Chương 1276+1277: Tin tức về Tùng Hạc đan


Số từ: 3023
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Vạn Thọ đan xuất hiện, đã làm cho giới đan dược có chút khiếp sợ. Thế nhưng Vạn Thọ đan dù sao cũng là loại đan dược kéo dài tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh. Tuy rằng thần kỳ, thế nhưng ít ra còn không phá vỡ bố cục của sinh ý đan dược.
Thế nhưng mà cường giả phong hoàng xưng đế cũng có thể kéo dài tuổi thọ?
Nếu như thực sự có loại đan dược này, trật tự đan đạo chẳng phải sẽ lập tức bị đánh vỡ hay sao?
Cơ Tam công tử là người có kiến thức rộng rãi, cũng cảm thấy buổi nói chuyện ngày hôm nay giống như là nghe thiên thư, có chút bán tín bán nghi.
- Chân Đan Vương, không phải là Cơ mỗ không tin, thế gian thực sự có loại đan dược thần kỳ như vậy sao?
- Nếu muốn nói có hay không, ta thực sự không rõ. Nhưng mà vị tiền bối dị nhân kia quả thực đã nói cho ta biết. Hơn nữa Vạn Thọ đan mà ta đưa cho ngươi cũng là lão nhân gia luyện chế tại chỗ cho ta xem. Người chỉ nói qua tám chữ, thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ.
Nghe Giang Trần nói vậy, Cơ Tam công tử cùng Vi Kiệt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đã tin bảy tám phần.
Vạn Thọ đan là bằng chứng.
Trước khi Vạn Thọ đan xuất hiện, ai có thể tin rằng lại có đan dược kéo dài năm tới tám trăm năm tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh cơ chứ?
Đã có đan dược kéo dài tuổi thọ cho Thánh Cảnh, vì sao cường giả Hoàng cảnh lại không thể có loại đan dược như vậy?
- Chân Đan Vương, không biết vị tiền bối dị nhân kia có lưu lại đan phương kéo dài tuổi thọ của cường giả Hoàng cảnh cho ngươi biết hay không?
Cơ Tam công tử đã động tâm.
Giang Trần cười khổ:
- Lúc ấy ta cũng nói, Vạn Thọ đan dùng cho Thánh Cảnh ta tin, nhưng mà đan dược kéo dài tuổi thọ cho cường giả Hoàng cảnh, người luyện chế cho ta xem một chút. Lúc ấy lão nhân gia từng nói, luyện chế loại đan dược kia, tuy rằng rất khó. Thế nhưng cũng không phải không có khả năng luyện chế được, chỉ là lúc đó không có tài liệu, cho nên cũng không thể làm gì được.
Tự nhiên Giang Trần không thể giải thích loại chuyện liên quan tới trí nhớ kiếp trước của hắn cho Vi Kiệt và Cơ Tam công tử, cho nên chuyện này hắn quy cho một vị tiền bối, dị nhân.
Dù sao thế giới võ đạo to lớn, dù là ai cũng không có cách nào chứng thực được rốt cuộc có một vị tiền bối dị nhân như vậy tồn tại hay không.
Cơ Tam công tử nghe vậy cũng không thất vọng mà tiếp tục hỏi:
- Không biết loại đan dược kéo dài tuổi thọ của cường giả Hoàng cảnh có tên là gì?
- Tiền bối kia nói, loại đan dược kia có tên là Tùng Hạc đan.
Đối với tên đan dược Giang Trần cũng không cần phải dấu diếm.
Cơ Tam công tử nghe vậy, vỗ đùi, vẻ vui mừng hiện rõ lên trên mặt, nói:
- Tốt, tên rất hay. Tùng Hạc duyên niên, cái tên quả nhiên có ngụ ý, xem ra loại đan dược này hơn phân nửa là có thực.
Vi Kiệt đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hỏi:
- Chân huynh, Tùng Hạc đan kia... Ngươi để cho Cơ Tam công tử cạnh tranh Kim Quan Vân Hạc phải chăng là có liên quan tới tài liệu luyện chế Tùng Hạc đan?
Dưới sự kích động, Cơ Tam công tử còn chưa nghĩ tới chuyện này, bị Vi Kiệt nhắc như vậy, hắn ta cũng bừng tỉnh, dùng ánh mắt trông mong nhìn qua Giang Trần, chờ mong đáp án của hắn.
Giang Trần gật gật đầu:
- Lúc đó vị tiền bối kai mặc dù không có nói phương pháp luyện chế cho ta biết. Thế nhưng lại từng nói qua, chủ tài liệu của Tùng Hạc đan có hai loại. Một loại là quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, một loại là tim của Kim Quan Vân Hạc. Hai loại này thiếu một thứ cũng không được.
- Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng...
Cơ Tam công tử vui mừng quá đỗi, nói:
- Tốt, tốt, tốt. Bàn Long đại phiệt ta lập tức vận dụng tất cả thủ đoạn, lục hết các vực trong Thần Uyên đại lục, nhất định phải tìm ra được Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng.
Nói tới đó, Cơ Tam công tử đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hỏi:
- Chân Đan Vương, lão sư truyền thụ đan đạo này cho ngươi đích thị là một siêu cấp cường giả lánh đời. Quả nhiên là tạo hóa a. Không biết ngươi có thể liên lạc với lão nhân gia người, mời lão nhân gia ra tay luyện chế một lần được không?
Giang Trần cười khổ:
- Từ lúc cáo biệt ngày đó, ta không có thấy hành tung của lão nhân gia người. Người giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi. Muốn tìm được người quả thực không dễ. Nhưng mà chuyện trên thế gian chung quy vẫn nói tới một chữ cơ duyên. Đã để cho Cơ Tam công tử gặp được Kim Quan Vân Hạc ở Lưu Ly vương thành này thì có thể thượng thiên cũng không có quay đầu với Bàn Long đại phiệt. Trogn thời gian ba năm, tất cả đều có khả năng.
- Đúng, đúng.
Vành mắt Cơ Tam công tử đỏ lên, vẻ mặt kích động. Những lời này của Giang Trần quả thực nói đúng tâm khảm của hắn.
- Tất cả cũng có thể xảy ra. Thượng thiên không quay đầu, nghoảnh mặt với Bàn Long đại phiệt.
Cơ Tam công tử không ngừng lặp lại lời của Giang Trần.
- Chân Đan Vương, ngươi nói qua hay. Trước kia Cơ mỗ ở Lưu Ly vương thành tại sao lại không gặp được người như Chân Đan Vương cơ chứ?
Sau khi Cơ Tam công tử nhận được những tin tức này, tâm tình thoáng cái trở nên vô cùng tốt, tự mình rót rượu cho Giang Trần:
- Nào nào, Cơ mỗ tự mình kính Chân Đan Vương ba chín, ta làm trước.
Đừng nhìn vị công tử này phong độ nhẹ nhàng, khi uống rượu lại vô cùng nghiêm túc, ngửa đầu một cái ba chén rượu đã vào bụng.
Giang Trần cũng uống ba chén.
Cơ Tam công tử nhìn Vi Kiệt, trong mắt không có vẻ lạnh lùng, lạnh nhạt như trước kia mà nói với Vi Kiệt:
- Vi Kiệt, trước kia từ trên xuống dưới Bàn Long đại phiệt đối với Vi gia các ngươi có thành kiến rất lớn. Chúng ta cũng không có cách nào đoán ra được VI gia các ngươi rốt cuộc có phải đã bị Vương Đình đại phiệt thu mua rồi hay không Từ chuyện hôm nay xem ra sự thật đã thắng mọi lời nói. Chuyện trước kia Cơ mỗ cũng không muốn nói lời xin lỗi gì gì đó. Từ nay về sau Vi Kiệt ngươi chính là người mà Cơ Tam ta tín nhiệm nhất.
Mỗi một lời nói của Cơ Tam công tử đều có một loại khí độ, loại chân thành thẳng thắn, chân thật này khiến cho Vi Kiệt có cảm giác dược sủng ái mà lo sợ.
- Tam công tử, chuyện trước kia Vi gia ta quả thực đã sai lầm khi dùng người mà không xem xét kỹ. Làm cho tình huống của phiệt chủ lão nhân gia xấu đi. Vi gia ta cũng luôn tự trách mình. Chỉ là qua nhiều năm như vậy, tuy rằng Vi Thiên Tiếu lại luôn đi lại với Vương Đình đại phiệt. Thế nhưng thế lực chủ chốt của Vi gia ta vẫn nhớ sự chiếu cố của Bàn Long đại phiệt với Vi gia. Tuyệt đối không dám đứng núi này trông núi nọ.
Những lời này của Vi Kiệt cũng vô cùng chân thành.
Tuy rằng có tầng ngăn cách trong thời gian dài như vậy, cũng không phải trong dăm ba câu là có thể làm biến mất. Thế nhưng ít ra đây cũng là một bước ngoặt.
Sau khi giải quyết vấn đề hiểu lầm, dưới sự trợ giúp của rượu, bầu không khí thoáng cái trở nên vô cùng hòa hợp.
- Chân Đan Vương, đại ân không lời nào nói cảm tạ hết được. Việc này mặc kệ cuối cùng có thể thành công hay không, Cơ Tam ta đều nợ ngươi một nhân tình. Một nhân tình vô cùng lớn.
- Tam công tử không cần phải làm như vậy, nếu như việc này có thể thành, đối với thế cục trong Lưu Ly vương thành cũng rất có lợi. Đây là chuyện mà chúng ta muốn thấy.
Cũng không phải Giang Trần thích nịnh bợ.
nếu như Bàn Long đại phiệt có thể củng cố vị trí, đối với Vi gia, đối với Giang Trần muốn đặt chân ở Lưu Ly vương thành mà nói, hiển nhiên càng thêm có lợi.
Nếu như để cho Vương Đình đại phiệt trở thành đệ nhất phiệt của Lưu Ly vương thành, mà Bàn Long đại phiệt lại bị đá xuống, đoán chừng kẻ không may kế tiếp chính là Vi gia.
Vi gia gặp nạn, kế hoạch đặt chân ở Lưu Ly vương thành của Giang Trần hắn cũng tan vỡ.
Cho nên về tình về lý, hắn đều phải ủng hộ Bàn Long đại phiệt.
Tùng Hạc đan, chỉ cần hắn tốn một chút thời gian là có thể luyện chế ra. Dù sao đan phương hắn đều nhớ kỹ trong đầu.
Tuy rằng Tùng Hạc đan cao minh, thế nhưng cũng chỉ là đan dược Hoàng cảnh mà thôi, còn chưa đạt tới cấp bậc Chư Thiên.
Đan dược cấp bậc Chư Thiên, dùng thực lực của Giang Trần bây giờ, có lẽ rất khó luyện chế. Cho dù có thử, chỉ sợ cũng phải cố hết sức.
Thế nhưng mà đan dược Hoàng cảnh, Giang Trần tự biết mình ít nhất cũng có chín thành nắm chắc.
Lúc quan trọng, cho dù hắn mượn tên tuổi tiền bối dị nhân kia, tự mình luyện chế một khỏa Tùng Hạc đan, đó cũng là chuyện không thành vấn đề.
Chỉ là thứ như Tùng Hạc đan, Giang Trần cũng biết liên quan quá lớn. Loại đan dược này một khi bị tiết lộ ra ngoài, tuyệt đối sẽ khiến cho giới đan dược chấn động, tuyệt đối không phải là chuyện giật gân.
Dù sao cường giả phong hoàng xưng đế mới chính thức là chưởng khống giả của tất cả các vực. Nhu cầu của nhóm người này đối với Tùng Hạc đan mà nói, vô cùng lớn, sẽ khiến cho loại đan dược này trở thành truyền kỳ trong giới đan dược.
- Tam công tử, tin tức về loại đan dược này tuyệt đối phải giữ bí mật. Một khi bạo lộ, hậu hoạn vô cùng.
Giang Trần nghĩ lại, quyết định vẫn nên nhắc nhở thì hơn.
Cơ Tam công tử trịnh trọng nói:
- Cơ mỗ tuyệt đối không tiết lộ. Cho dù sau này có luyện chế ra Tùng Hạc đan, ta cũng không gióng trống khua chiêng tiết lộ ra ngoài.
- Đúng vậy, việc này liên quan quá lớn. Tiết lộ ra ngoài, ta và ngươi tuyệt đối sẽ trở thành đích ngắm cho mọi người.
Viễn cảnh này tuyệt không phải là Giang Trần khoa trương.
Cơ Tam công tử cũng biết Giang Trần nói không sai, săc mặt bắt đầu ngưng trọng.
Sau đó ba người còn nói tới chuyện Vi gia, nói về hai ngày sau sẽ khai trương Thái Uyên các. Cơ Tam công tử cũng vô cùng có hứng thú, vỗ ngực cam đoan đến lúc đó sẽ kéo một đám người tới cổ vũ Vi gia.
Nghe thấy Cơ Tam công tử hứa hẹn như vậy, Vi Kiệt cũng vô cùng cao hứng. Trong lúc vô tình lại giúp Vi gia hoàn thành một chuyện lớn.
Đương nhiên Vi Kiệt cũng biết, hắn chỉ dính ánh sáng của Giang Trần. Nếu như không phải có Giang Trần, Cơ Tam công tử căn bản sẽ không giải trừ hiểu lầm với Vi gia hắn. Chứ đừng nói là sau khi phá bỏ hiểu lầm còn đi chúc mừng Vi gia hắn.
Rời khỏi Nhàn Vân tiểu trúc, ba người tận hứng mà về, trong lòng đều cảm thấy có thu hoạch.
Cơ Tam công tử thì không cần phải nói, sau khi đạt được tin tức về Tùng Hạc đan, tinh thần hắn phấn chấn vô cùng, cảm thấy ý chí chiến đấu tăng lên gấp đôi.
Không sợ khó, chỉ sợ không có hy vọng. Có hy vọng, cho dù khó hơn nữa thì cũng vẫn luôn có một đường hy vọng.
Vi Kiệt thì càng phải nói, có thể xóa tan hiềm khích lúc trước với Bàn Long đại phiệt, xóa đi tâm tình của Vi gia, đây tuyệt đối là tin tức, thu hoạch lớn nhất trong những năm gần đây của Vi gia.
Thu hoạc hcrua Giang Trần cũng không nhỏ, kết bạn với Cơ Tam công tử, cũng có lợi cho việc hắn từng bước mở rộng nhân mạch trong Lưu Ly vương thành này.
Chỉ cần hắn hữu dụng với Bàn Long đại phiệt, địa vị của hắn ở Lưu Ly vương thành ngày càng được củng cố. Dù một ngày kia thân phận có bạo lộ cũng không sao.
Có Bàn Long đại phiệt làm minh hữu, ở Lưu Ly vương thành có thể đứng vững, không cần lo lắng Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông tới giương oai.
Mấu chốt nhất chính là kế hoạch dừng chân ở Lưu Ly vương thành của Giang Trần, có được Bàn Long đại phiệt ủng hộ, cũng sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
Trên đường trở về, tâm tình Giang Trần mặc dù không tệ, thế nhưng cũng không có đắc ý quên mình. Trái lại hắn còn có tâm sự.
Đó chính là Vạn Thọ đan.
Dùng trực giác cường đại của Giang Trần, trên đấu giá hội ngày hôm nay xuất hiện ba khỏa Vạn Thọ đan, tuyệt đối sẽ không đơn giản như bề ngoài.
Ba khỏa Vạn Thọ đan này xuất hiện, ít nhất đã chứng minh Bất Diệt Thiên Đô đã nhúng tay vào trong Lưu Ly vương thành. Mà ba khỏa Vạn Thọ đan này có thể thuận lợi xuất hiện trong Lưu Ly vương thành. Cũng nói rõ Bất Diệt Thiên Đô có người trong Lưu Ly vương thành, thậm chí Giang Trần còn hoài nghi, có lẽ Bất Diệt Thiên Đô đã tìm được chỗ dựa trong Lưu Ly vương thành.
- Chân huynh, hôm nay nhiều việc vui như vậy sao mặt mày huynh còn ủ dột như vậy?
Vi Kiệt hiếu kỳ hỏi.
- Vi thiếu gia, chuyện Vạn Thọ đan hôm nay ngươi cũng nhìn thấy. Ta đoán, ba khỏa Vạn Thọ đan chỉ là hành động ban đầu, kế tiếp Vạn Thọ đan sẽ được tung vào trong thị trường đan dược của Lưu Ly vương thành. Chỉ sợ thị trường đan dược trong phố Thần Nông sau này sẽ càng trở nên náo nhiệt. Hy vọng chuyện sẽ không phát triển tới phương hướng xấu nhất.
Giang Trần thở dài một hơi.
- Lời này là có ý gì?
Nghe ngữ khí nặng nề của Giang Trần, trong lòng Vi Kiệt khẽ động.
Trên đường đi Giang Trần cũng cẩn thận cân nhắc qua việc này, phân tích đi phân tích lại, kết hợp với biểu hiện của đám người Vương Đằng trong đấu giá hội lần này, hắn cảm giác, cảm thấy việc này giống như một âm mưu, hơn nữa cái âm mưu này dường như còn có quan hệ với bản thân hắn.
- Vi thiếu gia, hành động của Vương Đằng ngày hôm nay dường như có chút khác thường đúng không?
Giang Trần nói.
Vi Kiệt sững sờ, nghĩ một lát, thế nhưng cũng không biết Giang Trần nói vậy là có ý gì.
- Vương Đằng vì sao lại để cho Ti Khấu Nam cạnh tranh Vạn Thọ đan kia với Cơ Tam công tử? Hơn nữa ta thấy Vương Đằng làm như vậy không chỉ đơn thuần là kích thích vtct. Cũng không đơn thuần là âm Cơ Tam công tử một vố. Ta cảm thấy, cảm giác hẳn là hắn cố ý làm như vậy, muốn tạo thế cho Vạn Thọ đan.
Ngữ khí của Giang Trần vô cùng ngưng trọng.
Lời này khiến cho Vi Kiệt biến sắc, ngộ tính của hắn rất cao, thoáng cái đã hiểu rõ ý trong lẫn ý ngoài của Giang Trần.
- Chân huynh, ý của huynh là ... Vạn Thọ đan này căn bản chính là do Vương Đằng kia bày ra?
Vi Kiệt cả kinh, tin tức này quả thực không nhỏ.
Giang Trần híp hai mắt lại, ngữ khí rét lạnh:
- Hy vọng đây là ảo giác của ta. Thế nhưng mà ta thấy biểu hiện của Vương Đằng, lại cảm giác, cảm thấy việc này không phải là không có khả năng. Chỉ là bố trí của hắn cuối cùng lại bị ta âm thầm phá hư. Tuy rằng hắn không âm được Cơ Tam công tử một lần, thế nhưng bố trí của hắn kỳ thực đã đạt tới.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.