Chương 182: Mọi thứ đều có khả năng



Cậu là nghiên cứu sinh của Sở Nghiên cứu động cơ, cũng là một trong những nghiên cứu sinh xuất sắc của Hàn lão, chắc hẳn trình độ cũng 8khá tốt, mặc dù những công thức này rất ít được vận dụng, thế nhưng đối với cậu mà nói, có lẽ cũng không khó lắm nhỉ...


Trần H3ạo cười khổ, lắc đầu:
Giáo sư Tô nói đùa, với trình độ của tôi mà muốn hiểu những công thức này thì vẫn phải học tập thêm một khoảng t9hời gian nữa. Tạm thời tôi còn chưa hiểu những công thức phía sau liên quan tới vật liệu, hóa học và một vài công thức toán học, tôi ch6ỉ hiểu đại khái ở những công thức đầu liên quan tới cơ học mà thôi.



Cũng không biết Giáo sư Tô học tập như thế nào nữa, không5 chỉ có thành tích cực cao tại lĩnh vực y học mà ngay cả khí động lực học lẫn cơ giới học đều có thành tựu lớn. Mặc dù tôi không hiểu nhiều thế nhưng vẫn biết những công thức mà cô viết đầu tiên trên bảng đều không sai lầm, chỉ là theo kỹ thuật chế tạo trước mắt mà nói, những thứ mà cô viết ra đều quá cao siêu, vượt xa trình độ chế tạo của chúng ta.

Tình huống như này là sao chứ?
Chẳng lẽ xuất hiện sự đứt gãy trong khâu phát triển tri thức à?
Nụ cười trên mặt Tô Hòa dần dần giảm đi, sắc mặt của cô trở nên nghiêm túc, hỏi:
Cậu chắc chắn chứ? Chỉ những tri thức này mà đã vượt khỏi công nghệ hiện tại sao? Tôi cảm thấy những kiến thức này đều là kiến thức cơ bản mà.

Trần Hạo cắn môi, nói:
Nếu như ngành chế tạo trong nước ta phát triển thêm thì có khi những thứ mà Giáo sư Tô đã viết thực sự sẽ trở thành một con chim ưng kiêu ngạo bay lượn giữa trời xanh, thế nhưng hiện tại lại bị hoàn cảnh hiện hữu lẫn trình độ chế tạo hạn chế, coi như chúng ta cố gắng đi nữa cũng không thể làm ra sản phẩm theo đúng bản thiết kế của cô.

Tô Hòa:
...

Khi cô đang viết những công thức suy luận lên bảng đen thì cũng đã dựa theo trình độ của Trần Hạo, không muốn chuyện này đả kích tới lòng tích cực nghiên cứu của cậu, cho nên cô mới lựa chọn những công thức đơn giản nhất, dễ hiểu nhất, những vật liệu dễ tìm nhất cùng với công nghệ chế tạo đơn giản nhất, thế nhưng không nghĩ tới, theo Trần Hạo thì những phương pháp này vẫn vượt qua công nghệ hiện tại.
Trần Hạo bật cười, nói:
Nói thì đơn giản, thế nhưng khi làm thì làm sao có thể đơn giản như vậy được? Khoảng cách giữa chúng ta và nước M mặc dù không rộng bằng Ngân Hà, thế nhưng chắc chắn cũng phải ngang với Hoàng Hà, muốn đuổi theo cũng rất khó khăn, còn nói gì tới vượt qua?

Tô Hòa bị thái độ thiếu tự tin về việc nghiên cứu khoa học của Trần Hạo làm cho tức giận tới mức bật cười.
Người có thể thành công là bởi vì tin tưởng mình có thể làm được.
Trần Hạo cười khổ:
Giáo sư Tô, tôi chắc chắn là những kiến thức mà cô vừa viết ra đều vượt khỏi công nghệ hiện tại có thể chế tạo! Cũng có thể chắc chắn rằng những thứ mà cô vừa mới viết, dù xét trên toàn cầu, đều thuộc về loại tri thức cấp bậc cao nhất.


Mặc dù tình hình quốc tế hiện tại khá căng thẳng và nghiêm trọng, thế nhưng căn cứ vào một vài con đường đặc biệt, nước ta vẫn có thể biết được tình hình nghiên cứu của nước ngoài. Tôi đã từng nghe Hàn lão nói rằng dự án nghiên cứu máy bay chiến đấu bên nước M cũng không có đột phá quá lớn, vẫn còn chưa biết nên đi con đường nào mới đúng đắn. Công nghệ của nước ta còn kém hơn nước M rất nhiều năm, làm sao có thể vượt qua người ta chứ?

Tô Hòa nhíu mày, hỏi Trần Hạo:
Tại sao lại không thể? Không phải còn có thành ngữ
Đi sau tới trước
sao?

Nếu như ngay cả mình đều không có lòng tin bản thân thì làm sao có thể mơ tưởng tới chuyện tương lai tươi sáng?

Trần Hạo thấy Tô Hòa vừa cười lại lắc đầu thì còn tưởng Tô Hòa không tin cậu, cho nên bổ sung:
Giáo sư Tô, ý kiến này cũng không phải chỉ mình tôi có, Hàn lão cũng nghĩ như vậy. Công nghệ giữa nước ta và nước M vẫn còn chênh lệnh rất lớn, không thể bù đắp trong thời gian ngắn được.


Tô Hòa đặt bài thi đã chấm xong qua một bên, bĩu môi:
Không có thứ gì là không thể chế tạo ra. Nước M có thể làm ra thì chúng ta cũng có thể làm được, chỉ xem chúng ta có thể cố gắng nghiên cứu hay không mà thôi. Mặc dù cậu nghiên cứu chế tạo động cơ, thế nhưng tôi chắc là cậu hiểu về biểu đồ phân phối chuẩn chứ.


Thấy Trần Hạo gật đầu thì Tô Hòa mới nói tiếp:
Biểu đồ phân phối chuẩn có thể thể hiện rất nhiều ý nghĩa, mà thứ hôm nay tôi muốn nói chính là trên đường cong của biểu đồ phân phối chuẩn có một thứ mang tính phá hoại - đó chính là kẻ phá hoại đường cong.



Quá trình phát triển thế giới luôn có dấu hiệu để có thể truy tìm nguồn gốc, thế nhưng thứ được gọi là
dấu hiệu
là gì thì không ai có thể thấy rõ hoàn toàn. Phần lớn quá trình phát triển đều ở vị trí trung tâm biểu đồ phân phối chuẩn, quá trình phát triển này đủ để đảm bảo quỹ tích phát triển sẽ không chếch đi quá lớn. Thế nhưng cũng có một vài kẻ phá hoại đường cong xuất hiện để phá vỡ quỹ tích đơn điệu mà nhàm chán trước đó, rót vào ý tưởng đột phá của quá trình phát triển thế giới, xuất hiện những thứ hoàn toàn mới, loại phát triển đầy tính ngẫu nhiên này mới càng có ý nghĩa hơn.



Nếu như cậu học giỏi môn lịch sử thì cậu cũng phải biết rằng ai đã đưa văn minh vào vùng đất của nước M hiện tại - khi đó vẫn còn rất nguyên thủy và lạc hậu. Lịch sử phát triển rất tương tự, phần lớn đều sẽ phát triển từ xã hội nô lệ tiến tới xã hội phong kiến, sau đó lại tới xã hội hiện đại, kể cả chủ nghĩa tư bản lẫn chủ nghĩa xã hội đều thuộc về xã hội hiện đại. Thế nhưng nước M có trải qua xã hội phong kiến không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.