Chương 266: NHANH CHÓNG KẾT HÔN!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1564 chữ
- 2022-02-04 03:40:05
Bà cụ Lý nhìn thoáng qua, thấy dây chuyền mà Tần Nguyên mới lấy ra không kém gì so với cái trước liền gật đầu thoả mãn, gọi vọng vào phía phòng 8bếp:
Thục Phân à, con đi ra đây một chút đi, tay nghề nấu cơm của con bé Hòa rất tốt, để khi nào nó trở về thì làm cho, con đến đây xem đứa nh3ỏ Nguyên Tử này đi, tới thì tới mà lại còn mang đến món quà quý trọng như vậy... Thục Phân, nhanh chóng pha một ly sữa mạch nha đi con.
Tần Nguyên:
...
Gọi anh là đứa nhỏ sao?
Vậy thì không nên từ chối nữa.
Tần Nguyên giả vờ nói thoải mái, nhưng mà khi đối diện với ánh mắt rất nghiêm túc của Tô Hòa thì dáng vẻ tươi cười nơi khóe miệng của anh dần thu lại, giống như là đang tiếp nhận sự kiểm tra của cấp trên vậy, trang trọng nghiêm túc.
Cánh tay đang rửa rau của Tần Nguyên cứng đờ.
Đôi đũa trong tay Tô Hòa đảo đều đồ ăn ở trong chảo, để chảo thức ăn được làm nóng đều:
Tôi đã nghĩ rồi, tôi vẫn muốn khuyên anh buông tay, bởi vì tôi không có tim, cho dù anh có lấy lòng tất cả người nhà của tôi, để cho bố, mẹ của tôi, cả bà ngoại cũng đều thích anh, nhưng mà tôi không có cảm giác đối với anh, hay là đừng phí công nữa, anh buông tay đi.
Cả một cái sườn lợn được Tô Hòa chặt rất tốt, sau khi rửa hết máu mới để vào trong súp đã chuẩn bị và ướp. Tô Hòa ném rau đã được cắt vào chảo và xào, đồng thời nói với Tần Nguyên:
Tần Nguyên, tôi đã nghĩ qua.
Cái gì?
...
Trong phòng bếp, Tần Nguyên đứng một bên phụ trách rửa rau rửa thịt giúp Tô Hòa, dao phay trong tay Tô Hòa vang lên những tiếng băm
cạch cạch
, Tần Nguyên nghe thấy thì đứng ngồi không yên, cảm thấy thứ bị Tô Hòa đặt ở trên thớt để băm không phải thịt cùng rau mà là chính bản thân của anh vậy.
Lý Thục Phân cùng bà cụ Lý liếc nhìn nhau, giả vờ nói khoa trương:
Mẹ, hay là chúng ta quay về phòng đi, hai đứa nó muốn lặng lẽ nói chuyện với nhau, chúng ta đừng ngồi đây làm chúng nó gai mắt.
Tô Hòa không phản bác được.
Tần Nguyên, anh đi vào phòng bếp với tôi một chút, tôi có vài lời muốn nói với anh.
Tô Hòa nhìn thoáng qua dáng vẻ tươi cười đang dần tràn đầy trên mặt của Tần Nguyên, bĩu môi nói.
Tần Nguyên sửng sốt một chút, vội vàng nói được.
Cái gọi là kết hôn, chẳng qua cũng chỉ là sống chung với nhau. Nếu như không có tình yêu thì mối quan hệ đó trực tiếp đi đến tầng thân thiết, hai kẻ đáng thương khăng khăng một mực với tình yêu tựa sát vào nhau để sưởi ấm cũng có thể được coi là một cuộc hôn nhân.
Tần Nguyên quả thật rất ưu tú, nếu anh gặp được một người con gái bình thường, có thể đã sớm quyết một lòng đi theo anh rồi, nhưng mà Tô Hòa không phải người con gái bình thường đó, Tần Nguyên cũng chướng mắt với những cô gái bình thường.
Tô Hòa mang theo một ít rau xanh, hoa quả, thịt sống thịt chín cùng với một túi bánh trôi, ngay sau khi bước vào cửa đã thấy Lý Thục Phân, bà cụ Lý đang ngồi xung quanh thân thiết nói chuyện trời đất hâm nóng tình cảm với Tần Nguyên, hài hòa đến mức cô không đành lòng nhìn thẳng.
Tô Hòa ghét bỏ bĩu môi, vừa mới chuẩn bị đặt tất cả đống đồ mua về, kết quả liền nghe thấy bà cụ Lý sai bảo:
Con bé Hòa, cháu đi rau xào đi, để Nguyên Tử nếm thử tay nghề của cháu một chút.
Làm sao Tô Hòa lại không rõ suy nghĩ trong bụng của bà cụ Lý chứ, đây không phải là bà cụ Lý muốn để cô trổ tài nấu nướng hay sao!
Người thế hệ trước nói muốn bắt được lòng của đàn ông thì trước hết phải nắm lấy dạ dày của anh ta, từ trước đến nay Tô Hoa đều coi thường cách nói này, nếu như nắm được dạ dày của đàn ông là sẽ buộc được lòng đàn ông thì có lẽ đầu bếp nữ trên thế giới này đều may mắn một đời rồi.
B5à cụ Lý liếc mắt oán trách Tần Nguyên, dặn dò:
Nếu đã là con rể mới đến nhà thì việc cháu mang quà cáp đến cũng là chuyện phải làm, bà sẽ không nói cháu nữa. Nhưng mà lần sau đến thì đừng mang quà tặng đến, dễ cảm thấy xa lạ lắm. Bà nói cho cháu biết, tính tình con bé Hòa nhà bà khá trẻ con, cháu phải biết nắm chặt một chút, tranh thủ nhanh chóng đổi cách xưng hô đi...
Bà cụ Lý cũng đã yêu cầu đổi xưng hô, Tần Nguyên đương nhiên hiểu rõ ý của bà cụ Lý, gật đầu liên tục.
Anh cũng muốn thay đổi cách xưng hô sớm, nhưng vấn đề là làm sao mới có thể qua được cái cửa ải Tô Hòa kia... Trước mắt Tần Nguyên vẫn không có cách nào cả.
...
Tô Hòa á khẩu không trả lời được, một người đàn ông tình cảm như vậy thực sự khiến người khác động lòng.
Sau khi nấu xong một món, Tô Hòa đặt món đó lên trên bàn, lại bắt đầu xào nấu một món ăn khác, nồi cùng muôi được dùng đến uy lực như gió, hai người im lặng một lúc lâu, Tô Hòa cười khổ lắc đầu, cô hỏi Tần Nguyên:
Tại sao anh phải giả bộ thâm tình như vậy chứ? Làm như vậy thật khiến tôi khó lòng từ chối mà.
Tần Nguyên mỉm cười lắc đầu:
Sẽ không đâu, người như vậy không tồn tại.
Tô Hòa, anh muốn nói thật với em một câu, đối với anh mà nói, điều anh cần không phải chỉ là một người vợ, mà còn cần một trụ cột tinh thần cùng một người dẫn dắt cho anh. Anh tin rằng người có thể dẫn dắt được anh chỉ có em, bởi vì anh thực sự không thể tìm được một người khiến anh động lòng hơn so với em, cũng không thể tìm được người khiến anh hết lòng cảm mến như em. Người con gái như vậy không có, mà người đàn ông có thể đứng sánh được với em cũng tìm không ra. Nếu như anh không thể tìm ra người đó, anh thà rằng không kết hôn còn hơn. Dù sao thì nhà anh cũng chỉ còn lại có một mình anh, sẽ không có ai buộc anh phải kết hôn, cũng sẽ không có ai buộc anh phải nối dõi tông đường, lựa chọn mà anh đưa ra chính là sự lựa chọn cho gia đình của anh.
Thời gian giống như ngưng lại, trong đầu Tô Hòa nổi lên từng gợn sóng nhỏ lăn tăn, nhưng lại vẫn chưa đến mức động lòng như trước, chỉ là Tô Hòa cũng đã đưa ra được quyết định.
Cô muốn hỏi Tần Nguyên một vấn đề, sau khi hỏi xong, chỉ cần câu trả lời của Tần Nguyên có thể làm cho cô cảm thấy thỏa mãn, nếu thế cho dù cô không hề động lòng với Tần Nguyên thì cô cũng sẽ đồng ý kết hôn với anh.
Uống sữa mạch nha gì cơ?
Nhưng khi đối mặt với mẹ vợ tương lai và mẹ của mẹ6 vợ, ngay cả khi anh có hàng trăm lời từ chối trong lòng thì cũng không thể nói ra, anh chỉ có thể vui tươi hớn hở nói:
Cảm ơn dì!
Tần Nguyên giả vờ bình tĩnh vặn vòi nước, rửa từng lá từng lá rau một, anh nói:
Không sao đâu, anh đợi được. Anh đã gặp rất nhiều cô gái, da trắng, da đen, trong nước, ngoài nước, vẻ ngoài quốc sắc thiên hương anh cũng thấy mà lớn lên xinh đẹp tuyệt trần anh đây cũng đã gặp qua. Có người dịu dàng như nước, có người kiều diễm như yêu, nhưng mà anh cũng không hề động lòng, duy chỉ có gặp em mới có cảm giác động lòng. Anh tin đây là duyên số, cho nên anh nguyện ý chờ em.
Tô Hòa cười nhạo:
Có thể chỉ là nhất thời mới mẻ thì sao? Anh tin tưởng vào cảm giác như thế, nếu như có một ngày anh gặp phải một người khiến anh động lòng nhiều hơn so với tôi thì sao, có phải anh sẽ ngay lập tức quay người phản bội tôi, bỏ tôi như giày rách hay không?
Tần Nguyên, nếu như có một ngày tôi xảy ra chuyện, không thể quay về được, anh có thể đồng ý với tôi là giúp tôi chăm sóc bố mẹ tôi thật tốt được không?
Tô Hòa cố gắng quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn vào mắt Tần Nguyên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.