Chương 277: NƯỚC Y ĐÃ KHÁM PHÁ PHƯƠNG THUỐC THÀNH CÔNG


Bà đang định kéo Cố Trường Tranh lại, để anh ăn cơm ở đây xong đã rồi muốn đi đâu thì đi. Thế nhưng khi nghĩ tới Cố Trường Tran8h là một đứa rất có chủ kiến, chỉ cần xác định chuyện nào đó thì dù có chín con trâu cũng không kéo lại được, bà chỉ có thể th3ở dài mà không làm cái gì nữa.

Còn về việc mà hai ông bà cụ đã làm thì mặc dù mẹ Cố cảm thấy hơi khó chịu, thế nhưng k9hi nghĩ tới việc hai ông bà cụ cũng không cố ý, với lại Trường Tranh đúng là không ưu tú bằng Tần Nguyên, cho nên mẹ Cố cũng k6hông phàn nàn thêm câu nào cả. Bà không nói thêm cái gì, chỉ có thể lấy một cái cớ sứt sẹo để rời khỏi đại viện Tử Kinh, đuổi 5theo Cố Trường Tranh.
Trích lời nói tùy hứng của Tô Hòa đó là:
Số quốc gia muốn mua
Bách Dịch Tiêu
của chúng ta nhiều như vậy, cần gì phải bán
Bách Dịch Tiêu
cho một quốc gia rắp tâm bất lương cơ chứ?

Trên đời này không có bức tường nào chắn được gió cả, coi như muốn che giấu cũng chưa chắc đã giấu được, hơn nữa ngay từ đầu Tô Hòa cũng không muốn che giấu chuyện này.

Ngoài ra, còn phải nói cho mấy người rõ. Muốn mua thuốc thì mua, đừng làm những việc không liên quan, các người hãy nhìn nước Y mà làm gương, một quan chức nho nhỏ tại đại sứ quán trú tại cảng Thanh Châu cũng dám đánh cắp phương thuốc của Giáo sư Tô, thế là bị Giáo sư Tô kéo vào sổ đen, từ chối hợp tác. Giáo sư Tô đã nói rất rõ ràng, nếu nước Y không thể đưa ra một phương án giải quyết làm cho cô ấy vừa lòng, thì
Bách Dịch Tiêu
sẽ vĩnh viễn không bán cho nước Y, nếu như có quốc gia nào đó âm thầm giao dịch
Bách Dịch Tiêu
với nước Y thì cũng sẽ bị kéo vào sổ đen luôn...

Những đại sứ của Bộ thương mại nước khác sang đây với mục đích trả giá nghe xong thì đều trợn mắt lên:
Các người tuyệt tình vậy, lương tâm để đâu chứ?

Một người phụ trách đối ngoại của Bộ thương mại nước Z phản bác ngay lập tức:
Quốc gia khác tới đều mua sắm thuốc rồi rời đi một cách bình thường, chỉ có những quốc gia của các người là lằng nhà lằng nhằng, chúng tôi không có lương tâm, bởi vì lương tâm của chúng tôi đều bị những người có lòng tham như các người ăn sạch rồi!

Đại sứ của những nước khác không hiểu được hàm ý của câu này, thế nhưng lãnh đạo và người phụ trách của Bộ thương mại nước Z thì làm sao có thể nghe không hiểu chứ? Bọn họ suýt nữa thì phì cười, thế nhưng nghĩ tới việc phải duy trì hình tượng của quốc gia nên mới cố mà nhịn xuống, suýt chút nữa bởi vì nhịn cười mà nội thương.
Tại sao những đại sứ của quốc gia khác đều không hiểu ý của câu này, mà người lãnh đạo và người phụ trách Bộ thương mại nước Z lại nghe hiểu chứ? Bởi vì nước Z có một câu nói, đó là
lương tâm đều bị chó ăn
!
Người phụ trách đối ngoại này đang nói kháy những quốc gia tới nước Z để mặc cả kia là lòng tham như chó vậy! Đáng tiếc những đại sứ của nước khác lại không nghe hiểu loại cà khịa cấp độ cao này. Những lãnh đạo của Bộ thương mại cũng chỉ có thể cười thầm trong bụng, nếu không lỡ mà lại dẫn tới sự cố ngoại giao thì hỏng.
Mà khác với mẹ Cố vẫn còn trách bố mẹ chồng nhưng không dám nói, bố Cố không giận bố mẹ mình giới thiệu Tô Hòa cho Tần Nguyên, bởi vì ông biết con trai mình là loại người gì. Mặc dù Cố Trường Tranh dư sức cưới một cô gái bình thường, thế nhưng nếu muốn lấy một
cô gái hiếm có
như Tô Hòa thì vẫn còn kém rất nhiều. Sau khi lấy xong, hoặc là trở thành một người chồng
đội vợ lên đầu
, hoặc là ly hôn trong thời gian cực ngắn.
...
Nói tới đơn đặt hàng mới, thật sự làm cho người của Bộ thương mại buồn tới mức sầu cả người.
Bởi vì trong những đơn đặt hàng mới kia, phần lớn tới từ nước Y, mà nước Y lại là quốc gia đã bị Tô Hòa chỉ định kéo vào sổ đen từ lâu rồi.
Tô Hòa không chú ý tới điều đó, Bộ thương mại càng không để ý, có lẽ khi bị nước Y kéo vào sổ đen thì bọn họ sẽ trở nên khiêm tốn hơn. Thế nhưng khi ngoại giao với những quốc gia khác, chỉ cần quốc gia đó hơi có ý mặc cả thì lãnh đạo của Bộ thương mại nước Z sẽ cho họ biết một ví dụ.

Anh chưa đọc phần tin nước ngoài của
Nhật báo Nhân Dân
nước Z sao? Tất cả quốc gia nào muốn mặc cả về giá cả bán ra
Bách Dịch Tiêu
đều sẽ miễn hợp tác, đây là mệnh lệnh bắt buộc do Giáo sư Tô đưa ra. Nếu như các người thật sự muốn mua thuốc thì đừng nghĩ tới việc mặc cả, đừng muốn làm trường hợp đặc biệt, mua thuốc theo cách bình thường, như vậy sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra cả. Thế nhưng nếu các người muốn mặc cả, như vậy thì xin lỗi, chúng tôi sẽ không vì một quốc gia mà ảnh hưởng tới giá thị trường của toàn thế giới. Nếu bán cho mấy người với giá thấp hơn thì những quốc gia mua
Bách Dịch Tiêu
với giá tiêu chuẩn sẽ nghĩ như thế nào?

Cố Trường Tranh, người bị cả bố ruột không coi trọng đang cảm thấy ức chế, cho nên không trở về nhà mà đi thẳng tới phòng thí nghiệm tại Thanh Đại. Hiện tại anh chỉ muốn làm việc cho thật tốt, thay đổi ấn tượng xấu của mình trong đầu tất cả mọi người.
Sau khi kiểm tra cẩn thận tất cả đơn đặt hàng và số thuốc mà phòng thí nghiệm đã tạo ra thì Cố Trường Tranh gọi điện thoại cho bộ Thương mại, để cho bộ Thương mại cử người tới nhận thuốc và tiếp nhận đơn đặt hàng, với lại để cho bên đó đưa đơn đặt hàng mới tới, những đơn đặt hàng lần trước đều đã sắp hoàn thành hết rồi.
Ông bà cụ Cố thì nhìn nhau, cả hai người lại rất ăn ý không đổ lỗi cho đối phương nữa, mà là đồng thanh hỏi:
Aiz, chuyện này là thế nào cơ chứ?

Chờ khi bố của Cố Trường Tranh trở về đại viện Tử Kinh thì thấy hai ông bà cụ lại không chuẩn bị cơm mà chỉ thở ngắn than dài. Sau khi bố Cố biết rõ mọi chuyện ra sao thì cũng gia nhập vào đội ngũ thở ngắn than dài này.
Khi lãnh đạo của Bộ thương mại nước Z nói những lời này, cơ bản là không quan tâm tới việc nói như vậy sẽ gây thù hằn cho Tô Hòa hay không, dù sao thì ông muốn cảnh cáo những quốc gia khác, hơn nữa đối với phản ứng trước mắt, ông cảm thấy khá hài lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.