Chương 195: Một chút xấu xa không ai biết
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1211 chữ
- 2021-12-31 05:41:28
Lúc trước tiến sĩ già này thấy được phát tiền hào phóng mới đi theo vị giáo sư đó.
Tuy vị giáo sư tài ba này đã dặn đi dặn lại hàng ngàn8 hàng vạn lần, không cho sinh viên kết hôn trong thời gian nghiên cứu, càng không cho sinh viên đã kết hôn sinh con trong thời gian nghiên cứu,3 nhưng vị tiến sĩ già này lại bỏ ngoài tai lời nói của thầy hướng dẫn, năm đầu thạc sĩ lại âm thầm về nhà đăng kí kết hôn, học kỳ đầu năm hai đ9ã sinh con rồi.
Mà lúc đó, hạng mục trong tay vị giáo sư này đúng lúc bước vào thời khắc quan trọng, cần dùng người gấp, vị tiến sĩ già6 này lại lấy lý do vợ con trong nhà không ai chăm sóc mà trì hoãn việc giáo sư giao cho ông ta, dẫn tới việc tiến độ của hạng mục bị chậm lại, 5khiến cho lúc kết đề của hạng mục cũng không thể hoàn thành thuận lợi, làm cho vị giáo sư kia bị khách hàng mắng chửi thậm tệ, thể diện cũng bị giẫm đạp trước mặt bao người cùng ngành.
Trên đời làm gì có bức tường nào không bị lọt gió?
Vị tiến sĩ già đó quả thực có chút bản lĩnh, có thể hoàn thành bảy, tám mươi phần trăm việc riêng của bản thân, nhưng hai, ba mươi phần trăm còn lại thực sự không nằm trong phạm bị sở trường của ông ta, chỉ có thể ỷ vào một vài khuôn mẫu lúc trước từng thấy rồi tùy tiện làm bừa, trong thời gian ngắn không lộ ra vấn đề nguy hiểm gì.
Nhưng người trên đời không phải đều là kẻ ngốc, theo thời gian dài trôi qua, những vấn đề ông ta che giấu bị lộ ra toàn bộ, chỉ là mọi người nể mặt của vị giáo sư tài ba kia nên không ai muốn nhắc tới chuyện này, có điều mọi người lại cho rằng nhân phẩm của giáo sư có vấn đề, thế là liền dần dần tránh xa ông, không còn giao đề tài cho ông nữa.
Ai biết rằng tên tiến sĩ già đó vừa lấy được giấy thông báo trúng tuyển thì lập tức đón vợ con từ quê tới, có điều lần này ông ta không dám để vợ con xuất hiện trước mắt giáo sư, cũng không dám tìm giáo sư khóc lóc kêu nghèo nữa, ông ta liền nghĩ ra một cách để kiếm tiền, đó là ra ngoài làm việc riêng với danh nghĩa của giáo sư, đến lúc đó tiền lấy được toàn bộ sẽ phụ cấp cho gia đình.
Để giáo sư hướng dẫn không nghi ngờ, vị tiến sĩ già này đã làm đủ các vỏ bọc cho công trình của mình, trông vô cùng nỗ lực, thực chất là thân ở một nơi tâm một nơi, hạng mục nghiên cứu khoa học mà giáo sư hướng dẫn phân cho ông ta đã bị ông ta phân lại hết cho thạc sĩ, ông ta chỉ phụ trách trông coi.
Không chỉ như vậy, ông ta còn lanh trí chia luận văn tốt nghiệp của mình ra vài phần nhỏ, ỷ vào thời gian vào nghề của mình sớm hơn mà ức hiếp các đàn em khóa sau, còn nói là muốn tốt cho bọn họ, để bọn họ rèn luyện bản lĩnh, còn phần lớn tinh lực của ông ta đều dồn vào việc riêng của bản thân.
Sau khi thuận lợi tốt nghiệp thạc sĩ, vị tiến sĩ già đã
triệt để hối cải, sửa lỗi thay đổi
trong mắt người ngoài hợp tình hợp lẽ đưa ra yêu cầu tiếp tục nghiên cứu sâu hơn, nhưng nghĩ tới tình trạng trước đây của ông ta, giáo sư hướng dẫn của ông ta không hề trực tiếp đồng ý mà bảo ông ta viết một tờ giấy bảo đảm.
Nếu viết giấy bảo đảm có tác dụng thì lời đảm bảo trước đây tên tiến sĩ già nói ngay trước mặt thầy đã không phí rồi.
Đáng tiếc giáo sư khoa Kiến trúc không ngờ tới một điểm.
Sau khi vị giáo sư kia quay về Thanh Đại liền cảnh cáo tiến sĩ già đó rất nghiêm khắc, hơn nữa vô cùng nghiêm túc đưa ra thông điệp cuối cùng, nếu như trong một năm rưỡi tiếp theo vẫn còn trạng thái thế này thì tiến sĩ già đó không cần đến học nữa, về thẳng nhà chăm sóc con cái đi, dù sao ông cũng sẽ không ký tên vào luận văn học vị cho tiến sĩ già này nữa.
Vị tiến sĩ già này lập tức lo lắng, ngày đêm đưa vợ con về quê, sau khi quay lại tổ đề tài thì hối cải hoàn toàn, làm lại lần nữa, trong một năm rưỡi còn lại tạo ra không ít thành quả nghiên cứu, tạo nên một giả tưởng cho giáo sư hướng dẫn của ông ta rằng ông ta đã sửa lỗi và thay đổi, vị giáo sư hướng dẫn đó cũng không làm khó ông ta nữa, chỉ khiển trách vài câu rồi ký tên trên luận văn của ông ta.
Hơn nữa vị giáo sư của khoa Kiến trúc đó thực sự đối xử rất tốt với sinh viên, từ sau khi tiến sĩ già triệt để hối cải, ông không chỉ phát tiền cho tiến sĩ đó mà còn thông cảm cho tiến sĩ nuôi gia đình vất vả, mỗi tháng còn phát thêm cho chút tiền phụ cấp, điều này liền cho tiến sĩ đó có hy vọng để tiếp tục học lên cao.
Vị giáo sư đó là một người thông minh cỡ nào chứ?
Ông nhanh chóng phát giác ra vấn đề ở đâu, vì vậy lập tức nài ép lôi kéo tổ chức một bữa tiệc rượu, mời vài người còn thân quen lại, trong lúc ăn uống linh đình thì ông hỏi ra được sự thật.
Đúng là một sinh viên lanh trí, suýt chút nữa đã hủy đi danh tiếng cả đời của ông rồi!
Sau khi tiệc rượu tan, vị giáo sư đó rất tức giận, không đi tìm tiến sĩ già kia mà đi thẳng tới Cục Công an để báo án, không nhắc tới việc tiến sĩ già mượn danh ông để tiếp việc riêng mà nói có người giả danh ông đi lừa bịp, dùng thủ đoạn khắp nơi, số công trình xây bừa phạm pháp không đếm xuể, hơn nữa còn gây ra hậu quả rất lớn.
Giáo sư Thanh Đại đến báo án, Cục Cảnh sát nào dám xem thường? Tối hôm đó họ liền lập hồ sơ khẩn cấp, ngày thứ hai điều động lực lượng cảnh sát đi điều tra xung quanh.
Ngày thứ hai, vị giáo sư đó quay về chẳng làm gì, chỉ tập trung các thành viên của tổ đề tài lại mở một cuộc họp nhỏ, nói rõ ràng với mọi người về nguy cơ tín nhiệm mà tổ đề tài gặp phải, hơn nữa dặn dò mọi người cần phải cảnh giác, đừng có lầm lỡ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.