Chương 1278+1279: Khai trương trước tin dữ
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 2986 chữ
- 2020-05-09 03:55:26
Số từ: 2978
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
- Chân huynh, chuyện này liệu có quá ly kỳ hay không?
Vi Kiệt vẫn còn bán tín bán nghi.
Giang Trần gật gật đầu.
- Đây chỉ là suy đoán của ta. Nhưng mà ngươi cứ thử nghĩ xem. Bất Diệt Thiên Đô luyện chế ra Vạn Thọ đan, Lưu Ly vương thành sẽ cho phép thế lực của Bất Diệt Thiên Đô gióng chống khua chiêng mang Vạn Thọ đan tới chiếm lĩnh thị trường đan dược trong Lưu Ly vương thành sao? Nhất định là không cho phép. Bất Diệt Thiên Đô cũng không dám làm như thế. Nếu như bọn họ muốn mở thị trường ở trong Lưu Ly vương thành, ngươi nghĩ xem bọn chúng sẽ làm thế nào?
Nói tới mức này, vẻ hoài nghi trên mặt Vi Kiệt dần dần biến mất, mà chuyển thành vẻ ngưng trọng.
- Tìm đại lý, tìm thế lực cường đại trong Lưu Ly vương thành để hợp tác.
- Không sai.
Giang Trần gật gật đầu:
- Hiện tại Vạn Thọ đan thành công tiến vào hội đấu giá của Liên Sơn trai. Nếu như không có người trong Lưu Ly vương thành, trong khoảng thời gian ngắn bọn chúng có thể tạo ra thanh thế lớn như vậy sao? Nếu như bọn chúng muốn tìm đạo lý, vậy thì nhà nào trong Lưu Ly vương thành là thích hợp nhất? Bàn Long đại phiệt? Quả thực Bàn Long đại phiệt có lẽ là thích hợp nhất, thế nhưng hiện tại Bàn Long đại phiệt còn ốc không mang nổi mình ốc. Bên trong hỗn loạn như vậy, như vậy đại phiệt có dã tâm cạnh tranh ngôi vị đại phiệt đệ nhất không thể nghi ngờ là người chọn lựa thích hợp nhất.
Nói tới đây, hình ảnh Vương Đình đại phiệt hiện lên vô cùng sống động.
Kết hợp với biểu hiện của đám người vd hôm nay, Vi Kiệt thoáng cái đã tin tám phần.
- Vương Đình đại phiệt... Vạn Thọ đan...
Vi Kiệt thì thào thở dài:
- Nếu như thực sự là như vậy, lúc này Vương Đình đại phiệt thực sự phát tài a.
- Nếu như việc này là đúng, việc này cũng trở thành trụ cột để tương lai Vương Đình đại phiệt khiêu chiến Bàn Long đại phiệt.
Giang Trần nói tới đây, trong lòng có chút giận dữ.
Đồ vật của hắn lại bị Bất Diệt Thiên Đô cùng Vương Đình đại phiệt lợi dụng, trong lòng hắn không bốc hỏa mới là lạ.
Sau khi tách ra với Vi Kiệt, Giang Trần cũng trở về nơi ở của mình.
Còn có hai ngày nữa là ngày Thái Uyên các kia khai trương.
Các mặt đều đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả mọi người trả qua huấn luyện nghiêm ngặt, cũng đều có thân phận mới, chỉ chờ Thái Uyên các khai trương mà thôi.
Nhìn thấy Giang Trần sắp xếp mọi việc đâu ra đấy, Hoàng Nhi cũng thầm cảm thấy cao hứng thay cho Giang Trần.
Hai ngày cuối cùng này, biển hiệu của Thái Uyên các đã sớm treo lên, cũng có dán một tờ giấy tuyển người cực lớn.
Mà tất cả những chuyện này đương nhiên là dọn đường sẵn cho đám thủ hạ, để cho bọn họ có thể dùng thân phận mới, danh chính ngôn thuận tiến vào Thái Uyên các. Mà không tới mức bị Ti Khấu thế gia phát hiện.
Những đồng môn của Đan Kiền Cung này đều ở phía sau màn, làm một ít chuyện sau màn cũng với chuyện tài vụ.
Quyền hành tài vụ, Giang Trần giao cho Nhung Tử Phong toàn quyền quản lý. Đây cũng là sự tín nhiệm vô cùng lớn với Nhung Tử Phong. Hiển nhiên Nhung Tử Phong cũng không ngờ mình được tín nhiệm như vậy, trong lúc nhất thời cảm thấy kiêu ngạo, lại kích động, tràn ngập cảm kích đối với Giang Trần.
Kỳ thực người Giang Trần tín nhiệm nhất là Thân Tam Hỏa, nhưng mà Thân Tam Hỏa Giang Trần lại kỳ vọng sớm trở thành Đan Vương, những chuyện này không cần để cho Thân Tam Hỏa để ý tới.
Mà mười cường giả Thánh Cảnh kia đều là người Giang Trần lựa chọn ra, làm hộ vệ, cũng coi như là có chỗ dùng tới.
Một cửa hàng đan dược vừa mới khai trương mà đã dùng mười cường giả Thánh Cảnh tới làm hộ vệ, thủ bút kỳ thực cũng không nhỏ.
Nhưng mà nếu như không có cường giả Hoàng cảnh, cũng không có đáng chú ý bao nhiêu.
Về phần bố trí khi khai trương, nhân khí khi khai trương, làm sao hấp dẫn ánh mắt, những chuyện này Giang Trần không có tốn tâm tư đi lo lắng.
Hắn ở Lưu Ly vương thành cơ hồ không có nhân mạch, cũng chưa nói tới con đường gì. Những chuyện này hắn có muốn quan tâm cũng không quan tâm nổi mà toàn bộ giao cho người Vi gia tới làm.
Giang Trần nhìn vào tình cảnh của VI gia hiện tại, có lẽ cục diện cũng không mấy lạc quan.
Dù sao, Vi gia hiện tại phương diện đan dược quả thực xuống dốc, không có chút phân lượng nào. Bản thân Vi gia cũng đang xuống dốc, trong mắt rất nhiều người, vị trí thế gia cửu cấp của Vi gia tương lai nhất định rất khó bảo toàn.
Mà Vi gia lại ngu trung như thế, còn đi theo Bàn Long đại phiệt, trung thành như vậy. THế nhưng trong mắt người ngoài, Bàn Long đại phiệt đối với Vi gia cũng không còn tín nhiệm.
Bởi vì như thế, thế lực nguyện ý giao hảo với Vi gia quả thực không nhiều lắm.
Nguyện ý đến cổ vũ, chỉ sợ lại càng không có bao nhiêu.
Dù sao, hiện tại ai cũng biết, Vi gia đã trở thành cái gia trong mắt của Vương Đình đại phiệt.
Lưu Ly vương thành là nơi tin tức truyền bá rất nhanh, Vi gia cự tuyệt đem cửa hàng cho Đồng gia thuê. Cự tuyệt cành ô liu mà Vương Đằng ném ra. Thậm chí còn diệt Đan Vương mà Vương Đình đại phiệt phái tới nằm vùng.
Một ngày trước khi khai trương, Giang Trần mang theo nhóm nhân mã của hắn chính thức tiến vào trong phố Thần Nông.
Không thể không nói cửa hàng của Vi gia ở phố Thần Nông vô cùng ưu việt, diện tích vô cùng lớn, vị trí lại tốt.
Trình độ ưu việt của nó thậm chí còn vượt qua mong muốn của Giang Trần.
Đêm trước khi khai trương, tâm tình Giang Trần cũng có chút kích động. Đến Lưu Ly vương thành lâu như ậy, thế lực thuộc về hắn rốt cuộc cũng đặt bước đầu tiên vào Lưu Ly vương thành.
Rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trần dậy thật sớm.
Mà đội ngũ hắn dẫn đầu hiện tại vô cùng bận rộn. Một cửa hàng lớn như vậy, lại vừa vặn mới khai trương, tự nhiên có rất nhiều chuyện bận rộn.
Người Vi gia cũng lục tục đi tới, Vi Kiệt là người thứ nhất đi tới.
Chỉ là tin tức mà hắn mang tới lại không thể nào tốt hơn.
- Chân huynh, Đồng gia kia thực sự là khinh người quá đáng. Cửa hàng đối diện với Thái Uyên các của chúng ta cũng không biết bị hắn dùng thủ đoạn gì mà thu mua. Bọn chúng cũng mở một cửa hàng đan dược ở đối diện chúng ta. Cũng khai trương vào ngày hôm nay. Đêm qua thiệp mời đã phát tới các thế lực có danh dự, uy tín trong Lưu Ly vương thành này rồi.
Giang Trần nghe vậy khẽ giật mình.
Tin tức này thật sự quá mức ngoài ý muốn. Đồng gia hôm nay cũng khai trương?
Đây không phải rõ là muốn đấu, cố ý chèn ép Thái Uyên các hay sao?
Giang Trần nghe xong, một cỗ lửa giận thoáng cái chạy lên não. Mặc dù hắn đã điệu thấp, đi vào Lưu Ly vương thành còn chưa chủ động trêu chọc qua ai.
Thế nhưng điệu thấp như vậy, vẫn gặp phải rất nhiều phiền toái.
Đồng gia này khai trương cửa hàng đan dược ở đối diện Thái Uyên các. Điều này cũng thôi đi. Thế nhưng lại khai trương cùng một ngày. Hơn nữa lại phát thiếp mời suốt đêm, dụng ý vô cùng rõ ràng.
Tuyệt đối là cố ý gây khó dễ cho Thái Uyên các, là công khai đối phó.
Trong lòng giận dữ, Giang Trần nhìn Vi Kiệt:
- Thiệp mời của chúng ta lúc nào phát ra ngoài?
- Thiệp mời của chúng ta đã phát ra toàn bộ vào ba ngày trước.
Vi Kiệt cười khổ:
- Nhưng mà hiện tại ta đã nghe được một ít tiếng gió. Dường như cực kỳ bất lợi với Thái Uyên các chúng ta. Chân huynh, việc này kỳ thực không trách huynh, lại nói, cũng là vì tình cảnh của Vi gia chúng ta những năm này...
Giang Trần khoát tay nói:
- Hiện tại không cần phải nói những lời ủ rũ như vậy.
Đương nhiên Giang Trần biết rõ, người ta làm như vậy không phải là cố ý gây khó dễ với Chân Đan Vương hắn. Trong mắt những thế gia, đại phiệt kia. Chân Đan Vương hắn còn không tính là đại nhân vật gì. Người ta chưa hẳn đã đặt hắn vào trong mắt.
Đồng gia làm như vậy chủ yếu là nhằm vào Vi gia.
Mà người bày mưu đặt kế ở sau lưng nhất định là Vương Đình đại phiệt.
Đồng gia là thế lực tâm phúc của Vương Đình đại phiệt, là cánh tay đắc lực của Vương Đình đại phiệt. Thoạt nhìn là Đồng gia anh dũng,t hế nhưng kỳ thực sau lưng chưa hẳn đã không có bóng dáng của Vương Đình đại phiệt điều khiển.
- Chúng ta phải làm sao bây giờ?
Vi Kiệt cũng có chút hoang mang, lo sợ.
Hiện tại chuyện hắn lo lắng nhất chính là cơ hồ tất cả những người nhận được thiệp mời, đại đa số đều chạy qua phía đối diện. Khiến cho Thái Uyên các quạnh quẽ.
Bởi vì như vậy mặt mũi của Vi gia hắn sẽ mất hết. Chuyện này đối với Thái Uyên các vừa mới khai trương mà nói, tuyệt đối là đả kích lớn nhất.
Giang Trần cũng bị người Vương Đình đại phiệt làm cho tức giận, hắn cười lạnh nói:
- Làm sao bây giờ sao? Chuyện gì cũng không cần làm. Vừa vặn mượn chuyện hôm nay nhìn xem người nào có thể tín nhiệm, người nào là cỏ đầu tường. Mà người nào lại là người không thể kết giao.
Vi Kiệt cười khổ nói:
- Như thế việc ngày hôm nay chính là một cơ hội thử vàng tốt hay sao?
Trong khi hai người nói chuyện, gia chủ Vi Thiên Tiếu của Vi gia cũng chạy tới. Biểu hiện trên mặt Vi Thiên Tiếu trấn định, chỉ là dường như cũng cố giả bộ tươi cười.
Chờ khi hắn đi tới chỗ Giang Trần và Vi Kiệt, biểu lộ của Vi Thiên Tiếu thoáng cái trở nên ngưng trọng vô cùng.
- Chân Đan Vương, vừa rồi ta nhận được tin tức vô cùng xác thực. Cửa hàng đan dược ở phía đối diện trên danh nghĩa là của Đồng gia, trên thực tế là do Vương Đình đại phiệt nắm giữ. Đồng gia bất quá chỉ là đầy tớ mà thôi. Mấu chốt nhất chính là, hôm nay bọn họ sẽ xuất ra một loại đan dược làm cho mọi người rung động.
- Cái gì?
Giang Trần nhướng mày, trong lòng đã có một loại dự cảm không tốt.
- Vạn Thọ đan.
Vi Thiên Tiếu nói tới chuyện này nhịn không được mà nhìn Giang Trần. Trong Vi gia, chỉ có phụ tử Vi Thiên Tiếu hắn biết rõ lai lịch Giang Trần.
Tự nhiên cũng biết rõ lai lịch của Vạn Thọ đan.
Vạn Thọ đan này là từ Đan Kiền Cung truyền ra. Hôm nay lại thành đồ vật của Vương Đình đại phiệt, chuyện này khiến cho phụ tử Vi gia cũng cảm thấy bất bình thay cho Giang Trần.
Chỉ là Giang Trần cũng không biểu lộ quá giật mình, ngược lại vẻ mặt hắn vô cùng thoải mái, liếc mắt nhìn Vi Kiệt.
Vi Kiệt thở dài một tiếng:
- Quả nhiên là thế, xem ra, chuyện xấu nhất cuối cùng cũng xảy ra.
Trước đó Giang Trần đã hoài nghi Bất Diệt Thiên Đô cấu kết với Vương Đình đại phiệt, hiện tại xem ra tất cả mọi chuyện quả nhiên đã phát triển theo chiều hướng xấu nhất.
Vương Đình đại phiệt có được Vạn Thọ đan, đây tuyệt đối là thứ khiến cho bọn chúng như hổ thêm cánh. Là thứ trợ giúp cực lớn cho việc lật đổ Bàn Long đại phiệt của bọn chúng.
Một khi Vạn Thọ đan chiếm cứ thị trường trong Lưu Ly vương thành, tiền lời mang tới sẽ là một con số thiên văn.
Trong lòng Giang Trần tràn ngập lửa giậ, loại chuyện này đối với hắn mà nói, vô luận thế nào hắn cũng không chấp nhận nổi.
Diệt tông môn ta, đoạt đan phương của ta, hôm nay còn muốn đứng trước cửa nhà ta diễu võ dương oai sao? Coi như Giang Trần là tượng bồ tát, cũng có vài phần tức giận. Chén nước đắng này bảo làm sao hắn nuốt xuống được cơ chứ?
- Vương Đình đại phiệt.... Các ngươi đã thành công chọc giận Giang mỗ.
Giang Trần giận quá hóa cười.
Nhìn phụ tử Vi gia, Giang Trần thản nhiên nói:
- Nước tới đắp đất chặn, binh tới tướng ngăn. Chúng ta cứ làm tốt chuyện của mình, chuyện khác hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Giang Trần nhìn như bình tĩnh, thế nhưng trong lòng lại giận dữ không thôi. Âm thầm nghĩ kế sách phản kích lại.
Ngay lúc này, ngoài cửa lại truyền đến từng đợt thanh âm ầm ĩ, sau đó có không ít người đang lớn tiếng cãi lộn.
- Đi ra xem.
Sắc mặt Giang Trần trầm uống, dẫn đầu đi ra ngoài.
Phụ tử Vi gia cũng một bụng tức giận, nổi giận đùng đùng đi ra ngoài.
Ngoài cửa, người Thái Uyên các bên này đang giằng co với đám người của cửa hàng phía đối diện. Bên Thái Uyên các, mười đại thánh giả do Giang Trần chọn ra từ đám nô lệ, ai cũng không phải là đèn cạn dầu, cả đám xắn tay áo mắng to đám người ở phía đối diện.
Đám người bên kia cũng không cam lòng yếu thế, đội ngũ so với bên này còn nhiều hơn một ít. Nước miếng cũng văng tung tóe, các loại từ ngũ thô tục không đếm xuể.
Loại tình hình này giống như hai người đàn bà chanh chua đụng phải nhau trên đường, chửi bới không dứt ra được. Các loại từ ngữ ô uế, thô tục văng lên liên tục, càng mắng càng không dứt.
Người biết rõ, biết rõ bọn họ đều là cường giả Thánh Cảnh, người không biết còn tưởng rằng song phương đều là một đám người buôn bán nhỏ chửi bới nhau.
Nhìn thấy Giang Trần và người Vi gia đi tới, khí thế của người Thái Uyên các bên này càng tăng thêm, tiếng mắng lại càng to hơn.
Vi Thất Hạ của Vi gia bên này cũng xắn tay áo, định tiến lên mở miệng mắng tiếp.
Chỉ là lại bị Vi Kiệt kéo lại:
- Thất Hạ, xảy ra chuyện gì vậy?
Vi Thất Hạ thở phì phò nói:
- Thiếu gia xem xem, Đồng gia này thực sự là khinh người quá đáng, đối diện với Thái Uyên các chúng ta là Thái Uyên lâu, nói rõ là cố ý để cho chúng ta khó chịu nổi a.
Vi Kiệt nghe vậy chấn động nhìn về phía đối diện. Quả nhiên, đối diện vừa mới phủ lên một cái bảng hiệu có khắc ba chữ lớn - Thái Uyên lâu.
Lần này Giang Trần triệt để giận dữ.
Ba chữ Thái Uyên các này là Giang Trần lấy tục danh của phụ thân Thiên Đế kiếp trước, có địa vị thần thánh trong lòng hắn.
Nào biết được cửa hàng Đồng gia này lại dùng danh tự như vậy, hơn nữa hiển nhiên còn cố ý mở ở phía đối diện, rõ ràng là muốn gây khó dễ, chống đối.
Trong mắt Giang Trần đột nhiên bắn ra sát ý nồng đậm, nhìn chằm chằm vào cái bảng hiệu kia, trong lòng tức giận ngập trời:
- Đồng gia. Vương Đình đại phiệt, bằng vào các ngươi cũng xứng dùng hai chữ Thái Uyên? Khinh nhờn THiên Đế, khinh nhờn thần minh, Giang Trần ta sẽ để cho các ngươi biết rõ cái gì gọi là trời phạt.
Trong lòng Giang Trần vốn đã giận dữ, giờ phút này cảm xúc giận dữ trong lòng dâng tới tột đỉnh. Trong lòng hắn hiện tại đã tuyên bố tử hình cho cửa hàng đan dược của Vương Đình đại phiệt.
CHo dù không tiếc cái giá lớn là bạo lộ bản thân, dù trở thành cái đích ngắm cho mọi người trong Lưu Ly vương thành, Giang Trần cũng sẽ không tiếc.