Chương 361: Gắn bó


Trong cơn nóng giận Hoàng thượng hạ lệnh tiến đánh Kinh thành, những quan viên ủng hộ Nhị Vương gia không muốn chết bởi mưu kế của bọn 8gian thần như vậy, cực lực phản kháng, ai biết rằng náo loạn như vậy thì không thể vãn hồi được nữa.

Quan viên ở lại Kinh thàn3h lúc Hoàng thượng tới Kinh đô thứ hai cũng đã xác nhận điều này, Nhi Vương gia muốn tới Kinh đô thứ hai diện thánh, vừa ra khỏi Kinh 9thì suýt chút nữa phải chết oan.
Lúc này đạo sĩ Thượng Thanh viện Thành Diễm mà Hoàng thượng tìm kiếm đã lâu cuối cùng cũng tìm thấy, Thành Diễm đã có đáp án cho lời tiên tri về Nhị Vương gia, nhưng lại bị Ngũ Vương gia uy hiểm bắt hẳn phải đổi lại lời tiên tri rằng Nhị Vương gia mưu phản, chọn Ngũ Vương gia kế vị hoàng vị mới là lệnh trời, Thành Diễm không chịu, nên Ngũ Vương gia mới quyết định trừ khử, may mắn hắn chạy trốn được, khó khăn làm mới trở lại được bên người Hoàng thượng.
Hai vương gia tranh vị, dính líu rất rộng, sau khi thẩm vấn xong Hoàng thượng ra lệnh giết, trong thời gian ngắn lại có vô số rơi đầu.
Cổng lớn của phủ Khang Quận vương đóng chặt, ngay cả ngụy cũng ở lại trong phủ không dám rời, chắc là tình hình của Khang Quận vương phi vẫn luôn nguy hiểm, cứ nghĩ như vậy thì tin bảo tàng cũng chẳng còn xa nữa.
Lâm Di cảm thấy bé con trong bụng ngoan hơn Huy ca, nàng ở bên Chu Thập Cửu, bé con cũng lặng yên ở bên nàng.
Đàn cầm mà Chu Thập Cửu mua, nàng để trên giá đỡ chứ chưa từng đàn cùng chàng, còn cả ván cờ dang dở kia, mỗi lần nàng mang tới thì đều có người đến quấy rầy.
Lâm Di cầm khăn cẩn thận lau mặt Chu Thập Cửu, sinh nhật Chu Thập Cửu vẫn chưa đến, nàng vẫn thiếu chàng một bát mì Dương Xuân.
Tất cả quan viên có dính líu tới đều nơm nớp lo sợ.
Quan viên trong Kinh chất rất nhiều, nhất thời trong vô số chức vụ, danh sách quan viên về hưu lúc trước lại được dâng lên, cho dù là tĩnh dưỡng hay đang giữ đạo hiểu, chỉ cần không mắc sai lầm thì lại được bổ nhiệm lần nữa.
Nếu không phải là Huy ca vung tay bắt lấy nàng, thì nàng như muốn hoá thành một pho tượng đá.
Người trên giường đã sắp không nhận ra nổi nữa, khuôn mặt gầy gò, cắm mọc đầy râu, nhưng vẫn chẳng che giấu nổi sự anh tuấn của chàng.
Nhưng trông chàng lão luyện hơn nhiều, thật giống như lời chàng nói: cha nghiêm.
Từ khi Chu Thập Cửu ngất đi, nàng vẫn chưa cạo râu cho chàng, chàng muốn biết được dáng vẻ khi để râu, bây giờ có nhiều thời gian, nàng bèn thực hiện nguyện vọng giúp chàng, tránh để tương lai có gì tiếc nuối.
Trước cổng lớn của phủ Khang Quận vương vắng vẻ, trong Tôn Thất doanh thảo luận ầm ĩ, đều đang đợi tin báo tang.
Từ sau khi nghe tin Khang Quận vương phi sinh non chảy máu, thì họ chẳng thấy tin tức nào truyền ra cả.
Trận đánh này là vì bất đắc dĩ, quân đội dẹp loạn nói muốn công thành, võ tướng trong Kinh lạ6i đánh lừa dư luận, cố ý ra khỏi thành nghênh chiến.
Thật ra binh lực mà Nhị Vương gia điều động được trong kinh có hạn.
<5br>Vở kịch oanh liệt phản loạn, nhân vật chính trong đó chỉ có Hoàng thượng và Nhị Vương gia, phe Ngũ Vương gia dẹp loạn trừ bỏ phần tử đối địch, lập được công lớn.
Lưu Thừa Lệ được thăng làm Lại bộ Thượng thư, Quảng Bình Hữu Trần Doãn Viễn được phục chức.
Vậy mà tin tức này lại chẳng khiến cho phủ Quảng Bình Hầu và phủ Khang Quận vương náo nhiệt hơn.
Bình thường chàng thích ăn mì Dương Xuân nhất, bây giờ lại chẳng động vào.
Lâm Di buông khăn xuống, bưng bát mì thơm phức tới trước mặt Chu Thập Cửu,
Không phải do em tự tay làm, nhưng ăn ngon lắm, có muốn nếm thử không nào?
Sau khi Trương Phong Tử kiểm tra vết thương của Chu Thập Cửu, nàng mới biết được, trên mũi kiếm thị vệ đi giết Nhị Vương gia có bôi độc dược, bây giờ máu đã ngừng, nhưng độc dược lại không được lau hết, vết thương của Chu Thập Cửu sưng lên, người sốt cao, dù có hết sốt, cũng không biết lúc nào mới tỉnh lại.
Ngũ Vương gia và vương phi bị nhốt, Thục phi được ban chết, Huệ phi bị tước phong hào xuống làm quý nhân, nhà ngoại của Thục phi nương nương bị xét nhà, quốc trượng bị chém chết ở giữa phố, nữ quyền thì bị giam.
Đây chỉ là vòng xét xử thứ nhất, đám người Đổng Trường Mậu vẫn đang bị giam trong thiên lao, tội danh cuối cùng ai cũng không nói chắc chắn được.
Thấy râu dần dài ra, chí ít cũng có thể chứng minh rằng chàng vẫn đang ở cạnh nàng.
Cẩn thận suy nghĩ phát hiện còn nhiều chuyện vẫn chưa làm.
Vẻ mặt Trương Phong Tử mơ hồ, trong lòng nàng đã dự đoán được kết quả xấu nhất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.