Chương 176: Kinh tâm (2)


Nữ quan nhỏ nhẹ bẩm báo:
Hoàng thượng vẫn chưa truyền hạ triều, triều thần đều còn ở trong điện.
Đức phi nghe vậy thì hơi kinh ngạc,
Sắp đến 8giờ khai tiệc rồi, làm sao bây giờ?
Huệ phi chớp chớp mắt,
Hay nương nương cho người đi hỏi thăm ý thánh thượng xem, lỡ giờ lành khai tiệc sẽ3 không hay.
Trong lúc các phi tần nói chuyện, cung nhân tiến vào dâng trà, nữ quyến tôn thất bèn nhân dịp đó cúi đầu xầm xì.

Hoàng hậu9 mừng thọ mà Hoàng thượng cũng không cho phép triều thần hạ triều, có phải đang ám chỉ điều gì không nhỉ? Tuy cửa cung Hoàng hậu đã vắng lặng n6hiều năm, nhưng chẳng lẽ ngay cả ngày lễ quan trọng như hôm nay mà Hoàng thượng cũng không thèm để ý?
Hôm nay mới sai người lấy trà nhóm mệnh phụ dâng tặng ra pha thử, thấy mùi vị vẫn như trước bàn bảo cung nhân chừa lại một bình.
Hoàng để nâng chén trà lên nếm một hớp, quả thật vẫn là mùi vị cũ.
Khi đó ông ở trên triều bị đại thần phụ chính áp chế, tâm trạng bức bối, nhưng chỉ cần uống một ly trà thế này thì lòng lại thư thái hơn nhiều.
Thật lâu sau Hoàng đế mới đặt chén trà trong tay xuống, nắm lấy tay Hoàng hậu, tay Hoàng hậu vẫn mềm mại như vậy,
Tay nàng ấm áp hơn nhiều.

Hoàng hậu mỉm cười,
May nhờ có thuốc bôi Khang Quận vương phi tặng.
Nghe nhắc về Khang Quận vương phi, Hoàng để nhớ tới lời đồn mình nghe được từ chỗ Huệ phi,
Trẫm nghe nói trong nhà Khang Quận vương không được yên ấm lắm.

Hoàng thượng.
Nghe Hoàng để nói vậy,nụ cười trên mặt Hoàng hậu liền biến mất,
Không biết là ai mà lại truyền ra những lời đồn như vậy.
Bà kể lại chuyện Khang Quận vương phi chế thuốc cho mình,
Thần thiếp hỏi tới mới biết thì ra bọn họ chịu oan ức đến cỡ này.
Nữ quyến rối rít đứng dậy, Hoàng hậu cũng ra khỏi nội điện đón Hoàng đế, nhóm mệnh phụ được Hoàng hậu dẫn đầu cung kính hành lễ.
Hoàng đế ban lệnh bình thân rồi thong thả đi vào nội điện.
Cái thị đứng dậy đi tìm nữ quan của Cảnh Nhân cung, nhỏ giọng cầu khẩn:
Phiền cô cô thông truyền một tiếng hộ...
thần thiếp...

Hay là vì liên quan tới chuyện nh5à ngoại của Hoàng hậu, nên Hoàng thượng giận lây sang Hoàng hậu? Lâm Di nâng chén trà lên uống, đảo mắt thật nhanh qua người Huệ phi nương nương.
Huệ phi nương nương đang vô thức gõ các ngón tay được bao bởi bộ giáp bảo vệ dài thướt trên mặt bàn...
Chỉ khi mọi chuyện đều nằm trong sự khống chế, con người mới có thể thong dong như vậy.
Trong lòng Huệ phi không hề kính cẩn với Hoàng hậu như mặt ngoài.
Người ta chỉ tách ngủ riêng có hai ngày, vậy mà lại bị bên ngoài đồn đại khó nghe như vậy.
Nếu như thế là trong nhà không yên ấm thì mỗi ngày không biết phải có bao nhiêu người chạy tới trước mặt thân thiếp kể lể nữa.
Hoàng đế nhíu mày.
vì...
thì đã không ra cớ sự.
Thâm ý trong lời Cái thị, mọi người đều nghe ra được.

Cho người bày tiệc đi.
Hoàng hậu sai cung nhân dọn thức ăn lên,
Hoàng thượng vất vả vì chuyện nước, nữ giới ở nội cũng như chúng ta không giúp đỡ gì được thì cũng không thể thêm phiền phức cho ngài vì những chuyện nhỏ nhặt này.
Ngay cả Hoàng hậu cũng đã nói như vậy, Đức phi, Huệ phi và Thục phi đương nhiên không có dị nghị.
Hoàng hậu vừa dứt lời, bên ngoài bỗng vọng vào tiếng thông truyền, thánh giá đến.
Hoàng hậu nghe vậy thì buông quân cờ bằng ngọc trong tay xuống bàn,
Hoàng thượng luôn kính trọng Trương Học sĩ mà, nữ giới nội cũng như chúng ta, tin tức nhận được chưa chắc đã chính xác.
Vừa nói bà vừa ra hiệu cho nữ quan tới đỡ Cái thị dậy.
Cái thị thấp giọng thút thít,
Cha chồng thần thiếp luôn không tranh quyền thế, lần này nếu không phải vì...
Trương Học sĩ xảy ra chuyện sao? Chu Đại thái thái Chân thị bắt đầu ngồi không yên, dỏng tai lên thì loáng thoáng nghe được cái thị yêu cầu gặp Hoàng hậu.

Hoàng hậu nương nương.
Cái thị vừa bước vào liền quỳ xuống đất khẩn cầu:
Nghe nói cho chồng thân thiệp vừa chịu phạt ở tiền triều, cầu xin nương nương ở trước mặt Hoàng thượng nói đỡ mấy lời cho ông ấy, ông ấy đã lớn tuổi, chỉ sợ không chịu nổi.

Hoàng hậu dẫn Đức phi, Huệ phi và Thục phi vào nội điện thảo luận.
Nhóm cung nhân chạy vào chạy ra rất nhanh lại đưa tin tức mới từ tiền triệu tới.
Đế hậu trò chuyện, mọi người đành đứng trong đại điện chờ lệnh.
Hoàng đế ngồi trên giường êm, Hoàng hậu tự tay dâng trà.
Hoàng hậu bảo nữ quan:
Đi lấy chén nước nóng tới cho Trương phu nhân uống trấn an tinh thần.

Tiệc mừng thọ của Hoàng hậu nương nương còn chưa bắt đầu mà sóng gió đã nổi lên bốn phía.
Chén trà khám chữ thọ đỏ tươi, nắp mở hờ, bên trong tỏa ra hương trà đã được hãm đủ thời gian, Hoàng để không nhịn được ngước đầu lên nhìn, màu nước trà trong trẻo đến mức chỉ nhìn cũng thấy thẩm tận ruột gan,
Hoàng hậu lại tự tay pha trà?
Hoàng hậu cười đoan trang,
Mấy ngày nay thẩn thiếp thấy người khá hơn rất nhiều, cho nên nhớ tới đã lâu không uống trà mình tự pha...
nhưng mãi vẫn không pha được bình nào.
May thay nữ quyền được vào cung dự tiệc đều là người từng trải, cho nên bây giờ vẫn có thể bình tĩnh ngồi đó.
Đến giờ khai tiệc, thánh giá vẫn không giá bộ tới Cảnh Nhân cung.
Ai đó bỗng nhiên thảng thốt kêu to một tiếng, mọi người theo tiếng nhìn sang, là con dâu Cái thị của Trương Học sĩ.
Tất cả đều biết Cái thị vừa thất lễ, nhưng càng quan tâm sau đó Cái thì sẽ làm gì hơn.
Hiện giờ Hoàng hậu chỉ có cái danh mà thôi, vị Huệ phi hoa nhường nguyệt thẹn này mới thật sự là người tung hoành lục cung.
Mọi người lễ phép ngồi yên, bề ngoài nhìn như đang thưởng thức trà ngon của Cảnh Nhân cung, nhưng kỳ thật đều đang hỏi thăm tin tức lẫn nhau.
Không chỉ là chạy tới trước mặt Hoàng hậu kể lể, ngay cả ông cũng bị buộc phải biết chuyện kìa.
Chuyện vợ chồng Khang Quận vương bất hòa sắp bị người ta lôi ra làm đề tài văn chương tới nơi luôn rồi.
Hoàng hậu nói:
Khang Quân vương phi còn nhỏ tuổi, nếu do thân thiếp giám sát sơ suất, vậy thân thiếp có trách nhiệm gọi nàng ấy tới răn dạy một phen.
Như thể Khang Quận vương phi sẽ không thể ngẩng đầu với các nữ quyền tôn thất khác nữa,
Nhưng chỉ mới một hai ngày mà Vinh Thân vương đã đưa hai thịt y qua đó.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.