Chương 224: BỆNH DỊCH ĐẶC BIỆT LỚN BÙNG PHÁT


Sau khi tiễn Tần Nguyên đi, chuyện đầu tiên Tô Hòa làm là quay về phòng mang tấm bản đồ được vẽ trên máy bay trước đây ra, cô nghĩ muốn thử dùn8g điện thoại một chút cho nên mới cố ý gọi đến văn phòng của Vinh Dự.

Trong ống nghe điện thoại vang lên một giọng nữ, nghe qua có vẻ 3tuổi không lớn lắm, giọng nói gọn gàng mà linh hoạt:
Bác Vinh, có người gọi điện thoại cho bác này!


Lông mày Tô Hòa nhíu lại, không 9nghĩ tới lão đồng chí Vinh này cũng khá tốt đấy chứ, cao tuổi rồi mà vẫn còn tìm cho văn phòng mình một cô thư ký, chí lớn không dứt, đúng là 6bản sắc của đàn ông mà... Tô Hòa định bụng lần sau khi gặp được Vinh Dự thì cô phải nhắc nhở lão già ấy một chút, cô tuyệt đối không thể nhìn 5lão đồng chí Vinh này chỉ bởi vì nhất thời váng đầu mà phạm phải sai lầm đánh mất khí tiết tuổi già được.

Gì?
Tô Hòa không rõ ràng lắm, từ lúc nào mà cô lại quen biết được một nữ du học sinh học ở nước M được chứ.
Vinh Dự nghe được sự nghi ngờ trong lời nói của Tô Hòa, mở miệng giải thích:
Tên bây giờ của cô ấy là Trương Tố, tên thật là Trương Thanh Môi, là người thành phố Long tỉnh X, ba của cô ấy tên là Trương Khánh Dân, là giảng viên lâu năm của khoa Y Đại học Long Thành, nhưng mà bởi vì Đại học Long Thành coi trọng Tây y xem thường Đông y cho nên ba của cô ấy không thế nào lên lớp được nữa, ông ấy đành phải mở một phòng khám bệnh bên cạnh Đại học Long Thành, không phải lúc trước cô từng làm việc bán thời gian ở đấy hay sao?

Vừa nhắc tới cái tên
Trương Thanh Môi
này, Tô Hòa mới nhớ ra, khó trách Vinh Dự nói Trương Tố có một chút duyên phận với cô, cô biết cả cha và mẹ của Trương Tố, đây không phải là duyên phận hay sao?
Giọng nói của Vinh Dự rất nhanh đã truyền đến từ đầu ống nghe bên kia, ông hỏi:
Ai vậy...

Tô Hòa ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói:
Lão Vinh, tôi là Tô Hòa đây. Ông... Không thể phạm phải sai lầm được đâu!

Vinh Dự sửng sốt một chút, rất nhanh đã hiểu ý của Tô Hòa, tức giận đến mức ho khan một trận:
Giáo sư Tô, cô đang nói cái gì vậy! Lão Vinh tôi là hạng người như vậy sao? Người vừa nhận điện thoại chính là Trương Tố, là nữ du học sinh học ở nước M trở về! Cô ấy cũng học Y học, chuẩn bị nhận chức ở khoa Y Thanh Đại, nói đến mới nhớ giữa các người cũng gọi là có một chút duyên phận đấy!


Trương Thanh Môi muốn nhận chức ở khoa Y Thanh Đại sao?
Đây chính là vấn đề làm Tô Hòa kinh ngạc:
Trước đây tôi nhớ là bác Khánh Dân từng nói con gái của bác ấy không muốn trở về, ngay cả năm hết tết đến cũng không muốn trở về mà! Bác Khánh Dân ngày nào cũng ở nhà mắng, nói là con gái nuôi lớn sau khi đi bộ một vòng ở nước ngoài liền biến thành Hán gian!

Vinh Dự cười ha ha:
Cô đừng nghe bác Khánh Dân nói, con bé Tố này lúc đó vì bận bảo vệ luận văn tốt nghiệp, thấy thời hạn tốt nghiệp sắp đến, dự án của con bé làm cũng sắp đạt được thành quả rồi cho nên từng phút từng giây đều cực kỳ quý giá, đến cả Tết cũng chỉ có thế ở lại bên đấy. Bây giờ con bé cũng nhận được thành quả, thuận lợi lấy được chứng nhận tốt nghiệp cùng chứng nhận học vị rồi, bên nước ngoài cũng đang bùng nổ một bệnh dịch đặc biệt lớn, nó có thể không trở về sao?

Nghe được năm chữ
bệnh dịch đặc biệt lớn
, radar nhạy cảm của một người làm thầy thuốc như cô được bật lên ngay lập tức.
Tô Hòa hỏi:
Bệnh dịch gì? Sao lại có thể dùng ba từ
đặc biệt lớn
được chứ?



Những điều này hãy để con bé Tố đến kể cho cô nghe đi, tôi cũng chỉ đọc chúng trên báo chí thôi, chắc chắn không hiểu rõ bằng người tận mắt chứng kiến như con bé đâu.
Vinh Dự đưa điện thoại cho Trương Thanh Môi.

Ban đầu Trương Thanh Môi định sẽ xin vào Đại học Thủ Đô dạy, nhưng mà lại bị Vinh Dự dựa vào mối quan hệ lúc trước của họ mà mạnh mẽ kéo đến Thanh Đại ăn một bữa cơm, sau khi bị Vinh Dự lừa dối nửa ngày trên bàn cơm mà đã mơ mơ màng màng đáp ứng ông gia nhập khoa Y đang được xây dựng của Thanh Đại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.