Chương 229: CHUẨN BỊ CUỘC THI KIẾN TRÚC


Một người không tự biết thế nào là đủ thì nhất định không phải một đối tác có ích.

Trưởng khoa Tùy thấy Tô Hòa hiểu nhầm ý 8của ông, bèn vội vàng giải thích:
Trưởng khoa Tô, cô hiểu lầm ý tôi rồi, tôi không hề có ý đó. Tôi thấy mức thù lao này hình như 3hơi cao, đừng nói là mười ngàn tệ, một ngàn tệ đã là nhiều rồi! Huống hồ, thứ mà đại đa số kiến trúc sư trong nước thiếu không phả9i là tiền mà là một cơ hội tốt để thể hiện tác phẩm của mình. Quy mô xây dựng của thành phố Tương Lai rất lớn, tôi nghĩ Trưởng kho6a Tô hãy tổ chức một cuộc thi, miễn là họ có thể sử dụng bản phác thảo của mình thì nhất định sẽ có người tranh làm!



So 5với việc để ý tưởng thiết kế của mình được trở thành hiện thực thì việc có kiếm được tiền hay không lại không còn quan trọng!
Trưởng khoa Tùy khẩn thiết nói.
Tô Hòa nhún vai, hỏi ngược lại:
Có gì không thể chứ?

Không lưu lại tên những kiến trúc sư đó, chẳng lẽ cô còn tham lam công lao này sao, nói với tất cả mọi người trên thế giới này rằng những bản thiết kế ấy đều do cô vẽ sao?
Tô Hòa không mặt dày đến mức đó.
Hồ Bạch Dương là
nội hồ
của thành phố Tương Lai, vẻ đẹp đương nhiên không cần bàn cãi, là khu vực nổi tiếng trong nước, cây cối tươi tốt, rất nhiều loài cá, ếch nhái và các loại chim nước... Tô Hòa suy nghĩ kĩ càng, quyết định quy hoạch hồ Bạch Dương và các khu lân cận thành
khu sinh hoạt
của thành phố Tương Lai, để gia đình của các nhân viên nghiên cứu khoa học đến ở nơi đây, vậy là có thể giải quyết được một khu vực có phong cảnh đẹp như vậy rồi, sau này nếu vẫn còn vốn, có thể xây một vài công viên ở khu sinh hoạt này nữa.
Việc quy hoạch và sử dụng nguồn tài nguyên của khu vực này, tạm thời Tô Hòa chưa thể nghĩ được biện pháp nào tốt hơn.
Trưởng khoa Tùy thấy Tô Hòa khoanh tròn vị trí hồ Bạch Dương trên bản đồ, vội vàng ngăn lại:
Không được đâu Trưởng khoa Tô! Hồ Bạch Dương là khu vực đầm lầy trũng thấp, xây những căn nhà bình thường còn có thể, còn nếu xây những tòa nhà chọc trời, tôi sợ không được bao lâu nền móng sẽ xuất hiện vấn đề, hậu quả không thể lường được!

Kì thi vào đại học vừa khôi phục không lâu, thứ hạng giữa các trường đại học còn chưa được phân chia, không thấy Thanh Đại và Đại học Thủ Đô đang đỏ mặt để tranh hạng nhất sao?
Khoa Kiến trúc của các trường khác cũng vậy, đều muốn chuyên môn của mình đứng đầu cả nước, tiến ra ngoài thế giới nhưng lại thiếu một cơ hội để chứng minh, bây giờ Tô Hòa sẵn lòng tổ chức một cuộc thi như thế, để nhân tài kiến trúc của các trường đại học có thể so tài, nếu có thể chiến thắng trong cuộc so tài này thì nhất định sẽ rất hãnh diện, là một cơ hội tốt để tạo lập danh tiếng.
Trưởng khoa Tùy kích động đến run rẩy:
Suy nghĩ của Trưởng khoa Tô rất linh hoạt, cách này rất hay! Nếu muốn tổ chức cuộc thi kiến trúc, Thanh Đại chúng ta đương nhiên có tư cách, hơn nữa cuộc thi này cũng không đơn thuần là để mọi người mang bản phác thảo đến thi đấu, sau này mỗi bản thiết kế được xét duyệt sẽ đưa vào thi công, nếu Giáo sư Tô đồng ý dựng bảng tên phía trước mỗi căn nhà, ghi lại nguồn gốc và tên nhà thiết kế ra căn nhà đó, tôi tin rằng những kiến trúc sư trong nước sẽ tranh nhau đến tham gia.

Hơn nữa, cô có một cái danh
Tổng giám sát quy hoạch xây dựng thành phố Tương Lai
là đủ rồi, những cái danh khác đều là tiểu tốt, Tô Hòa sớm đã không coi trọng.
Thấy Tô Hòa đồng ý, Trưởng khoa Tùy lập tức vui vẻ đi chuẩn bị chuyện này, để tổ chức một hoạt động như vậy tất nhiên phải lên danh sách chương trình thật tỉ mỉ, nhanh chóng cho ra quy tắc thi đấu, sau đó còn phải tìm các vị tinh anh ngành Kiến trúc đến làm giám khảo cùng với việc tuyên truyền cho cuộc thi.
Trưởng khoa Tùy tự hiểu khoa Kiến trúc của Thanh Đại không thể nào một mình nuốt trôi miếng bánh ngọt lớn như vậy, ông chuẩn bị đích thân viết thư mời cho khoa Kiến trúc của vài trường đại học tương đối mạnh, nếu mời được năm ba trường cùng tiến hành thì lượng công việc Thanh Đại phải gánh vác cũng sẽ giảm bớt được nhiều...
Tô Hòa cười cười:
Tôi cũng định xây vài căn nhà ở khu vực này làm nơi cho gia đình của các nhân viên nghiên cứu sinh sống. Nếu muốn các nhân viên nghiên cứu của thành phố Tương Lai an tâm làm việc thì nơi cư trú là vấn đề cấp bách cần giải quyết, vì vậy xây dựng hạng mục
khu sinh hoạt
cũng nằm trong số đó, cần Trưởng khoa Tùy bỏ ra một chút tâm tư khi thiết kế, đến tận nơi khảo sát địa hình địa chất, tránh cho ngày sau xảy ra vấn đề.

Trưởng khoa Tùy thở phào nhẹ nhõm:
Vậy thì tốt.

Trưởng khoa Tùy lại hỏi:
Trưởng khoa Tô, nếu chỉ dùng lực của khoa Kiến trúc Thanh Đại, tôi sợ không có cách nào làm ra được nhiều bản thảo như vậy... Cô có muốn tìm thêm một vài trường hoặc công ty xây dựng khác không?

Tô Hòa nhíu mày, người ở thời đại này đơn giản hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cô.
Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, thiết kế của kiến trúc sư chính là một loại nghệ thuật, bắt bọn họ cả ngày chỉ ngồi vẽ các loại chung cư, làm một công việc không hề có tính chất kĩ thuật nào chính là một loại hành hạ.

Đó là mức tôi giới hạn. Như vậy đi Trưởng khoa Tùy, chuyện thù lao đến lúc đó chúng ta lại thương lượng sau, trước hết phiền các vị thiết kế tòa nhà chính của Viện nghiên cứu Ung bướu, sau đó chúng ta sẽ thương lượng cụ thể thêm, chỉ cần không phải yêu cầu quá vô lí, tôi nhất định sẽ đáp ứng.

Trưởng khoa Tùy vui vẻ đồng ý:
Tất nhiên là được! Nhưng tôi còn có chút vấn đề và ý tưởng, cần trưng cầu ý kiến của Trưởng khoa Tô.

Tô Hòa vừa quan sát bản vẽ vừa gật đầu:
Ông nói đi.

Tầm mắt cô dừng trên vòng tròn khoanh vùng hồ Bạch Dương, bây giờ hồ Bạch Dương đang nằm ở trung tâm thành phố Tương Lai, sau khi các khu công nghệ khác nhau xây dựng xong sẽ phải làm các nhiệm vụ nghiên cứu khoa học khác nhau, sắp xếp ổn định các khu công nghệ xong, những vùng xung quanh cũng phải hoạch định lại.
Tô Hòa ngẫm nghĩ một hồi, đặt bút xuống, nhìn sang phía Vinh Dự, hỏi:
Lão Vinh, Thanh Đại chúng ta có thể tổ chức một cuộc thi không, như kiểu một cuộc thi kiến trúc vậy, tập hợp những nhân tài ngành kiến trúc trong nước lại, cùng nhau xây dựng thành phố Tương Lai. Người dự thi chủ yếu là những người nổi danh trong các trường học, dĩ nhiên, cả những kiến trúc sư độc lập hoặc những đoàn đội đã thành danh từ lâu cũng có thể tham gia, sau đó mời những vị kiến trúc sư tinh anh đến làm giám khảo, thứ nhất có thể xét duyệt những bản vẽ ấy, thứ hai là khích lệ nhân tài ngành kiến trúc trong nước làm ra nhiều tác phẩm hơn nữa...

Tô Hòa chỉ mới gợi ra ý tưởng, Vinh Dự và Trưởng khoa Tùy đã hiểu ý của Tô Hòa, cô đang muốn tay không bắt sói (1)!
(1) Ý chỉ đánh đổi ít nhưng được rất nhiều.
Chờ Trưởng khoa Tùy đi, Vinh Dự dùng biểu cảm cổ quái nói với Tô Hòa:
Giáo sư Tô đúng là biết chơi đấy, chiêu tay không bắt sói này dùng rất hay.


Tô Hòa không tỏ ý kiến gì, cười cười, đổi chủ đề hỏi Trương Thanh Mai:
Chuyên gia Vệ ở bệnh viện nào của cảng Thanh Châu, tôi chuẩn bị ghé qua một chút.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.