Chương 286: ANH RA GHẾ NGỦ!


Việc xây dựng thành phố Tương Lai là dựa theo bố cục phong thủy của
Phượng Minh Vu Sơn
, vô tình lại hợp ý trời. Nếu quả thật có người dám8 có ý đồ hoặc nhúng tay làm hỏng bố cục của Phượng Minh Vu Sơn, thì đừng nói Tô Hòa sẽ không bỏ qua cho người đó, mà bố cục phong thủy của3 Phượng Minh Vu Sơn cũng sẽ không bỏ qua cho họ!

Cho dù Tô Hòa ra tay trừng trị đám chuột nhắt nhòm ngó Thành phố Tương Lai thì ch9ẳng qua cũng là thay trời hành đạo, lệnh bài của Đại Thiên Tuần Thú chắc chắn không trách phạt lý lẽ của cô.
Tô Hòa ngủ ở bên kia hoàn toàn thờ ơ.
Đêm dài đằng đẵng, toàn thân Tần Nguyên nóng lên, cảm giác cả người như muốn tan chảy, nhưng bên tai chỉ là tiếng hít thở đều đều của Tô Hòa. Anh muốn lật người nhưng lại sợ ảnh hưởng tới cô nên chỉ có thể nằm thẳng tắp trên giường, mở mắt nhìn trần nhà tối như mực.
Tô Hòa:
...

Người này không phải đầu óc có bệnh chứ!
Chẳng thà tìm một người đối tốt với mình, điều kiện mọi mặt đều rất ưu tú, còn có thể nhân tiện ngăn chặn sự hối thúc kết hôn của Lý Thục Phân, Miêu Xảo Trân và bà cụ Lý.
Kết hôn rồi, vậy tiếp theo sẽ thúc giục chuyện gì?
Chỉ cần nghĩ tới cuộc sống như vậy cũng đủ khiến người ta tuyệt vọng rồi.
Tần Nguyên
à
một tiếng, chậm rãi thả chăn lại vào tủ quần áo, thật cẩn thận đi về phía giường dành cho anh ngủ. Anh cởi quần áo, chỉ mặc duy nhất chiếc quần tam giác màu đỏ dùng riêng cho đêm tân hôn, xốc một góc chăn nhỏ lên, nằm vào, tốc độ tim đập đột nhiên nhanh hơn.
Thấy nụ cười trên khuôn mặt của ông Tiêu dần dần cứng lại, Tô Hòa lập tức quay lại đề tài cũ:
Ông Tiêu, chuyện xác lập hợp đồng mua bán dược liệu với nước Y thì cứ để Bộ Thương mại quyết định là được rồi. Chỉ là chuyện cảng Thanh Châu, cảng Đông Úc cùng văn vật thất lạc ở nước ngoài sau khi trở về với vòng tay tổ quốc cần phải sắp xếp như thế nào thì quốc gia nên bố trí nhân viên chuyên nghiệp xem xét trước đi. Ông cũng đã nói, xem như tôi phục vụ cho lợi ích quốc gia, nên việc này đều giao lại cho ông...

Sau khi lấy lại cảng Thanh Châu và cảng Đông Úc thì đây chính là hai cảng lớn quý giá của nước Z, mà những văn vật kia sau khi trở về vòng tay tổ quốc cũng là văn vật của nước Z nên chẳng có lý do nào để Tô Hòa phải phụ trách việc này. Hai cảng lớn quý giá kia cũng không phải đồ của nhà Tô Hòa, văn vật kia cũng không phải tài sản riêng của cô, cô có trách nhiệm mang những thứ đó trở về là được rồi. Nếu còn mong chờ Tô Hòa tiễn Phật tiễn tới Tây Thiên thì... Trên đời này làm gì có chuyện nào tốt đẹp như thế!
Tô Hòa nheo mắt hỏi:
Anh đi đâu thế?

Tần Nguyên nhìn thoáng qua Tô Hòa đã lộ ra nửa bả vai, đỏ mặt ấp úng đáp:
Anh ra ngủ ghế... Không, anh qua phòng khách ngủ.

Màn đêm buông xuống, sau cả ngày bận rộn, Tô Hòa và Tần Nguyên trở lại trong ngôi biệt thự nhỏ tại Đại học Thủ Đô, rửa qua chân tay mặt mũi rồi chuẩn bị đi ngủ.
Trong lòng Tần Nguyên vẫn còn cái gai lần trước nên anh cố ý chờ Tô Hòa tắm rửa xong rồi anh mới bắt đầu tắm rửa. Sau khi chờ Tô Hòa trở về phòng nằm xuống xong, Tần Nguyên mới lề mề đi vào trong phòng ngủ, lấy một bộ chăn gối khác từ trong tủ quần áo ra, chuẩn bị ôm ra ngoài.
Mọi người đều nghĩ chờ tới trước khi tổ chức đại hội chủ quyền hồi quy một hai năm thì chuẩn bị cũng được, nhưng ai có thể ngờ nước Z mới là tình yêu đích thực của bệnh dịch Parshall.
Mặc kệ tình hình bệnh dịch Parshall ở nơi khác ầm ĩ khiến người ngã ngựa đổ như thế nào thì ở nước Z, bệnh dịch Parshall giống như chưa từng xảy ra, không chỉ không tạo thành bất kỳ tổn thất nặng nề nào cho nước Z mà ngược lại còn liên tục mang lại nguồn vốn cho việc xây dựng thành phố Tương Lai của nước Z.
Bách Dịch Tiêu quả thật là thạch tín đối với các quốc gia khác, nhưng lại là mật ngọt với nước Z!
...
Không biết qua bao lâu sau, cuối cùng Tần Nguyên cũng cảm thấy hơi buồn ngủ. Anh ngáp một cái, cẩn thận quay đầu liếc nhìn Tô Hòa rồi hơi hơi nghiêng người, chuẩn bị quay lưng về phía cô để đi vào giấc ngủ.
Nhưng không ngờ Tô Hòa đột nhiên xoay người, trực tiếp khoác tay lên ngang hông anh. Tần Nguyên cảm thấy bản thân bị điện giật, toàn thân run lên, tóc trên đầu cũng dựng thẳng.
Một lần nữa nghe tới việc hai cảng lớn quý giá kia có thể hồi quy trước thời hạn, quốc bảo thất lạc ở nước ngoài cũng có khả năng trở về quê hương, nóng giận khi xung đột với Tô Hòa lập tức biến mất. Ông đâu còn quan tâm nói đạo lý với Tô Hòa, lập tức vội vàng trở về. Ông phải nhanh chóng phân giao nhiệm vụ để người bên dưới xử lý chuyện này!
Còn cách mấy năm nữa mới tới hạn của hiệp ước cho thuê kia, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì việc cảng Thanh Châu và cảng Đông Úc được hồi quy phải đợi thêm mười mấy hai mươi năm nữa, cho nên hiện giờ hoàn toàn không có ai chuẩn bị cho chuyện này.

Cưới cũng đã cưới rồi, anh còn muốn ra phòng khách ngủ sao? Nên ngủ thế nào thì cứ ngủ như thế đi!
Tô Hòa cau mày nói xong sau đó xoay người đi ngủ, đưa lưng về phía Tần Nguyên, chừa lại cho anh nửa cái giường trống.
Sở dĩ bọn họ kết hôn là bởi vì Tô Hòa không muốn chờ đợi thêm nữa, ngộ nhỡ thật sự không đợi được cái người làm cho tim mình đập thình thịch thì sao đây?
Nhưng dù trong lòng c6ó nghĩ như vậy thì Tô Hòa cũng không thể nói ra được!
Ông Tiêu không cần sĩ diện sao? Người ta vừa khuyên cô thận trọng khiêm tốn 5thì cô cũng không nên quá phách lối!
Đương nhiên là giục sinh con rồi!
Tuy Tô Hòa không có khát vọng đặc biệt đối với phương diện kia, nhưng nếu Tần Nguyên cũng không có chút ham muốn nào, vậy chẳng phải tương lai mỗi ngày cô đều phải đối mặt với lệnh giục sinh của Lý Thục Phân, Miêu Xảo Trân và bà cụ Lý hay sao?
Không chỉ có thế, bệnh dịch Parshall còn gián tiếp thúc đẩy chuyện lấy lại cảng Thanh Châu và cảng Đông Úc cùng văn vật trở về quê hương!
Bệnh dịch Parshall quả thực là ngôi sao may mắn của nước Z, tuy nó đã hại chết không ít người ở các quốc gia khác nhưng dường như sau khi tới nước Z, nó đã bị sức mạnh phương Đông thần bí quấy nhiễu. Bệnh dịch Parshall tiếng xấu đồn xa chỉ lây nhiễm cho ba người, trong đó còn có hai người là du khách từ nước Y tới nước Z du lịch...
Sau đó... thì không có sau đó nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.