Chương 303: Thanh đại học thần thủ ấn



Cô Lý, những sinh viên này đang làm gì vậy?
Một thầy giáo trẻ tuổi họ Vương khẽ đẩy kính trên sống mũi, hỏi cô giáo họ Lý ở p8hòng trọ bên cạnh anh ta.

Cô Lý cau mày nhìn hồi lâu, chỉ thấy những sinh viên kia đứng cạnh bàn, chắp tay đầy thành k3ính, trong miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó, sau đó đưa tay đặt lên bàn, để tầm năm sáu giây rồi đột nhiên

một tiếng, mở m9ắt ra rồi kích động chạy đi. Một sinh viên khác lập tức tiến lên lặp lại động tác của người đi trước.

Cô Lý cũng buồn 6bực:
Những sinh viên này sắp phải thi cuối kì rồi mà không chịu khó ôn tập đi, chạy đến nhà ăn làm gì đây? Nhìn mấy động tác 5thần thần quỷ quỷ kia xem, có phải loại tà giáo gì không? Không được, tôi phải lập tức báo cho phòng công tác chính trị sinh viên tình hình này.

Cậu sinh viên vừa bị kéo ra đang xếp hàng thì thất bại trong gang tấc, lúc này đang đứng lộn xộn bên ngoài.
Khổ sở đứng xếp hàng nửa ngày, hôm sau đành đến sớm để xếp hàng trước vậy.
...
Thầy Vương khịt mũi coi thường suy nghĩ, anh ta chỉ tức rèn sắt không thành thép, quở trách sinh viên kia:
Em đọc sách nhiều năm như vậy có thấy quỷ thần nào không? Giáo sư Tô cũng chỉ là người có năng lực học vấn cao, làm gì có những chuyện mơ hồ như vậy? Mau về ăn cơm đi, sau khi ăn cơm thì chuẩn bị cho tốt việc bảo vệ luận văn đi! Cô Lý, cô thấy đúng không...

Thầy Vương luôn kiên định với việc vô thần định khoe khoang một chút trước mặt cô Lý, kết quả vừa quay sang đã thấy cô Lý không biết từ lúc nào đã bưng khay đồ ăn đến sau đoàn người phía trước, cô ấy nghe thầy Vương gọi mình thì mặt đầy phấn khích:
Thầy Vương, chúng ta cũng đến cúi bái một chút đi! Giáo sư Tô tài giỏi như vậy, biết đâu cúi bái dấu tay cô ấy có thể lây được chút tiên khí! Luận văn của tôi bị trả về nhiều lần quá, nói không chừng sau khi cúi bái Giáo sư Tô, luận văn của tôi sẽ nhanh chóng được nhận?

Thầy Vương:
...
Anh ta rất muốn phê phán ý nghĩ may rủi của cô Lý, nhưng lại nghĩ mình đang cố gắng theo đuổi cô ấy, mọi chuyện cũng phải nghe theo, đành nuốt những lời đã đến bên miệng xuống bụng, đi đến sau cô Lý, gia nhập đoàn người.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Tần Nguyên đi làm, Tô Hòa ở nhà sắp xếp một vài bộ quần áo, cất những món đồ lớn vào huyền giới tùy thân, chỉ để lại một ít hành lí bên ngoài để che mắt người khác.
Không ngờ vẫn chưa xếp xong quần áo, những biểu hiện lạ lùng xảy ra trên người khiến Tô Hòa sợ ngây người.
Mặc dù tu vi của cô chưa đến tầng Dược Hoàng, nhưng ở kiếp trước đã sớm đạt đến cảnh giới tâm tính, ở kiếp này cô luôn tìm cách để đột phá cảnh giới quan trọng nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội toàn lực đột phá, chỉ đành tạm gác chuyện này sang một bên.
Ai ngờ khi nãy mắt cô đột nhiên hoa lên, vách ngăn bền chắc không thể phá vỡ của cảnh giới đó như băng gặp nước nóng, đột ngột tan ra.
Tô Hòa còn tưởng rằng có biến cố gì, vội ngồi xếp bằng xuống, ngũ tâm hướng thiên () bấm ngón tay xem có chuyện gì xảy ra, kết quả thấy chuyện sinh viên và giảng viên Thanh Đại xếp hàng trong nhà ăn để cống hiến tín ngưỡng cho cô.
() Một phương pháp thiền.
Thầy Vương kéo tay cô Lý lại:
Đừng vội nóng nảy, chúng ta hỏi sinh viên trước đã, ngộ nhỡ không phải thì sao?

Nói xong không chờ cô Lý kịp phản ứng lại, thầy Vương đã gọi được một sinh viên vừa học giờ của mình và đang xếp hàng ra, buồn bực hỏi:
Em không phải là sinh viên năm cuối sao? Không chuẩn bị cho buổi bảo vệ luận văn đi mà ở đây làm gì? Các em tập trung hết ở nhà ăn cho giáo viên để luyện
thần công đại pháp
gì sao?

Sinh viên kia đang xếp hàng thì bị thầy giáo này kéo ra, toàn bộ công sức khổ cực đổ sông đổ bể, cậu ta bực bội giải thích:
Thầy Vương, hôm qua Giáo sư Tô của khoa Cơ khí khi ăn cơm đã vỗ bàn một cái, kết quả tấm sắt trên bàn lưu lại một dấu tay sâu 1cm. Em nghe nói Giáo sư Tô rất nghiêm khắc với sinh viên bảo vệ luận án, vì vậy trước khi phải bảo vệ luận văn phải đến chỗ dấu tay này cầu bình an, cầu cho có thể thuận lợi tốt nghiệp.

Đúng là dở khóc dở cười, nhưng đây cũng coi là một chuyện tốt.


Haiz, mình chẳng làm gì cả, sao khắp nơi đều coi mình như thần thoại vậy chứ?


Tô Hòa khổ não vò tóc, sau đó che miệng cười.

Chuyện đột phá cảnh giới Dược Đế đã nằm trong tầm tay, đây chính là chuyện kiếp trước cô luôn tâm tâm niệm niệm, cuối cùng còn khiến cô vùi thân ở trận sét của đại cảnh giới!

Cảnh giới Dược Hoàng thuộc về cảnh giới dược sư, còn Dược Đế đã chạm đến một phần của Dược Thần, khi chữa bệnh có thể thoát khỏi trói buộc của thuốc và châm cứu, có thể biến xương trắng thành thịt, cỏ khô đơm hoa.

Sau cảnh giới Dược Đế chính là Dược Thần, nếu thực sự đạt đến cảnh giới Dược Thần, đừng nói là người chết chỉ còn xương trắng, chỉ cần trong cơ thể đủ linh lực, dù còn một tia hồn phách cũng có thể tái sinh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.