Chương 214: “XẠ THỦ TỐC ĐỘ” - GIÁO SƯ TÔ VIẾT LUẬN VĂN


Người xuất sắc hơn mình lại còn cố gắng hơn mình, nếu như mình không cố gắng hơn nữa thì khoảng cách giữa hai người sẽ càng ngày càng xa8 hơn.

Tô Hòa đọc sách với một tư thế rất đoan trang, giữ nguyên tư thế đó từ sáng sớm tới hoàng hôn, từ lúc mặt trời mới mọc tớ3i khi bầu trời xuất hiện đầy sao. Trừ khi ăn cơm cô sẽ tới nhà ăn ra thì ngay cả thời gian uống nước cô đều không dùng, làm cho Bành Cẩ9m Trình rất sợ hãi, ngay cả người làm bằng sắt cũng không thể chịu đựng được đó!
Nếu như có ngày Tô Hòa ngất xỉu ở trong phòng 6thí nghiệm thì mình nên làm cái gì đây?
Bành Cẩm Trình còn muốn khuyên nhủ Tô Hòa làm gì cũng không nên quá sức, thế nhưng khi 5cậu thấy trạng thái của Tô Hòa vẫn tốt như ngày thường thì lại thôi, chỉ có thể hóa nghi ngờ thành động lực, cố gắng nghiên cứu và học tập hơn nữa.
Chương tám...
Chương mười một...
Bành Cẩm Trình hơi ngẩn người rồi hỏi lại:
Giáo sư Tô, cô phải đi công tác hay sao?

Tô Hòa lắc đầu rồi cất bản tập san
Cơ khí công trình
và giáo trình của Giáo sư Bowen vào trong cặp một cách cẩn thận, trả lời:
Cô chuẩn bị trở về nhà viết luận văn, mà em cũng phải làm tốt bản luận văn của mình đấy, đừng lười biếng mà hãy cố gắng hoàn thành nó tốt nhất có thể.

Khi Tô Hòa cầm bút lên thì tất cả những chuyện vặt trên thế giới này đều nhường đường bởi sự tập trung của cô. Những dòng tiếng Anh lưu loát liên tiếp được tạo ra dưới ngòi bút của cô, từng hình ảnh cùng bảng biểu xuất sắc cũng liên tục xuất hiện, ngay cả thước để vẽ bản đồ thì Tô Hòa đều không cần.
Sau khi liên tục viết mười một chương luận văn thì Tô Hòa mới để bút xuống, rồi nhìn vào bình mực nước đã trống rỗng mà cười khổ, nói:
Vì để tránh việc người khác quá khó chấp nhận thì những chương tiếp theo nên để lần sau viết tiếp vậy, nếu không gửi bản thảo quá nhiều trong một lần cũng không tốt.

Thời gian dần trôi tới giữa tháng Tư, cây liễu bên ngoài khoa Cơ khí đã mọc ra những chiếc lá xanh biếc, chim én đã bay trở về từ phương nam, rồi đậu lên đầu cành, hót những tiếng vui tai.
Tô Hòa cũng đã đọc xong cuốn tạp chí cuối cùng của mình, rồi cô khép tạp chí lại, thở dài, nói với Bành Cẩm Trình:
Tiểu Bành, em cầm chìa khóa của văn phòng đi, mấy ngày sau đó cô sẽ không tới văn phòng, em hãy thí nghiệm dựa theo danh sách mà cô đã đưa cho nhé, nếu như cần kinh phí thì tới nhà cô lấy chữ ký rồi tới phòng tài vụ lĩnh.

Chỉ cần những người biên tập kia không phải bị mù thì đều biết được mục đích của Tô Hòa là gì.
Chương một
Bản luận văn mà Tô Hòa muốn viết cũng không phải chỉ dùng để phản bác bài luận văn của Giáo sư Bowen, mà cô sẽ dùng tất cả số liệu của các tác giả khác rồi làm tổng kết, sau đó tăng thêm một vài công thức toán học mới lạ để định nghĩa lại và giải thích những thứ mà giới cơ khí chưa có kết luận chính xác, rồi đưa thêm một vài quan điểm mới của bản thân vào nữa.
Mà điểm thú vị ở đây là, những vấn đề mà cô giải thích rồi đưa ra khác hoàn toàn với giải thích của Giáo sư Bowen.
Chương hai
Chương năm...
Nhớ ngày cô còn ở tại núi Dược Vương, vì đột phá cảnh giới, tìm hiểu ý trời, dù tính thời gian lần bế quan ngắn nhất thì cũng phải mất mấy chục năm. Còn nhớ khi cô đột phá cảnh giới Dược Hoàng thì đã phải bế quan khoảng bảy trăm năm thì mới có thể bước vào cảnh giới Hoàng giả, trở thành cường giả cấp cao nhất, hiện tại cô chỉ dùng thời gian vài ngày để học tập mà thôi, có thể được coi là chăm chỉ sao?
Về tới nhà, Tô Hòa đun nước nóng rồi rửa mặt sạch sẽ, lên giường đi ngủ thật ngon, làm cho tinh thần trở nên tốt nhất. Sau đó cô mới lấy giấy ra, bắt đầu viết bản luận văn của riêng cô.
Người ta không chỉ có trí nhớ tốt, thông minh tuyệt đỉnh, học rất nhiều thứ chỉ cần đọc một lần là hiểu, lại còn cố gắng hơn cậu rất nhiều, thức khuya học tập không để ý tới sức khỏe bản thân, giống như là không buồn ngủ chút nào cả vậy... Thử hỏi người cố gắng như vậy, năng lực không cao được sao?
Nếu như Tô Hòa biết được Bành Cẩm Trình đang suy nghĩ gì thì không biết cô sẽ nghĩ như nào nữa.
Bành Cẩm Trình gật đầu, đưa mắt nhìn Tô Hòa rời khỏi khu nhà khoa Cơ khí.
Bành Cẩm Trình nhìn bóng lưng của Tô Hòa rồi liếc qua những quyển sách mà cô đặt trên bàn, cười khổ lắc đầu, tới giờ phút này cậu mới ý thức được chênh lệch giữa mình và người giảng viên trẻ tuổi này lớn như thế nào.
Tô Hòa lật lại mười một chương mà mình vừa viết ra, đọc lại từng chương một. Sau khi xác định mình không sai về phần logic, ngữ pháp cũng không sai, những từ đơn cũng không dùng sai thì mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng mới điền tên tác giả và đơn vị công tác - hệ Cơ khí Thanh Đại, rồi ký tên của mình vào. Sau khi làm xong thì Tô Hòa cảm thấy hơi đói, nên tới phòng bếp nấu nồi cháo nhỏ, còn bỏ thêm đậu xanh cà nữa.

Nồi cháo thơm phưng phức đã hoàn thành, Tô Hòa đang định múc ra ngoài thì lại nghe thấy tiếng gõ cửa.

Cô đẩy then cửa ra thì thấy bên ngoài có rất nhiều người, Lý Thục Phân, Tô Kiến Quốc, Lý Kiến Thiết, Lý Kiều Kiều, Lý Vệ Quân, Miêu Xảo Trân và bà cụ Lý đều tới. Ngoại trừ bà cụ Lý chỉ mang theo một cái bao nhỏ ra thì những người khác đều khiêng rất nhiều bao lớn lẫn bao nhỏ, bảy người này đứng trong hành lang làm cho hành lang trở nên chật chội, không gian bị lấp đầy hết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.