Chương 231: Em có thể trở thành người nhà của anh để sau này chôn cất anh không?


 

Hơn nữa lại không cần phải mệt mỏi, khổ cực như vậy nữa.

 
 
Chẳng qua, lúc này cô gái lại dịu tỏ ra ngoan hiếm thấy, đương nhiên Tần Nhị gia cũng sẽ đáp lại bằng những lời hay:
Em tên gì?

Em...
 
 
Người mặc đồ đen đi đến bên cạnh hắn ta, nhỏ giọng nói:
Nhị gia, nên xử lý cô ta thế nào?
Đông Túy và Âm Tam đứng gần Tần Nhị gia nhất, nên cho dù lúc này đối phương có nói nhỏ thế nào thì Đông Túy vẫn có thể đoán ra được đại khái mọi chuyện.
 
 
Hắn ta thầm cảm thán, kể từ sau khi Văn Sênh gia nhập, có vẻ như họ làm việc gì cũng thuận lợi hơn.
 
 
Tuy cô rất sợ hãi, nhưng cô biết, tình hình hiện giờ vô cùng bất lợi với mìn9h.
 

Anh yên tâm, chỉ cần anh không làm h5ại em thì anh bảo em làm gì cũng được hết.
Xem ra thì hình như cô gái này đã bị người ở sát vách họa sợ rồi, cô gái nhìn về phía Tần Nhị gia bằng ánh mắt vô cùng đáng thương.
 
Đáp án của cô khiến Tần Nhị gia hơi thả lỏng:
Anh đây rất thích những cô gái biết điều như cô em, được rồi, cứ yên tâm mà đi theo Nhị gia đi.
Dường như hắn vẫn luôn yêu thương cô như người trong nhà, hắn bất lực trước việc lựa chọn cho cuộc sống của hắn, nhưng lại luôn đối xử với cô vô cùng tốt.
 

Đừng nghĩ nhiều nữa, sư phụ, chắc chắn anh có thể sống rất lâu." Đông Túy giơ tay lên vỗ vỗ bả vai hắn, coi như an ủi.
tuổi còn quá trẻ, em lại thích làm những công việc kiếm tiền không có tương lai kia sao? Chậc chậc...
 
Thật sự quá đáng tiếc.
 

Sao có thể chứ? Anh đây mà là loại người đó sao? Chỉ đáng tiếc vì lúc đó không có thuốc, nếu có thuốc thì không chừng đã hạ độc chết tên kia luôn rồi.

 
em tên Phùng Na.
Ánh mắt của cô gái vẫn tránh né như trước, cô khẽ nói.
 

Na Na à! Đúng là một cái tên hay.
Mắt Tần Nhị gia híp lại thành một đường, trong ánh mắt hắn nhìn Phùng Na lộ ra nét âm u không gì xua tan được.
 
Văn Sênh, nếu như có một ngày, sư phụ không còn ở cạnh em nữa, vậy em có thể trở thành người nhà của anh để mà chôn cất anh không?
Đông Túy thất thần trong giây lát, điều mà cô đã từng không để tâm, giờ phút này lại được hắn nhắc tới một cách trực tiếp như vậy, cô mới chợt phát hiện...
 
 
Nếu em biểu hiện tốt chút, chỉ vài ba ngày là có thể kiếm được tiền lương của cả một tháng, cớ sao mà không làm đây?
Rút được một chút da lông từ trên người những kẻ có tiền là có thể đủ để tẩm bổ cho các cô rồi.
 
Tân Nhị gia lại ném hết mọi chuyện ra sau đầu, hắn thỏa thích rong ruổi trong thế giới của chính mình.
 

Thì sao? Với tính tình của anh, chẳng lẽ anh còn không nướng luôn con lạc đà Alpaca đấy sao?
Âm Tam nói với giọng trêu ghẹo.
 
 
 
Gã đàn ông này có thể bắt trói cô tới đây đã cho thấy rõ biện pháp đe dọa chẳng có tác dụng gì với hắn ta.
6
 
Vậy thì, biện pháp duy nhất mà cô có thể làm chỉ có thỏa hiệp.
 
 
 
Hai người vừa nói vừa cười, mấy người Đông Túy phía sau cũng có vẻ tùy ý phụ họa theo, nói về đề tài của chính mình.
 
sư phụ vẫn luôn cảm thấy mình không sống được bao lâu nữa.
Ánh mắt Tể Quỷ trở nên rệu rã và bất lực, hắn tiếp tục dửng dưng nói:
Nhưng mà, đôi lúc sư phụ nghĩ về quá khứ...
 
Nhìn Tần Nhị gia tự độc thoại, có vẻ rất mê người, Phùng Na liền ngượng ngập cười nói:
Vậy, không biết rốt cuộc Nhị gia muốn em làm gì đây? Dù sao, em cũng muốn kiếm được nhiều tiền một chút.
Thấy cô nhóc Phùng Na này bắt đầu theo khuôn khổ được rồi, Tân Nhị gia cười nhạt một tiếng:
Em hiểu đấy, chính là kiểu phía sau mỗi một người đàn ông thành công đều có mặt của phụ nữ.
 
Với tài nguyên của Nhị gia, tuyệt đối sẽ mang đến cho em niềm vui bất ngờ ngoài sức tưởng tượng.
 
Mọi vật dụng trong phòng cần gì là có đó, không thiếu thứ gì, đây cũng coi như một hình thức giam lỏng phiên bản cao cấp của Tần Nhị gia.
 
 
Trâu Noãn và Đông Quỳ vẫn bày ra dáng vẻ thân mật, hai người họ đang nghiên cứu bàn bạc về hương vị của bữa tối ra sao.
 
 
 

Một tháng 2500 tệ, lương của nhân viên văn phòng bình thường.
Ở cái thành phố này, 2500 tệ coi như số tiền lương ở mức thấp.
Chẳng phải đây chính là biện pháp vẹn toàn cả đô8i bên đấy sao?
Tần Nhị gia nhìn về phía cô gái, bày tỏ thái độ và ý đồ của mình lúc này.
 
Rõ ràng cô gái này thôn3g minh hơn cô gái lúc nãy rất nhiều.
 
Phùng Na không biết trong lòng hắn có mưu đồ gì, nhưng cô biết, bây giờ chỉ có cách khiến đối phương buông lỏng cảnh giác thì mới có thể tạo ra được cơ hội cho mình.
 
 
Tuy bề ngoài bình thường nhưng nếu như biết nghe lời, trái lại cũng không phải là điều Tần Nhị gia không thể chấp nhận.
 
Trần Văn vẫn lẻ loi đi một bên, trong không hề hòa hợp với cả đội.
 
Chỉ có Tế Quỷ là vẫn đi cạnh Đông Túy:
Ai? Văn Sênh này, hôm nay em đã làm gì thế? Cả ngày trời không thấy bóng dáng em đâu?
Hắn cũng là người biết tin muộn nhất.
Những gì góp nhặt được trong ánh mắt ấy đều là quá nhiều kinh nghiệm thực tế mà cô từng trải qua.
 
Tần Nhị gia không hề thích loại ánh mắt này chút nào.
 
Câu này ám chỉ: đối với Tần Nhị gia mà nói thì
con
gì cũng là thịt,
hàng cao cấp
gì thì cũng chỉ là miếng mồi ngon, công cụ kiếm tiền cho hắn ta mà thôi.
 

Anh tin rằng em biết Nhị gia anh làm gì.
 
Vậy đi Na Na, lương tháng ở chỗ kia của em là bao nhiêu?
Tần Nhị gia rất giỏi về việc tìm ra điểm yếu của người khác, một khi hắn đã để mắt tới thì không cần chết đối phương sẽ không bỏ qua.
Thật không biết rốt cuộc Văn Sênh là phúc hay họa đây.
 
Phùng Na ngoan ngoãn được sắp xếp vào trong một căn phòng bình thường ở tầng hai, hai bên cửa phòng cũng có người trông coi.

Hề hề, em nói xem...
 
kiếp này sư phụ còn có thể sống được bao nhiêu lâu nữa?
Câu hỏi đột ngột này khiến Đông Túy sững sờ:
Vì sao anh lại hỏi vấn đề này?

Văn Sênh, thật ra...
Phùng Na hiểu hết.
 
Còn cô gái cao ngạo kia, sau khi bị hủy hoại, trong đáy mắt ấy đã chẳng còn chút sức sống nào nữa.
Cô chật vật trông không ra hình ra dạng, bị người áo đen kéo vào trong club.
 
Mấy người Tần Nhị gia đang đứng ở cửa club chuẩn bị đi
quẩy
thì trò chuyện với nhau.
 
Tần Nhi gia chép miệng tặc lưỡi, bày ra dáng vẻ thương tiếc:
Thật là...
 
 

Không có gì, em chỉ đi dạo quanh quanh chút thôi.

Vậy hả.
Có vẻ như hắn đã cảm nhận được Đông Túy đang giấu giếm mình nên Tế Quỷ cũng dứt khoát không tiếp tục hỏi vấn đề này nữa, chẳng qua hắn lại đột nhiên hỏi dò:
Văn Sênh, sư phụ có thể hỏi em một vấn đề được không?

Vấn đề gì?
Dưới ánh đèn đường, trong khuôn mặt hắn lại càng vàng sậm hơn, trong ánh mắt trên khuôn mặt dung tục đó hiện rõ nét thâm tình.
 
Phùng Na bày ra vẻ mặt
dính chiếu
:
Vâng, em hiểu.
 
Có vẻ như cũng không tệ lắm nhỉ...

Được rồi, Nhị gia rất thích những cô gái ngoan ngoãn.
Nói rồi, Tần Nhị gia đứng dậy đi tới bên cạnh Phùng Na, giơ tay lên khẽ về khuôn mặt cô gái, chép miệng tặc lưỡi.
 
Em muốn gì, Nhị gia đều cho em.
Tuy rằng mặt mũi của cô gái này chỉ tàm tạm, không được trong sáng như Vương Đình, trong mắt cô rõ ràng cũng mang theo nét không cam lòng.
 
Cô thấy Tần Nhị gia nói với vẻ mất hết kiên nhẫn:
Còn xử lý kiểu gì nữa? Trong mắt chẳng có tí sức sống nào, làm sao xứng được với những vị khách tôn quý của club chúng ta? Nhanh chóng xử lý sạch sẽ đi.

Xử lý
trong lời Tần Nhị gia nói chính là bán cho những tiệm massage cấp thấp bên dưới.
 
Người áo đen lập tức gập đầu:
Vâng, em biết rồi, Nhị gia!
Nhị gia phất phất tay:
Lượn đi lượn đi, đừng ở đây làm tao mất hứng.
Sau đó, lúc ánh mắt hắn chuyển tới chỗ Âm Tam vẫn tràn ngập ý cười:
Tiểu Tam, anh nói cho cậu biết, hôm nay gặp được một anh chàng cực kỳ khôi hài, cứ một mực nói rằng trong tay mình đang dắt một con một con lạc đà Alpaca đi dạo, nhưng anh thấy rõ ràng đó chính là xiên thịt dê thôi mà, con gì mà chả là thịt()? Thế mà lại còn tỏ ra cực kỳ đắc ý nữa.
() ở đây, lạc đà và dễ được dùng như một biện pháp hoán dụ chỉ người trong mắt những kẻ làm ăn bẩn như Tần Nhị gia.
lại phát hiện ra, hình như sư phụ chẳng làm được chuyện gì tốt cả.
 
Hơn nữa sống đến từng này tuổi rồi, ngay cả mình có cha mẹ hay không còn chả biết.
 
Nếu như em đi theo Nhị gia mấy năm, Nhị gia đảm bảo một năm là có thể kiếm được số tiền lên đến mấy trăm nghìn, tới lúc đó, em muốn làm gì mà chẳng được? Vừa trẻ tuổi lại giàu có!
.
 
 

Đừng nói là hắn, mà ngay cả Văn Sênh cũng không biết mình còn có thể sống được bao lâu.

 
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Túy Hạ Hàm.