Chương 302: Luận văn nên đề tên ai?


Tô Hòa thấy Tần Nguyên vẫn còn dây dưa, cười lạnh:
Coi mình là ông lớn rồi hả? Em chưa thấy ông lớn nào mà
không được
như thế đâu! Một là r8ửa bát, hai là nấu cơm ăn một mình, chọn một trong hai.


Vừa nghe đến hai chữ
không được
, hai chân Tần Nguyên như nhũn ra, tức nổ đ3om đóm mắt. Sau đó, anh tất bật đem bát đũa đi rửa nhưng không kìm được mà ngó đầu ra ngoài dặn dò Tô Hòa:
Lần này em đi công tác đừng nói v9ới Hầu Nghị những chuyện kia, chuyện chế thuốc cho anh cũng để trong lòng thôi, một người đàn ông không thể cứ bị nói là
không được
suốt nh6ư vậy. Nếu như suốt thời gian dài nói như vậy, cho dù đến lúc có được cũng thành không được.


Tô Hòa không phản ứng gì, cô đi ra, mở 5cửa cho Bành Cẩm Trình vào. Cô dẫn cậu vào phòng khách ngồi rồi gọi với vào phòng bếp:
Tần Nguyên, mang cho em chút nước ra đây.

Tô Hòa nhìn Bành Cẩm Trình bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc rồi hỏi ngược lại:
Bài luận văn này là em viết, không đề tên em thì đề tên ai?

Bành Cẩm Trình ngẩn người, cậu không tin, liên tục chớp chớp mắt rồi hỏi một câu trái với lòng:
Các nhóm nghiên cứu khác đều đề tên giáo viên hướng dẫn trên luận văn, hơn nữa bài luận này cũng được viết ra dưới sự dẫn dắt của Giáo sư Tô. Nếu không nhờ có cô, nhất định em không thể viết được, không bằng cứ đề tên cô đi ạ.

Trước giờ Tô Hòa coi thường nhất chính là kiểu giáo viên ra oai, chèn ép học sinh, lại càng khinh thường chuyện giáo viên cướp luận văn của sinh viên, cô lập tức cảnh cáo Bành Cẩm Trình một cách nghiêm túc:
Nhóm nghiên cứu khác như thế nào cô không quản được. Nhưng em yên tâm, nhóm nghiên cứu chúng ta nhất định không có chuyện ra oai chèn ép như vậy. Ai làm thì thành quả thuộc về người đó, không ai có thể cướp. Còn cô... em thấy một bài luận văn như vậy cô có thể để mắt tới sao?

Tần Nguyên đặt ly trước nóng xuống trước mặt Bành Cầm Trình, mỉm cười gật đầu rồi quay về phòng bếp, không nói gì thêm, khí chất lạnh lùng được thể hiện toàn bộ.
Tô Hòa vào phòng đọc sách lấy luận văn ra, chỉ cho Bành Cẩm Trình những chỗ cô đã sửa, nhân tiện nói với Bành Cầm Trình quá trình biện luận và chú ý việc gửi bản thảo đi.

Sao, em có ý kiến gì về những điểm cô sửa trong luận văn không? Nếu có thì nói luôn để chúng ta thương lượng sửa đổi.
Tô Hòa vẫn rất sáng suốt, dù sao đây cũng là bài luận văn mà Bành Cẩm Trình viết, nếu cậu không muốn sửa thì cô cũng không ép.
Tần Nguyên nào dám không nghe? Anh còn phải trông cậy vào thuốc của Tô Hòa có thể giúp anh
mạnh mẽ
hơn mà.
Khi Tô Hòa và Tần Nguyên kết hôn, Bành Cẩm Trình cũng tham gia hôn lễ nhưng vì ngồi ở vị trí hơi lệch nên cậu không nhìn rõ Tần Nguyên. Hôm nay được gặp ở khoảng cách gần, cậu không nhịn được mà quan sát thật kĩ vị thần nào đã lấy người có năng lực nhất Thanh Đại.
Mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt như ngọc khắc, vai rộng eo hẹp, đôi chân thon dài, tay áo vén lên lộ ra hai bắp tay săn chắc. Mặc dù anh đang mặc đồ ở nhà nhưng chỉ cần tùy tiện đứng ở đó cũng không che được khí thế tỏa ra xung quanh.

Nhưng em cần chú ý một chút nơi gửi luận văn, nơi thứ nhất phải là Trung tâm nghiên cứu khoa học Hoa Hạ của Thành phố Tương Lai, thứ hai là khoa Cơ khí Đại học Thanh Đại, hiểu chưa?
Tô Hòa cố ý dặn dò.
Bành Cẩm Trình nghĩ không ra:
Trung tâm nghiên cứu Hoa Hạ của Thành phố Tương Lai ạ? Đây có phải là hạng mục xây dựng Thành phố Tương Lai trong tay cô không ạ? Không phải nó vẫn chưa xây dựng xong sao, gửi đến đó đầu tiên có phải không thích hợp không ạ?

Tô Hòa trợn mắt:
Có gì mà thích hợp hay không thích hợp, tất cả những kinh phí nghiên cứu khoa học, khen thưởng luận văn... cho bài luận văn em làm đều là kinh phí từ bộ phận Cơ khí của trung tâm nghiên cứu khoa học, không gửi đến trung tâm nghiên cứu khoa học thì gửi đi đâu? Thanh Đại đương nhiên rất tốt, nhưng không hề bỏ ra một đồng nào cho việc nghiên cứu này, để là nơi thứ hai đã là không tệ rồi.

Bành Cẩm Trình nghẹn lời, suy nghĩ một hồi thấy chuyện này rất đúng, nhưng sự thật quả thực khiến cậu không khỏi đau lòng.

Chức danh của cô đã có, việc gửi luận văn hay không cũng không ảnh hưởng đến cô, không ai dám coi thường cô. Hơn nữa, nếu cô muốn gửi luận văn thì nhất định cũng là do chính cô viết, cần gì ai hỗ trợ nữa? Cùng lắm là nhờ các em làm giúp cô vài thí nghiệm, đo đạc vài số liệu. Vậy nên em yên tâm đi, khi em làm được những thành quả nghiên cứu nhất định thì không còn ai có thể cướp của em được nữa.


Tên đầu tiên nhất định là em, người thứ hai, thứ ba và thứ tư thì tự em cân nhắc, theo cô thì em có thể để tên cô và thầy Vương Phù, coi như hai người chúng tôi giúp đỡ em hoàn thành luận văn, như thế cũng sẽ không bị người khác coi thường. Nếu em đã có ý định của riêng mình thì cứ làm theo ý mình đi, cô không can thiệp vào chuyện này.

Bành Cẩm Trình lắc đầu:
Nghe Giáo sư Tô nói vậy, bỗng nhiên em lại cảm thấy giá trị bài luận văn này lại tăng thêm một bậc. Cô yên tâm, khi về em sẽ dựa trên những sửa chữa này để viết lại lần nữa. Đúng rồi, Giáo sư Tô, bài luận văn này ký tên em ạ?

Khi hỏi vấn đề này, Bành Cẩm Trình còn như nghe thấy tiếng tim mình đập dồn dập.
Cậu biết, nếu không có sự hướng dẫn của Tô Hòa thì bài luận văn này nhất định không thể hoàn thành, cho dù Tô Hòa muốn đề tên cô cũng là điều dễ hiểu, cậu không dám có bất kì dị nghị nào. Nhưng thật lòng mà nói, bài luận văn này là lần đầu tiên cậu tiếp cận với kiến thức liên ngành, là luận văn đầu tiên cậu viết có chiều sâu như vậy, thực sự rất quan trọng với cậu.

Còn chuyện ký tên luận văn, cô phải dặn em trước, tốt nhất là giải quyết vấn đề dựa trên tình hình thực tế, chỉ cần em viết tên ai lên luận văn của mình thì người bị đề tên đó sẽ phải phụ trách luận văn của em, nếu luận văn có xảy ra vấn đề gì, người bị em đề tên cũng sẽ phải chịu trách nhiệm, trước khi viết em nên cân nhắc thật kĩ.



Ngoài ra, cô còn có một yêu cầu, tác giả chính của luận văn nhất định phải viết tên em, đây là nguyên tắc không thể thay đổi trong bất cứ tình huống nào, những người phía sau tốt nhất là căn cứ vào tình hình thực tế, như vậy sẽ không ai cất được lời oán thán nào, hiểu chưa?


Bành Cẩm Trình gật đầu, câu nói đã đến miệng cuối cùng vẫn nuốt vào bụng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.