Chương 283: Phân công hợp tác


Lúc này, ông phát hiện hình như có thứ gì nó nằm trên mặt đất, lòng hiếu kỳ đã xui khiến ông đi tới chỗ đó, sau đó ông thấy được cảnh tượng đáng sợ8 nhất trong đời,
thứ
trên mặt đất thực chất là một người, hơn nữa đầu còn bị đập nát, cả người không hề nhúc nhích, giống như là đã chết!
Cơn hoảng sợ này không hề nhỏ, Đào Tam Thắng vội vã lùi về phía sau, kết quả lại xiêu vẹo ngã xuống đất. Ông vốn đã bị thương, lần này còn bị ng9ã nữa, nhất thời không đứng dậy nổi, sau khi nén cơn đau, ông miễn cưỡng bò tới cửa hầm rồi mới chậm rãi đứng dậy. Đào Tam Thắng tự biết không nên6 ở lại lâu, nếu bị người khác nhìn thấy, nói không chừng sẽ hiểu lầm người nọ là do ông giết, cho nên nhanh chóng chạy khỏi khu vực khai thác mỏ v5à trở về nhà. Không lâu sau, ông biết được qua con gái Đào Muội của mình rằng thi thể của Vương Ma Tử được phát hiện trong mỏ than, ông lập tức hiểu ra, người mà mình phát hiện được ở hầm lò số hai chính là Vương Ma Tử!

Đào Tam Thắng cảm thấy thật xui xẻo, chỉ ra ngoài đi dạo có mấy bước mà lại có thể phát hiện người chết, hơn nữa người chết này còn vừa mới xảy ra xung đột với mình, nếu có người thấy ông xuất hiện ở hiện trường vụ án thì cho dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nổi! Cho nên ông vô cùng căng thẳng, hơn nữa Lưu Tử Thần lại đến đây thêm lần nữa, ông vốn dĩ không để ý tới vấn đề của cô, nhưng lại lo lắng thái độ của mình sẽ khiến người khác càng thêm nghi ngờ, cho nên mới muốn nói dối để phủi sạch liên quan, kết quả lại bị phát hiện là không nói thật. Tình huống quá cấp bách nên ông mới chửi ầm lên, ngoài mặt xem như đuổi Lưu Tử Thần đi, nhưng sau đó ông lại phát hiện, cách làm của mình không chỉ không giúp mình thoát khỏi hiềm nghi, ngược lại càng khiến người khác nghi ngờ mình hơn.
Thẩm Minh Nguyệt tỏ vẻ đáng thương:
Thôi, để em đi là được, quan hệ giữa em và Đào Muội khá tốt, cũng biết nhiều tình huống trong nhà chị ấy hơn.

Lưu Tử Thần thấy lạ hỏi:
Hai đứa sao vậy? Hoặc là không đi, hoặc là tranh nhau đi? Đừng quấy nữa, vẫn nên để Thiên Vũ sắp xếp cho hai đứa đi.

Trần Thiên Vũ cẩn thận ngẫm lại cuộc đối thoại giữa Lưu Tử Thần và Đào Tam Thắng, ông cảm thấy trong lòng người này đúng là đang chột dạ chuyện gì đó, nhưng không nhất thiết phải là hung thủ giết người, có lẽ ông ấy biết nội tình nhưng lại không thể nói, trước mắt không nên đánh rắn động cỏ. Ông nói:
Đào Tam Thắng hiển nhiên không thể tự bào chữa, nhưng chúng ta không cần phải gấp gáp, điều nên làm là phải theo dõi khu vực khai thác mỏ thật toàn diện, phải tăng cường bảo vệ nữa.

Những người khác đối mặt nhìn nhau, theo dõi là phải làm khổ sai 24/24, hơn nữa tuy quy mô của mỏ than nhỏ nhưng cũng thuộc loại hình xí nghiệp lao động tập trung, phần lớn hoạt động của nhân viên đều khá đơn giản, chỉ sợ không có hiệu quả mấy, vì đã có bài học thất bại nên tất cả mọi người có hơi nhút nhát.
Sau khi Lưu Tử Thần ra về, Đào Tam Thắng không ngừng nhớ lại, cũng không ngừng rầu rĩ, ông càng muốn tìm chứng cứ để rửa sạch hiềm nghi cho mình lại càng phát hiện căn bản không có chứng cứ gì, một khi thật sự có nhân chứng thấy mình ở mỏ than thì tội danh giết người này chắc chắn sẽ rơi lên đầu mình. Đào Tam Thắng cảm thấy từ sau Tết Âm lịch, nhà mình vẫn luôn gặp xui xẻo, nói không chừng cuối cùng sẽ cắn nuốt mình luôn. Ông thật sự không ngồi yên được nữa, lập tức gọi điện thoại cho con gái lớn Đào Nga, con trai nhỏ Đào Cẩm Vinh trong thành phố rằng mình sắp chết, bảo bọn họ nhanh chóng quay về xử lý hậu sự.
Đào Muội nghe xong thì bị chọc tức, cô oán giận cha đang êm đẹp lại đột nhiên bảo chị gái và em trai về chuẩn bị hậu sự. Đào Tam Thắng ngậm miệng không nói, trong lòng ông cũng rất buồn khổ, ngoại trừ đứa con gái thứ hai, hai đứa con còn lại thì hằng năm đều không hay ở bên cạnh, bây giờ tai họa sắp tới, chuẩn bị trước vẫn tốt hơn. Về phần vợ Đào Tam Thắng, từ sau khi bị bệnh, lúc ở nhà gần như chưa từng nói chuyện, đương nhiên khi Đào Tam Thắng gây chuyện, bà ấy cũng không quan tâm, đối với bà ấy mà nói, dường như tất cả mọi người còn sống là được.

Đúng vậy! Chính Đào Muội đã nói cho em biết rằng xương của cha chị ấy vẫn chưa lành mà ông ấy đã ra ngoài tản bộ rồi, nên mới khiến em cảm thấy có vấn đề, quả nhiên ngay cả Đào Tam Thắng cũng không thể nói rõ, đây chẳng phải là giấu đầu hở đuôi sao?
Thẩm Minh Nguyệt nói xen vào.

Với tình hình hiện tại, trên lưng Đào Tam Thắng đeo không ít bí mật, ban đầu bọn em định tách nhau ra điều tra vụ án này, vậy mà nó lại có liên quan tới ông ấy, xem ra chúng ta phải chú ý người này nhiều hơn mới được.
Lý Nhất Đình sờ cằm nói.
Lưu Tử Thần rời khỏi nhà họ Đào và báo cáo tình hình điều tra mới nhất về Đào Tam Thắng, chị phân tích:
Người này thoạt nhìn rất kỳ lạ, lần trước em nói sẽ giúp ông ấy thì ông ấy không thèm nhìn em. Lần này thì điều tra chuyện của người khác, vậy mà ông ấy lại mở miệng nói chuyện, kết quả còn nổi giận vô cứ nữa, em cảm thấy trong lòng ông ấy nhất định có chuyện gì đó.

Lý Nhất Đình đồng ý với ý kiến này:
Tất nhiên rồi, Đào Tam Thắng là người duy nhất sống sót trong vụ nổ gas, dưới tình huống người nhà người bị hại không phối hợp, trước mắt ông ấy chính là nhân chứng quan trọng nhất, biết tình huống mà không nói cũng là hợp lý, nhất định là bị ích lợi chi phối, cũng có thể là sợ bị trả thù. Còn chuyện cái chết của Vương Ma Tử có liên quan tới ông ấy hay không thì trước mắt vẫn chưa xác định được, nhưng hành tung của ông ấy vào buổi sáng hôm đó quả thật rất đáng nghi.

Trong lòng Trần Thiên Vũ đã chọn được người đi theo dõi:
Hai người đều không phải là lựa chọn tốt nhất, Vĩnh Khôn, tôi có nhiệm vụ khác khó khăn hơn phải giao cho cậu làm, về phần Minh Nguyệt, em vốn đã quen biết với Đào Muội, có thể tự do ra vào nhà cô ấy, không cần phải làm nhiệm vụ theo dõi đó. Nhất Đình, chúng ta lập tức thông báo để Thịnh Mập và Tiểu Quả Viên tới đây, bọn họ chưa từng lộ mặt ở nơi này nên cũng tiện hơn. Cứ để Thịnh Mập theo dõi nhà họ Đào đã, Tiểu Quả Viên thì theo dõi vợ Vương Ma Tử, bây giờ bọn họ chính là nhân chứng phụ bình thường, bảo Thịnh Mập và Tiểu Quả Viên theo dõi ngoài phạm vi quy định là được, không được để lộ thân phận.

Thế là các thành viên chủ chốt của Bắc Đình đều tập trung ở đây, bởi vì Thịnh Mập và Tiểu Quả Viên vẫn còn nhỏ, vốn định để họ nghỉ ngơi lâu một chút nhưng bây giờ nhân thủ không đủ, chỉ có thể sắp xếp như vậy, để bọn họ trở lại làm việc.
Ông vô cùng ảo não, nhưng lại không thể gọi người trở lại, gọi người ta lại rồi thì nói thế nào? Nói mình phát hiện ra thi thể Vương Ma Tử nhưng lại không báo cảnh sát, nhưng chuyện này làm sao khiến người khác tin được? Với lại, Đào Tam Thắng cũng rất buồn bực, rõ ràng mình chỉ ra ngoài tản bộ mà thôi, sao lại chạy tới khu vực khai thác mỏ làm gì, không lẽ do quen chân sao?
Đào Tam Thắng suy nghĩ hồi lâu nhưng lại không nhớ rõ những chuyện đã xảy ra vào sáng hôm đó sau khi ra ngoài, trên đường đã gặp phải chuyện gì, gặp được ai cũng không nhớ được, chỉ nhớ mình đã tới mỏ than, sau đó thì không hiểu sao lại đi vào hầm lò số hai. Ông thậm chí còn nghi ngờ liệu có phải mình cũng đi vào mỏ than với Vương Ma Tử không, sau đó vì nguyên nhân gì đó nên Vương Ma Tử mới rời đi trước, sau đó ma xui quỷ khiến, mình lại xuất hiện trong đó. Đương nhiên ông cũng biết khả năng này không lớn lắm, tuy mình bị thương nhưng là bị gãy xương sườn chứ không phải đầu óc có vấn đề, phương diện tinh thần của mình cũng chưa từng có vấn đề gì.
Trần Thiên Vũ bổ sung:
Tập trung vào những nhân vật mấu chốt là được, đừng dùng ánh mắt quái dị đó để nhìn tôi.

Vạn Vĩnh Khôn quen làm nhất là nhiệm vụ theo dõi, anh chủ động đứng ra:
Tứ ca, để em theo dõi Đào Tam Thắng cho, em nhất định sẽ không để ông ấy rời khỏi mí mắt mình.

Lúc này, Khang Thoa và Hứa Kinh Nam về tới nhà khách, bọn họ mang về tin tức tra được ở trạm xe lửa.

Khang Thoa đưa lịch trình được đánh máy cho Trần Thiên Vũ:
Tứ ca, chúng tôi tra được tin tức xuất hành của con trai Tào Hồng Vĩ là Tào Bảo rồi, hơn mười ngày trước, anh ta đã mua vé tới thành phố TY, hơn nữa, người vợ mới cưới của anh ta cũng đi theo.


Trần Thiên Vũ nhận lấy đọc, trên hồ sơ ghi chép rất rõ ràng tình huống của Tào Bảo, ông vừa lật vừa hỏi:
Thủ lĩnh chi thứ chín, không có tin tức gì về vợ Tào Hồng Vĩ là Nghiêm Bảo Bình sao?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.