Chương 358: Chết


Chu Thập Cửu bước mấy bước tới bên cạnh Lâm Di rồi ôm nàng lên,
Đi mời ngụy, mau lên...
Lúc này Quất Hồng mới hoàn hồn, ném đồ trong t8ay chạy như bay ra khỏi viện.

Lâm Di vịn chặt tay Chu Thập Cửu,
Đừng...
Mặc dù Lâm Chính Thanh nhớ được chuyện kiếp trước, tự cho mình là thông minh, mưu đồ tiền đề cho mình, nhưng cũng chẳng bằng một nửa của Chu Thập Cửu.
Tam Vương gia vẫn đang đắm chìm trong mộng làm Thái tử, lại chẳng biết tình hình đã sớm thay đổi, ai có thể ngờ tới thay đổi lớn như vậy lại do một mình Chu Thập Cửu tạo nên.
Châu Đại lão gia hơi nhíu mày, nói ra chuyện của phủ Khang Quận vương,
Khang Quận vương đã đồng ý an bài thích đáng...
nhưng hình như Khang Quận vương phi sinh non, chỉ sợ Khang Quận vương khó mà chú ý tới, theo thần thì phải sắp xếp thêm mới ổn.

Mãi cho đến khi bả vai trĩu xuống, Lâm Chính Thanh mới hoàn hồn, quay đầu nhìn Châu Đại lão gia.
Vẻ mặt Châu Đại lão gia thâm trầm,
Về trước rồi lại nói.
Chu đại lão gia và Lâm Chính Thanh ra khỏi phủ Khang Quận vương, tách ra đi vòng mấy vòng rồi mới tới phía bên ngoài nơi ở của Tam Vương gia.
Tam Vương gia gác việc đang làm tự mình ra đón, đưa Châu Đại lão gia và Lâm Chính Thanh vào ngồi trong thư phòng, nha hoàn bưng trà mới pha tới.
Thấy vẻ mặt Châu Đại lão gia thâm trầm, Tam Vương gia mở miệng hỏi trước,
Sao vậy?

đừng...
đợi một chút...
Ánh mắt của Lâm Chính Thanh bất giác rơi vào máu của Lâm Di trên đất, kiếp trước ngồi trên xe ngựa trơ mắt nhìn Trần thị bị binh lính giết chết, tình hình cũng giống vậy.
Máu tươi dọc theo vạt áo rơi xuống mặt đất.
Củng ma ma dẫn người vào trong viện, thấy vết máu trên váy Lâm Di, mọi người đều tái mặt, ba chân bốn cẳng đỡ Lâm Di.
Chu Thập Cửu hốt hoảng nhìn về phía Châu Đại lão gia và Lâm Chính Thanh,
Trong nhà có việc, không thể tiễn mọi người.
Mặt Châu Đại lão gia thoáng biến sắc,
Mau đi, mau đi, đừng để lỡ việc chính.
Ông ta nhắc nhở Chu Thập Cửu rằng mặc dù vợ quan trọng, nhưng việc mà Tam Vương gia bàn giao cũng không được lơ là.
Giả vờ sinh non để mời Trương Ngày tới, như vậy sẽ không khiến người 9ta nghi ngờ.
Cách này rất thông minh, khiến cho mọi chuyện đều trở nên hợp lý, Châu Đại lão gia và Lâm Chính Thanh cũng sẽ khôn6g tiện ở lại nữa.
Lâm Di co người trong lòng Chu Thập Cửu, khiến người ta nhìn như nàng đang khóc.
Chu Thập Cửu vỗ về vai nàng một cách quen thuộc, dường như muốn an ủi sự kinh hoàng và sợ hãi của nàng.
để em.3..

Nàng nhìn chàng rồi gật nhẹ để chàng yên tâm.
Chu Thập Cửu theo hạ nhân tới nội viện.
Lúc này Châu Đại lão gia mới nhíu mày, hết lần này tới lần khác đều bị đuổi vào giờ phút này.
Lâm Di run run sờ sau lưng Chu Thập Cửu, cách một lớp quần áo nhưng vẫn cảm nhận được máu ấm, chỉ phút chốc m5áu đã thấm ra ngoài, dính vào lòng bàn tay nàng, nếu là người khác thì sao có thể chịu được, sao có thể ngồi đó đàm đạo với Châu Đại lão gia và Lâm Chính Thanh như vậy chứ, càng không nói tới việc bình tĩnh lừa bọn họ.
Nếu không phải Chu Thập Cửu bị thương thì chuyện này sẽ càng dễ dàng hơn.
Tam Vương gia cười xua tay,
Khang Quận vương đã có Thể tử.

Đại trượng phu lấy việc nước làm trọng, sao hắn lại không phân nặng nhẹ, cho dù chăm sóc vợ thì cũng không thể xảy ra sai lầm.
Châu Đại lão gia nhìn Lâm Chính Thanh, Lâm Chính Thanh muốn nói lại thôi, giống như cực kỳ khó xử.

Tam Vương gia quay đầu đối diện với ánh mắt của Lâm Chính Thanh,
Chính Thanh có lời gì thì cứ nói đừng e ngại.
Lúc này Lâm Chỉnh Thanh mới nói:
Tình cảm vợ chồng Khang Quận vương sâu nặng, nếu muốn hắn không quan tâm tới vợ thì sợ rằng không thể, để cho ổn thoả, ít nhất cũng nên tìm một đội giám sát, lỡ như Khang Quận vương thất thủ thì cũng vẫn có thể cứu được.
Tam Vương gia suy nghĩ một lúc,
Cũng tốt, vậy phái tử sĩ trong phủ tới phủ Khang Quận vương, một là để giúp đỡ, hai là để đề phòng bất trắc.
Lúc này lông mày Châu Đại lão gia mới giãn ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.