Chương 202: Lan cô lại xuất hiện


Tô Hòa ngượng ngùng nói:
Nhất thời sai lầm, nhất thời sai lầm thôi.


Tần Nguyên bị Tô Hòa chọc giận đến mức toàn bộ tim gan8 phèo phổi đều đau, anh mở cửa xe, tức giận nói:
Nhanh đến xem xem xe đối diện có làm sao không đi, nếu như có chuyện thì cô nên t3ranh thủ thời gian mà cứu họ, còn nếu như không có chuyện gì thì cô đậu xe vào ven đường giùm tôi, tôi sẽ đi tìm một bốt điện thoại9 công cộng để gọi đội cứu hộ, bảo họ phái người đến kéo xe đi.


Tô Hòa nghe lời nói:
Được!

Tại sao lúc này trong không khí lại có mùi rượu nồng nặc như vậy chứ?
Hơn nữa hình như đằng sau mùi rượu nồng nặc này vẫn còn cất giấu đồ vật gì đó không muốn cho người khác biết!

Nhĩ Báo Thần, xảy ra chuyện gì vậy?
Tô Hòa nhìn chăm chú, hỏi.

Được?

Tần Ng6uyên lần thứ hai bị thái độ của Tô Hòa làm cho tức giận đến ngã ngửa, suýt chút nữa là bị cô chọc tức đến mức quỳ xuống, anh cắn ră5ng nghiến lợi hỏi:
Sao bây giờ cô lại không có ý kiến gì vậy... Tại sao lúc lái xe lại không nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra chứ? Cô nhìn chuyến đi này mà xem, cô đã giày vò cái xe của tôi thành cái dạng gì rồi hả? Tôi lái xe ba năm chưa từng xảy ra chuyện gì, thế mà cô vừa lái lại có thể phá hỏng được cả vô lăng, chuyên gia Tô, năng lực của cô tốt thật!

Tô Hòa bị Tần Nguyên nói có chút xấu hổ, cô không muốn để ý tới cũng phải để ý đến ba phần, trừng mắt hỏi:
Nói xong chưa? Tôi phải tranh thủ thời gian để nhìn xem xe đối diện có xảy ra chuyện gì không, nếu như không có chuyện gì thì anh hãy nhanh đi gọi điện thoại đi! Không phải mới chỉ lái xe của anh một lúc thôi sao, nói gì nhiều thế? Sau này tôi cũng sẽ không làm phiền anh nữa đâu, ngay bây giờ tôi sẽ đến đại lý mua cho anh một cái xe khác được chưa? Một người đàn ông to lớn mà cứ lầu bà lầu bầu, còn hơn cả đàn bà nữa!

Tô Hòa không để ý đến lời nói châm chọc khiêu khích của Tần Nguyên, cô vươn tay cầm túi xách ở ghế sau lên, vừa bước xuống xe thì nhíu đầu lông mày lại.
Không bình thường!
Tình huống này hình như không đúng lắm!
Tần Nguyên:
...

Cái gì gọi là bị táp ngược lại, bị nghiệp quật trúng?
Hành động của Tô Hòa chính là bị táp ngược lại, bị nghiệp quật trúng đấy!

Quả nhiên chỉ có phụ nữ cùng tiểu nhân là khó nuôi, người xưa đúng là không lừa mình mà!
Tần Nguyên thì thầm trong lòng.
Làm hỏng xe của người ta, suýt chút nữa là gây ra tai nạn giao thông mà Tô Hòa vẫn còn có thể nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, Tần Nguyên có thể không giận sao?
Anh nghiến răng nghiến lợi xuống xe, cuối cùng nhịn không được mà vứt ra một câu về phía Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, da mặt cùng bản lĩnh của cô đúng là không hề thua kém nhau nhỉ, bản lĩnh lớn mà da mặt cũng dày nữa!

Nhĩ báo thần gan nhỏ như chuột run rẩy trả lời:
Lan Cô... Là Lan Cô!


Trái tim của Tô Hòa chấn động mãnh liệt, thanh kiếm gỗ táo sấm sét biến thành một chiếc nhẫn nhanh chóng to ra và trở thành con dao găm dài, động tĩnh của cô bên này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Tần Nguyên.

Tô Hòa đưa mắt nhìn Tần Nguyên một cái, ý bảo anh lui ra phía sau, cô đi về phía sao Bắc Đẩu đến đầu kia của cánh cửa, thanh kiếm gỗ táo sấm sét trên tay cô xuyên qua cửa sổ xe bằng kính nhanh như chớp, đâm tới ghế lái!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.