Chương 181: Học sinh cá biệt quanh quẩn giữa ranh giới rớt tín chỉ
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1316 chữ
- 2021-12-31 05:41:21
Tô Hòa gấp nhỏ tờ giấy viết
Kiến nghị và thảo luận về phương hướng nghiên cứu khái quát của khoa Y Thanh Đại
rồi nhét vào trong một phong thư. K8hoảng nửa giờ nữa thì ca thi kết thúc, cô nhắc nhở sinh viên chú ý tới thời gian làm bài, sau đó thì chuẩn bị ngồi nghỉ ngơi, thế nhưng lại thấy 3một người không thể tưởng tượng được ở bên ngoài phòng học.
Trần Hạo, sinh viên của Hàn Tấn, cũng là nghiên cứu viên nghiên cứu đề tài độ9ng cơ máy của Hàn Tấn.
Khi thấy Trần Hạo, nụ cười của Tô Hòa cứng lại, cô vội vàng lấy tác phẩm vĩ đại mà mình vẫn luôn mang theo người r6a khỏi hộc bàn rồi vẫy tay với Trần Hạo đang quan sát những thí sinh trong phòng, gọi cậu tới.
Tích phân bậc hai.
Phân tích nhân tử.
Số liệu thay đổi.
Cũng không phải chỉ Trần Hạo là hoài nghi cuộc đời, những sinh viên đang tham gia thi môn
Chẩn bệnh lâm sàng học
cũng bắt đầu hoài nghi cuộc đời.
Dù gì thì bọn họ cũng là sinh viên đại học ở một trường nổi tiếng, thế nhưng hiện tại ngay cả những công thức Tô Hòa viết ra cũng không thể nhận ra.
Cũng không phải nói rằng họ không biết những ký hiệu mà Tô Hòa viết ra, bọn họ đều rõ những ký hiệu kia, thế nhưng khi chúng kết hợp lại với nhau thì lại biến thành một công thức làm cho bọn họ nghi ngờ về IQ của bản thân.
Tô Hòa xoay người, cầm phấn viết từng công thức lên bảng đen, rồi hỏi nhỏ:
Cậu có hiểu công thức này không?
Trần Hạo nhìn chăm chú một vài lần rồi gật đầu tỏ ý mình có thể hiểu được, Tô Hòa thấy vậy thì tiếp tục viết.
Công thức cơ học.
Mặc dù khi trước Trần Hạo không cho rằng một giảng viên khoa y học trường Đại học Thủ Đô này có thể có thành tích cao về lĩnh vực nghiên cứu phát minh máy bay chiến đấu và chế tạo động cơ, thế nhưng hiện tại cậu lại tận mắt thấy được Tô Hòa giải quyết vấn đề khó khăn mà toàn bộ cơ sở nghiên cứu của bọn họ nghiên cứu mấy năm đều không rõ ràng, làm cho cậu không thể không tin tưởng.
Mặc dù cậu còn không biết những đáp án này của Tô Hòa có chính xác hay không nữa.
Thế nhưng khi nghĩ tới thái độ tôn trọng của Hàn Tấn đối với Tô Hòa thì Trần Hạo vẫn rất muốn lắng nghe quan điểm của cô, nhất là tại lĩnh vực cải tiến máy bay chiến đấu.
Sau khi viết xong công thức biến hình và công thức suy luận, Tô Hòa lại không nhịn được mà viết thêm hai công thức, sau đó thì lại không thể ngăn cản được nữa... Tới khi kết thúc, ngay cả những công thức của vật liệu học, hóa học đều được viết hết ra.
Lúc đầu, Trần Hạo vẫn theo kịp tốc độ của Tô Hòa, khi cậu đọc được những công thức mà Tô Hòa viết ra thì mê mẩn si mê.
Những công thức được Tô Hòa viết ra đều tản ra vẻ đẹp cực kỳ trí mạng của toán học và vật lý. Trần Hạo chỉ hơi chăm chú lên một công thức trên đó mà thôi, thế mà cậu lại phát hiện mình không thể theo kịp tốc độ viết của Tô Hòa.
Cái gì? Cái gì? Cái gì?
Những thứ này là sao?
Trần Hạo đứng trên bục giảng bắt đầu hoài nghi cuộc đời.
Với lại về phần trải nghiệm của phi công thì phát minh nghiên cứu của mọi người chẳng khác nào vô dụng. Khi lái máy bay chiến đấu mà độ trải nghiệm của phi công cực kém thì đó thật sự là một sự hành hạ từ tinh thần đến thể xác cho phi công.
Tô Hòa liếc nhìn đám sinh viên đang thi trong phòng thi rồi cầm lên một viên phấn, nói với Trần Hạo:
Tôi đã có một vài ý tưởng để cải tiến máy bay chiến đấu rồi, mặc dù nó chỉ là cơ sở, cậu có thể lắng nghe, tốt nhất là nhớ kỹ, rồi nói cho Hàn lão giúp tôi.
Trần Hạo gật đầu liên tục.
Từng hàng công thức được viết ra, phấn trong tay Tô Hòa cũng đã viết hết một nửa. Lúc đầu, cô cũng định không viết quá nhiều thứ, chỉ viết ra một vài đề nghị cho Trần Hạo mà thôi, có thể hiểu được điều gì từ trong lời đề nghị của cô thì phải dựa vào chính cậu.
Thế nhưng khi Tô Hòa viết xong hàng công thức đầu tiên trên bảng đen thì linh hồn học sinh xuất sắc luôn được ẩn nấp trên người cô bắt đầu cháy hừng hực.
Khi cô thấy công thức cơ học, thì cô luôn muốn viết luôn ra cả công thức biến hình cùng với công thức suy luận ra.
Trần Hạo nhẹ nhàng đi tới cửa, hỏi nhỏ:
G5iáo sư Tô, Hàn lão để tôi tới hỏi cô, cô đã giải quyết bao nhiêu vấn đề rồi? Có cần chúng tôi hỗ trợ hay không? Nếu như cô cần hỗ trợ thì có thể gọi chúng tôi tới bất cứ lúc nào.
Tô Hòa lắc đầu, mở tác phẩm vĩ đại kia ra rồi mở những trang khi trước mà cô đã gấp gọn, nói với Trần Hạo:
Mọi vấn đề đều đã được giải quyết, chỉ là tôi cảm thấy bản thiết kế này có nhiều thứ còn chưa tối ưu, không thể phát huy tính năng tới mức tốt nhất. Như vậy đi, tôi sẽ viết cho cậu công thức suy luận và vật liệu cần thiết, cậu cũng phải nhớ hãy trở về rồi nói chuyện với Hàn lão.
Máy bay chiến đấu của nước chúng ta không chỉ phải sửa chữa những lỗi nhỏ mà còn cần cải tiến để có thể kéo theo sự phát triển! Trong khoảng thời gian tôi ở thành phố Tháp đã suy nghĩ rất kỹ về những vấn đề này, tôi cảm thấy bản thiết kế vẫn quá bảo thủ, cho nên sản phẩm làm ra vẫn không được lý tưởng.
Công thức biến hình.
Đạo hàm.
Tích phân.
Thứ càng làm những sinh viên này tuyệt vọng chính là, khi bọn họ đối chiếu hai công thức mà Tô Hòa đã viết rằng
tồn tại quan hệ tất yếu
, thế nhưng bọn họ lại không thể hiểu
quan hệ tất yếu
đó là ở đâu.
Là do mình nhìn nhầm, hay là học y nhiều trở nên choáng váng?
Tô Hòa viết tất cả công thức lên bảng đen với tốc độ cực nhanh, tới khi không còn khu vực nào trống cả thì mới xoay người lại với vẻ không thỏa mãn, kết quả thì thấy được Trần Hạo đang há hốc miệng cùng với đám sinh viên đang đứng hình.
Nhìn cái gì vậy? Đã làm xong hết rồi sao? Có phải đang cảm thấy đề thi rất đơn giản không?
Cô nói cho các em biết, thành tích cuộc thi này sẽ không thay đổi, một chính là một mà hai là hai, nếu như các em không thể có được thành tích tốt thì cũng đừng nói rằng ngày thường các em chăm học như thế nào!
Nếu như có người trượt môn Chẩn đoán lâm sàng này, như vậy thì hãy gọi điện thoại, gửi fax, gửi điện báo cho người nhà rồi suy nghĩ thật kỹ xem nên dùng lý do gì mà giải thích lý do kết quả học tập kém như vậy, không thể tốt nghiệp, lại phải học thêm một năm nữa!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.