Chương 204: Phản bội


Châu Lang Huyên vốn không để ý đến gã sai vặt này.

Nhưng ma ma bên người nàng bắt gặp mấy lần thì cảm thấy Thường Vọng đang lén lú8t che giấu gì đó.
Nãi nãi luôn đối xử tốt với mọi người, nhưng cũng nên suy nghĩ cho mình một chút.

Hôm qua nàng về nhà mẹ, được nghe kể về chuyện xảy ra ở Y Lan đường hôm Tết Trung Nguyên, Hiến Quận vương phi và Tưởng thị - vợ mới cưới của Chu Nguyên Kỳ đều nói giúp cho Lâm Di.
Hàn ma ma tiếp lời:
Người theo dõi nói rằng, là hạ nhân của nhà Quảng Bình hầu.


Nhà Quảng Bình hầu?
Do Tề Trọng Hiên và Quảng Bình hầu có công việc liên quan tới chính sự sao? Bằng không sao lại thông qua hai gã sai vặt bàn chuyện? Châu Lang Huyên đăm chiêu suy nghĩ.
Vì Lâm Di? Phải chẳng là thế? Có phải như nàng nghĩ không? Nếu không có chuyện Hoàng thượng đột nhiên tứ hôn, Lâm Di mới là người được gả cho Tề Trọng Hiên.
Châu Lang Huyên thất thần.
Rốt cuộc là vì sao? Nàng nghĩ mãi vẫn không hiểu, càng nghĩ càng không thông.
Vì sao Tề Trọng Hiện đứng ra nói giúp cho Nhân gia, ngay cả Khang Quận vương cũng không làm được, Tề Trọng Hiên lại chẳng hề ngần ngại làm, thậm chí khi đối mặt với chất vấn của lão gia, chàng vẫn không hối hận...
Tề Trọng Hiên không nói nửa chữ với nàng, lại khiến nàng bị hàm oan vô cớ, nàng phải biện bạch thế nào đây? Rõ ràng Tề Trọng Hiến không phải vì nàng và Lâm Di thân thiết nên mới nói giúp cho Nhân gia.
Nếu không phải là bởi vì nàng, thể thì vì ai?
Được Giang ma ma bên người Tề Nhị thái thái mách nước, nàng biết mẹ chồng thích lông cáo đen.
Quả nhiên không phải chờ quá lâu, Hàn ma ma đã vội vàng vào báo:
Thường Vọng đi mua giấy bút.
Nghe vậy Châu Lang Huyên khẽ thở ra, Thường Vọng theo bên người Tề Trọng Hiên đã lâu, am hiểu sở thích của chủ nhân, nên công việc mua giấy bút cho chàng đều do Thường Vọng đảm nhiệm.
Nhưng giấy bút trong nhà còn đủ mà nhỉ, vẫn chưa cần mua bổ sung.
Hàn ma ma nói tiếp:
Mua đồ xong, Thường Vọng đi gặp một người.
Kim khâu trong tay Châu Lạng Huyên dừng lại.
Hàn ma ma không biết nên nói gì cho phải, thật lâu sau mới đề nghị:
Hay là gọi Thường Vọng đến hỏi rõ ràng, nãi nãi quản lý chuyện nhà mà, có chuyện gì mà không thể hỏi đầu, xem thử Thường Vọng đáp thế nào.
Gọi Thưởng Vọng tới hỏi, nếu thật sự đúng như nàng nghĩ, vậy có khác nào tát vào mặt Tề Trọng Hiên đâu.
Hàn ma ma cũng thấy khó hiểu,
Nếu là Nhị gia và Quận Vương gia có việc cần giải quyết, theo lý Quận vương phi nên nói với nãi nãi một tiếng mới đúng.
Quận vương phi và nãi nãi thân như vậy, có gì mà phải giấu giếm chứ.
Thì ra không chỉ mình nàng nghĩ vậy.
Hàn ma ma thở dài,
Nói cho cùng thì Quận vương phi và nãi nãi khác tính nhau, nãi nãi ít thân thiết với ai, Quận vương phi lại khác, ở đâu cũng có thể bắt chuyện với người khác...
Rốt cuộc là chuyện gì mà Tề Trọng Hiên phải để Thường Vọng âm thầm đi làm nhỉ? Châu Lang Huyên hỏi:
Đã cho ngư3ời đi theo chưa?
Hàn ma ma nhỏ giọng đáp:
Thưa rồi ạ.
Châu Lang Huyên vẫn không yên tâm,
Đừng để bị phát hiện đấy, dẫu gì cũng là ngư9ời làm việc cho Nhị gia.

Nãi nãi yên tâm.
Hàn ma ma khẳng định,
Sẽ không có vấn đề gì đâu, một lát nữa sẽ có tin tức ngay thôi.
Châu6 Lang Huyên gật đầu.
Thời gian chờ đợi luôn rất khó khăn, Châu Lang Huyên dẫn Quể Nhi vào phòng thêu thùa may vá, tấm da cáo đen 5thượng hạng này là để may viền cổ áo cho Tề Nhị thái thái.
Hàn ma ma giải thích thêm:
Đều do nô tỳ nói không rõ, người này lúc trước là hạt nhân nhà Quảng Bình hầu, nhưng bây giờ đã theo Khang Quận vương phi đến phủ Khang Quận vương làm việc rồi.
Châu Lang Huyên kinh ngạc, tay khẽ run lên, suýt chút nữa đã đâm kim vào ngón tay.
Là chuyện của Khang Quận vương ư? Vậy cớ gì lại dùng thị tỳ của Lâm Di? Hay vốn là chuyện của Lâm Di? Thế tại sao Lâm Di không cho người tới nói cho nàng biết? Châu Lang Huyên cảm giác bị một tấm lưới quấn quanh, càng lúc càng chặt, khiến nàng không thở nổi.
Mẫu thân nàng cũng nhân đó nhắc tới Tưởng thị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.