Chương 102: Gặp lại tiên cô


Một tấm da mặt người không dính tí vết máu nào, phải nói là kỹ thuật lột da rất hoàn mỹ.

Dù kiếp trước ở núi Dược Vương, Tô Hòa quen nhìn si8nh lão bệnh tử, phóng hỏa giết người, bắt cóc cướp giật, nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này, cô vẫn không chịu nổi.
Cô còn chưa hỏi gì mà nó này đã khai báo hết những gì cô muốn hỏi rồi. Uổng công cô còn đau đầu suy nghĩ đủ biện pháp ép hỏi, nhưng bây giờ chẳng cần dùng đến nữa.
Nhưng đây cũng là kết quả tốt. Ít nhất cô không tốn sức cũng biết chỗ dựa của ma núi là Lan Cô - oán nữ sắp trở thành lệ quỷ.

Hàn lão, âm thanh từ đâu truyền tới vậy?
Tô Hòa hỏi.
Hàn Tấn nắm chặt cái la bàn. Ông nhìn kim đồng hồ xoay nhanh đến hoa cả mắt, run rẩy chỉ phía sau lưng Tô Hòa và nói:
Hình như từ phía sau cháu...

Một tiếng hét thảm thiết vang lên khiến Tô Hòa hoảng sợ hoàn hồn.
Cô quay đầu nhìn thì thấy vẻ mặt Hàn Tấn cũng rất sợ hãi. Bên trong toa tàu, nhiều người cũng bừng tỉnh, túm năm tụm ba ngồi trên giường xì xào bàn tán. Trong toa tàu, có đứa bé không biết con của ai bị dọa liền bắt đầu khóc đêm.
Đúng lúc Chu Thành do dự không biết có nên đi ra chỗ khác đứng yên ổn rồi chờ xuống tàu, sau đó đi thẳng tới Phổ Đà Sơn ở Nam Hải để lễ Quan Âm Bồ Tát hay không thì một giọng nói lanh lảnh vang lên bên tai hắn ta:
Người vừa kêu yêu quái là anh à?


A!

Tô Hòa trợn tròn mắt:
...

Con ma núi này không phải trời phái xuống giúp cô đấy chứ?

Lan Cô? Không ngờ sau lưng mày còn có thế lực khác. Nhưng thế thì sao chứ? Dưới mũi kiếm gỗ táo bị sét đánh, tới một con giết một con, tới hai con giết hai con!

Con ma núi ở trong lưới sét bị ép đến thay hình đổi dạng. Những tia sét trong tấm lưới sét khiến cho nó đau đớn rít lên:
Lúc còn sống, Lan Cô là oán nữ bị người hãm hại. Trong bụng cô ta còn có thai nhi chưa được sinh ra đã bị người hại đến chết. Sau khi chết lại bị cao nhân làm phép, chôn tại mộ cực âm ở nơi có phong thủy cực hung hiểm. Nếu không phải do Nhĩ báo thần của Lan Cô trốn đi thì cô ta đã sớm độ kiếp trở thành lệ quỷ. Kiếm gỗ táo bị sét đánh của cô căn bản không thể làm cô ta bị thương được đâu! Không đến nửa tháng nữa, vết thương của Lan Cô sẽ hồi phục, lúc đó cô ta tìm được Nhĩ báo thần thì cô có trốn tới chân trời góc biển cũng đừng nghĩ thoát được!

Lần đầu, hắn ta thấy một nàng tiên hạ phàm đang thi triển pháp thuật trong nhà người thường. Ngay sau đó, hắn ta lại nhìn thấy nữ quỷ hồ đồ mới chết không lâu tìm người yêu cũ để trả thù thì bị giết. Hiện tại, hắn ta vất vả lắm mới chạy khỏi Long Thành để đến thủ đô - nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất, để thử vận may thì ở trên tàu hỏa lại gặp một con búp bê gỗ biết nói tiếng người.
Thế giới quan được hình thành trong hai mươi mấy năm của Chu Thành chỉ trong mấy ngày qua đã sụp đổ.
Tô Hòa ngẫm nghĩ một lát, cô quyết định tạm gác chuyện Nhĩ báo thần sang một bên. Chuyện quan trọng bây giờ là xử lý xong chuyện trên chuyến tàu này. Về nữ quỷ Lan Cô, cô chỉ có thể đi bước nào tính bước đấy. Điều duy nhất cô có thể làm là cố gắng hấp thu nhiều dược linh, tăng tốc độ tế luyện kiếm gỗ táo bị sét đánh. Tranh thủ trước khi Lan Cô tìm tới, cô phải tăng uy lực của kiếm gỗ táo bị sét đánh trở nên mạnh hơn.

A! Có yêu quái!

Nếu nữ quỷ Lan Cô có được Nhĩ báo thần thì có lẽ sau này mọi chuyện sẽ khó giải quyết hơn. Bởi vậy để phá giải thế cục này, mấu chốt nằm ở Nhĩ báo thần.
Nhưng Nhĩ báo thần chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Trừ trường hợp thực sự có duyên, nếu không dù kiếp trước cô có bản lĩnh đến đâu cũng khó bắt được Nhĩ báo thần. Hơn nữa, Nhĩ báo thần rất giỏi ngụy trang. Đa số các trường hợp, dù nó đứng trước mặt người khác, nếu nó không cố ý hiện hình thì sẽ không ai biết tới sự tồn tại của nó.
Người đàn ông mặc phao lông vịt ấy chính là Chu Thành, người từng trốn chui trốn lủi ở ngoài Quỷ Kiến Sầu cạnh thôn Tô Gia để lánh nạn.
Hiện tại, Chu Thành hoảng sợ muốn chết. Hắn ta hận không thể lập tức chạy đến Ngũ Đài Sơn để lễ Phật, trừ vận đen. Nếu không, sao thời gian gần đây hắn ta làm gì cũng không thuận lợi như thế? Hơn nữa, hắn ta còn luôn gặp những chuyện quỷ thần nữa chứ?
Tô Hòa quay đầu nhì3n ma núi bị kiếm cây táo bị sét đánh vây hãm trong lưới sét. Cô vung tay lên, lưới sét thắt chặt hơn. Trước đó, ma núi ẩn mình không thấy giờ đã bị9 sét đánh lộ nguyên hình. Toàn thân nó cháy đen, móng chân màu trắng, lông đầu màu trắng, lông mày và con ngươi cũng trắng như mắt cú mèo.
6
A, trộm cắp ở đâu chui ra? Tao khuyên mày thả tao ra ngay. Nếu Lan Cô mà biết việc này thì chắc chắn sẽ lột da lóc xương mày, ăn sống mày, uống má5u mày, để mày chết cũng không được yên thân, không thể vào luân hồi!

Giọng của ma núi khó nghe như cái cưa cũ kỹ cưa lên cây khô.
Tô Hòa mỉm cười. Năm ngón tay cô cong lại, nắm lấy khoảng không, lưới sét của kiếm cây táo bị sét đánh cũng theo động tác của tay cô thắt chặt lại.
Tim gan phèo phổi của Chu Thành suýt nữa vọt ra khỏi cổ họng.
Hắn ta do dự cẩn thận mở mắt ra. Khi hắn ta nhìn thấy gương mặt mà hắn ta chỉ nhìn thấy qua ống kính của Tô Hòa xuất hiện trước mắt mình, hắn ta còn cảm thấy sợ hãi hơn cả khi gặp con búp bê gỗ biết nói chuyện. Đầu tiên hắn ta
ối
lên một tiếng, sau đó quỳ rạp xuống đất. Một người đàn ông cao một mét tám quỳ khóc biểu lộ chân tình.
Sau lưng Tô Hòa chợt lạnh. Cô định xoay người nhưng nghĩ đến ma núi trong toa tàu này đã bị cô bắt và giam cầm trong huyền giới của mình. Hiện tại, nguyên nhân làm la bàn của Hàn Tấn xoay tròn không ngừng có tám chín phần mười xuất phát từ chỗ có tiếng kêu thảm thiết
yêu quái
!

Hàn lão, cho cháu mượn la bàn dùng một lát!

Mà Tô Hòa cũng từng được nghe đến Nhĩ báo thần trong miệng ma núi.
Nhĩ báo thần do trời đất sinh ra, là linh vật được nhật nguyệt tẩm bổ, có được bản lĩnh biết trước, biết tìm lành tránh dữ.
Tô Hòa cầm lấy la bàn trong tay Hàn Tấn. Cô dồn dược linh từ ngón tay ra dùng để ngăn chặn tất cả những thứ quấy nhiễu la bàn định vị phương hướng. Cuối cùng, kim đồng hồ xoay chậm lại rồi dừng hẳn. Nó chỉ hướng về nhà vệ sinh bên toa tàu khác của đoàn tàu.
Bên cạnh nhà vệ sinh, hai tên tóc vàng và một người đàn ông quần áo gọn gàng sùi bọt mép ngã trên mặt đất. Một người đàn ông khác đầu đinh, mặc phao lông vịt màu xám đen, trên ống tay áo bị thủng một lỗ đứng nghiêm mặt bên cạnh nhà vệ sinh. Hắn ta nghiêng đầu không dám nhìn tình trạng bi thảm bên trong nhà vệ sinh.

Tiên cô, ngài nhất định phải cứu tôi. Trong nhà vệ sinh có thụ tinh! Thụ tinh đó! Trên đầu thụ tinh còn cắm mấy cọng lá liễu nữa! Ngài mau đi thu phục nó đi. Đừng để nó ăn thịt người!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.