Chương 57: Thân thích hoàng gia
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2270 chữ
- 2022-02-04 04:42:11
Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu nói với vẻ cười nhạo:
Lục tiểu thư cũng hiểu mấy chuyện này sao? Cầu gì thế, cho nhà được bình an hay cầu duyên?
8
Ta không có nhiều điều để cầu như tỷ tỷ.
Lâm Di nhìn quanh bốn phía,
Thấy Tứ tỷ buộc, ta cũng học theo buộc một dây thôi.
Lâm Di im lặng ngẫm nghĩ, trong mắt bỗng sáng lên, nàng hiểu vì sao lão thái thái nhánh cả lại không cho cha mở thư ra rồi.
Bá tổ mẫu muốn đưa thư cho Thái hậu nương nương ư?
Phong thư này mà lộ diện trên triều, ánh mắt của văn võ bá quan đều lập tức tập trung vào nó, cha là người dâng thư cũng sẽ bị đưa lên đầu ngọn sóng.
Tiểu sa di là người xuất gia, không nói lời dối trá,
Chỉ có người nhà của các vị thí chủ canh phòng xung quanh thôi, tiểu tự cũng chưa từng tới đó dọn dẹp.
Tứ tỷ nghe thấy không?
Lâm Di tỏ ra sợ hãi,
Tỷ tỷ mà có chuyện, trở về sẽ bị phạt đấy.
Thảo nào Chu phu nhân không đeo ngọc bội chính thức mà chỉ đeo hầu bao màu sắc tương tự, thì ra là tôn thất không có tước hiệu.
Lão thái thái nhánh cả nhìn thấy phật châu xanh biếc trong hộp gỗ lim thì hơi giật mình. Nhà bọn họ và gia đình Khang Quận vương không qua lại, Chu phu nhân đưa Lâm Di lễ vật như vậy có phần quá long trọng rồi. Chẳng lẽ là vì Trịnh gia? Huệ Hòa Quận chúa và Khang Quận vương rất thân với nhau.
Bạch ma ma chỉ vào đại điện trước mặt, nói:
Lúc ngôi điện kia được lên kế hoạch xây dựng, nhà chúng ta góp năm trăm lượng bạc đấy.
Thảo nào khi lão thái thái nhánh cả tới dâng hương, tăng lữ trong chùa chăm chút nhà họ vô cùng cẩn thận.
Khi Trung Tông Hoàng đế còn tại vị, ông đã cho người tu sửa chùa Thanh Hoa hơn trăm lần. Sau khi Hoàng hậu về trời, Trung Tông lại cho xây Kính Hiếu đài trước chùa để cúng tế Tiên Hoàng hậu.
Nghe nơi này từng xảy ra đoạn nhân duyên có một không hai như vậy, còn là bắt nguồn của một màn thay đổi chính quyền lẫy lừng, lại trải qua hơn trăm lần tu sửa thành vô cùng nguy nga, nữ quyến trong Kinh đều cam tâm rót bạc cho chùa, tiểu thư các nhà càng muốn được
vô tình
gặp gỡ lang quân như ý giống đời trước.
Khi đó nàng chỉ cầu cả đời bình an vui vẻ, nhưng ai bảo cuộc sống như vậy không cần suy tính tới lui chứ.
Lâm Di thuận lợi trở lại phòng nghỉ.
Đối phương vĩnh3 viễn luôn giữ dáng vẻ không thèm để ý, có đâm một châm cũng chẳng ra tí máu nào.
Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu bực bội lôi kéo Lâm Phương đòi đ9i ngắm hoa sen.
Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu cười lạnh,
Bên cạnh nhiều nha hoàn bà tử như vậy, còn có thể xảy ra chuyện gì hay sao? Đúng là đồ sống ở vùng quê chưa từng thấy chuyện lớn.
Thấy Lâm Phương không nói lời nào, Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu liền hất tay nàng ta ra,
Trở về với Lục muội muội của ngươi đi!
Lục nha đầu, cháu từng nghe Trịnh Thất tiểu thư nhắc tới Khang Quận vương sao?
Lão thái thái nhánh cả nhỏ giọng hỏi.
Lâm Di lắc đầu,
Không có ạ.
Các nữ quyến đưa mắt nhìn nhau.
Đến khi Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu và Lâm Phương cùng mấy nữ quyến đòi đi ngắm hoa sen mặt tái mét chạy trở về, mọi người mới mơ hồ biết được đã xảy ra chuyện gì.
Trong chùa đổ máu, chẳng ai còn tâm trạng ngắm cảnh nữa, chúng nữ quyến đều thấy mất hứng ít nhiều, hiếm khi có dịp ra khỏi nhà mà lại gặp phải loại chuyện này. Trên đường trở về mọi người đều âm thầm bàn tán về vị thiếu gia ăn chơi và vị tôn thất nhàn tản kia.
Thời gian lập quốc càng dài, số tôn thất nhàn tản càng nhiều, ngoài các vương gia được Thái Tổ phong tước vương cha truyền con nối, số còn lại đều phải hạ tước khi truyền lại cho người thừa kế. Trải qua ba đời Thành Tổ, Cao Tông và đời hiện giờ, các tôn thất không được thưởng tước và đời sau của các tướng quân thừa ân phụng lệnh giao lại tước vị đều được gọi là tôn thất nhàn tản.
Muội…
Lâm Phương tức giận nhíu mày.
Chưa kể bây giờ đâu phải là mùa sen súng nở, Tứ tỷ qua đó nhất định sẽ thất vọng.
Lâm Di hỏi tiểu sa di đứng cạnh đó:
Chỗ hồ sen đã vắng bớt người chưa? Nữ quyến có thể đến đấy chứ?
Lâm Di không nhịn được cười khẽ, hôm nay Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu đến đây chắc chắn là vì muốn gặp Khang Quận vương rồi. Nà6ng ta hẳn đã biết được tính toán của Ninh Bình hầu, cho nên mới muốn nhìn thử mặt của Khang Quận vương một lần. Nếu đối phương nom tuấn tú lịch sự, n5àng ta nhất định sẽ nằng nặc giữ nguyên hôn ước, còn nếu là một khuôn mặt xấu xí thì lập tức theo ý cha mẹ từ chối ngay.
Lâm Di cũng nhìn thoáng qua Lâm Phương vẫn còn kích động vì được Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu lôi kéo đi ngắm hoa sen.
Ngoại thần động thủ với tôn thất, làm lớn chuyện cũng chỉ ngoại thần chịu thiệt.
Tiêu thị thở phào,
May mà Lâm Di quay về sớm, bằng không cũng bị giật mình rồi.
Vậy thì lạ thật.
Lão thái thái nhánh cả đành nói:
Có lẽ Trịnh Thất tiểu thư từng nhắc tới cháu ở trước mặt Chu phu nhân.
Lão thái thái nhánh cả mỉm cười,
Sinh nhật của Thái hậu sắp tới rồi, các mệnh phụ sẽ tiến cung chúc thọ Thái hậu.
Lão thái thái nói đến đây thì cố ý dừng lại để Lâm Di tự mình suy ngẫm. Con bé cũng nên biết phụ nữ trong nhà đụng tới chính sự phải nên xử lý thế nào.
Nhưng Chu phu nhân lại nói tới cái quạt nàng tặng cho Huệ Hòa Quận chúa… Chẳng qua nghĩ tới ba chữ
Khang Quận vương
, lòng Lâm Di liền sinh ra bài xích, thế là cố ý chuyển đề tài. Nếu thật sự muốn lôi kéo quan hệ, nàng đã nói với Chu phu nhân là có thể thêu thêm một cái quạt nữa tặng bà.
Bá tổ mẫu.
Lâm Di tựa sát vào người lão thái thái nhánh cả,
Có thăm dò được tin tức hữu dụng không ạ…
Phía khách nam có kẻ mang rượu lên núi, không biết có phải vì uống quá chén hay không mà một vị tôn thất nhàn tản xảy ra xích mích với Tam gia nhà họ Nhan rồi dẫn tới đánh nhau.
Bạch ma ma nói:
Nghe nói hai bên đã không vừa mắt nhau từ lâu, giằng co sang tới chỗ Tháp Lâm. Ban đầu Khang Quận vương còn đứng ra ngăn, về sau ngài ấy cũng mặc kệ, hai người kia càng đánh dữ hơn. Vị tôn thất kia còn động đao, cả hai đều bị xây xát.
Thấy Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu và Lâm Phương đi càng lúc càng xa, Lâm Di chắp tay nói với tiểu sa di:
Phiền tiểu sư phó dẫn chúng tôi trở về phòng nghỉ.
Đường trong chùa chín quẹo mười rẽ, đi được nửa đường thì loáng thoáng có thể nhìn thấy gốc cổ thụ từng được nàng buộc dây đỏ lên cành trước đây, kiếp trước hình ảnh cuối cùng nàng nhìn thấy trước khi nhắm mắt buông tay chính là tàn cây hoa rụng lả tả.
Lâm Di kể:
Hôm nay hình như cháu gái gặp được mẫu thân của Khang Quận vương, tất cả mọi người đều gọi bà ấy là Chu phu nhân.
Nói rồi nàng đưa quà Chu phu nhân tặng ra cho lão thái thái nhánh cả xem.
Lão thái thái nhánh cả khẽ gật đầu,
Đó là thẩm nương của Khang Quận vương, Khang Quận vương là được thúc thúc và thẩm nương nuôi lớn.
Lão thái thái nhánh cả nghe giảng kinh xong đang đứng trong sân trò chuyện với các nữ quyến, nhìn thấy Lâm Di quay lại, bà liền gọi nàng tới giới thiệu cho nàng nhận biết rất nhiều vị phu nhân trong Kinh.
Tiêu thị cũng từ Quan Âm điện cầu quẻ xăm trở lại.
Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu hùng hổ đi về phía trước, Lâm Phương dữ dằn trợn mắt với Lâm Di rồi lập tức đuổi theo.
Nên làm gì nàng đều làm cả rồi, cũng không thể cứng rắn lôi Lâm Phương về, dựa vào sức lực của nàng, muốn lôi cũng lôi không nổi.
Điền thị đã nghe được cái gì mới sắp xếp cho Lâm Phương tiếp cận Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu… hẳn chính là chuyện liên quan đến hôn ước giữa Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu và Khang Quận vương. Dựa vào cái gì mà Điền thị cho rằng Khang Quận vương không muốn Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu thì sẽ vừa ý Trần gia nhỉ?
Tứ tỷ tỷ, cẩn thận chỗ trơn nhé, đừng để ngã nữa. Ở trong nhà chúng ta thì sao cũng được, nhưng đây là chùa Thanh Hoa, xung quanh có không biết bao nhiêu là người đấy.
Lâm Di tốt bụng nhắc nhở, cũng là để hạ nhân Trần gia nghe được. Nếu nàng không ngăn cản, ngộ nhỡ Lâm Phương xảy ra chuyện, trưởng bối Trần gia sẽ trách nàng tội thờ ơ.
Nói tới người thẳng thắn tâm địa tốt, ai có thể vượt được Tiêu thị chứ.
Lão thái thái nhánh cả nói:
Cũng may mấy đứa cháu nhà chúng ta không có chuyện gì.
Nói rồi bà lệnh cho Bạch ma ma:
Bảo hạ nhân chuẩn bị xe, chúng ta trở về sớm thôi!
Nói một hồi vẫn chưa thấy Lâm Phương về, Lâm Di liền kể lại chuyện Lâm Phương đi hồ sen chơi cho trưởng bối biết. Lão thái thái nhánh cả nhíu mày,
Đúng là không biết hối cải, với tính tình kiểu đó, cho dù bây giờ không sao thì sau này cũng sẽ gây chuyện ở nhà chồng thôi.
Lão thái thái mới nói dứt câu, liền thấy có một vị sư chuyên tiếp khách vội vàng chạy tới báo:
Phía Tháp Lâm xảy ra ít chuyện, xin các vị phu nhân tiểu thư đừng đi sang đó.
Lão thái thái nhánh cả nói tiếp:
Tước vị của tôn thất có được rất dễ dàng, không như thế gia chúng ta phải dựa vào quân công.
Đại ý là bà chướng mắt tước vị của đám tôn thất.
Chùa Thanh Hoa được xây từ tiền triều, một vị hoàng tử tiền triều đến đây tu tâm dưỡng tính gặp gỡ tiểu thư nhà tể tướng đương triều tới thắp hương bái Phật cầu mẫu thân an khang. Vị hoàng tử nọ tán thưởng lòng hiếu thảo của tiểu thư nhà tể tướng, cứ vậy mà đem lòng thích nàng. Hoàng tử hồi cung liền cầu xin hoàng đế tứ hôn, hoàng đế nghe xong cũng lập tức thành toàn cho hai người.
Sau khi tiểu thư tể tướng gả cho hoàng tử cũng chính là một người con dâu hiếu thuận, lão hoàng đế lúc tuổi già bệnh cũ quấn thân cũng được đứa con dâu cực kỳ tốt này hiếu kính bên giường. Trong lòng lão hoàng đế càng lúc càng thiên vị đôi phu thê này, trước khi lâm chung thì đổi người kế vị, lập vị hoàng tử hiếu thảo nọ làm thái tử. Sau khi lão hoàng đế qua đời, vị hoàng tử hiếu thuận trải qua một phen gió tanh mưa máu cuối cùng cũng đăng cơ. Đây chính là chuyện xưa của Trung Tông Hoàng đế tiền triều.
Nhìn tình hình thì đúng là nàng vừa trở về liền bùng phát, tính ra còn phải cảm ơn Khang Quận vương, không có anh ta cản trở, nàng cũng bị cuốn vào đó rồi.
Tiêu thị thở dài, kể lại một tin không biết nghe được từ đâu:
Nhan Tam gia vừa được thăng lên làm phó úy bộ binh, Nhan phu nhân vì vậy mới đến chùa cảm tạ thần phật, chẳng ngờ Nhan Tam gia lại đụng chạm tới tôn thất, không biết sẽ thế nào nữa. Nhan phu nhân là người tốt, tính cách thẳng thắn, đúng là họa vô đơn chí.
Lâm Di nghe lão thái thái nói mới biết, thì ra chuyện thu hồi tước vị không chỉ xảy ra với nhà bọn họ, cả với tôn thất cũng rất thường diễn ra.
Đời trước của Khang Quận vương bởi vì lăng nhục đại thần trên triều mới bị thu hồi tước vị. Bây giờ Hoàng đế muốn đặc xá cho mấy dòng họ phạm lỗi nhỏ, vì vậy chọn một nhánh trong gia tộc của Khang Quận vương hạ lệnh phục tước cho họ.
Kết quả chỉ có thể theo hai hướng, một là tra xét Thành Quốc công, hai là giáng phụ thân tội vu cáo đại công thần.
Lão thái thái nhánh cả tán thưởng gật đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.