Chương 203: Lan cô lại xuất hiện
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 676 chữ
- 2022-02-04 03:38:16
Ông trời có đức hiếu sinh, hôm nay tao không giết mày, nhưng mà cả người mày lại mang đầy tội nghiệt, vẫn cần phải cọ rửa sạch sẽ một c8hút!
Tay phải Tô Hòa vung nhẹ, một miếng đồng sắt cổ xưa đơn giản bay ra khỏi tay áo cô, dừng lại bên trên túi lưới vàng kia. 3Nó tước từng chút từng chút sức mạnh khỏi thân thể rắn yêu, biến thành những pháp lực thuần khiết, đi qua miếng đồng sắt nhập vào cơ th9ể của Tô Hòa giữa cơn lốc xoáy.
Mà con linh xà đang giãy dụa không ngừng trong túi lưới màu vàng cũng dần dần biến thành một tờ6 bùa chú màu vàng.
Tô Hòa chỉ một ngón tay lên trời cao, miếng đồng sắt bay trở về ống tay áo của cô, còn tờ bùa chú màu vàng k5ia thì rơi vào trong lòng bàn tay của cô.
Tô Hòa cười vui vẻ nhìn bùa chú trong tay:
Tốt thật, đi một chuyến mà cũng có thể tế luyện ra một tờ bùa chú linh xà, coi như là không uổng công đi chuyến này.
Thấy Tần Nguyên chậm chạp không có động tĩnh gì, Tô Hòa nâng mi nhìn về phía anh:
Đội trưởng Tần, chuyện còn lại giao cho anh, chỗ ghế lái có một tấm mặt nạ da người, anh có thể lấy về báo cáo kết quả công tác, đó chính là do
Lan Cô
mà rắn yêu nhắc tới gây nên. Đúng rồi, có một người say rượu ở ghế sau của chiếc xe, người say rượu lái xe này, mấy người nên quản lý một chút không là xảy ra án mạng đấy!
Trừ chuyện đó ra thì trên đường từ trạm Thủ Đô đến Long Thành có một trạm xe lửa tên là trạm An Định, không xa sào huyệt của Lan Cô cho lắm, nếu đội điều tra xử lý tình huống đặc biệt rảnh rỗi thì tôi nghĩ là anh nên nhanh chóng hốt ổ của Lan Cô đi, nếu không thì sớm muộn gì cô ta cũng trở thành một tai họa lớn. Mấy người cũng lớn gan thật, chỗ này gần Thủ Đô như vậy mà không sợ ngày nào đó não của Lan Cô kia bị co lại, chạy tới Thủ Đô làm hại bốn phương sao.
Vẻ mặt Tần Nguyên nghiêm túc:
Không phải không nghĩ tới việc dẹp loạn, mà là việc này dính dáng đến quá nhiều chuyện, đội điều tra xử lý tình huống đặc biệt cũng là có lòng mà không có sức. Nhưng mà nếu như chuyên gia Tô đây nguyện ý góp sức chiến đấu thì đội điều tra xử lý tình huống đặc biệt chắc chắn sẽ toàn lực phối hợp!
Tô Hòa liếc mắt nhìn Tần Nguyên:
Không thèm để ý đến anh nữa, tôi đâu có ăn no rửng mỡ đâu chứ.
Cô gập tấm bùa chú màu vàng, nhét vào trong ống tay áo, lạnh lùng nói:
Nếu như người tên Lan Cô kia không có mắt mà tìm tới tận cửa muốn bị đánh thì tôi lại ra tay cũng sẽ không muộn! Không nói vớ vẩn với anh nữa, tôi phải nhanh chóng đến đại lý xe chọn một chiếc, nếu không anh lại đến làm phiền tôi nữa... Được rồi, đội trưởng Tần, làm phiền anh một chuyện này, anh quen biết nhiều người trong Thủ Đô, giao thiệp cũng rộng, hãy lắp cho nhà tôi một bộ điện thoại đi, nếu không cả ngày cần gọi điện thoại đều phải chạy tới chạy lui, thật phiền phức!
Sắc mặt Tần Nguyên trong nháy mắt đỏ lên, anh muốn hỏi Tô Hòa một chút:
Sao cô có thể mặt dày như vậy hả! Tôi đường đường là đội trưởng của đội điều tra xử lý tình huống đặc biệt, tại sao lại biến thành tài xế với chân chạy vặt của cô rồi hả?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.