Chương 239: ĐỊNH GIÁ "BÁCH DỊCH TIÊU"
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1543 chữ
- 2022-02-04 03:39:24
Tô Hòa dặn dò nhà máy sản xuất hộp giấy đóng gói in tất cả những thành phần dùng để điều chế thuốc cùng với những chất d8ùng để bảo quản thuốc ra mặt ngoài của bao bì, mặt trước in hoa văn
bông hoa trên chăn
đậm hơi thở nước Z, ở giữa in 3một khung vuông trống được hoa văn quấn xung quanh, bên trong khung vuông viết ba chữ
Bách Dịch Tiêu
theo lối viết ch9ữ thảo, phía dưới cùng lại viết tên tiếng anh của
Bách Dịch Tiêu
-
Enemy of the plague
, ý muốn nói là
khắc tinh củ6a bệnh dịch
.
Tuy rằng bao bì sản xuất ra nhìn hơi cay mắt nhưng mà Tô Hòa lại cảm thấy rất thoả mãn, chỉ cần c5ó thể khiến cho người khác nhìn qua đã nhận ra loại thuốc này là mục đích của cô đã đạt được rồi.
Một hộp thuốc đủ tiêu chuẩn sẽ được sản xuất hàng loạt và được lưu trữ trong kho, khoa Đông y của Bệnh viện Bác Nhân chuẩn bị tổng cộng một trăm đơn vị dược liệu, mà mỗi một đơn vị dược liệu lại chỉ sản xuất ra được bảy viên thuốc, cái máy sản xuất thuốc hoạt động ầm ầm một lúc liền ngừng lại, bảy mươi hộp
Bách Dịch Tiêu
hoàn hảo được sản xuất xong.
Mặc dù Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân nghĩ rằng Tô Hòa nói cũng có lý nhưng mà ông vẫn cắn răng nói ra một chữ
đắt
.
Chưa nói đến việc mức sống của người dân ở trong nước đã đạt đến trình độ có thể bỏ ra ba nghìn nhân dân tệ để mua một hộp thuốc hay không, dù sao thì theo như ông biết, ngay cả ở cảng Thanh Châu thịnh vượng, ngoại trừ một vài người giàu có thì hầu hết những gia đình có gia cảnh sung túc cũng mua không nổi, cũng không thể chỉ vì chữa bệnh cho một người mà kéo cả nhà xuống nước, làm cả nhà chết đói được!
Chuyên gia Tô, giá cô đưa ra thực sự quá đắt, cô thử suy nghĩ đến tình huống trong nước một chút đi, nếu trong nước cũng xuất hiện người mắc bệnh Parshall thì có bao nhiêu người có thể mua được thuốc
Bách Dịch Tiêu
của cô chứ? Suy bụng ta ra bụng người, đặt mình trong hoàn cảnh người khác mà xem, không ai trong nước có thể mua được thì làm sao người nước ngoài mua được chứ!
Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân lo lắng nói.
Những lời nói khen ngợi đột ngột im bặt, ly thủy tinh trong tay Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân ngay lập tức rơi lạch cạch trên mặt đất, lăn ba vòng, tuy rằng nước nóng văng đầy mặt đất nhưng ly thủy tinh nọ lại hoàn toàn không bị chút tổn hại nào. Ông dùng tay phải đặt vào trước ngực, hỏi Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, cô đang nói thật sao? Một hộp thuốc mà lấy những ba nghìn nhân dân tệ!
Cái loại vô cùng nhân ái với giá cả thân thiết gì vậy, đây rõ ràng là người có trái tim đen mà, hơn nữa trái tim đó còn hoàn toàn tối tăm từ bên trong ra bên ngoài!
Tô Hòa nói ra những lí do thoái thác đã được chuẩn bị trước:
Viện trưởng, chẳng lẽ ông nghĩ cái giá tôi nói này là đắt sao? Mặc dù nó hơi đắt, nhưng có một câu người xưa vẫn nói là vật đắt tiền mới là quý! Tôi không chỉ sử dụng các dược liệu thông thường để tạo ra viên thuốc này, hơn nữa các dược liệu quý hiếm mà tôi tích trữ được cũng rất ít, mà những dược liệu này dùng cây nào sẽ mất luôn cây đó, có thể nói là có tiền mà không mua được! Mà điều quan trọng để sản xuất
Bách Dịch Tiêu
là bởi vì nó có thể cứu sống người, so sánh giữa mạng người và thuốc thì cái giá tôi đưa ra còn đắt nữa không?
Tô Hòa cười cười:
Giá tôi đưa ra chỉ là nhằm vào những người không có quốc tịch nước Z thôi, đối với người có quốc tịch nước Z thì tôi sẽ tự xây dựng một bảo hiểm y tế đặc biệt dành cho dịch bệnh Parshall này, người mắc bệnh có thể được chữa trị ở tất cả các bệnh viện và được bảo hiểm y tế chi trả lên đến 99.99%, nói cách khác, đối với một công dân mang quốc tịch nước Z, muốn chữa khỏi bệnh Parshall thì chỉ cần bỏ ra ba nhân dân tệ để mua một hộp thuốc, còn hai nghìn chín trăm chín mươi bảy nhân dân tệ còn lại sẽ do bảo hiểm trực tiếp chi trả. Đương nhiên, để phòng ngừa có người bí quá hoá liều, tranh thủ kiếm lợi nhuận từ việc có bảo hiểm thì thuốc sẽ chỉ được bác sĩ bệnh viện phân phối sau khi kết hợp với tình huống xét nghiệm của bệnh nhân, người bệnh tuyệt đối không thể mang thuốc ra khỏi bệnh viện, nếu không với sự chênh lệch mức giá cao như vậy khó tránh khỏi sẽ có nhiều người tranh thủ đầu cơ trục lợi.
Ôi, cách làm này của chuyên gia Tô thật là...
Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân thở dài, vắt hết óc cũng không nghĩ ra được từ nào dùng để miêu tả Tô Hòa.
Tô Hòa cười hỏi:
Thật là cái gì?
Để mua bảy mươi hộp thuốc này từ trong tay Tô Hòa, Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân đã cố ý tìm đến cô hỏi giá cả.
Tô Hòa thở một hơi thật dài, không có ý tranh thủ thừa nước đục thả câu với Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân. Cô duỗi ngón tay ra, đầu tiên dựng lên một ngón tay, sau đó dựng ba ngón lên, Viện trưởng Bệnh viện Bác Nhân nhìn thấy thì thở phào nhẹ nhõm, nhịn không được mà ca ngợi:
Một hộp thuốc chỉ có giá ba nhân dân tệ, giá tiền này thực sự là thân thiện với dân chúng, chuyên gia Tô quả nhiên là vô cùng nhân ái!
Tất cả các loại lời khen ngợi đập vào Tô Hòa như điên giống như cô không lấy một đồng tiền thuốc nào, nhưng Tô Hòa chỉ mỉm cười lắc đầu, sửa lại cho đúng:
Không phải một hộp ba nhân dân tệ, mà là một viên ba trăm, một hộp mười viên thuốc, cộng lại là ba nghìn.
Viện trưởng bệnh viện nghẹn họng một lúc, mãi sau mới bật ra từ
yêu nước
.
Tô Hòa bị chọc cười:
Đó là đương nhiên, thân là một người nước Z, làm sao tôi có thể không yêu nước, không thương đồng bào của mình được? Hơn nữa, những chuyện đó cứ để sau hãy nói tiếp đi. Trong lòng tôi đang có một phương pháp để ngăn chặn tình hình bệnh dịch Parshall này, chờ sau khi tôi quay lại thủ đô sẽ thử điều chế một túi thơm tránh dịch, đến lúc đó cái dịch Parshall này đến biên giới nước Z cũng không qua nổi thì tôi sẽ cảm thấy rất vui vẻ!
Cái gì? Cô vẫn còn có cách điều chế túi thơm để tránh được bệnh! Có thể ngăn chặn được dịch bệnh Parshall thật sao?
Viện trưởng bệnh viện Bác Nhân đột ngột trừng lớn hai mắt.
Tô Hòa gật đầu:
Đúng vậy... Cho dù bệnh dịch Parshall có nghiêm trọng như thế nào thì đối với Đông y mà nói, đây chẳng qua cũng chỉ là một loại tà khí mà thôi, dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi. Chỉ cần sử dụng đầu óc, phối hợp một số dược liệu có dược tính tương đối mạnh, nghiền nhỏ thành bột rồi cất vào trong túi thơm là đã tạo ra được một cái túi thơm có khả năng tránh dịch rồi. Tuy rằng nghe có chút mơ hồ nhưng trên thực tế cũng không khó lắm, chẳng qua là người bình thường không thể nghĩ ra được phương pháp phối hợp các loại dược liệu đó thôi...
Ánh mắt Viện trưởng Bệnh viện Bác Nhân hơi lóe lóe, cũng không nói gì thêm.
Tô Hòa lại cười như không cười, nói:
Không phải tất cả các nước bên ngoài đều tuyên bố rằng họ có một hệ thống an ninh y tế tốt, bệnh nhân khám bệnh không cần phải tự bỏ tiền cho bản thân hay sao? Dù sao thì tiền xem bệnh mua thuốc đều tính lên trên đầu chính phủ nước ngoài, dân chúng bình thường nên chữa bệnh thì chữa bệnh, đâu cần quan tâm lắm đâu? Tôi cũng vừa tranh thủ dự trữ được ít ngoại tệ để xây dựng, vẫn còn một lỗ hổng tài chính khổng lồ đang chờ lấp đầy trong khu mới của thành phố Tương Lai mà tôi đang xây dựng ở tỉnh Ký Bắc!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.