Chương 203: Phản bội
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1457 chữ
- 2022-02-06 07:20:49
Bây giờ Nhị Vương gia, Tam Vương gia với Ngũ Vương gia chẳng những đã thành thân lập phủ, mà bên người còn có không ít tổn th8ất, huân quý và thần tử có năng lực giúp đỡ, tình hình hoàn toàn khác với lúc Hoàng thượng đăng cơ, làm sao có thể lấy lúc t3rước ra so sánh được.
Thục vương phi là muội muội của Huệ phi nương nương, Huệ phi nương nương và Thục phi nương nươ9ng liên thủ, hậu cung có ai là đối thủ của bọn họ đầu.
Cán cân ở hậu cung vốn luôn là biểu hiện của tình hình ở ngoạ6i triều, ai có mắt nhìn đều đã sớm xác định lập trường, bây giờ gã có đầu quân cho Ngũ Vương gia thì vẫn chậm chân hơn người5 khác rất nhiều.
Cuối cùng Chu Thập Cửu cũng yên ổn ngồi vào thùng tắm, hơi nước bốc mù mịt, trong phòng dần tràn ngập mùi hương ngọt ngào.
Nguyên Nguyên thả thêm gì vào thùng tắm thế?
Chu Thập Cửu sờ trúng hai túi vải nhỏ trong nước.
Quận Vương gia đừng vớt chúng lên, đó là trần bì ta phơi năm ngoái.
Trần bì? Thảo nào thơm mùi quýt.
() Trần bì là vỏ quýt phơi khô làm thuốc.
Năm ngoái thôn trang đưa rất nhiều quýt tới, ta bèn giữ lại vỏ phơi khô làm trần bì.
Giờ đã vào Thu, người dễ bị ngứa ngáy, ta mới nghĩ tới chuyện lấy trần bì nấu với rượu gạo cho vào túi vải để ngâm trong thùng tắm.
Mỗi lần đến quân doanh thì phải đổi y phục, Chu Thập Cửu cố ý cột thắt lưng thành nút chết đây mà,
Trời càng ngày càng trở lạnh, nước nhanh lạnh lắm.
Chu Thập Cửu cười nói:
Vậy cứ cho người đặt thêm một chậu than, dù gì than bạc trong nhà cũng dùng mãi không hết.
Biết rõ nàng muốn ám chỉ cái gì mà còn cố ý giả ngu.
Lâm Di cởi nút thắt lưng cho Chu Thập Cửu xong, vừa định xoay người đi thì lại bị anh chàng nắm tay kéo lại,
Nguyên Nguyên, hay chúng ta tắm chung đi.
Da mặt nàng đâu có dày như vậy.
Hôm sau vợ Củng Nhị đến làm tóc cho Lâm Di.
Sau khi búi cho nàng một kiểu tóc đẹp đẽ, dùng trâm vàng khảm ngọc cố định xong, vợ Củng Nhị đưa tay lên mũi ngửi,
Tóc Quận vương thơm thật, tay nô tỳ cũng thơm lây này.
Lâm Di mỉm cười,
Dùng trần bì làm bánh đậu tắm đấy, cô thích thì cứ cầm một bánh về dùng.
Dứt lời nàng bảo Bạch Thược:
Gói một cái bánh đậu tắm cho vợ Củng Nhị mang về.
Vợ Củng Nhị được ưu ái mà e ngại, vội vàng khom người chắp tay,
Quận vương phi đối đãi với cả nhà nô tỳ thế này, nô tỳ thật sự không biết cảm tạ thế nào mới đủ.
Lâm Di cười nói:
Đâu chỉ cho một mình cô dùng, lần trước nghe Củng ma ma kể Nhị Nha nhà cô ghét nước không chịu gội đầu, cô cầm cái này về không chừng con bé sẽ thích.
Trẻ con đứa nào cũng thích đồ vật mới lạ.
Mùi trần bì giúp thông cổ, người cũng nhẹ nhõm hơn.
Lâm Di lấy bánh đậu xoa tóc cho Chu Thập Cửu, đây cũng là lần đầu tiên nàng ngâm trần bì chắt lấy nước cốt làm bánh đậu tắm.
Hai chuyện lần trước em nói với ta, đã điều tra rõ ràng chưa?
Lần trước Lâm Di có hỏi thăm Chu Thập Cửu, biết được chàng không khen thưởng bạc cho Củng Nhị, bèn cho người đi báo kết quả thăm dò cho vợ Củng Nhị biết.
Lâm Di cởi ngọc quan trên đầu Chu Thập Cửu ra, Quất Hồng đưa tay nhận lấy đặt vào trong hộp gấm.
Bạch Thược chỉ huy hai nha hoàn quây bình phong lại, đổi đèn cung đình thành đèn sừng dê
, đặt sẵn bánh đậu bạc hà gần thùng tắm.
() Đèn sừng dê có ánh sáng dịu hơn đèn cung đình, nên thường được dùng trong lúc thư giãn như tắm táp.
Lúc tới chải tóc cho Lâm Di, vợ Củng Nhị cũng kể rằng nhân mấy ngày nghỉ, Củng Nhị có cùng đồng hương nhận ít thảo dược đi bán, vừa hay trong số đó có nhân sâm lâu năm, lãi được những hai mươi lượng bạc.
Lâm Di từ tốn nói:
Cũng không phải là không có khả năng, vợ Củng Nhị nói từng nhìn thấy hai bao thảo dược lấm lem bùn đất đặt trong góc nhà.
Chuyện liên qua đến hạ nhân của Lâm Di, Chu Thập Cửu chưa bao giờ hỏi han quá nhiều.
Tắm rửa xong, Chu Thập Cửu trở về buồng đọc sách, bấy giờ Lâm Di mới vào thùng tắm ngâm nước nóng thư giãn.
Cảnh Nhân cung của Hoàng hậu nương nương dẩn náo nhiệt trở lại thì sao, dưới gối Hoàng hậu không có con, có thể gây ra sóng gió gì chứ? Chu lão phu nhân hỏi:
Cậu xem đi, bây giờ Quận Vương gia có đứng về phe nào không?
Làm sao so như thế được.
Chu Nguyên Cảnh thẳng thắn phản đối:
Nói thế nào thì Quận Vương gia vẫn còn nhỏ tuổi...
Trong khi đó con còn có mẫu thân...
Con cũng chỉ muốn mẫu thân giúp tranh thủ một chút thôi, cho dù bây giờ không tính toán, sau khi tới Tam Vương phủ cũng không tránh được...
Chu lão phu nhân nhấc nắp chén uống một lớp trà, sau đó trả chén lại cho Chu Nguyễn Cảnh,
Tôn thất đông như vậy, nhà chúng ta lại không có tước vị hiển hách, người khác có tước vị mà vẫn không dám ra mặt, cậu đừng lộ liễu quá.
Bây giờ tốt nhất là bảo vệ mình trước, tương lai có cơ hội mới dễ nắm bắt.
Vẻ mặt Chu lão phu nhân rất kiên quyết, biết nói nữa cũng vô dụng, Chu Nguyên Cảnh đành thôi,
Xin nghe mẫu thân.
Chu lão phu nhân dặn dò thêm lần nữa:
Ra ngoài phải chuyên cần làm việc, đừng để cả nhà bị cậu liên lụy, ta không có loại bản lĩnh như lật trời để cứu cậu đâu.
Chu Nguyên Cảnh vâng dạ đáp lời bà ta.
Lâm Di bảo Quất Hồng thắp đèn lên.
Chu Thập Cửu đứng ở đầu giường ngắm bức tranh vẽ bằng ngón tay treo trên tường, tỏ ra rất hài lòng.
Tiểu nha hoàn đi qua đi lại trong phòng, đổi lư hương mới, trải chăn đệm tử tế, xong lại mang nước vào hầu hạ chủ nhân rửa mặt.
Hồ Đào vào báo:
Nước tắm đã được chuẩn bị xong rồi ạ.
Lâm Di đi tới cạnh Chu Thập Cửu,
Ta giúp Quận Vương gia thả búi tóc ra nhé.
Chu Thập Cửu gật đầu, cười ngồi xuống trên ghế bọc gấm.
Mọi thứ được chuẩn bị đầy đủ, Lâm Di lấy y phục sạch sẽ xong rồi đưa Chu Thập Cửu đi tắm.
Không để nha hoàn nào vào hầu hạ, Chu Thập Cửu cởi quần áo cực kỳ chậm, Lâm Di ở một bên vốn định giúp Chu Thập Cửu gội đầu xong rồi ra ngoài, nhưng mãi vẫn không nghe thấy tiếng anh chàng bước vào thùng tắm, đang muốn quay đầu nhìn thì Chu Thập Cửu đã lười nhác bảo:
Nguyên Nguyên, nút thắt lưng này sao lại chặt thể, cởi mãi không được.
Dây lưng do nàng thắt làm sao lại khó cởi chứ, nhưng Chu Thập Cửu đã nói vậy, Lâm Di đành phải đi qua xem.
Đúng là thắt chặt quá mức, bị Chu Thập Cửu lôi kéo một hồi còn tệ hơn.
Quất Hồng thắp lò than nhỏ để Chu Thập Cửu và Lâm Di hong khô tóc, xong xuôi Lâm Di mới nằm dài trên giường nghỉ ngơi.
Thân thể đầu tóc đều là hương vỏ quýt nhàn nhạt, nhắm mắt lại thấy thoải mái không nói nên lời.
Lâm Di khẽ thở ra, thoáng cái đã ngủ thiếp đi.
Vành mắt vợ Củng Nhị ửng đỏ, liên tục tạ ơn một lúc mới cầm bánh đậu tắm ra về.
Bạch Thước tiếp lên giúp Lâm Di mặc áo lông cừu trong tay vào,
Chuyện của Củng Nhị có cần điều tra thêm không ạ?
Lâm Di khẽ lắc đầu,
Vợ Củng Nhị đã nói như vậy, tạm thời cứ gác lại đó, đừng ai bàn tán gì nữa, coi như không có chuyện này.
Cứ xem là Củng Nhị cùng đồng hương chung tay kiếm thêm chút bạc.
Bạch Thược vâng dạ đáp lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.