Chương 177: Hối lộ


Hai người đi gặp Chu lão phu nhân chào xong, Lâm Di trở về phòng mình tắm rửa nghỉ ngơi, còn Chu Đại thái thái Chân thị lưu lại nói chuyện với C8hu lão phu nhân.

Chu lão phu nhân tựa lưng trên giường la hán, nheo mắt nhìn Chân thị,
Thế nào? Sao mặt lại xanh như vậy?
Chân thị nh3ận lấy chuỳ mỹ nhân từ tay nha hoàn đấm chân cho Chu lão phu nhân, hạ nhân trong phòng đều vội vàng lui ra.
Nếu Hoàng thượng coi trọng nó
chỗ chính trực, không bằng cứ để nó nói thật suy nghĩ trong lòng, đây cũng là ý của Khang Quận vương.
Không giống như Lâm Di, bất kể là chuyện nhà hay chuyện triều chính, ưu điểm cũng như khuyết điểm của con bé là quá thông suốt.
Lúc mới biết chuyện nhân gia, ngay cả bà cũng thấy khó xử, ai ngờ lại khiến Quận vương gia và Lâm Di nghĩ tới biện pháp quyết liệt như thế, một trong một ngoài phối hợp sắp xếp, làm kẻ tính toán mình phải ôm thiệt.
Mẫu thân không thấy dáng vẻ khi nói chuyện của Trần thị đấy thôi, vừa khóc vừa cười, cũng không biết nước mắt ở đâu ra mà chảy tự nhiên thế nữa, cứ như thật sự bị người khác bắt nạt uất ức lắm vậy.
Ban đầu tất cả mọi người đều vây quanh thị xầm xì về Trần thị, sau khi Trần thị nói ra những lời kia, ánh mắt của tất cả mọi người đều chuyển hướng đổ dồn về phía thị hết.
Chu lão phu nhân im lặng nghe, thật lâu sau mới hỏi Chân thị:
Tiền triều thế nào? Có nghe được tin tức gì không?


Đại bá có hỏi thăm được tin tức gì không?
Lâm Di hỏi thẳng.
Chu Nguyễn Cảnh hơi cau mày,
Vẫn chưa rõ lắm.
Biểu cảm rõ ràng như muốn che giấu cái gì đó, lời lẽ cũng hơi hướm sự chán ghét dành cho nàng.
Chẳng qua, không biết lao động chân tay thì vẫn có thể nghe sai vặt mà.

Bảo bọn họ tới đi cùng ta tới phòng lão phu nhân, về sau cứ xếp làm nha hoàn tam đẳng đi.
Nha hoàn tam đẳng sẽ thường xuyên cùng nàng đi lại khắp nơi, Chu Đại thái thái liên tục cho người hỏi thăm tình hình của hai thị tỳ này, vậy hôm nay nàng sẽ dẫn họ tới phòng Chu lão phu nhân, để Chân thị nhìn cho đã mắt.
Bất kể là Trịnh gia, Khang Quận vương hay Trần gia đều sẽ vô sự...
Vì vậy mà nhà Trương Học sĩ, lão thần đứng ra tố cáo Khang Quận vương và Trần Doãn Viễn, mới hỗn loạn đến như vậy.
Nói cách khác, đây chính là biện pháp hiệu quả nhất để đối phó với tình hình hiện giờ.

Lá gan của con bé này lớn thật.
Cũng chính Lục nha đầu đề nghị Nhân Ngữ Thu làm thuốc tặng cho Hoàng hậu nương nương.

Có tin ạ.
Thân ma ma vào phòng, đi đến trước mặt Chu lão phu nhân nói khẽ.
Chu lão phu nhân im lặng lắng nghe.
Chưa kể, ở trước mặt Hoàng thượng, không nhất định phải tranh đúng hay sai, mấu chốt cũng không phải ở chuyện thành lập thủy quân hay không.

Tiểu Tiêu thị vẫn mù mờ,
Mấy vấn đề chính trị này, con dâu nghe mà như trên mây vậy, nhưng chỉ cần Quân vương gia và hầu gia đều bình yên, con dâu nguyện ăn chay một năm.
Lão thái thái nhánh cả thở dài, đây chính là ưu điểm của tiểu Tiêu thị, luôn hướng về người nhà.
Tính ra nàng cũng phải cảm ơn chân thị, không nhờ Chân thị ra ngoài tung tin thật thật giả giả, Vinh Thân vương đã không gửi thị tỳ xinh đẹp tới đây.
Lâm Di dẫn hai thị tỳ tới phòng Chu lão phu nhân, sai họ châm trà cho Chu lão phu nhân.
Chân thị nói tiếp:
Té ra Trần thị luôn trốn trong phòng để chế thuốc, Quận vương gia không chịu được mùi thuốc nên mới dọn sang thư phòng ngủ.
Hai vợ chồng kia tung hứng, rõ ràng là muốn cho bọn họ nhìn.
Thảo nào Hoàng hậu lại trách tội thị, thường xuyên ra vào phủ Khang Quận vương cũng chỉ có nhà thị mà thôi.
Lão thái thái nhánh cả nói:
Lâm Di nói với ta rằng quốc cữu gia cũng đồng ý dâng tấu chương, như vậy chuyện xây dựng thủy quân Phúc Kiến tất nhiên chỉ là vấn đề thời gian thôi, mà đánh giặc Ma cũng là chuyện không tránh được.
Nhưng tính cách Hầu gia thế nào đâu phải con không biết, bảo nó nói lời trải lương tâm là chuyện khó như lên trời, người khác chỉ cần vài ba câu sẽ đốn ngã nó ngay.
Trương Học sĩ từ quan, Hoàng thượng chuẩn tấu ngay tại chỗ, còn nói thêm một câu:
Trương ái khanh già rồi.
Chỉ một câu này cũng đủ khiến những vị quan văn từng dâng sớ tố cáo Khang Quận vương và Trần Doãn Viễn hoảng loạn.
Hoàng thương cũng ban cho Trương Học sĩ một nghìn ba trăm lượng bạc trắng ngay tại chỗ.
Ánh mắt của Chu Đại thái thái Chân thị thi thoảng lại rơi lên người hai thị tỳ.
Chu Nguyễn Cảnh ngồi cạnh vẫn như không nhìn thấy, chỉ một mực cúi đầu uống trà.
Chân thị giật nảy mình, Thân ma ma bên ngoài cũng hốt hoảng chạy vào, hai người vội vàng nhật các viên phật châu lại.
Chuỗi phật châu này xin được từ chuyến viếng chùa Thanh Hoa lần trước, hôm nay mới lấy ra dùng mà, tại sao chưa gì lại bị đứt thế này?
Bỏ đi.
Chu lão phu nhân phất tay,
Mai lại đi xin dây khác.

Hồ Đào mang chăn nệm tới trước lò hương hong, xong xuôi Quất Hồng đi vào trong bẩm báo với Lâm Di:
Quận vương phi, sáng sớm Quận vương gia có nói rằng hôm nay muốn chuyển chăn nệm ở thư phòng về đây ạ.

Đúng là ngủ riêng thêm một ngày cũng không chịu.
Nghĩ tới đêm nào Chu Thập Cửu cũng đứng dưới tàng cây nhìn vào phòng, Lâm Di cảm thấy mặt bị phơi nắng hơi quá rồi, cho nên dứt khoát giơ tay áo lên che đầu đi vào phòng.
Nghỉ ngơi lại sức xong, Lâm Di mới để Bạch Thược đỡ đứng dậy.
Thân ma ma kể:
Trương Học si ngất xỉu trong cung, được đưa về Trương gia rồi.
Bà ta dùng một chút,
Nô tỳ cũng nghe người Trương gia nói, Trương Học sĩ cứ luôn miệng hô hào rằng mình đã cao tuổi, muốn từ quan về quê.
Trương Học sĩ được khiêng ra khỏi cung, buổi triều chầu nay rốt cuộc cũng tan.
Tin tức về buổi triều chầu tựa như lửa cháy trên cánh đồng khô, chẳng mấy chốc đã lan khắp các ngõ ngách của Kinh thành.

Cứ bảo nhà bếp chuẩn bị khẩu phần như bình thường.
Lâm Di mỉm cười, Chu Đại thái thái Chân thị trải qua chuyện lần trước nên đã có bài học rồi, trong tình hình này trở về nhà chính Chu gia vẫn tốt hơn.
Dứt lời Lâm Di bỗng hỏi về hai thị tỳ do Vinh Thân vương đưa tới,
Bọn họ sao rồi?
Bạch Thược đáp:
Chuyện gì cũng không chịu làm, ngoại trừ đánh đàn hát khác thì chẳng đụng tay làm gì.
Thị tỳ được nuôi dưỡng ở phủ Vinh Thân vương, đương nhiên là mười ngón tay không dính nước rồi.
Tiệc mừng thọ của Hoàng hậu kết thúc, các nữ quyến đều về nhà, triều chầu còn chưa tan mà các nhà đã bắt đầu trăm phương nghìn kể hỏi thăm tin tức.
Trong đó được quan tâm nhất là chuyện nhà của Quảng Bình hầu và Trương Học sĩ.
Chân thị đáp:
Dường như Trương Học sĩ xảy ra chuyện rồi, nhưng đến cùng là thế nào thì vẫn chưa hỏi thăm được, con dâu của Trương Học sĩ đi cầu xin Hoàng hậu nương nương mà hình như Hoàng hậu nương nương không đồng ý giúp.
Lúc ấy con dâu của Trương Học sĩ rõ ràng là vừa khóc vừa đi ra khỏi nội điện.
Chu lão phu nhân lục chuỗi phật châu trong tay áo, vừa định lần thì không ngờ lại sẩy tay, đánh rơi chuỗi phật châu xuống sàn, khiến dây chuỗi đốt phựt.
Thân ma ma nói:
Chắc do lúc lấy ra nô tỳ không cẩn thận, không cài kỹ chốt.
Vừa nói bà ta vừa nhìn sợi dây cước trong tay Chu lão phu nhân,
Lão phu nhân nhìn xem, quả nhiên là vậy.
Chu lão phu nhân còn chưa lên tiếng thì Chân thị đã nói:
Rõ ràng là điềm báo sắp có chuyện, năm nào chúng ta cũng tới chùa Thanh Hoa xin phật châu, nhưng chưa từng gặp chuyện như vậy.
Chu lão phu nhân liếc nhìn Chân thị, Chân thị liền im bặt.
Chu lão phu nhân nói:
Có thời gian rảnh rỗi ngồi đây nói nhảm, sao không sắp xếp người ra ngoài hỏi thăm tin tức đi?
Chân thị đỏ mặt, vội vàng
vâng
một tiếng rồi đi ra ngoài.
Chỉ cần làm lớn chuyện này, những kẻ hùng hổ vạch tội người khác mới thật sự có mưu đồ riêng, trong thời khắc mấu chốt không phân ưu giúp Hoàng thượng mà chỉ biết chăm chăm mượn chính sự để diệt trừ phe đối lập...
Cứ như vậy, những người thoải mái ngôn luận trên triều sẽ có công và làm đúng bổn phận của một thần tử.
Nói cách khác, không có tin gì xấu của Chu Thập Cửu hết, bằng không Chu Nguyên Cảnh đã lập tức tung tin vào mặt nàng rồi.
Lâm Di cụp mắt, chỉ chốc lát sau Thân ma ma ra ngoài hỏi thăm cũng trở lại.
Chưa kể, con rể và nhạc phụ bất đồng chính kiến, càng chứng tỏ Khang Quận vương và Trần gia không hề hành xử vì tình riêng, những kẻ tố cáo bọn họ sẽ bị chặn cứng họng.
Văn võ trong Kinh đều biết Hoàng thượng có ý định xây dựng thủy quân, nhưng lại tránh không nhắc tới mà chỉ chăm chăm tổ tụng phe chủ chiến.

Mẫu thân.
Chân thị không 9kịp chờ liền mở miệng ngay:
Chúng ta bị lừa rồi.
Chu lão phu nhân mở to mắt.
Chân thị kể:
Hoàng hậu nương nương cũng gọi con dâu vào6, tuy không nói rõ, nhưng ẩn ý đều là trách con dâu lan truyền tin tức Trần thị và Quận vương gia bất hòa ra ngoài.
Hoàng hậu vốn luôn hờ hững5 với mọi chuyện, vậy mà lần này lại lên tiếng bênh vực Trần thị.
Trương Học sĩ nghe xong liền ngất xỉu.
Về sau mọi người hỏi thăm xong mới biết nguyên do vì sao Trương Học sĩ đồng ý lên tiếng trên triều.
Lúc trước người bên ngoài đều nói Khang Quận vương rất hòa thuận với nhà thúc thẩm mình, trải qua lần này, thế nào người ta cũng nghi ngờ sự chân thực của chuyện này, nhất là khi bọn họ còn từng ầm ĩ đến cả trước mặt Hoàng hậu.
Vốn muốn khiến Lâm Di mất mặt trong yến tiệc mừng thọ của Hoàng hậu, ai ngờ thị mới là kẻ bị muối mặt,
Đến mức con dâu không dám ngẩng đầu nhìn mặt người khác.

Sợ cái gì mà sợ.
Lão thái thái nhánh cả hơi cau mày,
Ngay cả Trịnh Các lão cũng bị tố, con còn sợ thêm một Quảng Bình hầu ư?
Tiểu Tiêu thị ngồi xuống,
Con thật sự không rõ, làm sao mẫu thân có thể không lo lắng chút nào vậy, Khang Quận vương gia và Hầu gia mâu thuẫn, thể nào cũng phải có một bên sai, Lâm Di lại ủng hộ lão gia dâng tấu...
không còn ai giúp đỡ Quận vương gia...
Không hẳn phải là người nhà giúp đỡ mới có được kết quả tốt...
Lão thái thái nhánh cả Trần gia đang ở trong phòng nghỉ ngơi, tiểu Tiêu thị thì nóng ruột đến mức liên tục đi qua đi lại.
Lão thái thái nhánh cả mở mắt ra nhìn tiểu Tiêu thị,
Đừng đi nữa, ta nhìn mà chóng cả mặt.
Nghe vậy tiểu Tiêu thị mới dừng chân,
Con sợ quá, mẫu thân nói xem, thật sự sẽ không có vấn đề gì chứ?
Lão thái thái nhánh cả không buồn nhấc cả mí mắt,
Chẳng phải Lục nha đầu đã cho người đưa tin về rồi sao...
Nói là nói thế, nhưng chưa gặp được Trần Doãn Viễn, tiểu Tiêu thị vẫn không thể yên tâm.
Lúc này bà tử canh cửa bỗng vào báo:
Đại lão gia tới ạ.
Chuyển biến hình hình hiện giờ vượt khỏi dự kiến của Chu lão phu nhân, cho nên Chu lão phu nhân mới sốt ruột để Chu Nguyên Cảnh ra ngoài hỏi thăm tin tức.

Có phải tối lại muốn ở trong phủ dùng bữa không ạ?
Linh Lung nhỏ giọng hỏi.
Lâm Di ở trong sân uống trà, đã mấy ngày không được thư thái như vậy, bây giờ rốt cuộc cũng có thể vừa chống cằm ngắm nhìn cảnh trí trong viện vừa nhập trà thưởng thức rồi.
Quất Hồng bỏ thêm hương liệu vào lò hương, là mùi hoa quế vàng, vô cùng ngọt ngào.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.