Chương 228: TRƯỞNG KHOA TÙY CHÊ ÍT SAO?


Ngay khi Trương Thanh Mai cho rằng hy vọng cuối cùng đã vỡ tan thì Tô Hòa lại bất ngờ nói một câu:
Nhưng người khác không có,8 tôi có! Những loại thảo dược này mặc dù gần như là không còn tung tích, nhưng đối với tôi thì lại không phải vấn đề gì khó k3hăn, phải đi một chuyến đến cảng Thanh Châu xem xét tình hình, chúng ta phải mau chóng loại bỏ dịch bệnh Parshall này, khiến 9người phụ trách phòng nghiên cứu y học Parshall phải ngậm miệng lại!


Có vị
bán tiên y học
Tô Hòa trấn giữ ở đây, d6ịch bệnh sao có thể chuyển biến xấu được?

Trương Thanh Mai há to miệng, nghĩ đến truyền kì về vị
chuyên gia y học hà5ng đầu đất nước
này, nghe nói cô còn có thân phận đặc biệt khác, cô ấy đành ngậm miệng, không nhiều lời.
Khi Trưởng khoa Tùy của khoa Kiến trúc Thanh Đại đang bàn bạc kế hoạch phát triển năm năm tiếp theo với một vài lãnh đạo ngành Kiến trúc thì nhận được cuộc gọi.
Khoa Kiến trúc của Thanh Đại khá nổi danh trong nước, nhưng nếu so sánh với các trường nổi tiếng trên thế giới thì còn rất nhiều chênh lệch. Những chênh lệch ấy không thể hiện ở những chi tiết nội thất, kiến trúc nội thất của nước Z tự tạo thành một trường phái, không kém bất kì quốc gia nào, mà nó thể hiện ở tác phẩm.
Đất nước vừa phát triển, rất nhiều công trình xây dựng đều học theo lối thiết kế, phong cách của nước ngoài, căn bản không thể hiện được truyền thống và bản sắc dân tộc của nước Z, nếu tình hình này cứ tiếp tục như vậy, kiến trúc sư của nước Z sẽ quên đi tổ tông, hoàn toàn vứt bỏ bản sắc văn hóa dân tộc... Đây chính là điều khiến các lãnh đạo ngành Kiến trúc của Thanh Đại lo lắng.
Tô Hòa cười:
Trái tim chính là vị trí trung tâm, máu được vận chuyển từ tim đến não bộ, vì thế cửa này của chúng ta không có vấn đề gì! Không chỉ có vậy, các con đường trong hai mươi nghìn kilomet vuông này đều phải đi theo mạch dẫn trong cơ thể Phượng hoàng, vì vậy khuôn viên thành phố Tương Lai cần có mười hai con đường huyết mạch, kết hợp mạch lạc với hai mạch Nhâm Đốc, tổng cộng có mười bốn đường chính!

Vừa dứt lời, bút trong tay Tô Hòa đã vạch rõ mười bốn con đường màu đỏ trên bản đồ, cô chỉ vào những đường vẽ này, nói:
Mỗi tuyến đường chính đều phải được rải bằng loại nhựa đường tốt nhất, chiều rộng được quy định theo
số cửu ngũ
(1) rộng bốn mươi lăm mét, đường chính phải tuân theo quy tắc này, còn các đường nhỏ, đường mòn thì không bắt buộc, làm thế nào cho đẹp và hợp lí là được.

(1) Hào 95 trong quẻ Càn của kinh Dịch, tượng con rồng bay trên trời, tức là tượng vị vua. Ngoài ra nó còn tượng trưng cho vẻ đẹp hoàn mỹ.
Trưởng khoa Tùy cẩn thận quan sát một lúc lâu, có chút kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ hỏi:
Phượng hoàng ư?

Tô Hòa gật đầu, cô tiếp tục chỉ vào vị trí số 1, hỏi:
Vậy ông nhìn chỗ này nữa xem, đây là bộ phận gì của Phượng hoàng?

Lần này Trưởng khoa Tùy không hề do dự:
Trái tim!

Nhưng một nước Z còn đang chờ hồi sinh thì lấy đâu ra chỗ cho các kiến trúc sư thực hiện ước mơ của mình?
Hay là lại phải ngoan ngoãn chịu đựng làm mấy căn nhà chung cư?
Đây cũng là lí do tại sao ngay từ đầu Trưởng khoa Tùy đồng ý ủng hộ Tô Hòa, nếu kế hoạch cho thành phố Tương Lai có thể được phê duyệt, khoa Kiến trúc của Thanh Đại không cần kí thêm bất kì hợp đồng nào nữa, khu đất hai mươi ngàn kilomet vuông, cho dù tất cả giảng viên và sinh viên ở Thanh Đại cùng làm cũng không thể làm ra một tác phẩm hoàn thiện.
Những yêu cầu này bao gồm chiều dài rộng cao của tòa nhà chính, tầng trệt, tầng lầu, cửa hướng về phía nào, thêm vào đó là những kiến trúc nhỏ xung quanh tòa nhà chính, ví dụ như hồ cá koi, hòn non bộ, các bồn hoa trang trí.
Trưởng khoa Tùy không hiểu, hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, vòng nhỏ cô vẽ trên đây có ý nghĩa gì?

Tô Hòa lấy đầu bút chỉ vào tấm bản đồ, hỏi:
Ông nhìn xem, vị trí tôi khoanh tròn này giống cái gì?

Hình như có hơi không biết tự lượng sức mình rồi?
Cất tâm trạng thấp thỏm đó đi, Trưởng khoa Tùy vội chạy đến tòa nhà hành chính, đến phòng làm việc của phó Hiệu trưởng Vinh Dự.
Sát cạnh bên phòng làm việc của Vinh Dự là một phòng họp nhỏ, Tô Hòa trải tấm bản đồ lên bàn, dùng bút đỏ đánh dấu một chỗ trên bản đồ, rồi lại vẽ một vòng tròn trên đó, đánh dấu số
1
, lại tìm một quyển sổ, viết vài yêu cầu lên đó.
Vì vậy, từ đầu đến cuối Trưởng khoa Tùy chỉ chờ kế hoạch của thành phố Tương Lai được phê duyệt rồi mới đến tìm Tô Hòa, nhờ cô phân cho họ một hai hạng mục là đủ rồi. Có đánh chết ông cũng không nghĩ tới, Vinh Dự lại nói với ông rằng Tô Hòa muốn giao toàn bộ phần thiết kế thành phố Tương Lai cho khoa Kiến trúc Thanh Đại.
Điều này khiến Trưởng khoa Tùy có phần hoảng hốt, thậm chí có phần lo được lo mất.
Hạng mục công trình hai mươi ngàn kilomet vuông nhất định là một miếng bánh khổng lồ, khoa Kiến trúc của Thanh Đại có thể nuốt được không?
Trưởng khoa Tùy có vẻ đã hiểu một chút ý của Tô Hòa, ông thử dò hỏi:
Trưởng khoa Tô, cô căn cứ vào phong thủy để sắp xếp bố cục sao?


Tô Hòa chẳng nói chẳng rằng, chỉ khẽ cười, chiếc bút trong tay nhanh chóng vẽ lên bản đồ từng vòng tròn và các con số, miệng không ngừng nói theo.


Trên Thủ thái âm phế kinh (2) có tổng cộng mười một huyệt vị, vì vậy có thể xây dựng mười một khu công nghệ, trên Thủ dương minh đại tràng kinh (3) có hai mươi huyệt vị, chính là hai mươi khu công nghệ.



Trên Túc dương minh vị kinh (4) có bốn mươi lăm huyệt vị, số lượng huyệt vị tương đối nhiều, các khu công nghệ tạo thành một vòng tròn khép kín, trên hai mươi mốt huyệt vị của Túc thái âm tỳ kinh (5) cũng tương ứng với hai mươi mốt khu công nghệ.



Trên Thủ thiếu âm tâm kinh (6) có thể xây dựng chín khu công nghệ, Thủ thái dương tiểu tràng kinh (7) có thể xây dựng mười chín khu công nghệ, trên Túc thái dương bàng quang kinh (8) có nhiều huyệt vị nhất, tổng cộng sáu mươi bảy huyệt, chính là khu khoa học nòng cốt lớn nhất của thành phố Tương Lai!


Đám người Vinh Dự nhìn sang, khu vực được Tô Hòa khoanh lớn kia chính là khu vực rộng nhất.

Đầu bút Tô Hòa chỉ sang hướng khác:
Trên Túc thiếu âm thận kinh (9) có tổng cộng hai mươi bảy huyệt vị, chính là hai mươi bảy khu công nghệ, trên Thủ quyết âm tâm bào kinh (10) có chín huyệt vị, trên Thủ thiếu âm tam tiêu kinh (11) có tổng cộng hai mươi ba huyệt, trên Túc thiếu dương đảm kinh (12) có thể xây bốn mươi bốn khu công nghệ, trên Túc quyết âm can kinh (13) có thể xây mười bốn khu, trên Đốc mạch (14) có thể xây hai mươi tám khu công nghệ, trên Nhâm mạch (15) có thể xây một khu, trên Đái mạch (16) có thể xây ba khu, trên Dương Duy mạch (17) là mười bảy, Âm Duy mạch (18) có bảy, Âm Nghiêu mạch (19) có hai, Dương Nghiêu mạch (20) có mười, cùng với các kinh mạch nhỏ khác là bốn mươi bảy khu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.