Chương 126: GIÁO SƯ TÔ HUNG DỮ LẮM SAO?


Thái độ của giảng viên trẻ khiến Tô Hòa dở khóc dở cười, cô hỏi:
Tôi đáng sợ thế à? Đến nỗi anh phải sợ thế này sao?


Giảng viên trẻ 8theo bản năng gật đầu, sau đó lại bỗng lắc đầu, vội muốn khóc:
Cô không đáng sợ, không đáng sợ chút nào. Là… là vì tố chất tâm lý của tôi kh3ông tốt nên sau khi nhìn cô tôi cảm thấy khẩn trương...


Tô Hòa gật đầu hiểu rõ. Cô nhìn giảng viên trẻ kia, thử hỏi sang chuyện khác9:
Anh nghiên cứu vấn đề gì? Anh có thể nói suy nghĩ của anh cho tôi không?

Giảng viên trẻ vẫn hơi sợ hãi nhưng Tô Hòa hỏi thì anh t6a cũng trả lời, lắp bắp nói:
Tôi nghiên cứu về ung bướu. Dù bây giờ người mắc ung bướu cũng không tính là nhiều, nhưng căn cứ tình hình mấy 5năm gần đây, tỉ lệ người mắc ung bướu ngày càng tăng cao. Đồng thời, vì ung bướu có tính chất phức tạp nên hiện tại không có một liệu pháp toàn diện nào. Bởi vậy theo tôi, trong trương lai ung bướu sẽ trở thành căn bệnh có tỉ lệ tử vong cao nhất.

Tô Hòa thầm gật đầu. Vị giảng viên trẻ này nói không sai. Cô hỏi tiếp:
Anh thấy phương diện điều trị ung bướu có thiếu sót gì?

Vị giảng viên trẻ có vẻ đỡ khẩn trương hơn, chân cũng không run rẩy như trước nữa.
Chàng giảng viên trẻ tuổi hưng phấn xoa đôi bàn tay. Khi mới lật được tới trang thứ hai, anh ta liền quyết định:
Giảng viên Tô, lát nữa tôi mang thời khóa biểu cho cô, cô có thể cho tôi mượn chép không?


Tôi đi du học ở nước ngoài. Người ta thường nói y học ở nước ngoài phát triển hơn trong nước. Nhưng tôi học y tám năm ở đó, sách liên quan đến chẩn bệnh lâm sàng cũng đọc ít nhất mười mấy cuốn. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy một cuốn sách nào viết theo hướng Đông - Tây y kết hợp để chẩn bệnh giống của cô. Buổi học cô giảng về vấn đề này tôi nhất định phải đi nghe!


Vô cùng hoan nghênh!

Vẻ mặt giảng viên trẻ buồn bã, lắc đầu nói:
Khó lắm... khó như lên trời vậy. Giáo sư Tô cũng biết rồi đấy, tế bào ung thư là loại tế bào bị biến dị. Tế bào ung thư khác với tế bào bình thường ở ba đặc điểm: khả năng nhân lên vô hạn, dễ biến đổi và xâm lấn, di căn.


Tế bào ung thư có khả năng nhân lên vô hạn và phá hủy hệ thống tế bào bình thường. Phân chia mất khống chế và phân chia đa cực sẽ làm tăng nguy cơ dẫn đến tử vong cho bệnh nhân. Đồng thời, tế bào ung thư còn xâm lấn ra xung quanh thông qua hệ thống tuần hoàn và hệ thống bạch cầu xâm lấn các bộ phận khác trong cơ thể.


Phân chia đa cực, xâm lấn, di căn, chỉ cần xuất hiện một trong số các tình huống này sẽ phải xếp vào hàng ngũ bệnh hiểm nghèo. Huống chi, tế bào ung thư có cả ba loại này.


Nếu anh phân tích kỹ lưỡng nguyên nhân này thì có lẽ việc nghiên cứu ung bướu sẽ có tiến triển nhanh. Nếu anh gặp vấn đề gì liên quan đến việc nghiên cứu về ung bướu thì hoan nghênh tới tìm tôi để thảo luận. Nếu tôi không ở văn phòng bên này thì sẽ ở khoa Y hoặc khoa Cơ khí Thanh Đại.
Tô Hòa mỉm cười tung ra phao cứu sinh.
Vị giảng viên trẻ như bắt được tia sáng nhưng lại không nắm được nó. Sau tầm sáu bảy giây, anh ta mới hồi phục tinh thần, cuống quýt cảm ơn Tô Hòa. Anh ta không nghĩ tới, giảng viên Tô bị đồn đại hung dữ lại gần gũi bình dị đến vậy.

Đúng là không thể tin vào lời đồn!
Vị giảng viên trẻ nghĩ thầm.
Thấy bàn không rung nữa, Tô Hòa lấy bút trong hộp đựng bút ra, mở giáo án, tiếp tục soạn bài.
Sau khi trải qua cuộc nói chuyện nhanh chóng, giảng viên trẻ cũng lớn gan hơn. Anh ta nhô đầu nhìn thoáng giáo án Tô Hòa vừa soạn. Ánh mắt anh ta sáng lên, khen ngợi:
Giảng viên Tô, đây là giáo án cô soạn à? Hình minh họa của cô thật tuyệt. Lần đầu tiên tôi gặp được một người vẽ được sách tranh rõ ràng như vậy đó! Tôi có thể xem giáo án của cô không?

Tô Hòa viết xong câu kia thì mỉm cười đưa giáo án cho giảng viên trẻ:
Tất nhiên là được. Đây là giáo án tôi chuẩn bị cho môn
Chẩn đoán lâm sàng
. Bây giờ xuất hiện nhiều tài liệu dạy học, cái nào cũng có sở trường, sở đoản riêng. Tôi cho rằng nó không thích hợp với khoa Y Đại học Thủ đô nên đã dựa theo dòng suy nghĩ của mình nên tự biên soạn một bộ giáo trình để làm tài liệu dạy học và tham khảo cho sinh viên đọc.


Đầu tiên là ở phương diện chẩn đoán bệnh. Cho đến hiện tại, ở giai đoạn đầu, ung bướu không có biểu hiện rõ ràng nên rất khó chẩn đoán chính xác. Bởi vậy, bệnh tình của bệnh nhân thường chuyển từ lành tính sang ác tính. Từ ung thư giai đoạn đầu đến ung thư giai đoạn cuối, bệnh sẽ tiến triển xấu đi, bệnh tình của bệnh nhân cũng từ có thể khống chế sang không thể khống thế.

Vẻ mặt vị giảng viên trẻ nghiêm túc hẳn lên, anh ta trầm giọng, nói:
Bởi vậy tôi cho rằng, trước mắt, việc quan trọng nhất là phân loại khối u lành tính và khối u ác tính, phân loại khối u giai đoạn đầu và khối u giai đoạn cuối. Bởi chỉ có thế thì những bệnh nhân mắc phải mới được điều trị kịp thời, không bỏ lỡ thời gian chữa bệnh tốt nhất.

Tô Hòa gật nhẹ, nhỏ giọng hỏi:
Anh cảm thấy việc điều trị ung bướu khó nhất ở chỗ nào? Dùng một kế hoạch năm năm, hai kế hoạch năm năm hay ba kế hoạch năm năm có thể giải quyết khối u này không?

Mắt giảng viên trẻ sáng lên, thốt ra câu trả lời:
Cơ tim!

Ánh mắt đầy kinh ngạc và vui mừng của anh ta nhìn về phía Tô Hòa. Anh ta không ngờ vị Giáo sư tuổi trẻ tới mức làm người ta phẫn nộ này lại có tìm hiểu về ung bướu.

Đúng vậy, là cơ tim. Vì sao các bộ phận khác đều bị tế bào ung thư ảnh hưởng, còn cơ tim thì không?

Ở núi Dược Vương, ung thư thuộc loại chứng tà, có linh dược phụ trợ bồi dưỡng nguồn làm vững gốc, kết hợp với dược linh áp chế và cách ly nên ung thư không phải là bệnh chờ chết, chỉ cần nỗ lực và dốc hết lòng thì sẽ ổn.
Nhưng ở thế giới này... Tô Hòa cười, quyết định nhắc nhở vị giảng viên trẻ này.

Nếu khi là nghiên cứu sinh anh đã nghiên cứu về ung bướu thì chắc anh phải biết trên cơ thể con người có một nơi không bị tế bào ung thư ảnh hưởng.

Tô Hòa tất nhiên cũng rất vui mừng khi có thể được người khác khẳng định.

Hai người đang trò chuyện ở bên dưới, còn trên kia trưởng khoa lại kéo chủ đề tới Tô Hòa.

Trưởng khoa cười híp mắt nhìn Tô Hòa, nói với nhân viên phòng giáo vụ:
Tiểu Trần, anh nói với mọi người về môn học mà Giáo sư Tô muốn dạy đi. Sau đó xem xét ý kiến của mọi người!


Trưởng khoa vừa dứt lời cả phòng họp liền chìm vào yên tĩnh.

Trong đầu tất cả mọi người đều xuất hiện dấu chấm hỏi, nhanh chóng trao đổi ánh mắt.


Không phải Giáo sư Tô muốn sang Thanh Đại à? Sao lại muốn mở lớp học ở trường ta nữa?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.