Chương 1001+1002: Giết tới Đan Kiền cung


Số từ: 2994
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Ngụy Tử Khoa do dự một chút, nói:
- Tào công tử, việc này còn phải bàn bạc kỹ hơn. Một khi chúng ta công khai hiện thân, chẳng khác nào là ngả bài. Những người trong Vạn Tượng cương vực việc khác không đoàn kết, thế nhưng một khi liên quan tới tiền đồ của Vạn Tượng cương vực. Bọn họ sẽ đoàn kết lại, chúng ta ...
Ngả bài thì ngả bài, giống như Tào mỗ đã từng nói, bố cục khi trước quá ôn hòa, nên đại khai sát giới, giết mấy con chim đầu đàn rồi nói sau.
Sát cơ trong mắt Tào Tấn đột nhiên tăng vọt.
Ngụy Tử Khoa cười khổ không thôi, theo như lời Tào Tấn này nói, tuy rằng là sảng khoái, thế nhưng một khi đi bước này đã triệt để ngả bài.
Thiên Tông còn chưa triệt để sắp xếp xong, hiện tại đã ngả bài đối với đại cục mà nói hiển nhiên chỉ có hại mà không có lợi.
Ngụy Tử Khoa thân là tuần sát sứ, trách nhiệm của hắn là tới tham dự bố cục của Vạn Tượng Cương Vực.
Mà Tào Tấn thì không quan tâm tới những thứ này, hắn là thiên tài, trong mắt hắn chỉ có lợi ích. Cho nên hắn đối với đại cục của Vạn Tượng Cương Vực không có hứng thú quá lớn.
Thứ hắn cảm thấy hứng thú lớn nhất tất nhiên là linh dược, là linh dược Thiên cấp.
nghe nói Giang Trần đạt được một hai trăm gốc linh dược Địa cấp, Tào Tấn làm sao còn có thể không động tâm. Huống chi, còn có bảy gốc linh dược Thiên cấp.
Chúc Trường Sinh và Tham Lang trưởng lão đều có tâm tư, cũng không có nói tới chuyện có khả năng mấy gốc linh dược Thiên cấp kia đều ở trong tay Giang Trần, có khả năng cũng không có trong nội cung Đan Kiền cung.
Bọn họ thầm nghĩ muốn châm ngòi thổi gió, muốn Đan Kiền cung gặp chuyện không may.
Chúc Trường Sinh cười nói:
- Kỳ thật ra tay với Đan Kiền cung, trừ Bắc Minh tông ra còn có các tông môn khác chưa chắc sẽ hỗ trợ. Ít nhất Thánh Kiếm cung, nhất định còn sẽ hả hê. Tiêu Dao tông hơn phân nửa sẽ nhìn xem bàng quan. Thái độ của Đại Thánh đường mập mờ, nhưng mà Đại Thánh đường luôn là con ưng không thấy thỏ không ra tay, chuyện không có lợi bọn họ chưa chắc sẽ không xuất thủ tương trợ.
Tào Tấn khẽ gật đầu, những chuyện này đối với hắn mà nói đều không quan trọng.
Tại Vạn Tượng Cương Vực này hắn căn bản không thèm đặt những tông môn này vào trong mắt, ai giúp hay không giúp Đan Kiền Cung đối với hắn đều là mây bay.
Dùng tu vi Thánh Cảnh đỉnh phong của hắn, giá lâm Đan Kiền Cung ai có thể ngăn cản? Còn không phải là mặc hắn muốn làm gì thì làm sao?
Linh dược Địa cấp tương đương với cường giả cấp bậc Hoàng cảnh, nhưng cho dù là cường giả Hoàng cảnh cũng không phải muốn dùng bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Đối với cả Thần Uyên đại lục mà nói, linh dược cấp bậc càng cao, số lượng lại càng ít.
Tào Tấn hắn hiện tại mặc dù chỉ là Thánh Cảnh đỉnh phong, thế nhưng cách Hoàng cảnh cũng chỉ là một bước ngắn.
Nghe nói Đan Kiền Cung có nhiều linh dược Địa cấp như vậy tự nhiên tim hắn sẽ đập thình thịch.
Huống chi còn có vài gốc linh dược Thiên cấp, đối với hắn mà nói, đó cũng là bảo vật cấp độ xa xỉ, cho dù ở bát vực, linh dược Thiên cấp cũng rất ít lưu thông.
Tào Tấn nở nụ cười khoan khoái, đã có chủ ý.
Hắn ôm quyền nói với Ngụy Tử Khoa:
- Ngụy sứ giả, ngươi có trách nhiệm, ta có dã tâm. Đan Kiền cung này ta không đi không được.
Ngụy Tử Khoa kỳ thật rất muốn ngăn cản Đào Tần, thế nhưng thân phận và địa vị của hắn đều không thể ngăn cản được Đào Tấn. Hắn cười khổ, nói:
- Tào Đại công tử, việc này quan hệ trọng đại, vạn nhất ngả bài sớm, quả thực sẽ ảnh hưởng tới đại cục mà Thiên Tông bố cục trong Vạn Tượng Cương Vực.
- Cái gì là đại cục? Đại cục đơn giản cũng chỉ là bành trướng mà thôi. Cho dù lúc này thành lập một phủ, thì tính sao? Linh dược Thiên cấp chính là thiên tài địa bảo, cuối cùng vẫn bị hắn ta thu lấy sao? Ngụy sứ giả, ngươi yên tâm đi. Tào mỗ đi lần này chỉ vì linh dược, không liên quan tới chủ quyền của cương vực, cũng không ảnh hưởng tới đại cục.
Tào Tấn hiển nhiên không phải vì kiêng kỵ Ngụy Tử Khoa mà mới giải thích những lời này, thứ hắn kiêng kỵ chính là nếu như thực sự bản thân ảnh hưởng tới đại cục, chỉ sợ dùng thân phận thập đại chân truyền của hắn, một khi trở lại tông môn cũng khó tránh khỏi bị một ít trừng phạt.
Có thể không phá hư đại cục thì tốt nhất không nên phá hư đại cục là tốt nhất.
Tào Tấn tuy rằng mắt cao hơn đầu, nhưng cũng không có nghĩa hắn chính là một mãng phu, chỉ biết dùng vũ lực.
Trong khi nói chuyện Tào Tấn đã ngạo nghễ rời ghế, hóa thành một đạo hư ảnh, biến mất trong Tam Tinh điện. Chỉ lưu lại Ngụy Tử Khoa đang trợn mắt há hốc mồn.
Chúc Trường Sinh cùng với Tham Lang tông chủ lại âm thầm có chút hả hê, đại sát tinh Tào Tấn này tới Đan Kiền cung, Đan Kiền cung lần này chỉ sợ sẽ máu chảy thành sông.
Nhất là Tham Lang trưởng lão, nghĩ tới chuyện Giang Trần ở bên cạnh hồ nước lừa gạt một gốc linh dược Thiên cấp của hắn, trong lòng lập tức lại tràn ngập oán khí.
Hôm nay, có loại thiên tài của Thiên Tông như Tào Tấn xuất mã, Đan Kiền cung không chết cũng phải bị lột da.
Khuôn mặt Ngụy Tử Khoa đen lên, liếc nhìn Chúc Trường Sinh và THam Lang:
- Nhị vị có phải đang nghĩ phép khích tướng đã có hiệu quả hay không? Trong lòng đang âm thầm cười hay không?
Chúc Trường Sinh và Tham Lang nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
- Đừng ngây thơ, đạo tâm của Tào Tấn vô cùng kiên định, há là người mà các ngươi có thể châm ngòi thổi gió? Lần này hắn ta đi, chỉ tới vì linh dược và đan phương của Vạn Thọ đan mà thôi. Nếu như hắn không động tâm, bằng vào chút mồm mép của các ngươi cũng chỉ là phí công. Bỏ đi, bố cục của Thiên tông cũng sắp kết thúc. Hôm nay chỉ chờ kết thúc công việc ở đây. Lúc này ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì, nếu không sẽ thất bại trong gang tấc.
Tính cách của Ngụy Tử Khoa cẩn thận, nhìn thấy Tào Tấn rời khỏi, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Giết tới Đan Kiền cung, tuy rằng là nhanh gọn, thế nhưng một khi khiến cho toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực cùng cung một kẻ địch, muốn không dùng một chút binh lực nào mà nắm Vạn Tượng Cương Vực trong tay mà nói, độ khó tăng lên nhiều.
Cho nên hắn quyết định cùng đi tới xem.
Tào Tấn hóa thành một đạo độn quang dùng tốc độ nhanh nhất tới Đan Kiền cung.
Nếu như là ở trên bát vực, có lẽ hắn không dám làn càn phi hành, thế nhưng ở trong Vạn Tượng Cương Vực, căn bản hắn không có bất luận một chút kiêng kỵ nào.
Cả buổi sau rốt cuộc hắn cũng tới khu vực Đan Kiền cung.
Lại một giờ sau, Tào Tấn liền tới bên ngoài sơn môn của Đan Kiền cung.
Tào Tần từ trên cao nhìn xuống, quan sát Đan Kiền cung, ánh mắt bỗng nhiên nhìn vào chỗ một động phủ trong Đan Hà cốc.
- Ồ? Động phủ kia có chút kỳ quặc, dường như có một đạo trận pháp?
Thần thức Tào Tấn lan tràn, bao trùm cả sơn môn Đan Kiền cung.
Cho dù là biệt việt Đan Trì cũng không khiến cho hắn chú ý quá nhiều, ngược lại Cửu Môn Phần Thiên trận của Giang Trần lại khiến cho Tào Tấn chú ý.
Mà khi thần thức của Tào Tấn đảo qua ngoài động phủ của Giang Trần, sắc mặt Hoàng Nhi đang tắm rửa trong Mộc Linh chi tuyền đột nhiên trầm xuống.
- Tên háo sắc từ nơi nào tới? Không ngờ lại dám dùng thần thức quét động phủ ta?
Tính tình của Hoàng Nhi vô cùng tốt, thế nhưng giờ phút này nàng đang tắm rửa trong Mộc Chi linh tuyền, cho nên vô cùng mẫn cảm.
Tuy rằng biết đạo thần thức này điều tra, nhìn không vào được bên trong Mộc Linh chi tuyền, càng không nhìn thấy hắn tắm rửa.
Thế nhưng đạo thần thức này lại khiến cho Hoàng Nhi có cảm giác bị mạo phạm vô cùng sâu.
Huống chi đạo thần thức này từ trên cao nhìn xuống dưới, khí thế hung hãn, không chút kiêng nể gì cả, không có nửa phần kính ý. Chuyện này khiến cho Hoàng Nhi ý thức được đây tuyệt đối không phải cường giả Đan Kiền cung.
Người này không có ý tốt.
Rào một tiếng, thân thể Hoàng Nhi từ trong Mộc Linh chi tuyền đứng dậy, thân thể hoàn mỹ trải qua Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, càng làm tăng thêm vài phần không nhiễm bụi trần. Sương mù Mộc Linh chi tuyền nhàn nhạt bốc hơi, giống như sương khói mờ ảo, tràn ngập cảm giác thánh khiết.
Mà thân thể không tìm ra một chút khiếm khuyết cho dù là nhỏ nhặt nào của Hoàng Nhi có quang mang lóe lên, nhanh chóng đem tất cả xiêm y mặc vào.
Tuy rằng người tới chưa chắc đã hướng về động phủ này mà tới, thế nhưng Hoàng Nhi đã được Giang Trần nhắc nhở, đây chính là Giang Trần tín nhiệm nàng. Nàng cảm thấy đây là trách nhiệm của bản thân mình.
Cho nên Hoàng Nhi bình sinh chưa bao giờ đặc biệt coi trọng chuyện nào đó, thế nhưng đối với chuyện này lại vô cùng coi trọng.
Bất kể là ai, muốn gây bất lợi cho động phủ này Hoàng Nhi tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Thần thức của Tào Tấn cực kỳ bá đạo, rất nhanh đã làm kinh động cả Đan Kiền cung.
Liên Thành, đường chủ Vũ đường với tư cách là đệ nhất đường chủ của Đan Kiền cung lập tức phát hiện ra đạo thần thức này tràn ngập ý tứ khiêu khích nồng đậm.
Một tiếng thét dài vang lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, xông thẳng lên trời, giống như rồng, giống như hổ.
- Cuồng đồ phương nào? Dám can đảm làm càn ở sơn môn ta.
Liên Thành trưởng lão cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, tính tình cuồng bạo kia một khi phát tác ngay cả Vân Niết trưởng lão cũng phải kính hắn ba phần.
Vẻ mặt Tào Tấn lạnh nhạt, hai tay chắp sau lưng, dường như không thèm để ý.
- Tiểu tử, là ngươi dùng thần thức dò xét Đan Kiền cung chúng ta?
Liên Thành trưởng lão nhanh chóng phát hiện ra Tào Tấn.
Tào Tấn liếc nhìn Liên Thành trưởng lão, căn bản không thèm để ý, mà có chút thú vị tiếp tục dò xset.
- Tiểu tử, ngươi là kẻ điếc sao mà không nói gì? Bổn tọa đang hỏi ngươi đó.
Thanh âm Liên Thành trưởng lão giống như sấm rền vang vojgn.
- Ngươi là thứ gì? Có đủ tư cách hỏi ta như vậy sao?
Tào Tấn cười lạnh một tiếng:
- Lão đầu, ta hỏi ngươi, Đan Kiền cung ngươi ai làm chủ sự?
Lão đầu?
Liên Thành trưởng lão cơ hồ tức nổ phổi, ruột gan nổ tung, những năm nay trong địa bàn của Đan Kiền cung nào có người nào dám can đảm gọi hắn là lão đầu cơ chứ?
Tiểu tử này chẳng lẽ điên rồi.
- Tiểu tử từ nơi nào tới? Có lẽ trưởng bối ngươi đã chết hết, không có ngươi dạy ngươi cái gì gọi là tôn trọng trưởng bối hay sao?
Liên Thành trưởng lão nổi trận lôi đình.
- Trưởng bối?
Tào Tấn khinh thường cười cười, nói:
- Bằng vào lão già họm hẹm nhà ngươi cũng dám ở trước mặt Tào mỗ xưng làm trưởng bối sao?
Lúc này Liên Thành trưởng lão đã thực sự giận dữ:
- Tiểu súc sinh, xem ra lão phu không dạy dỗ ngươi không được rồi.
Lời còn chưa nói hết.
Sắc mặt Tào Tấn chuyển thành lạnh lẽo, đột nhiên quát:
- Lăn ..
Một tiếng lăn này khí thế giống như cầu vồng, giống như một đạo sấm sét từ trên chín tầng trời, ầm ầm đánh về phía Liên Thành trưởng lão.
Liên Thành trưởng lão đang xông lại thì bị một đạo sóng âm giống như sấm sét đánh tới, ầm ầm đánh trúng.
Phanh.
Liên Thành trưởng lão, đường chủ Bản Võ đường, vậy mà không ngờ lại không có một chút sức lực chống lại nào, trực tiếp bị đánh bay, ngã lộn nhà, trực tiếp ngã xuống.
Cảnh này xảy ra vô cùng chân thật trên không trung Đan Kiền cung, khiến cho cơ hồ tất cả đệ tử Đan Kiền cung đều nhìn thấy rõ ràng.
Tồn tại giống như Chiến thần của bọn họ trong Đan Kiền cung, Địa Thánh đỉnh phong Liên Thành trưởng lão lại bị người ta quát một cái ngã nhào.
Chuyện này ...
Quả thực là nghe thấy mà rợn người.
Cũng may phía dưới đã sớm có người nhìn thấy Liên Thành trưởng lão ngã xuống, một tay tiếp lấy. Dù vậy người tiếp Liên Thành trưởng lão lập tức có cảm giác giống như bị trọng kích, liên tục lui mười bước, lúc này mới đứng vững, chỉ cảm thấy ngực phập phồng bất định, thiếu chút nữa đã không còn thở được nữa.
Lực lượng sóng âm không ngờ lại cường đại tới mức như vậy.
Lúc nhìn lại Liên Thành trưởng lão, miệng Liên Thành trưởng lão đã tràn ngập máu tươi, hơi thở mỏng manh.
- Không tốt. Liên Thành trưởng lão bị trọng thương. Nhanh, khởi động đại trận hộ sơn.
- Khởi động đại trận hộ sơn.
- Thông báo cho cung chủ, nhanh.
- Cảnh giới cấp bậc cao nhất. Cảnh giới cấp bậc cao nhất.
Trong lúc nhất thời cả Đan Kiền cung giống như con kiến bò trên chảo lửa, triệt để đại loạn.
Cũng may người trông coi đại trận hộ sơn có kinh nghiệm, đồng thời còn được huấn luyện, sau khi nhận được tin tức lập tức nhao nhao khởi động các đầu mối then chốt của trận pháp.
Oanh Oanh Oanh.
Trận pháp hộ sơn nhanh chóng được vận hành, đem trọn sơn môn Đan Kiền cung bao phủ vào bên trong đại trận.
Vẻ mặt Tào Tấn mỉm cười, chắp tay trước ngực, không ngờ lại không vội ra tay.
Chuyện này ngoài việc khiến cho đám người phía dưới sợ hãi ra còn cảm thấy có vài phần may mắn. May mà địch nhân này kiêu ngạo, không có thừa dịp đại trận hộ sơn còn chưa có khởi động mà giết tới.
Bằng không thì người này hung hãn như vậy ai có thể là địch được chứ.
Tào Tấn không phải là không ra tay mà hắn cố ý không ra tay. Hẳn là hắn cố ý đợi bọn họ khởi động đại trận hộ sơn.
Hắn biết rõ, đánh bay lão nhân kia chỉ là bước đầu tiên, còn chưa đủ để chấn nhiếp Đan Kiền cung.
Đợi sau khi trận pháp mà đám người này gọi là đại trận hộ sơn bị công phá thì mới có thể triệt để chấn nhiếp Đan Kiền cung, cướp đoạt tâm chí bọn họ, đến lúc đó muốn lấy cái gì, muốn lấy vật gì đều dễ dàng bức cung.
- Đại trận trấn sơn sao?
Tào Tấn cười nhạt một tiếng, trước khi hắn tới đây đã dùng thần thức quét qua toàn bộ, đã nhìn thấy đại trận trấn sơn của Đan Kiền cung.
Đây cũng là nơi mà hắn cảm thấy kỳ quái.
Tông môn tứ phẩm như Đan Kiền cung quả thực vô cùng quỷ dị, đại trận trấn sơn không ngờ lại khoogn bằng đại trận bên ngoài động phủ bên trong Đan Kiền cung.
Đại trận trấn sơn này nheiuef lắm chỉ phòng ngự được cường giả Thánh Cảnh cửu trọng một chút, đối với Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong như hắn mà nói, đối với thiên tài bước vào bán bộ Hoàng cảnh mà nói, không có bao nhiêu tác dụng.
Ngược lại cấm chế, trận pháp chung quanh cái động phủ kia, tuy rằng diện tích nhỏ hơn, thế nhưng trận pháp phức tạp, lực phòng ngự hiển nhiên còn cao hơn nhiều.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Độc Tôn Tam Giới.