Chương 347: Oán giận người nhà!


Lúc Tô Thu Cúc gọi điện thoại đến tứ hợp viện, Tô Hòa sau một ngày bận rộn đang ở đó ăn cơm chùa.

Điện thoại thời này vẫ8n chưa có chức năng chống nghe trộm, chỉ cần người bên cạnh không cách quá xa sẽ nghe được trong điện thoại đang nói gì, hơn nữ3a nơi ăn uống trong tứ hợp viện lại là chiếc bàn cánh tiên kế bên điện thoại.
Trong tứ hợp viện, Tô Hòa nhìn dây điện thoại mới vừa rút ra trong tay, ném nó sang bên cạnh, vui vẻ nhấp một ngụm canh. Thấy mọi người đều không ăn cơm, cô ngẩng đầu buồn bực hỏi:
Sao mọi người còn chưa ăn cơm, ăn nhanh đi, canh nguội rồi kìa!

Lúc này mọi người đang sững sờ mới sực tỉnh.
Tô Hòa đã ăn no, cô buông chén đũa, nói:
Không phải phải phiền phức vậy đâu, thường xuyên rút dây điện thoại cũng không tốt, con gọi điện thoại cho Trung tâm Giám sát xử lý là được.

Sau khi nói xong, Tô Hòa bước về phía điện thoại, cắm dây điện thoại vào, bấm một dãy số quen thuộc.
Gọi liên tục ba lần, Tô Thu Cúc vẫn chưa thể liên lạc được với dãy số quen thuộc kia, cô ta chỉ có thể bực tức giẫm hết chân này đến chân kia, tuyệt vọng trở về nhà.

Tô Kiến Quốc vừa nhấc điện thoại là nghe 9em gái mình khóc lóc kể lể, đầu óc ông bị tiếng khóc làm cho bối rối như một đống bột nhão. Ông phải dịu dàng dỗ dành một hồi l6âu, cuối cùng Tô Thu Cúc ở đầu bên kia mới chịu thút tha thút thít nói ra mục đích của mình.

Anh, anh bảo con gái anh 5tìm cho em một cậu sinh viên đi! Em nghe nói nó giới thiệu cho con gái bác nó một người bạn trai là sinh viên Thanh Đại, chắc chắn cũng có thể giới thiệu cho em!

Tô Thu Cúc cầm điện thoại hít thở lấy lại bình tĩnh, đang chuẩn bị phản kích thì nghe tiếng điện thoại cúp máy, cơn tức không biết phải xả đi đâu, mặt cô ta suýt chút nữa đã biến thành mặt cá nóc.
Tô Thu Cúc không cam lòng. Sau khi cân bằng lại tâm trạng xong, cô ta lập tức gọi lại ngay, kết quả chỉ nghe được những tiếng
tút tút
ngắn ngủi.
Nhưng Tô Thu Cúc là người như thế nào?
Vài năm trước bởi vì Lý Thục Phân không sinh được con trai nên cuộc sống ở nhà họ Tô cực kỳ khó khăn, bị bà cụ Tô hành hạ mỉa mai cả ngày, Tô Thu Cúc lại hay đi theo bà cụ Tô cậy thế lên mặt, Tô Hòa nhỏ tuổi hơn cô ta bị cô ta sai bảo như người giúp việc, cô ta đã quen với hình ảnh Lý Thục Phân khúm núm như chim cút trước mặt cô ta, sao lại có thể chấp nhận những lời mắng chửi của Lý Thục Phân?
Tô Kiến Quốc và Lý Thục Phân không thấy rõ Tô Hòa bấm số gì, chỉ nghe Tô Hòa nói:
Phiền anh hỗ trợ xử lý giúp tôi, nếu sau này số máy vừa gọi vào số điện thoại này lại gọi nữa, hãy chuyển hết sang điện thoại của tôi bên khu nhà ở của cán bộ viên chức Thanh Đại.

Tô Hòa biết đường dây điện thoại thuộc loại đường dây đặc biệt, mỗi khi nghe điện thoại đều có thể bị người khác nghe lén. Vì vậy để nhân viên Trung tâm Giám sát không có thời gian rảnh để làm chuyện dư thừa, cô sẽ tìm ít việc cho họ làm.
Sinh viên nhà ai kiếp trước không chịu thắp nhang, tổ tiên làm nhiều chuyện xấu xa hoặc xui tám kiếp mới đi thích một người vừa không có nhan sắc, vừa không có vóc dáng, lại không có tài năng gì như Tô Thu Cúc.
Cô ta nghĩ sinh viên đại học ngốc hết rồi à?
Tô Kiến Quốc nhìn Lý Thục Phân đang ngồi bên cạnh mình, giờ phút này toàn thân bà đang đùng đùng sát khí. Tô Kiến Quốc biết bây giờ bà đang hoàn toàn mất lý trí nên cũng thông minh chọn cách im lặng.
Tuy Lý Thục Phân ăn nói rất khó nghe nhưng cũng không phải không hợp lý. Bản thân Tô Kiến Quốc cũng đang nghi ngờ có phải đầu óc Tô Thu Cúc bị lừa đá rồi hay không, thử nghĩ xem một người chưa học hết cấp hai lại muốn kết hôn với sinh viên đại học?
Bà cụ Lý và Miêu Xảo Trân nhìn nhau, bà cụ lặng lẽ lắc đầu ý bảo Miêu Xảo Trân đừng nói gì, dù sao nguyên nhân Tô Thu Cúc gọi điện thoại cho Tô Kiến Quốc cũng là vì cuộc hôn nhân của Lý Kiều Kiều và Lý Thư Trạch.
Lý Vệ Quân và Lý Kiến Thiết vùi đầu ăn cơm, hai người đều ăn ý chọn cách im lặng, không phát biểu bất kỳ ý kiến gì.
Tô Kiến Quốc sững sờ trước câu nói của em mình, tay run run, ống nghe điện thoại rơi xuống bàn, cũng may không rơi vào bát canh nóng hổi kia.
Tô Kiến Quốc chưa kịp mở miệng phản bác, Lý Thục Phân đã cầm ống nghe điện thoại lên bắt đầu chửi bới.

Tô Thu Cúc, cô không biết tự nhìn lại bản thân mình hả? Nhìn cô như đầu trâu mặt ngựa, môi thì dày phát ghê, mặt vuông như tấm gạch, ăn học được mấy năm mà đòi kết hôn với sinh viên, giữa ban ngày ban mặt sao mơ mộng vậy!

Tô Thu Cúc ở đầu bên kia điện thoại đang hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Tô Kiến Quốc, không ngờ chưa kịp nghe Tô Kiến Quốc trả lời đã bị Lý Thục Phân mắng chửi.
Lý Thục Phân bực tức đang chờ ai đó đụng vào nòng súng để mình có nơi để xả nhưng không ngờ bàn ăn lại im ắng, không ai nói chuyện làm bà rất buồn bực, một bụng lửa chỉ có thể hóa thành một câu đầy sát khí:
Hôm nay tôi học được một chiêu...

Trong nháy mắt, mọi người đang giả câm giả điếc ăn cơm vội vã ngẩng đầu lên ngay thì nhìn thấy Lý Thục Phân cười gằn nói:
Chiêu rút dây điện thoại của con bé Hòa rất hay, sau này nếu họ còn gọi điện thoại đến, gọi một lần tôi rút một lần, để họ không xả được dù là nửa cái rắm!

Tất nhiên nhân viên trong Trung tâm Giám sát biết Tô Hòa là ai, cũng thừa biết chồng cô là ai nên không nói nhiều lời mà đồng ý ngay, chưa đến mười giây đã xử lý xong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.