Chương 105: Nhậm chức ở đại học thủ đô


Tô Hòa dẫn Lý Kiến Thiết và Lý Kiều Kiều vác túi vải bạt căng phồng chen lấn xuống xe, đi tới cổng trường Đại học Thủ đô. 8

Hôm nay đã là mười chín tháng Giêng, cũng là ngày Đại học Thủ đô nghênh đón sinh viên trở về trường nhộn nhịp nhấ3t.

Tô Hòa chưa bao giờ tới Đại học Thủ đô nên cô chỉ có thể hỏi thăm, tìm đường đến chỗ văn phòng khoa Y. Sau khi9 nói rõ thân phận của mình rồi, ông chú bảo vệ vốn đang lạnh lùng bỗng chốc nhiệt tình hẳn lên. Ông chủ động cho Lý Kiến 6Thiết và Lý Kiều Kiều để chiếc túi ở lại cửa phòng bảo vệ, còn mình thì dẫn Tô Hòa đi tìm Chủ nhiệm khoa Y.
Tô Hòa biết Chủ nhiệm khoa đang nghi ngờ điều gì, dù sao tuổi của cô cũng quá nhỏ, còn nhỏ hơn rất nhiều sinh viên của Đại học Thủ đô, người khác không tin cũng là chuyện bình thường.
Nhưng cũng không thể vì tuổi cô còn nhỏ mà không cho cô nhậm chức đấy chứ!
Tô Hòa lấy thư mời và sổ chứng nhận chuyên gia y học giỏi nhất nước ra, đặt lên bàn Chủ nhiệm khoa, nói:
Đây là thư mời của Đại học Thủ đô gửi cho tôi cùng với sổ chứng nhận chuyên gia y học giỏi nhất nước mà quốc gia trao. Trên sổ chứng nhận có ảnh chụp của tôi, ngài có thể kiểm tra được thân phận thực hư.


Nếu ngài vẫn không tin thì có thể gọi điện thoại cho Giáo sư Trần Nhâm, tôi và bác ấy từng gặp nhau, bác ấy có thể làm chứng cho tôi. Nếu như không gọi được cho Giáo sư Trần Nhâm, thì ngài có thể gọi cho Giáo sư Hàn Tấn ở khoa Công nghệ điện tử, tôi cũng quen biết với ngài ấy, ngài ấy có thể làm chứng cho tôi.

Nghe Tô Hòa nói vậy, Chủ nhiệm khoa đâu còn nghi hoặc nữa?
Không nói đến thư mời của Đại học Thủ đô và sổ chứng nhận chuyên gia y học giỏi nhất nước không có ai dám làm giả, mà cho dù thư mời và sổ chứng nhận có là giả thì cô bé này chủ động yêu cầu tìm Giáo sư Trần Nhâm và Giáo sư Hàn Tấn là sao?
Tuy Đ5ại học Thủ đô gửi thư mời cho Tô Hòa, nhưng mà ngoài Trần Nhâm ra, chưa có ai từng thấy mặt Tô Hòa cả. Khi Tô Hòa đứng trong văn phòng Chủ nhiệm khoa thì Chủ nhiệm khoa đã trải qua biết bao sóng to gió lớn cũng phải kinh ngạc.

Cô đúng là Tô Hòa đấy à?

Chủ nhiệm khoa lấy kính mắt xuống lau lấy lau để, mãi đến khi mắt kính đã được lau đến bóng loáng rồi, ông mới đặt kính mắt lên mũi một lần nữa, rồi nhìn Tô Hòa bằng vẻ mặt không thể tin nổi.
Chủ nhiệm khoa Y lấy một tệp tài liệu trong ngăn kéo ra, nói:
Đây là danh sách nhà ở của Giáo sư hiện giờ trong Đại học Thủ đô, có cả nhà ở mới xây ở ngay bên cạnh trường học. Vì chức danh của cô Tô là Giáo sư, nên cô có hai căn để chọn lựa. Có một căn biệt thự độc lập được xây từ trước kia và một căn tứ hợp viện điều kiện bình thường ở trong trung tâm thành phố nữa. Cô xem rồi chọn một căn đi, ký tên lên trên là được. Đến lúc đó cô chỉ cần đi đến khoa quản lý bất động sản lấy chìa khóa là có thể vào ở luôn.

Hô hấp của Tô Hòa ngừng lại. Cô nhớ rõ lúc trước khi cô xem lịch sử phát triển của ba mươi tám năm sau đã từng ngoài ý muốn biết được giá nhà trên cả nước đều rơi vào trong cái vòng xoáy tăng rồi lại tăng, nhất là giá nhà ở Thủ đô, có nói là tấc đất tấc vàng cũng không hề quá đáng. Không nghĩ tới Đại học Thủ đô lại ra tay hào phóng như vậy!
Nhưng mà cái vấn đề chọn lựa khó nhằn này cô nên chọn thế nào đây?
Nào có kẻ trộm nào chủ động đòi đối chất với người khác chứ?

Không đâu, không đâu. Tôi có nghe Giáo sư Trần Nhâm nói, Giáo sư Tô vốn là sinh viên năm nhất của khoa Y Đại học Long Thành, nên tuổi trẻ là điều rất bình thường. Nhưng mà khoa Y Đại học Thủ đô chúng tôi trước giờ chưa từng có chuyện luận tuổi tác bàn năng lực. Nếu Giáo sư Tô có thể lấy được sổ chứng nhận chuyên gia y học giỏi nhất nước thì đã đủ để chứng minh năng lực của cô dư sức để đến Đại học Thủ đô giảng dạy rồi.


Thế này đi, tôi tự mình đưa cô đi một chuyến, đi làm hết thủ tục nhận chức trong khoa đã, đến lúc đó cán bộ hành chính có thể cầm giấy tờ nhậm chức của cô đi đăng ký với nhà trường. Về chuyện tiền lương, chức danh của cô thì đã thương lượng trước rồi, cứ áp dụng theo đãi ngộ cao nhất mà khoa có thể cho. Nhưng mà hiện tại còn một vấn đề cần cô quyết định.

Nhĩ báo thần rất chuyên nghiệp nhắc nhở cô:
Nếu cô muốn chọn nơi thanh tĩnh thì có thể chọn biện thực độc lập được xây từ trước, vừa gần đại học làm gì cũng tiện, mà bên cạnh Đại học Thủ đô cũng sẽ ngày càng sầm uất; nhưng nếu cô muốn chọn nơi có giá trị nhà đất tăng nhanh nhất thì chọn tứ hợp viện kia. Đợi sáu năm sau, khi Thủ đô quy hoạch lại thì căn tứ hợp viện đó sẽ bị liệt vào mục phá bỏ và di dời. Bỏ một căn tứ hợp viện có thể đổi được mấy chục căn nhà khác, tính theo giá trị thì nó là cao nhất! Còn cụ thể chọn cái nào thì phải do cô quyết định!


Nghe Nhĩ báo thần nói xong, Tô Hòa thấy hơi đau răng, đây đúng là một đề bài khó chọn.

Bây giờ cô đang cần nhà gấp, không thì tối nay sẽ phải tìm khách sạn ngủ tạm, nên tất nhiên là nghiêng về phía căn biệt thự nhỏ độc lập ở gần Đại học Thủ đô, nhưng mà khả năng tỉ giá tăng của tứ hợp viện lại khiến cô rung động.

Giọng nói khôn khéo của Nhĩ báo thần lại vang lên bên tai:
Cái này có gì mà phải xoắn xuýt chứ. Bây giờ còn cách thời gian tứ hợp viện tăng giá năm sáu năm. Trong năm sáu năm này, cô tích cóp tiền đi mua nó là được mà. Điều quan trọng nhất bây giờ là phải sắp xếp chỗ ở ổn định cho anh họ, em họ cô. Tôi đề nghị cô chọn căn biệt thự độc lập. Căn nhà mà Đại học Thủ đô xếp sẵn cho Giáo sư chỉ có thể gặp được thôi chứ còn mong chờ gì hơn, cơ hội này qua đi thì không còn cơ hội khác nữa đâu, sau này cô có tiền cũng chưa chắc đã mua được.


Những lời này của Nhĩ báo thần đã nói trúng tâm lý Tô Hòa, đúng là như vậy thật. Vì vậy, sau một hồi do dự, cô ký tên mình lên chỗ căn biệt thự độc lập trên tờ danh sách lựa chọn nơi ở.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.