Chương 317: Chuyện trăng hoa của giáo sư tạ
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1437 chữ
- 2022-02-04 03:41:04
Cứ coi như tôi chưa từng qua đây!
Hôm nay tôi không nhìn thấy gì cả!
Tạ Hoài Viễn từng nghiêm túc tự hỏi, tên Sở Trí này đi khắp nơi dồn ép người khác rốt cuộc là vì cái gì?
Chỉ tiếc người với người không cùng suy nghĩ, Tạ Hoài Viễn nghĩ tới vỡ đầu cũng không tìm ra động cơ để Sở Trí làm như vậy, chỉ có thể chụp cho Sở Trí một cái mũ
thích xem náo nhiệt không sợ phiền phức
, sau đó đối với Sở Trí là luôn giữ khoảng cách kính mà không gần.
Còn giáo viên nữ kia cũng chẳng khá khẩm hơn, khi trở về đã bị chồng đánh cho một trận dữ dội rồi tha tới Cục Dân chính ly hôn, một xu cũng không nhận được mà còn bị đuổi ra khỏi nhà.
Không còn chỗ nào có thể đi, giáo viên nữ kia chỉ có thể tìm tới lãnh đạo khoa An toàn, một lòng chăm sóc ông ta, không tới vài ngày đã lấy được một phần tư gia sản còn sót lại. Sau đó cô ta vui vẻ đồng ý kết hôn cùng ông ta.
Sở Trí vốn nổi danh miệng rộng tại Đại học Khoa học kỹ thuật Quốc 3phòng đó. Trước đó có một vị lãnh đạo khoa An toàn mắt đi mày lại với giáo viên nữ ở chỗ làm việc, thật ra vẫn chưa có bất9 kỳ tiến triển gì nhưng đã bị Sở Trí tung tin cho tất cả mọi người đều biết, cuối cùng truyền tới tai phu nhân của vị lãnh6 đạo kia.
Phu nhân vị lãnh đạo kia cũng là một người bình tĩnh. Sau khi bà ấy nghe được tin tức đầu tiên là hung h5ăng trách mắng Sở Trí, sau đó yên tĩnh đợi thời cơ, chỉ hành động một lần đã bắt gian được chồng của bà với vị giáo viên nữ kia trong khách sạn nhỏ, mới cởi một nửa quần áo. Tiếp theo bà dứt khoát ly hôn, nhân tiện mang theo ba phần tư gia sản của chồng bà, quay lại tìm Sở Trí để cảm ơn.
Sở Trí nghĩ như thế nào, Tạ Hoài Viễn hoàn toàn không đoán được. Anh ta chỉ biết giờ phút này đầu óc mình đã trở nên trống rỗng, phỏng chừng cứ theo cái đà này thì rất nhanh, ngay cả họ mình là gì anh ta cũng sẽ quên mất.
Đồ Cửu vốn là một yêu tinh tu luyện nhiều năm, mỹ nhân đã gặp nhiều không kể xiết. Lúc trước vì để hóa hình người, cô ta cố ý tìm mấy ngàn bức họa mỹ nhân xinh đẹp về để tham khảo, cuối cùng mới định cho mình tướng mạo như bây giờ.
Không ngờ tới hôm nay... Tạ Hoài Viễn có thể tưởng tượng không qua bao lâu nữa, chuyện xảy ra với anh ta ngày hôm nay sẽ bị gắn mác bê bối tình ái, sau đó bị Sở Trí không cẩn thận tiết lộ cho tất cả người quen bên ngoài.
Tạ Hoài Viễn vô cùng đau đầu.
Người tên Sở Trí này được xưng là Tiểu Linh Thông (1) của đại học Khoa học kỹ thuật Quốc phòng. Năng lực nghiên cứu khoa học học thuật của hắn bình thường thôi, nhưng năng lực hỏi thăm tin tức lại là lợi hại nhất. Hắn nhanh chóng biết được chuyện mây gió của vị giáo sư nữ kia, lại không quên tới bên cạnh vị lãnh đạo kia thân thiết an ủi một phen, nhân tiện
không cẩn thận
nói lỡ miệng, khiến vị lãnh đạo khoa An toàn kia tức giận tới mức ba ngày sau buông tay nhân gian, rưng rưng đi xuống hoàng tuyền.
(1) Linh thông: hoạt bát, thạo tin (tin tức)
Nhưng cuộc sống chính là như vậy, có vài người rõ ràng bạn rất căm ghét nhưng lại không thể không trưng khuôn mặt tươi cười chào đón.
Tạ Hoài Viễn định đứng lên nhưng không ngờ hai chân Đồ Cửu vẫn đang kẹp trên lưng mình. Chẳng những anh ta không thể thuận lợi đứng dậy mà suýt chút nữa còn bị hai chân Đồ Cửu chặt gãy lung. Lúc này khoảng cách giữa hai người càng trở nên gần hơn, dường như còn có thể nghe được tiếng tim đập của đối phương.
Thời khắc mấu chốt, vẫn là Đồ Cửu giải vây giúp Tạ Hoài Viễn.
Đồ Cửu nổi giận đùng đùng ngẩng đầu lên, tầm mắt nhìn qua bả vai Tạ Hoài Viễn, nghiêm túc nhắc nhở Sở Trí:
Tốt nhất anh đừng có nói gì cả. Nếu để tôi biết có bất cứ tin đồn thất thiệt nào phát tán từ cái miệng của anh thì anh cẩn thận nửa đêm tỉnh ngủ đã bị cắt lưỡi rồi đấy!
Lưỡi Sở Trí tê tái, vội vàng đồng ý.
Sau khi trở lại phòng của mình một lúc Sở Trí mới phục hồi tinh thần, trong lòng anh ta vẫn còn sợ hãi, hai tay đè lên lồng ngực mình, cảm thán thốt lên:
Giáo sư Tạ nhìn hào hoa phong nhã, tại sao lại ở cùng một người phụ nữ hung hãn như vậy chứ? Thế này về sau chẳng phải sẽ bị vợ quản chặt sao? Nhưng mà dáng người của cô gái hung hãn kia thật sự rất đẹp...
Tôi chắc chắn sẽ không nói lung t8ung với bên ngoài!
Tạ Hoài Viễn:
...
Vị lãnh đạo khoa An toàn kia hận không thể ăn tươi nuốt sống Sở Trí, nhưng ông ta đã bị cách chức điều tra, bản thân còn khó bảo toàn. Ông ta cố tình tìm mấy ông bạn già giúp đỡ chạy chọt nhưng không ngờ lòng người dễ thay đổi, những người đã từng nhận ân tình của ông ta mấy năm nay ai nấy đều lẩn nhanh hơn chạch, khiến cho ông ta cảm nhận đầy đủ sự bi thương kiểu
người đi trà lạnh
.
Lãnh đạo khoa An toàn lập tức bực bội đến trúng gió, méo miệng lác mắt, ngay cả đi lại cũng không ổn, cuối cùng vẫn là nhờ mấy sinh viên của ông ta xúm vào đưa tới bệnh viện.
Mẹ nó, đàn ông đều là đám chân giò heo thấy sắc là nảy lòng tham!
Tuy Đồ Cửu tu hành thời gian dài, tưởng như kinh nghiệm gió hoa phong phú, nhưng thật ra cô ta lại chẳng có kinh nghiệm gì.
Kẻ đã có chồng còn ăn vụng thì liệu có thể là người tốt đẹp gì chứ?
Trước mặt vừa mới đăng ký kết hôn, sau lưng cô ta lại dùng một giá tiền cực thấp để thuê cho vị lãnh đạo kia một bà vú từ nông thôn. Tiếp đó cô ta cầm tiền của vị lãnh đạo này đi ăn chơi đàng điếm, tìm kiếm mấy cậu trai bao khỏe mạnh cường tráng, cắm cho vị lãnh đạo kia không dưới mười cặp sừng.
Mặc dù tình huống giờ phút này khá đặc biệt nhưng phản ứng bên trong của Tạ Hoài Viễn vẫn rất chân thật.
Đồ Cửu cũng bị vật gì đó khác thường đột nhiên chạm vào bụng mình nên bỗng nhiên hoảng sợ!
Đồ Cửu hóa thành hình người rất đẹp, khác với loại đẹp đoan trang trong trẻo lại lạnh lùng như Tô Hòa, cô ta mang vẻ đẹp yêu kiều, đẹp đến hớp hồn đoạt phách.
Tạ Hoài Viễn vốn là một người đàn ông bình thường, bây giờ lại tiếp xúc gần gũi với một người con gái đẹp đến như vậy, còn có thể nghe rõ ràng tiếng tim đập của cô ta, cảm nhận nhịp thở đều đều của cô ta trên cổ mình, sao anh ta có thể không rung động chứ?
Trước kia vì để tu thành hình người, tăng cường đạo hạnh, cô ta một lòng một dạ tập trung tu luyện, ngay cả một con quạ lửa đực cũng không tìm. Sau khi thật vất vả tu thành hình người, vì có thể
hợp pháp hóa
tiến vào nơi phồn hoa của nhân loại, cô ta lại chủ động chạy tới Ban điều tra tình hình đặc biệt để dốc sức công hiến... Nói tiếp thật sự thì đúng là nước mắt chua xót, từ sau khi cô ta gia nhập Ban điều tra tình hình đặc biệt, cả ngày đều bận rộn với đủ loại nhiệm vụ, còn mệt hơn cả một lòng tu luyện lúc trước thì làm sao còn có tâm tư yêu đương?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.