Chương 208: Luôn có người muốn chơi cô
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1370 chữ
- 2022-02-04 03:38:30
Nếu như không biết sau khi thành lập Học viện dịch thuật cao cấp nhất định có thể kiếm tiền thì Tô Hòa nhất định chắc chắn sẽ từ chối Vươ8ng Bồi Phong không chút do dự, nhưng bây giờ thì...
Tô Hòa cố ý làm ra vẻ do dự không quyết, phân vân một hồi lâu. Chính vào lúc3 Vương Bồi Phong cho rằng Tô Hòa không thể đồng ý thì cuối cùng cô cũng ra quyết định.
Hầy, nếu Giáo sư Vương đã nói như vậy th9ì tôi đành đồng ý, đều là suy nghĩ cho các em học sinh kia, cho tương lai của đất nước cả đấy.
Giấc ngủ này dài ba ngày.
Đợi Tô Hòa tỉnh lại, bên ngoài đang lúc hoàng hôn, cô nhắm mắt nhớ lại những từ ngữ tiếng Anh trong đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, ra khỏi giường nhanh nhẹn thu dọn rồi lại cầm vài tờ phiếu ăn đi tới nhà ăn của Thanh Đại.
Nói thật, đồ ăn trong căn tin giáo viên Thanh Đại có mùi vị không tệ, hoàn toàn hợp khẩu vị của Tô Hòa.
Ra khỏi thư viện của Thanh Đại, bụng Tô Hòa lên tiếng kháng nghị, cô sờ túi, thấy trong đó còn một phiếu ăn bèn đến thẳng nhà ăn của Thanh Đại, ăn một bữa sáng ngon lành trong căn tin giáo viên, sau đó thản nhiên trở về khu nhà ở của giáo viên đi ngủ.
Thần niệm mạnh mẽ, gần như chỉ cần
nhìn qua là nhớ
toàn bộ những thứ trong từ điển tiếng anh, nhưng muốn tiêu hóa hết tất cả những kiến thức đó còn cần một giấc ngủ đầy đủ.
Tô Hòa trở về khu nhà ở, tắm rửa qua một chút rồi leo lên trên giường ngồi thiền, dược linh trong cơ thể liên tục vận hành, đợi trạng thái cơ thể được điều chỉnh tới mức tốt nhất xong, cô liền đóng cả sáu giác quan lại, chui vào chăn ngủ thật say.
Vương Bồi Phong nghe Tô Hòa đang lẩm bẩm một mình ở một bên, tim như ngồi trên chiếc tàu lượn siêu tốc, lúc lên lúc xuống, đến cả hít thở cũng có phần khó khăn.
Thấy Tô Hòa do dự không quyết định, Vương Bồi Phong cẩn thận đề nghị:
Giáo sư Tô, tôi nghe nói cô có bốn căn nhà ở Thanh Đại, còn có một căn ở Đại học Thủ Đô nữa, dù sao cô cũng không ở hết, có thể tạm thời dành ra một căn để làm chỗ làm việc, cô thấy đề nghị này của tôi thế nào?
Tô Hòa liếc Vương Bồi Phong một cái, nói không chút do dự:
Chẳng ra làm sao.
Tim của Vương Bồi Phong rơi xuống đáy vực, rồi lại nghe Tô Hòa nói:
Kể cả không ra làm sao cũng chỉ có thể như vậy, cũng không thể để những phần tử tri thức cao cấp này đi dạy học sinh tiểu học trung học chứ! Đó chẳng phải là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà sao? Này Giáo sư Vương, chiêu trò này của thầy thật thâm, không chỉ lấy được tiền trong túi tôi, còn lấy được cả bất động sản của tôi nữa...
Vương Bồi Phong tự thấy đuối lý, bị Tô Hòa nói cũng hơi ngượng ngùng, gượng gạo nói:
Trưởng khoa Tô, tất cả là vì học sinh, tất cả đều là vì học sinh!
Tô Hòa cười không nói gì.
Sao cô lại mềm lòng như vậy chứ?
Vương Bồi Phong chỉ thổi chút gió bên tai cô, khóc lóc kể lể thay các sinh viên một chút, cô đã ấm đầu, kích động đồng ý một chuyện đốt tiền như vậy... Có phải là có vấn đề không?
Tô Hòa vỗ đầu một cái, âm thầm hạ quyết tâm nhất định phải kiếm đủ tiền thông qua hạng mục Học viện dịch thuật cao cấp này, đến lúc đó cho Vương Bồi Phong một phát chí mạng!
Vào lúc Vương Bồi Phong không có được thông tin chính xác từ miệng Tô Hòa nên sốt ruột thì Tô Hòa chậm rãi nói:
Vậy thầy giúp tôi chọn lựa một chút, đừng có nhét sinh viên ở mọi trình độ vào Học viện dịch thuật cao cấp! Nếu như bị tôi phát hiện ra sinh viên được cho vào có kẻ xấu người tốt, đến lúc đó sẽ dính dáng tới nhiều người đó, tất cả sinh viên khoa Ngoại ngữ Thanh Đại đều sẽ bị cho vào danh sách đen, lần sau đến thẳng khoa Ngoại ngữ tìm sinh viên...
Vương Bồi Phong liên tục xua tay, nói:
Trưởng khoa Tô yên tâm, nếu như trình độ không được, tôi cũng sẽ không giữ bọn họ lại. Cô cứ yên tâm, yên tâm! Vậy chuyện này cứ quyết định như vậy, cô nhớ để chuyện này trong lòng nhé, tôi quay về nói với sinh viên, cô cũng đừng thay đổi phúc lợi đãi ngộ nhé, cứ dựa theo như trước đây cô nói, đừng kiểu tôi vừa nói với sinh viên chuyện phúc lợi và đãi ngộ rồi thì kết quả cô lại trừ lương, khiến tôi không biết làm sao cả.
Tô Hòa gật đầu, Vương Bồi Phong lập tức vác một chồng từ điển đi mất, nhìn tốc độ gấp gáp của ông, không biết là sợ Tô Hòa hối hận hay là vội vàng muốn chia sẻ tin tốt này cho những sinh viên của ông nữa.
Tô Hòa dở khóc dở cười nhìn theo bóng lưng biến mất chỗ khúc ngoặt cầu thang, không nhịn được mà cảm khái:
Chẳng lẽ là gần đây mình mạo phạm tới thần tài ư, sao toàn những chuyện đốt tiền như vậy!
Lúc bán công thức kho cho phủ đồ kho tỉnh Xuyên Thục, Tô Hòa kiếm được một khoản tiền, nhưng sau khi tới Thủ Đô đã tiêu xài không ít, gần đây cô lại mua xe cưng, tiêu tốn nhiều khoản khiến Tô Hòa cảm nhận được cảm giác
tiêu tiền như nước chảy
.
Bây giờ nghĩ tới đám sinh viên khoa Ngoại ngữ nửa năm còn lại còn cần mình nuôi dưỡng, Tô Hòa liền nhức đầu không thôi.
Vẫn còn một thời gian nữa mới đ6ến lúc tốt nghiệp, Giáo sư Vương có thể đi tìm người trước, lương và đãi ngộ thì phát theo lương của giảng viên đại học, những ngày lễ đ5ều sẽ được nghỉ, biểu hiện tốt thì sẽ có thưởng, lương làm thêm giờ gấp ba lần lương bình thường. Nếu như có người sẵn lòng thì viết một bản sơ yếu lí lịch đưa tới chỗ Bành Cẩm Trình khoa Cơ khí. Còn về chỗ làm việc...
Tô Hòa gãi đầu:
Nếu có ý kiến phê duyệt xây dựng quy hoạch Thành phố Tương lai, vậy hoàn toàn có thể xây một trung tâm nghiên cứu ngoại ngữ chuyên môn trong Thành phố Tương lai, nhưng bây giờ có thể xây Thành phố Tương lai hay không còn chưa biết, tôi nên đi đâu tìm chỗ làm việc đây...
Thanh Đại nói Viện nghiên cứu ung bướu có thể tạm thời mượn dùng tòa thí nghiệm mới xây, đó là vì Viện nghiên cứu ung bướu làm ra thành quả có ích cho Thanh Đại, tính chất của Học viện dịch thuật cao cấp này không giống với Viện nghiên cứu ung bướu, Thanh Đại tuyệt đối không phê duyệt địa điểm đâu, chẳng lẽ còn phải đi ra ngoài thuê một chỗ làm việc sao?
Một bát cháo loãng, một chiếc bánh nướng hành, một quả trứng luộc lá trà cộng thêm một đĩa rau ngâm nhỏ ngon miệng, Tô Hòa ăn say sưa.
Bây giờ cô rất thoải mái, vừa hay có thời gian rảnh, có thời gian để sắp xếp kế hoạch tiếp theo.
Bên Đại học Thủ Đô, chuyện tuyển nhân viên cho Viện nghiên cứu ung bướu đã được giao cho giáo viên ở phòng giáo vụ, có lẽ giáo viên ở phòng giáo vụ chỉ cần giúp cô tuyên truyền một chút chắc cũng không khó tìm được sinh viên đâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.