Chương 264: BOSS TẦN TẶNG HOA!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1396 chữ
- 2022-02-04 03:39:41
Lời mời này khiến Tô Hòa cảm thấy do dự.
Hiện nay tu vi đạo hạnh của cô còn chưa tới cảnh giới Dược Đế, cho dù có thể miễn cưỡng 8ngự kiếm phi hành thì cũng không thể nào bay qua Thái Bình Dương, từ nước M bay ngược về nước Z xa xôi. Lỡ như nước M có tâm tư bất chín3h muốn giữ cô ở lại đó, vậy cô làm thế nào?
Thanh niên anh tuấn nào vậy?
Tô Hòa nghĩ mãi, tập trung mục tiêu vào hai người Cố Trường Tranh và Tần Nguyên, sau đó cẩn thận xem xét một hồi, sử dụng phương pháp loại trừ đơn giản lập tức loại được Cố Trường Tranh, tập trung mục tiêu lên nghi phạm đưa đồ ăn là Tần Nguyên.
Tô Hòa:
...
Cô tức giận giải thích:
Đó là sinh viên của con, hôm nay tới đưa bưu kiện cho con, là tạp chí nước ngoài xuất bản, sau đó con nhờ cậu ấy tiện đường gửi thư trả lời cho ban biên tập của tạp chí kia, vì sao tới chỗ mẹ lại biến thành dạng này dạng kia rồi? Mẹ không thể nghĩ tốt cho con hả?
Tô Hòa lập tức lấy điện thoại gọi cho Tần Nguyên. Điện thoại vừa được kết nối, Tô Hòa không đợi người đầu bên kia điện thoại lên tiếng nói chuyện đã oán giận:
Tần Nguyên, anh có bị ngốc không vậy, muốn tán gái thì phải tặng hoa tươi, anh tặng tôi một đống bông cải là sao?
Đầu bên kia điện thoại im lặng một lát, Tô Hòa nghe thấy một giọng nói xa lạ, là giọng nói của một người phụ nữ.
Nhưng có phải đầu óc Tần Nguyên có vấn đề không?
Tặng hoa gì không tặng, sao lại tặng bông cải?
Lý Thục Phân nghe Tô Hòa giải thích, trong lòng đã tin hơn nửa, bà
Ôi
một tiếng lại vội vàng chạy ra ngoài, nhận lấy hai túi đồ ăn mà bà cụ Lý bò cầu thang mang lên đem vào.
Trong lúc trèo cầu thang, bà cụ Lý đều thầm mắng:
Con nói sáng sớm con ăn cái gì vậy? Sao mới sáng ra đã kêu gào như thế! Con bé Hòa làm việc mà con không yên tâm sao, cả ngày chỉ lo chuyện bao đồng. May lúc nãy con không làm ầm lên, nếu không thì chính con tự hắt nước bẩn lên đầu con gái mình rồi, làm vậy lương tâm con có hổ thẹn hay không?
Tô Hòa không còn gì để nói:
Mẹ, mẹ nghĩ tới chuyện gì đâu không!
Lý Thục Phân mở to hai mắt hoảng sợ hỏi lại:
Cậu ta không làm gì con sao? Vậy có phải con làm gì người ta rồi không?
Cô nhờ Vinh Dự thành lập Học báo Nhật Tân tại nhà xuất bản Thanh Đại, hiện giờ đang cần một cơ hội tuyên truyền ra quốc tế giống vậy. Nếu lần này cô đi Philadelphia dự hội nghị báo cáo, tuyên truyền giúp Học báo Nhật Tân, vậy thì sẽ giúp cho con đường gửi bản thảo của Học báo Nhật Tân dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng tu vi của cô còn chưa đạt tới cảnh giới có thể bay ngang qua Thái Bình Dương, nếu nước M thật sự có tâm tư không tốt, cô sẽ phải đối phó như thế nào?
Sức lực Lý Thục Phân băm đồ ăn quả nhiên nhẹ đi rất nhiều.
Tô Hòa đứng ngoài phòng bếp không hiểu gì cả, những bông cải kia là do một thanh niên anh tuấn đưa tới?
Lý Thục Phân lấy một đống bông cải trong túi vải bố ra, chặt rầm rầm thành từng khối, trút toàn bộ cơn tức giận lên bông cải, tiếng cắt vang lên cạch cạch, cái thớt gỗ không ngừng rên rỉ.
Bà cụ Lý ngồi trên sô pha ngoài phòng khách nói vọng vào phòng bếp:
Tự con làm chuyện hồ đồ vô liêm sỉ, sao lại trút giận lên đám bông cải đó? Những bông cải đó là do một thanh niên anh tuấn đưa tặng đấy!
Tô Hòa lấy giấy bút trong phòng sách ra, viết một bức thư đơn giản để đáp lại lời mờ9i của tạp chí
Tế Bào
. Cô vô cùng cảm ơn lời mời của tạp chí Tế Bào, hy vọng tương lai có thể trao đổi tỉ mỉ hơn với ban biên tập Tế Bà6o và những người thẩm định bản thảo khác.
Nhưng chuyện được mời tới hội nghị báo cáo ở Philadelphia, Tô Hòa nghĩ trái nghĩ phải,5 vẫn còn do dự, không thể hạ bút viết.
Trên đường xuống lầu, Bành Cẩm Trình gặp Lý Thục Phân và bà cụ Lý mang theo hai túi đồ ăn đi vào. Nhớ tới sự đề phòng của Lý Thục Phân khi cậu tới lần trước, Bành Cẩm Trình chỉ có thể vội vàng chào một câu rồi nhanh chóng rời đi.
Bà cụ Lý nhìn Bành Cẩm Trình giống như con thỏ nhỏ nhảy ra xa, cười mắng:
Đây là đứa nhỏ nhà ai vậy? Bộ dạng nhìn rất ổn trọng, không ngờ lại giống như con khỉ, ngay cả nói câu chào hỏi cũng không xong nữa.
Lý Thục Phân:
...
Lý Thục Phân mang khuôn mặt đầy nước mắt bổ nhào tới phía Tô Hòa, kiểm tra tỉ mỉ nhiều lần, chỉ còn thiếu việc lột trần Tô Hòa ra kiểm tra, nhưng không phát hiện chút manh mối nào, lúc này mới không tin hỏi:
Con bé Hòa, mẹ vừa mới gặp cái tên sinh viên lần trước con dẫn về hốt hoảng chạy xuống, có phải cậu ta làm gì con rồi không?
Tô Hòa trả lời lại một câu như vậy rồi sau đó xếp hai bức thư chồng lên nhau, nhét vào một bì thư, lại đưa tờ giấy gói chuẩn bị vứt đi cho Bành Cẩm Trình, dặn:
Em gửi giúp cô phong thư này cho ban biên tập Tế Bào, địa chỉ có trên bưu kiện rồi, nhưng mà tốt nhất là em cứ ghi địa chỉ giống trên tạp chí.
Bành Cẩm Trình chép địa chỉ xong, thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tô Hòa thì nhanh chóng nói một chút về chuyện luận văn kia của cậu, sau đó tranh thủ đi.
Lý Thục Phân biết điều vâng dạ lấy thức ăn ra rửa, mặc bà cụ Lý mắng.
Cũng may lần này là Lý Thục Phân làm sai, nếu không bà đã sớm cãi lại khiến bà cụ Lý phun máu mũi rồi. Mà bà cụ Lý cũng bởi vì biết rõ điểm này nên mới hăng hái mắng Lý Thục Phân, trút hết toàn bộ oán giận của bà nghẹn bấy lâu trong lòng.
Tô Hòa vừa đi vào phòng cất mấy quyển tạp chí Tế Bào, rồi thu thư mời của ban biên tập Tế Bào vào Huyền giới tùy thân thì nghe thấy tiếng khóc của Lý Thục Phân.
Cô mang vẻ mặt mơ hồ đi ra khỏi phòng ngủ, hỏi:
Mẹ, sao mẹ lại khóc?
Bà cụ Lý mang vẻ mặt mơ hồ, cũng may xương cốt bà còn linh hoạt, miễn cưỡng có thể xách được hai túi đồ ăn kia. Bà cắn răng xách chúng lên lầu.
Lý Thục Phân vừa vào cửa lập tức khóc lên:
Con bé Hòa... Sao con lại không nghe lời mẹ nói... Không phải mẹ đã dặn con, đừng cho đàn ông tiến vào phòng của con rồi sao? Đàn ông đều là sói, cho dù nhìn bên ngoài đứng đắn thế nào thì vẫn là sói...
Tô Hòa im lặng, cô quan sát dược oa trong cơ thể mình, thấy dược oa dường như đã lớn tới một bình cảnh nào đó, bèn cắn răng viết thư trả lời.
Cảm ơn lời mời của ban biên tập Tế Bào, tôi sẽ đến Philadelphia đúng giờ.
Ngay từ đầu Lý Thục Phân chỉ cảm thấy Bành Cẩm Trình có chút quen thuộc, bà híp mắt cẩn thận nhớ lại, hai túi đồ ăn xách trên tay đột nhiên rơi trên mặt đất, bà vỗ mạnh vào đùi hô to:
Không ổn
, rồi chạy vọt lên cầu thang, để lại một mình bà cụ Lý ngây người đối mặt với hai túi đồ ăn.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.