Chương 1003+1004: Tào Tấn hung hăng càn quấy
-
Độc Tôn Tam Giới
- Lê Thiên
- 2999 chữ
- 2020-05-09 03:52:50
Số từ: 2991
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Tào Tấn cảm thấy, hắn muốn phá trận pháp kia ngược lại còn phải phí một ít tâm tư.
Nhưng mà hắn là một trong thập đại đệ tử chân truyền của Thiên Tông, trên người có vô số bảo vật, bảo vật phá trận đương nhiên cũng có.
Tay hắn nhoáng lên một cái, xuất hiện một cái dùi màu bạc.
Cài tùydài một thước, nhưng lại vô cùng sáng ngời, bắn lên trên trời xanh, vô số đạo quang mang yêu dị bắn ra, khiến cho núi sông biến sắc, nhật nguyệt ảm đạm.
Cái trùy này tên là Phá Nguyệt chùy, chính là pháp bảo phá trận, ở trong Cửu Dương Thiên Tông chỉ có đệ tử thân truyền mới có tư cách nhận được.
Tào Tấn một tay cầm Phá Nguyệt chùy, tay còn lại chắp ở sau lưng, hai hàng lông mày màu xanh da trời có chút nhảy lên, lạnh nhạt cười nói:
- Ba chiêu, ba chiêu nếu như không phá được đại trận hộ sơn coi như ta vô năng.
Trong khi nói chuyện, tay Tào Tấn vẽ một cái, động tác hời hợt, thế nhưng lại có cảm giác giống như chỉ điểm giang sơn.
Tay vẽ một cái, quang mang sáng chói giống như sao trời xẹt qua trời cao.
Oanh.
Giống như là một đầu ngân long thái cổ bổ vào trên đại trận trấn sơn.
Ầm ầm.
Đại trận trấn sơn bị quang mang này đánh vào, lập tức bộc phát ra từng tiếng vang mãnh liệt, trong hư không có vô số phù văn rậm rạp chằng chịt không ngừng run rẩy.
Những phù văn khắc họa trên hư không chính là trận đồ của đại trận trấn sơn, cơ hồ tất cả phù văn hình thành một trận đồ, hình thành một chỉnh thể phòng ngự.
Mỗi một phù văn hoàn toàn đan xen, tựa như mỗi một dây xích trong một sợi xích. Nếu như một trong những dây xích nhỏ nào bên trong bị công phá, cả chỉnh thể trận pháp sẽ bị ảnh hưởng.
Phá Nguyệt chùy của Tào Tấn chính là pháp bảo Địa cấp, bình thường chỉ có cường giả Hoàng cảnh mới có tư cách sử dụng.
Nhưng mà Cửu Dương Thiên Tông tài đại khí thô, hơn nữa Tào Tấn lại có thân phận thập đại đệ tử chân truyền, tuy rằng còn chưa tiến vào Hoàng cảnh, nhưng pháp bảo Địa cấp trên người không chỉ có một kiện.
Bản thân Phá Nguyệt chùy chính là pháp bảo Đại cấp, hơn nữa lại thêm thần thông của Tào Tấn, một chùy đánh tới lực công kích tuyệt đối không kém hơn một kích toàn lực của cường giả Hoàng cảnh nhất trọng là bao.
Đại trận trấn sơn của Đan Kiền cung cũng không tính là kém cỏi, nhưng mà cấp bậc phòng ngự cuối cùng vẫn chỉ là thứ trong Vạn Tượng Cương Vực.
Mà trong giai đoạn hiện tại của Vạn Tượng Cương Vực, người mạnh nhất bất quá chỉ là tộc trưởng Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường mà thôi.
CHo nên dưới tình huống bình thường, đại trận trấn sơn này dư xài, ai ngờ lần này địch nhân tới kia lại bá đạo tới mức như vậy.
Một chùy đánh xuống, hệ thống phòng ngự của đại trận trấn sơn bị phá vỡ ba bốn phần, cả trận pháp đều dao động kịch liệt.
- Không tốt, địch nhân tới cường đại, một chiêu đã làm suy giảm tới căn cơ của đại trận trấn sơn.
- Nhanh, nhanh thông báo cho cung chủ.
Không thể không nói, một chiêu mà Tào Tấn đã làm dao động đại trận trấn sơn đã khiến cho toàn bộ cao thấp Đan Kiền cung sợ hãi không thôi.
Trước đó tên quái thai có hai hàng lông mày màu lam này đã một kích đánh bay đường chủ Bản Vũ đường Liên Thành trưởng lão, đây đã là chuyện biến thái rồi. Mà hôm nay, không ngờ lại một chiêu làm dao động căn cơ đại trận trấn sơn, chuyện này càng nhìn càng thấy rợn người.
Đan Kiền cung không phải chưa từng chứng kiến địch nhân cường đại, thế nhưng mà mạnh mẽ tới mức biến thái như vậy quả thực đây là lần đầu tiên nhìn thấy.
Trong lúc nhất thời cả Đan Kiền cung lung lay sắp đổ, nhất là người trẻ tuổi, càng thêm tràn ngập vẻ kinh hãi cùng khó hiểu. Không biết Đan Kiền cung chọc phải thần thánh phương nào, lại khiến cho một sát tinh đáng sợ như vậy chạy tới.
Nhìn tuổi tác của người này có lẽ không quá ba mươi tuổi.
Một người trẻ tuổi không quá ba mươi tuổi lại có thực lực đáng sợ như vậy.
Đám người cao tầng trong Đan Kiền cung cũng bị kinh động, mà ngay cả những lão ngoan đồng đang bế tử quan kia lúc này cũng ngồi không yên, nhao nhao chui ra.
Dù sao đại trận trấn sơn bị dao động, ở bất luận một góc nào đều có thể cảm giác được.
Ai cũng biết, một khi đại trận trấn sơn bị công kích, tuyệt đối là lúc tông môn ở trong thời khắc tồn vong. Nếu như lúc này không ra, trong khoảnh khắc tông môn sẽ bị diệt.
Đan Trì cung chủ vốn đang trong lúc toàn lực trùng kích Thánh Cảnh thất trọng, lúc này cũng bị kinh động, cho nên hắn phải đình chỉ bế quan, mang theo rất nhiều cường giả bắn lên trên không trung.
Cơ hồ tất cả cường giả Thánh cấp của Đan Kiền cung đều hội tụ.
Một ít lão ngoan đồng ít lộ diện lúc này cũng lộ mặt.
- Chậc chậc, đây không phải là Thái Thượng Hồ trưởng lão sao?
- Nhìn bên trong kìa, đó là sư đệ Thích lão tổ của lão cung chủ đời trước a.
- Còn có...
Trong lúc nhất thời, đệ tử Đan Kiền cung phía dưới không ngừng chỉ trỏ, đang cảm thấy lo lắng vì cục diện trước mắt, thế nhưng sau khi nhìn thấy nhiều cường giả lánh đời trong tông môn xuất hiện lập tức yên lòng lại, có lẽ sẽ không có vấn đề.
Trong lúc nhất thời, tất cả người của Đan Kiền cung đều tâm thần bất định, có chút bất an.
Đan Trì ở trong vòng vây của đám cường giả Địa Thánh Cảnh đi tới trước mặt Tào Tấn phía xa, nói:
- Các hạ là người phương nào? Vô duyên vô cớ công kích đại trận trấn sơn của Đan Kiền cung ta là có ý gì?
Đan trì ở trong Vạn Tượng Cương Vực cũng là thiên tài nhất đẳng, mặc dù hiện tại lên làm cung chủ, thế nhưng vẻ khí phách và hào hùng vẫn như trước.
Nhưng mà dùng nhãn lực của Đan trì, hắn đã thực sự nhìn ra được người trẻ tuổi kia chưa từng bạo lộ toàn bộ thực lực, khiến cho hắn có cảm giác thâm bất khả trắc.
Kiến thức của Đan Trì rộng rãi, hắn cũng biết người trẻ tuổi kia có lẽ có địa vị vô cùng lớn, khó đối phó.
Hai hàng lông mày màu lam của Tào Tấn khẽ nhíu lại, liếc nhìn Đan Trì, về phần những người khác trong mắt hắn dường như giống như không khí vậy, hăn khinh thường chú ý.
- Ngươi có thể đại biểu cho Đan Kiền cung sao?
Câu hỏi này cực kỳ vô lễ, thế nhưng thanh âm mang theo cỗ khí thế kia khiến cho đám cường giả Địa Thánh Cảnh của Đan Kiền cung khí huyết quay cuồng, cảm nhận được một cỗ uy áp giống như núi.
Đan Trì nhướng mày nói:
- Bản nhân Đan Trì, hiện là cung chủ của Đan Kiền cung.
Hai hàng lông mày Tào Tấn giãn ra, nói:
- Ngươi là cung chủ Đan Kiền cung? Vạn Tượng Cương Vực từ lúc nào lại yếu như vậy? Chỉ bằng vào một Thánh Cảnh lục trọng đã có thể trở thành tông chủ của một tông môn Tứ phẩm?
- Lớn mật.
- Không được vô lễ.
Sau lưng Đan Trì truyền đến từng tiếng quát lớn, hiển nhiên bọn họ đối với khẩu khí không coi ai ra gì của Tào Tấn cảm thấy bất mãn.
Tào Tấn lạnh nhạt cười to, nói:
- Sao nào? Ta nói sai sao?
Ở trên bát vực, tông chủ tông môn Tứ phẩm ít nhất cũng phải là Thánh Cảnh đỉnh phong, tông môn mạnh một chút đều có cường giả Hoàng cảnh.
Mà Vạn Tượng Cương Vực chỉ là một Hạ vực, cho dù là Đại thánh đường cường đại nhất thì bên trong đó cũng chỉ có Thánh Cảnh cửu trọng là mạnh nhất.
Mà Đan Trì với tư cách là tông chủ vừa được kế nhiệm không bao lâu, còn đang ở trong giai đoạn ban đầu kế nhiệm, tăng thêm bản thân hắn tuổi cũng không lớn, sự từng trải còn chưa sâu. So với mấy lão quái vật trong Vạn Tượng Cương Vực mà nói, cảnh giới võ đạo còn có chênh lệch.
Nhưng mà những cự đầu của các tông môn Tứ phẩm khác cũng không dám xem nhẹ Đan Trì.
Bởi vì bất luận một người nào trong bọn họ khi bằng tuổi Đan Trì, ở trong tông môn của bản thân mình ngay cả một vị trí bình thường cũng khó có thể lăn lộn ra được.
Mà Đan Trì đã bằng thiên phú và tài năng của hắn lên làm cung chủ Đan Kiền cung.
Hiện tại Đan Trì mới trăm tuổi đã thành Thánh Cảnh lục trọng.
Hơn trăm năm a, ai có thể đảm bảo sau này Đan Trì sẽ không vọt tới Thánh Cảnh đỉnh phong? Thậm chí đạt được cơ hội trùng kích Hoàng cảnh.
Dù sao ở nơi như Vạn Tượng Cương Vực này, Đan Trì cũng quá xuất chúng.
Đan Trì không cảm thấy tức giận mà vung tay ngăn đám người đứng sau tức giận, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- Đan Kiền cung ta có thể truyền thừa mấy ngàn năm trong Vạn Tượng Cương Vực, từ trước tới nay không chỉ dựa vào một người. Đan Trì ta chỉ được mọi người đề cử, ngồi lên vị trí cung chủ. Rốt cuộc các hạ là người phương nào? Đã tới nơi này nháo sự cần gì phải né tránh, không dám nói ra thân phận thực sự của mình.
Tào Tấn nghe vậy cũng không thèm để ý mà lạnh nhạt mang theo ba phần cuồng ngạo nói:
- Phép khích tướng sao?
Hắn lạnh nhạt lắc đầu, nhìn chằm chằm vào Đan Trì cung chủ, nói:
- Tuy nhiên ngươi đã sai rồi, dường như ngươi có địa vị rất cao trong đám người này. Chọn ngươi đi, chỉ cần ngươi có thể tiếp được ta ba chiêu thì mới có tư cách hỏi ta.
Lời này vừa nói ra, toàn trường lập tức xôn xao.
Ba chiêu?
Tiểu tử này cũng quá cuồng vọng, ở trong Đan Kiền cung Đan Trì cung chủ có uy vọng cực cao, thậm chí có thể nói là thần minh chuyển thế cũng không quá phận.
Một loạt hành động sau khi Đan Trì cung chủ lên nhậm chức, chấn hưng võ đạo, khiến cho thực lực của cả Đan Kiền cung trong vài thập niên ngắn ngủi tăng trưởng cực lớn.
Tuy rằng võ đạo so với Thánh Kiếm cung còn có hơi chút chênh lệch, thế nhưng sự chênh lệch đã nhanh chóng thu nhỏ lại.
Cho nên mọi người đối với Đan Trì cung chủ cực kỳ sùng bái và bội phục.
Hôm nay tên cuồng đồ lông mày màu lam này lại muốn Đan Trì cung chủ tiếp hắn ba chiêu thì mới có tư cách hỏi hắn vấn đề, thái độ cuồng vọng bực này đã triệt để chọc giận từ trên xuống dưới trong Đan Kiền cung.
Bọn họ đã từng gặp qua người cuồng vọng thế nhưng chưa từng gặp gia hỏa nào cuồng vọng như vậy.
Trong lòng Đan Trì ngưng trọng, căn cứ vào sự phán đoán âm thầm của hắn, tiểu tử có hai hàng lông mày màu lam này tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ. Nhìn như cực kỳ cuồng ngạo, thế nhưng bên trong lại tràn ngập sự tự tin.
Đan Trì phỏng đoán, kẻ này hẳn là thiên tài đỉnh cấp tới từ bát vực, thực lực một thân cho dù không tới Hoàng cảnh, ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng.
Nếu như là Thánh Cảnh cửu trọng bình thường, Đan Trì cũng không phải là không nắm chắc tiếp được ba chiêu.
Nhưng mà nếu là thiên tài đỉnh cấp tới từ Bát vực, Đan Trì không thể không suy nghĩ sâu hơn.
Bởi vì loại thiên tài đỉnh cấp tới từ Bát vực này, tư chất và tài nguyên trên người đều tuyệt đối không phải là thứ mà võ giả đồng cấp trong Vạn Tượng Cương Vực có thể so sánh.
Nếu như thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này là Thánh Cảnh cửu trọng, Đan Trì tình nguyện đối mặt với tộc trưởng Hạng Vấn Thiên có tu vi Thánh Cảnh cửu trọng của Đại Thánh đường còn hơn.
- Cung chủ, để thuộc hạ tiếp hắn.
Một Thái thượng trưởng lão tu vi Thánh Cảnh ngũ trọng tiến lên phía trước rồi nói.
Lúc này những lão gia hỏa này cũng hiểu rõ, Đan Trì cung chủ đại biểu cho Đan Kiền cung, Đan Trì chịu nhục, cả Đan Kiền cung cũng chịu nhục.
Nếu như Đan Trì bị thua, cả Đan Kiền cng không có bất kỳ con át chủ bài nào, không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này nhìn như cuồng ngạo, kỳ thực dụng tâm lại hiểm ác, am hiểu đạo bắt giặc trước tiên phải bắt vua. Một khi đả bại Đan Trì, cả Đan Kiền cung còn không phải là đồ trong túi, mặc hắn ta muốn làm gì thì làm sao?
Đan Trì cung chủ gật đầu:
- Hồ trưởng lão, cản thận một chút. Người này phi thường quỷ dị, ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng. Một khi không thể đỡ được thì phải tự bảo vệ mình, việc đó quan trọng hơn.
Sắc mặt Hồ trưởng lão kia ngưng trọng, gật gật đầu, nhảy ra khỏi đám người, nhướng mày nói:
- Ta tới chiếu cố ngươi.
Tào Tấn lạnh nhạt liếc nhìn Hồ trưởng lão, khóe miệng nhếch lên, tay áo tùy ý hất lên, nói:
- Lăn.
Tay áo của hắn chỉ phất lên một cái, vậy mà không ngờ lại hình thành một vòng xoáy chân nguyên đáng sợ, giống như một đám tinh vân trong tinh không ầm ầm phi về phía trước.
Hồ trưởng lão nhìn thấy loại khí thế này mới nhận ra thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này đáng sợ tới mức nào, hắn cắn răng một cái, hai nắm tay nắm lại, liên tục bóp nát hai đạo phù lật phòng ngự, hai đạo quang mang phòng ngự hình tròn nhanh chóng bao phủ quanh thân hắn.
Phanh.
Lực lượng cường đại đâm vào quang mang phòng ngự hình tròn kia, giống như là một đầu cự long xé rách hư không, không ngừng xé rách vòng tròn phòng ngự.
- Không tốt.
Trong mắt Hồ trưởng lão hiện lên vẻ sợ hãi, nhanh chóng bứt ra, muốn thối lui.
Chỉ là, chỉ bằng vào lực lượng của một cái quét tay áo mà lại giống như hình với bóng, giống như giòi trong xương, theo sát không rời, đánh vào ngực Hồ trưởng lão.
Phụt.
Hồ trưởng lão há hốc miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều đứt dây bắn ngược về phía sau.
Lại là một chiêu.
Hồ trưởng lão là trưởng lão lánh đời có thực lực không kém Liên Thành trưởng lão là bao, vậy mà vẫn bị một kích của thanh niên có hàng lông mày màu lam này đánh bay.
Lần này kể cả Đan Trì cung chủ, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Những lão gia hỏa sau lưng Đan Trì trong lòng khiếp sợ không thôi. Những lão gia hỏa này có ai mà không là lão quái vật sống ngàn năm.
Hôm nay ở trước mặt một thanh niên, không ngờ thậm chí lại có cảm giác vô lực xoay chuyển trời đất.
Lực lượng bá đạo như vậy căn bản không thuộc về Vạn Tượng Cương Vực, coi như là người trì độn cũng biết thanh niên này hẳn là người tới từ bát vực.
- Đan Trì đúng không? Tiếp theo nếu như lại phái ra một ít pháo hôi bổn công tử không ngại đại khai sát giới.
Ánh mắt Tào Tấn lạnh lùng, tập trung nhìn vào trên người Đan Trì.
Tào Tấn nhìn như kiêu ngạo, nhưng lại là người cực kỳ thông minh.
Hắn đánh Liên Thành trưởng lão, đánh bay Hồ trưởng lão cũng được, đều khiến cho đối phương trọng thương, lại không có hạ sát chiêu. Nếu như hắn toàn lực công kích mà nói, bất kể là Liên Thành trưởng lão hay là Hồ trưởng lão vừa rồi căn bản đều khó thoát khỏi cái chết.
Sở dĩ cho tới bây giờ hắn còn chưa giết người là bởi vì hắn có mưu đồ.