài đã.
Chúc Dao cảm thấy khó giải quyết, luận trị số võ lực, cô chắc chắn không đánh lại đối phương, ngoại viện thì đang ở cách đây cả nghìn dặm, nơi này còn là Yêu Tiên cũng có mật độ yêu tiên dày đặc nhất, muốn đi ra
Cho dù Chúc Dao đã đi ra khỏi lồng giam nhưng cũng không dám tùy tiện rời khỏi cửa lớn nhà tù này, trận pháp bên trong dù có một sơ hở lớn như thế nhưng ở cửa đúng là có quân đội hùng hậu canh giữ. Cô chưa cần
thả thần thức ra cũng có thể cảm nhận được uy thế Kim Tiên ở bên ngoài cổng, một bên phải một bên trái, căn bản không thể xông ra được. Vả lại một năm sau thì giới triều mới biến mất, cho dù cô đi ra ngoài cũng
không thể quay về Lôi Thần điện, vì vậy trong thời gian ngắn Chúc Dao cũng không biết phải làm gì.
Ông nói như là ta thèm khát lắm ý.
Hạt Vừng lườm ông ta:
Ông đây không thích cô ta, không muốn cưới cô ta. Ta là một kẻ thích tự do, không muốn bị trói buộc.
Mặt Yêu Vương tối sầm lại, kiên nhẫn khuyên nhủ:
Cung Lan có gì không tốt chứ? Các ngươi lớn lên bên nhau từ nhỏ, cùng phi thẳng với nhau, nó có gì không xứng với ngươi chứ?
Cô ấy có gì không xứng tới ta đâu?
Hạt Vừng vẫn tỏ vẻ bất cần đời, nói:
Ta không muốn cưới thứ hai chân.
áo tối màu, trên áo dường như còn được thêu hoa văn màu máu. Cô không nhìn thấu tu vi của ông ta, hẳn đã vượt qua Trọng Tiên, chắc đây chính là Yêu Vương.
Ông ta lơ đãng quét mắt nhìn
cái bánh chưng trên mặt đất, khiến Chúc Dao đang ẩn thân gần đó cũng cảm nhận được uy thể trên người ông ta, không khỏi lo lắng ông ta sẽ xử lý Hạt Vừng.
Thằng nhóc chết tiệt, cuối cùng ngươi cũng chịu quay về rồi.
Ông ta lạnh nhạt nói, đi từ trên đài cao xuống, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười như có như không:
Lần thứ hai.
Điện hạ là cái quái gì?
Khi Chúc Dao đang nghi hoặc thì Hạt Vừng đã bị đối phương nhanh nhẹn mà dứt khoát trói thành cái bánh chưng.
Các ngươi thả ta ra, mau thả ta ra. Ta là thú thú có chủ!
Hạt Vừng vùng vẫy hồi lâu nhưng không có bất kỳ kết quả gì, bị hai yếu tiên mỗi con khiêng một đầu, dáng vẻ khôi hài, tức cười đi ra ngoài.
Chủ nhân, hãy đi về phía Nam.
Hạt Vừng đột nhiên đề nghị.
Vì sao?
Hạt Vừng dừng lại một chút, sau đó chậm rãi nói:
Bởi vì... Ta có một người bạn vô cùng lợi hại ở đó. Biết đâu được hắn có cách khác để đi tới đại lục tu tiên thì sao.
Gương mặt Hạt Vừng tái nhợt, giãy giụa càng mạnh mẽ hơn:
Buông ta ra, hai tên cầm thú các ngươi muốn làm gì ta hả? Ta nhất quyết không nghe theo đâu!
...
Vào thời điểm này đừng có đánh rơi liêm sỉ như vậy được không?
Thế nhưng bất kể là nó gào thét như thế nào thì cũng không có tác dụng quái quỷ gì cả. Hai con yêu tiên vui mừng quên trời quên đất khiêng nó đi vào trong đại điện, ném mạnh xuống dưới đất, sau đó mới cùng quỳ
Ông đây không cưới, có giỏi thì giết ta đi!
Ngươi cho rằng ta không dám à?!
Tới đây!
lại cho ngươi.
...
Hạt Vừng ngần người, do dự nhìn viên ngọc trên tay dường như không biết mình có nên cầm về hay không.
Cung Lan nhét thẳng vào tay nó:
Phụ thân đã là Thượng Tiên hậu kỳ, vài ngày nữa sẽ tới Lôi Thần điện, vào tháp, không còn nhiều thời gian nữa. Ngươi nên quay về thăm ông, dù sao thì người mới là con ruột của
ông.
Cung Lan nói xong quay người lại, biến một cặp cánh màu đỏ khổng lồ ra, giương cánh vỗ, không chần chừ chút nào, biến mất chẳng thấy đâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.