Chương 316: Chạy ra tìm đường sống
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1398 chữ
- 2022-02-04 03:41:05
Tên hòa thượng giả kia, bà đây sẽ khiến ngươi hối hận xanh cả ruột!
Đồ Cửu cười lạnh, bước từng bước về phía Dã Phật, giống như hạ qu8yết tâm lấy mạng đổi mạng, khí thế ngập trời nghiền ép về phía Dã Phật.
Dã Phật dùng sức 6quật chuỗi xá lợi trong tay, mạnh mẽ nện lên người
Đồ Cửu
. Thế nhưng hắn chỉ thấy trên mặt
Đồ Cửu
không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn 5có một ý cười cổ quái. Lònghắn chùng xuống nặng nề, thầm kêu không ổn!
Quả nhiên, thứ bị hắn ta dùng chuỗi xá lợi đánh trúng đâu phải Đồ Cửu? Rõ ràng chỉ là một cái lông chim, ngoại trừ trên đuôi lông có một đốm lửa ra thì tất cả phần còn lại đều tối như mực!
Dã Phật kinh ngạc quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy vô số
Đồ Cửu
chạy như điên trong động. Bộ tộc Quạ lửa vốn là loài chim, tốc độ cực nhanh, còn Dã Phật lại không phải Phật Đà chân chính, nên không thể luyện thành bí thuật phật gia
Thiên Nhãn Thông
. Vì thế, nếu chỉ dùng ánh mắt, hắn hoàn toàn không thể xác định đâu mới là Đồ Cửu thực sự, chỉ có thể giống như phát điên đánh loạn xạ.
Không ngoài dự kiến, những gì bị Dã Phật đánh điên loạn đều là hóa thân của Đồ Cửu.
Điều càng làm cho Dã Phật tức giận là, Đồ Cửu điên cuồng chạy trốn nhưng đồng thời không quên lật tung cái động phủ hắn tỉ mỉ bố trí nhiều năm lên!
Tất cả mấy cái đèn hình đầu lâu trắng hếu đều bị hất xuống đất, mỡ từ xác chết mà hắn hao hết tâm tư luyện ra đều bị đánh đổ, thậm chí có không ít đèn đầu lâu đều bị nghiền nát.
Một chiếc du thuyền bơi ngang qua, một con chim trên lông đuôi và lông mào có đốm màu lửa đỏ đậu lên cửa sổ. Nó nghiêng cái đầu nghe ngóng chốc lát, khi nghe thấy từ trong cửa sổ truyền ra tiếng hít thở đều đặn, dường như người ở trong đã chìm vào giấc ngủ, lúc này nó mới vỗ cánh bay vào khoang thuyền.
Con chim này chính là Đồ Cửu, cô ta ẩn thân trong tủ quần áo, im hơi lặng tiếng hóa thành hình người. Khi nhìn quần áo bị rách thành năm sáu cái lỗ lớn, cô ta hận tới nghiến rang kèn kẹt. Bệnh hay quên bỗng nhiên phát tác, cô ta mắng to:
Tên hòa thượng giả bị trời phạt kia, dám ép bà đây phải bứt hàng trăm cái lông đuôi mới có thể thoát thân. Ngươi cứ chờ đó, bà đây sẽ kêu một nhóm người tới, kiểu gì cũng phải đập phá hang ổ của ngươi, rồi rút gân lột da, bầm thây ngươi thành ngàn đoạn!
Tạ Hoài Viễn sống ở nhà họ Tạ ở khu vực phía Tây Nam. Cho dù anh ta không có tâm xen vào việc quân thì cũng không thể để uổng phí bản lĩnh vẫn luôn được trau dồi kia.
Ngay từ lúc Đồ Cửu bắt đầu mắng, cảm giác say của Tạ Hoài Viễn cũng đã tỉnh hơn nửa. Khi vừa nghe tới bốn chữ
gọi một nhóm người
, anh ta còn tưởng là du thuyền gặp phải cướp, lập tức tỉnh rượu, giả bộ ngủ để nghe ngóng động tĩnh. Nhưng sau đó anh ta lại không nghe được bất kỳ tiếng bước chân nào, sắc mặt chợt thay đổi. Anh ta tiện tay lấy cái lọ gốm để ở đầu giường, nhảy một bước xa tới bên cạnh tủ quần áo, nhanh như chớp lấy khí thế mở cửa tủ treo quần áo, cầm lọ gốm trong tay ném về phía người đang ở trong tủ quần áo.
Nếu là bình thường, cho dù Đồ Cửu không sử dụng pháp lực đạo hạnh, thì Tạ Hoài Viễn cũng chưa chắc đã là đối thủ của cô ta. Nhưng bây giờ là tình huống đặc biệt, Đồ Cửu đã bị thương, lại sợ trong lúc đánh nhau tạo thành âm thanh quá lớn khiến người khác chú ý, nên cô ta chỉ có thể bó tay bó chân đánh nhau với Tạ Hoài Viễn. Ai ngờ được, Tạ Hoài Viễn này chơi chiêu đá vào háng cô!
Ai nói chỉ có đàn ông mới sợ chiêu đá vào háng chứ? Phụ nữ cũng rất sợ đó!
Đồ Cửu hoàn toàn không ngờ Tạ Hoài Viễn lại cảnh giác như vậy, vừa định lên tiếng giải thích thì đã thấy một cái ca tráng men bay vù vù về phía đầu mình.
Tạ Hoài Viễn vốn có xuất thân là lính chiến trong quân khu nên thể trạng tốt hơn người bình thường rất nhiều. Tuy đạo hạnh của Đồ Cửu không thấp nhưng cô ta cũng không phải người bụng dạ nham hiểm, không thể dùng thủ đoạn gay gắt đối phó với Tạ Hoài Viễn. Cô ta sợ không cẩn thận có thể khiến Tạ Hoài Viễn bị đánh tới tàn phế nên chỉ có thể dựa vào sự mạnh mẽ thô bạo của mình để đánh nhau với Tạ Hoài Viễn.
Dã Phật đã dọn sẵn trận địa đón địch, chuỗi ngọc xá lợi trong 3tay bị hắn múa kêu vù vù. Hắn dùng hết đạo hạnh toàn thân tập kích Đồ Cửu, công phu ngoài miệng cũng không tha:
Nhóc Quạ lửa, một khi ngươi đ9ã ngu dốt không biết điều như vậy thì không còn gì để thương lượng nữa rồi!
Trong nháy mắt, cát bay mù mịt.
Dã Phật đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng xoay người nhìn sang phía bích họa. Thấy bích họa hoàn hảo không hư hỏng gì, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Đột nhiên, bích họa kia giống như bị ai đó triệu hồi, hóa thành một luồng sáng đen, bay thẳng lên trời!
Thấy vậy Dã Phật mới nhận ra, tấm bích họa kia không phải của hắn ta? Đó rõ ràng là vật mà Đồ Cửu đã dùng thủ thuật che mắt để tạo ra, sau khi thừa dịp loạn đánh cắp bích họa.
Đồ Cửu, tuyệt kỹ thành danh này của cô rất vẻ vang đấy!
Dã Phật không cam lòng, gầm lên đầy giận dữ chấn động núi rừng, hù dọa từng đàn chim bay tan tác.
Bởi vì tức giận quá mức, trong nhất thời Đồ Cửu không nhịn được nên mắng ra tiếng. Khi nghe thấy tiếng hít thở bên ngoài tủ quần áo im bặt, cô ta muốn che miệng lại nhưng đã không kịp.
Tạ Hoài Viễn cùng một vài vị giáo sư và sinh viên Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng đi du lịch, chủ yếu là đi ngắm cảnh sắc mà năm xưa thi tiên đã ghé qua. Trước đó mọi người cùng nhau chơi đùa say sưa, uống một chút rượu rồi sau đó mỗi người đều trở về khoang du thuyền để ngủ.
Đồ Cửu cái khó ló cái khôn, gót chân dùng sức mạnh mẽ nhảy bật lên, chân kẹp trên lưng Tạ Hoài Viễn, lật tay lấy một con dao con, không chút do dự hướng về phía cổ Tạ Hoài Viễn.
Tạ Hoài Viễn nổ đom đóm mắt, đầu óc mông lung,
vũ khí
trong tay - chiếc bình gốm rơi xuống đất, đồng thời sức nặng của Đồ Cửu bất thình lình đè tới trên người anh ta, khiến anh ta mất cân bằng rồi ngã sấp mặt về phía trước. Trong khi đó Đồ Cửu may mắn đảm nhiệm vai trò là đệm thịt dưới người Tạ Hoài Viễn.
Cửa khoang thuyền bị mở ra, thầy giáo nam đi cùng Tạ Hoài Viễn tên là Sở Trí đẩy cửa ra đi vào. Bởi vì ngược sáng cho nên anh ta vẫn chưa thấy rõ tình huống trong khoang thuyền, cộng thêm cảm giác say còn chưa hoàn toàn biến mất nên mơ mơ màng màng hỏi:
Giáo sư Tạ, thầy làm gì bên này thế? Âm thanh đùng đùng khiến tôi ở bên cạnh cũng có thể nghe thấy! Chẳng lẽ thầy định phá hủy con thuyền này, kéo cả người lẫn thuyền xuống nước sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.