Chương 159: HÀN TẤN NGUY KỊCH, ĐÓNG VAI BÀ CỐT


Có lòng mà không có sức, chỉ hận y thuật của mình không đủ giỏi.

Tô Hòa không nói gì, những việc Hàn Tấn giúp cô ở trên tàu h8iện lên trước mắt. Sống mũi cô hơi cay, bàn tay nắm chặt lại rồi lại buông ra, buông ra rồi lại nắm lại, chuỗi động tác cứ lặp đi lặ3p lại.


Nhĩ báo thần, thật sự không có cơ hội nào cứu ông ấy ư?
Tô Hòa hỏi thầm trong lòng.
Loại phương thuật
mời thiên tài
này cao siêu hơn
thuật gán mệnh của hồ tiên
không biết bao nhiêu lần. Tô Hòa nghe Nhĩ báo thần nói xong thì trong lòng đã có dự tính.

Nếu cô thật sự muốn sử dụng cấm thuật này, tôi đề nghị cô nói rõ ưu nhược điểm của nó cho những người khác, vậy thì sau này có xảy ra vấn đề gì, tội danh cũng không rơi vào đầu cô.

Có thể nói, Nhĩ báo thần thực sự hết lòng hết dạ nghĩ cho Tô Hòa.

Mời chuyên gia Tô dời bước.

Tô Hòa mỉm cười lắc đầu, đi đến trước giường bệnh, giơ tay kéo thứ gì đó trên cổ Hàn Tấn ra. Chiếc đồng hồ quả quýt có hình dạng như chiếc la bàn rơi vào trong tay cô. Cô vừa mở ra thì thấy viên hồng ngọc bên trên đồng hồ đã mất đi độ sáng, trở nên ảm đạm, mờ mịt, làm Tô Hòa sinh lòng tự trách.
Cô thật sự không ngờ, người coi Hàn Tấn như quân cờ đã bày trận sâu như vậy.
Tô Hòa nhanh chóng mang bút ra viết một danh sách những thứ cần dùng, giao cho cảnh vệ mà lãnh đạo tối cao mang theo, dặn anh ta:
Chậm nhất là trong vòng một tiếng phải chuẩn bị được tất cả những thứ ghi trên này. Tất cả mọi chuyện cũng phải sắp xếp nhanh lên, chúng ta không có nhiều thời gian để kéo dài đâu.

Tô Hòa giơ tay lên nhìn lướt qua đồng hồ, để lại không gian cho lãnh đạo tối cao.
Tốc độ làm việc của người đi theo lãnh đạo tối cao rất nhanh, hiệu suất cũng cao, nên chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, cảnh vệ đó đã mang đủ những thứ Tô Hòa cần về đến nơi. Theo yêu cầu của Tô Hòa, cảnh vệ mang hết những thứ đó lên sân thượng ở tòa nhà chính của bệnh viện.
Tô Hòa gật đầu. Cô đi đến bên cạnh lãnh đạo tối cao. Hai cảnh vệ giơ tay chặn cô lại, Tô Hòa nói với lãnh đạo bằng thuật ngữ môi:
Việc này liên đới quá sâu rộng, cần phải nói chuyện bí mật.

Sợ lãnh đạo tối cao không tin mình, Tô Hòa lại bổ sung thêm:
Nếu ngài không tin, có thể hỏi ông cụ Cố.

Lãnh đạo tối cao gật đầu, đưa mắt ra hiệu cho anh chàng mặc đồ đen đứng bên. Anh chàng đó lập tức ra khỏi phòng bệnh rồi lại nhanh chóng trở lại, gật đầu với lãnh đạo và tự mình dẫn đường cho Tô Hòa.
Khi nét bút cuối cùng kết thúc, ánh sáng trên lá bùa đỏ lóe lên rồi lại bị Tô Hòa dán lên bàn với tốc độ cực nhanh.
Tô Hòa chậm rãi nhắm mắt lại, miệng niệm thần chú, tay đè chặt thanh kiếm gỗ táo bị sét đánh ở trên bàn. Những đám mây đen trên bầu trời cuồn cuộn không ngừng.
Lực ấn trên thanh kiếm gỗ táo bị sét đánh của Tô Hòa càng lúc càng lớn. Nếu có ai đứng gần quan sát thì sẽ phát hiện Tô Hòa chỉ dùng hai ngón tay để ấn thanh kiếm xuống thôi, mà hiện tại hai ngón tay ấy đã cách nhau một khoảng cách kỳ dị.
Nhĩ báo thần im lặng mộ9t lát rồi nói thầm:
Thật ra có một biện pháp có thể cứu ông ấy, nhưng mà quá trình rất nguy hiểm, lại còn đi ngược với ý trời, nên 6tôi không đề nghị cô làm vậy.

Con ngươi của Tô Hòa co lại:
Cách gì?


Gậy ông đập lưng ông.

Nhĩ báo thần 5nhẹ nhàng nói ra ba chữ:
Mời thiên tài.

Thuật này là thuật nhờ trời phán xét.
Trong lòng Tô Hòa sáng tỏ.

Mở!

Cùng với tiếng quát khẽ của Tô Hòa, mây đen trên bầu trời cuối cùng cũng tản ra, ánh trăng sáng ngời trút xuống những cống phẩm trên bàn và chiếc đồng hồ nọ.
Tay trái của Tô Hòa vỗ vào bàn đựng cống phẩm, thanh kiếm gỗ táo bị đập nảy lên, tay phải cô vươn ra nhanh như một tia chớp, chộp lấy chuôi của thanh kiếm gỗ táo bị sét đánh. Cô hất thanh kiếm lên, chiếc đồng hồ quả quýt có hình dạng giống la bàn bị hất bay lên không trung.
Tiếc cho Hàn Tấn lúc trước còn coi người tặng la bàn cho ông là tri kỷ, mà chẳng hề biết rằng mục đích của đối phương là muốn lấy mạng mình.
Thấy ánh mắt ngờ vực của lãnh đạo tối cao đang nhìn mình, Tô Hòa mở miệng giải thích:
Đây là thứ quan trọng có liên quan đến tính mạng của Hàn lão.

Nghe Tô Hòa nói vậy, lãnh đạo tối cao kia cũng không hỏi thêm nữa mà chỉ cùng Tô Hòa đi vào một căn phòng trống, lấy bút ra viết lên giấy.
Nhà họ Tạ cắm rễ ở quân khu Tây Nam có thể lợi dụng Hàn Tấn để ra tay với người nhà họ Cố. Vậy thì cô cũng có thể đòi lại món nợ mà nhà họ Tạ nợ Hàn Tấn.
Tô Hòa nhắm mắt lại, nắm đấm không còn buông ra nữa:
Phương pháp cụ thể.

Giọng của Nhĩ báo thần không lớn, những lại thông báo rõ ràng tất cả những điểm quan trọng của
mời thiên tài
cho Tô Hòa.
Một tấm vải đỏ dài và hẹp được trải rất ngay ngắn, chỉnh tề trên bàn, không có chút nếp nhăn nào. Trên tấm vải đỏ là sáu thứ cống phẩm khác nhau, ở giữa các cống phẩm là một thanh kiếm báu tỏa ánh vàng lấp lánh. Trên mũi nhọn của thanh kiếm có treo một chiếc đồng hồ quả quýt.
Lúc này, một tay Tô Hòa đang chấm vào mực đỏ như máu, một tay cầm lá bùa, động tác nhanh thoăn thoắt, lưu loát sinh động. Từng đường nét của lá bùa hiện lên dưới ngòi bút của cô.
Cảnh vệ đi theo lãnh đạo tối cao lúc này đang đứng ở một góc khác của sân thượng. Bên cạnh anh ta còn có Tần Nguyên, Trưởng ban tổ điều tra tình hình đặc biệt.
Khóe môi Tô Hòa hơi cong lên, cô bước ra một bước, giọng nói lạnh lẽo và rõ ràng:
Cháu có biện pháp cứu người, nhưng mà cái giá của nó khá lớn…

Không cần phải nói rõ ràng, chỉ cần nói như vậy là mọi người đều hiểu.
Lãnh đạo tối cao quan sát Tô Hòa kỹ càng một lượt rồi mới cau mày hỏi:
Cháu chính là Tô Hòa mới gia nhập vào đội ngũ chuyên gia y học đứng đầu cả nước à?


Ai?

Tô Hòa nhíu mày, cầm bút viết trên tờ giấy một chữ
Tạ
, rồi lại vẽ thêm một mũi tên về hướng Tây Nam. Đến đây, ý nghĩa là gì thì không cần nói cũng biết.
Hiển nhiên lãnh đạo tối cao đã sớm đoán được, chẳng qua ông vẫn không muốn tin mà thôi. Nay nhận được sự xác định của Tô Hòa, lãnh đạo tối cao chỉ hơi do dự là đã quyết định ngay, ông gật đầu với Tô Hòa.

Xin thiên địa thần linh minh giám phán quyết!


Ánh sáng vàng trên thanh kiếm gỗ táo bị sét đánh tỏa ra, đâm thẳng lên trời, chiếc đồng hồ nọ bị luồng sáng đó soi vào thì biến thành một đám khí đen, nhanh chóng tan biến trong không trung.

Tiếng sấm chớp vang rền từng cơn, hai ngôi sao băng xẹt qua giữa bầu trời để lại một cái đuôi thật dài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.