Chương 287: NGƯỜI TRẺ TUỔI PHẢI CHÚ Ý ĐIỀU ĐỘ
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1361 chữ
- 2022-02-04 03:40:27
Sau khi ăn cơm xong, Lý Thục Phân vẫn không quên gọi Tô Hòa qua một bên, nhỏ giọng truyền thụ kinh nghiệm cho Tô Hòa:
Con bé Hòa, mẹ biết8 hai đứa vừa mới kết hôn, người trẻ tuổi thể lực tốt, nhưng tốt xấu gì cũng phải có chút điều độ, con nói đúng không? Đêm qua rốt cuộc ha3i đứa giằng co bao nhiêu lần, con nhìn xem Nguyên Tử bị con giày vò thành cái dạng gì rồi kìa!
Tô Hòa mang vẻ mặt mơ hồ nhìn Tần9 Nguyên, trong phút chốc nghĩ mãi mà không rõ ý trong lời nói của Lý Thục Phân.
Đôi mắt thâm quầng kia của Tần Nguyên chẳng lẽ kh6ông phải là do buổi tối mất ngủ mà ra sao?
Tô Hòa thoáng sửng sốt, trong mắt cô, Lý Kiều Kiều không phải người như thế!
Chẳng lẽ thật sự là biết người biết mặt không biết lòng?
Vậy sau đó thì sao hả mẹ?
Tô Hòa hỏi.
Có được một người đàn ông còn chưa biết tốt xấu thế nào, mà ngay cả nhà mẹ đẻ cũng không nhận nữa rồi!
Nếu tính cả chuyện lúc trước Lý Kiều Kiều cuỗm một nửa tiền trong cửa hàng của Lý Kiến Thiết đi Dương Thành nhập hàng, Tô Hòa thật sự muốn đánh gãy chân cô ta, thậm chí còn muốn nghiền xương thành bột kia.
Xách theo Tần Nguyên không hiểu chuyện gì, Tô Hòa gần như cho xe chạy với tốc độ máy bay, nhanh như tia chớp đi thẳng tới cửa hàng quần áo mà Lý Kiều Kiều mở.
Không chỉ không có, tên ngốc kia buổi tối còn định ôm chăn qua phòng khách ngủ đó!
Nhưng những chuyện này cô chỉ có thể rít gào trong lòng, nếu quả thật để cho Lý Thục Phân biết được, không chừng sẽ lại tưởng tượng ra chuyện gì nữa.
Hai mẹ con người rửa người xếp bát đũa, Miêu Xảo Trân dọn dẹp nhà chính trong trạng thái mất hồn mất vía, bà cụ Lý chỉ huy một thằng con trai, một thằng con rể, một thằng cháu trai và một thằng cháu rể đều lóng ngóng vụng về sắp xếp lại bàn ghế trong nhà chính.
Tô Hòa cười lạnh:
Đánh chết Lý Kiều Kiều, sau đó trả cho bác gái con một đứa con gái!
Tô Hòa thật sự tức giận rồi, cô thật không ngờ Lý Kiều Kiều sẽ là một người như vậy. Chuyện cô và Tần Nguyên kết hôn ầm ĩ tới mức cả thủ đô đều biết, cô không tin Lý Kiều Kiều chưa từng nghe nói tới?
Nhưng cô ta đâu? Một câu chúc mừng cũng không có!
Tô Hòa nghĩ đến việc cả hai ngày cô kết hôn đều không thấy Lý Kiều Kiều đâu cả nên hỏi Lý Thục Phân:
Mẹ, không phải con nói địa chỉ Kiều Kiều mở cửa hàng cho mọi người rồi sao? Bác gái con không đi tìm hả?
Nhắc tới chuyện này, Lý Thục Phân thở dài một hơi.
Sao lại không đi? Bác gái con nóng ruột nóng gan đi xem thử, kết quả đứa con gái kia lại là một đứa vô ơn, chỉ lo lêu lổng với cái tên Lý Thư Trạch gì đó. Bác gái con đứng ngoài cửa hàng nhìn mười mấy phút đồng hồ, hai đứa nó hoàn toàn không nhận ra, chỉ lo anh đút em một ngụm, em đút anh một miếng. Mẹ nghe bác gái con tả mà suýt chút nữa buồn nôn, da gà da vịt nổi khắp người.
Tô Hòa:
...
Thật sự không có!
Không có gì cả!
Dừng xe ở một ngã tư đường gần đó, Tô Hòa bảo Tần Nguyên đợi ở trong xe, còn một mình cô đi về phía cửa hàng của Lý Kiều Kiều.
Có điều, Tô Hòa cố gắng kìm nén tâm tư. Trước khi tiến vào cửa hàng quần áo, cô lập tức trải rộng toàn bộ thần thức ra, bao phủ cả cửa hàng quần áo, phong tỏa hai người Lý Kiều Kiều và Lý Thư Trạch.
Lúc này, Lý Kiều Kiều đang bưng một bán bún gạo ăn ngon lành, Lý Thư Trạch gắp một quả chim cút trong bát mình bỏ vào trong bát Lý Kiều Kiều, khiến cô ta mừng rỡ cười híp cả mắt.
Lý Thục Phân rửa sạch mâm, lau khô sạch sẽ rồi để vào trong tủ, bĩu môi nói:
Sau đó? Sau đó thì cứ vậy thôi! Bác gái con dỗi không thèm tới thăm Kiều Kiều, nói là coi như chưa từng sinh đứa con gái này ra. Bà ngoại con đã khuyên vài lần, nhưng thấy bác gái con thật sự tức giận nên sau đó ngay cả bà ngoại con cũng không khuyên nữa.
Tô Hòa buông bát đã rửa sạch một nửa trong tay xuống, quay đầu nhìn thoáng qua Miêu Xảo Trân và bà cụ Lý đang bận rộn bên ngoài, một cơn tức giận khó hiểu đột nhiên trào dâng lên cuống họng, cô hét lên với Tần Nguyên đang quét sân:
Tần Nguyên, anh vào đây một lát!
Lý Thục Phân thấy giọng điệu Tô Hòa không đúng, hoảng sợ vội vàng hỏi:
Con bé Hòa, con muốn làm gì?
Tô Hòa dừng chân lại, muốn xem thử cặp đôi tai họa này sẽ làm chuyện gì tiếp theo.
Cô chỉ thấy Lý Thư Trạch lo lắng hỏi Lý Kiều Kiều:
Kiều Kiều, hai đứa mình cứ dùng tên tuổi Giáo sư Tô để làm việc như vậy, em nói xem liệu có gì không ổn hay không?
Lý Kiều Kiều ăn tới nỗi miệng đầy dầu mỡ:
Có cái gì mà không ổn chứ? Chị họ em hào phóng lắm, không cần quan tâm tới chị ấy! Cả ngày chị ấy đều quan tâm mấy vụ mua bán lớn mấy chục triệu. Chúng ta dựa hơi tên chị ấy để ép giá thuê nhà, chị ấy có biết cũng sẽ làm như không biết, yên tâm ăn bún gạo của anh đi!
Liên quan gì tới chuyện tinh lực tràn đầy chứ?
Chẳng lẽ là...
Tô Hòa đột nhi5ên sửng sốt, gương mặt trắng nõn lập tức đỏ bừng, chỉ hận không thể cắm đầu vào trong bồn rửa bát:
Mẹ, mẹ nói bậy bạ cái gì thế? Không thể nào!
Lý Thục Phân mỉm cười:
Con yên tâm, mẹ là người từng trải, đều là phụ nữ đã kết hôn rồi, có cái gì mà thẹn thùng nữa!
Thấy Lý Thư Trạch vẫn mất hồn mất vía như trước, Lý Kiều Kiều nhẹ nhàng khuyên:
Anh yên tâm đi, chị họ em hai ngày nay bận rộn kết hôn rồi, làm sao có thời gian quản chuyện hai chúng ta chứ. Hai chúng ta cứ thanh thản, ổn định kiếm tiền, cùng lắm thì sau khi kiếm được tiền thì mua chút hoa quả đi bồi thường cho chị họ em. Yên tâm đi, chị họ em chắc chắn sẽ không so đo đâu.
Lý Kiều Kiều vừa dứt lời, Tô Hòa đẩy cửa đi vào cửa hàng.
Ai nói chị sẽ không so đo? Chị báu chút hoa quả này của em lắm đấy!
Lý Kiều Kiều, em có bản lĩnh đấy, dám dùng danh nghĩa của chị để đi lừa gạt! Nếu hôm nay chị không tới tìm thì chắc chị vẫn không biết chuyện em dựa hơi tên tuổi của chị để bắt nạt người khác.
Mặt Lý Thư Trạch biến sắc, sợ tới mức đánh đổ bát bún gạo trong tay, khuôn mặt trắng bệch.
Lý Kiều Kiều cũng hoảng sợ nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc. Cô ta tiến tới, cười hì hì kéo cánh tay Tô Hòa nói:
Chị họ, sao hôm nay chị lại tới đây thế? Không phải hôm nay chị về lại mặt sao? Ăn cơm xong sớm thế à?
Tô Hòa lập tức bỏ cánh tay Lý Kiều Kiều ra, cười lạnh hỏi:
Em cũng biết chuyện chị kết hôn, lại mặt sao... Chị nghĩ Lý Kiều Kiều em bướng bỉnh đến hư hỏng rồi, chuyện nhà mẹ đẻ mà cũng không quan tâm tới nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.