Chương 353: Ngoài ý muốn
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1007 chữ
- 2022-02-06 07:24:15
Trước khi chết Thái hậu nương nương vẫn không quên dặn dò Hoàng thượng đừng để Hoàng hậu nương nương tham gia vào chuyện chính sự, bây gi8ờ mọi chuyện đều linh nghiệm.
Khi Hoàng thượng chưa có hành động tiếp theo thì trong một đêm hành cung ở Kinh đô thứ hai bị ngườ3i dẫn binh linh vây chật như nêm, may là Hoàng thượng đã sớm chuẩn bị, mai phục ba nghìn tinh binh ở xung quanh, mới có thể bảo vệ thánh9 giá.
Hoàng thượng vẫn còn tin tưởng vợ mình, phái nội thị vào Kinh thăm5 dò tình hình, sau khi nội thị quay lại thì mang tới tin tức xấu hơn, toàn bộ Kinh thành đã bị phản quân khống chế, Nhị Vương gia phất cờ hiệu Thanh Đế, liên lạc với các vị đại tướng ở biên cương, chuẩn bị tiến đánh Kinh đô thứ hai.
Hoàng thượng giận đến mức bệnh không dậy nổi.
Trong lòng cha, việc Nhị Vương gia mưu phản thì người được lợi cuối cùng chính là phe của Ngũ Vương gia.
Nhưng tình hình thật sự chỉ có vài người biết rõ.
Tất cả mọi người tụ lại trong phòng lão thái thái, Trần Doãn Viễn nhíu mày,
Không biết sẽ thế nào, Nhị Vương gia và Hoàng hậu nương nương không phải là người sẽ mưu phản.
Tiểu Tiêu thị nghe thấy vậy, vẻ mặt kinh hãi,
Lão gia đừng nói vậy, lỡ như người khác nghe thấy thì phải làm sao đây, Hoàng thượng đã lệnh cho cữu gia dẫn binh tới chinh phạt phản tặc, đây là chuyện mà triều đình đã quyết định.
Trần Doãn Viễn thở dài, nhìn về phía Lâm Di,
Có phải Quận vương gia cũng phải về Kinh dẹp phản tặc không?
Chu Thập Cửu dẫn dắt Hộ Quận doanh, trong doanh trại có không ít con cháu tổn thất, được Hoàng thượng tín nhiệm, bây giờ loạn như thế, nên bảo vệ ở bên cạnh Hoàng thượng, Lâm Di lắc đầu,
Quận vương gia ở lại Kinh đô thứ hai.
Tiểu Tiêu thị nói:
Như vậy cũng tốt, cho dù thế nào thì cả nhà ở cùng một chỗ sẽ không phải bận lòng lo lắng.
Trước khi tới Kinh đô thứ hai, Lâm Di đã lặng lẽ nhắc nhở Tưởng thị ở trong Kinh phải thật cẩn thận, Tường thị là người thông minh, bèn thuyết phục cha mẹ về trong tộc ở ngoại thành ở một khoảng thời gian.
Tôn Thất doanh vốn là thủ vệ, trong phủ lại có nhiều nô tài, cho dù gặp phải trộm cướp thì cũng không đến mức quá loạn.
Nếu không phải do Hoàng thương hạ lệnh chém chết, bọn họ cũng chẳng phải liều mạng giữ bình an cho Nhị Vương gia.
Nhị Vương gia và Hoàng hậu nương nương không mưu phản, tất cả là cái bẫy do kẻ gian hãm hại, kính xin Hoàng thượng minh xét.
Hoàng thượng lấy mật tín của Nhị Vương gia ra, ném cho Lý Mẫn xém, Lý Mẫn một mực chắc chắn rằng mật tín là giả, Nhị Vương gia không mưu hại Hoàng thượng.
Hoàng thượng sai người chém chết Lý Mẫn ngay bên ngoài hành cung.
Hoàng thượng giết người đến mức đỏ cả mắt.
Văn võ bá quan không theo Hoàng thượng tới Kinh đô thứ hai đều bị thẩm tra, vài nhánh phản loạn cũng bị bắt giam, nghiêm hình tra hỏi, cuối cùng cũng thu thập đủ chứng cứ mưu phản của Hoàng hậu nương nương và Nhị Vương gia.
Trận loạn lạc này phải cần đến mùa Đông mới xem như là kết thúc, Kinh thành bị công phá Nhị Vương gia được bảo vệ chạy ra khỏi Kinh thành, Hoàng thượng rất nhanh đã hồi Kinh làm chủ, phàm là võ tướng trấn thủ trong Kinh đều bị chém chết, quan văn bên cạnh Nhi Vương gia cũng có kết cục như vậy.
Binh sĩ canh giữ cửa thành vì để Nhị Vương gia ra khỏi thành mà bị tru di cửu tộc.
Trong điều kiện như vậy, cuộc sống lại trôi qua trong lặng lẽ.
Mỗi ngày Chu Thập Cửu vẫn hồi phủ như thường lệ, Trần Doãn Viễn luôn đàm đạo vài câu về tình hình chính trị đương thời với Chu Thập Cửu, thỉnh thoảng Lâm Di sẽ nghe thấy tiếng thở dài của Trần Doãn Viễn trong phòng.
Từ khi Nhị Vương gia làm Thái tử đến giờ được rất nhiều đại thần trong triều ủng hộ, Hoàng thượng cho rằng sẽ công thành một cách dễ dàng, nào ngờ mất mấy tháng mới bắt được tướng thủ thành Lý Mẫn.
Lý Mẫn là danh tướng giỏi, Hoàng thương đặc biệt khai ân cho phép hẳn được gặp mặt, gặp được quân chủ, Lý Mẫn thẳng thắn than phiền thay cho Nhi Vương gia.
Vừa tra hỏi tướng lĩnh phản quân bị bắt thì mới biết được là vây cánh của Hoàng hậu nương nương.
Việc Hoàng hậu nư6ơng nương và Nhị Vương gia mưu phản lúc này mới được kéo màn.
Tiểu Tiêu thị không có việc gì làm, ngoại trừ việc hiếu thuận với lão thái thái nhánh cả thì bèn đặt hết sự chú ý lên người Lâm Di.
Sợ rằng Lâm Di không đợi được đến khi thiên hạ thái bình đã sinh rồi, nên phải người ra ngoài tìm bà đỡ tốt nhất Kinh đô thứ hai đến.
Cận vệ của Hoàng thượng vây chặt quanh Kinh đô thứ hai, ngoài đường có quân sĩ tuần tra.
Mỗi phủ chỉ được một người ra ngoài mua đồ, toàn bộ kinh đô thứ hai đều yên tĩnh.
So với sự hỗn loạn trong Kinh, tình thế ở Kinh đô thứ hai vẫn được xem là bình ổn.
Chu Thập Cửu đưa Lâm Di tới nơi ở của Trần gia, tiểu Tiêu thị thấy cả nhà bình an vô sự tránh được tai hoạ thì chắp tay trước ngực niệm
A di đà Phật
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.