Chương 348: Nỗi bất an của người nhà họ chu
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1247 chữ
- 2022-02-04 03:42:09
Với khả năng hiện tại của Tô Hòa, muốn làm gì người nhà họ Tô cũng đâu cần phải phí sức? Chỉ một câu thôi cũng đủ làm người nhà họ Tô ở huyện8 Tế Nguyên rơi xuống hố bùn, cả đời cũng không đứng lên được.
…
Chẳng phải Đại học Long Thành chúng ta có một vị chuyên gia hàng đầu trong nước sao? Bây giờ cô ấy là trưởng khoa Y Thanh Đại, hai người có thể đến Thanh Đại tìm cô ấy xem thử, cô ấy có thể đánh bại được dịch Parshall nên tôi nghĩ sẽ có cách chữa bệnh của hai ông bà. Tôi cho hai người số điện thoại của con gái tôi, năm nay nó vừa được Thanh Đại mời về, quan hệ của nó và con bé Hòa cũng không tệ, tôi sẽ bảo con gái tôi đưa ông gặp đến gặp bé Hòa, chắc hẳn con bé Hòa sẽ kê đơn cho ông bà.
Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai khó xử, ấp ủng một lúc lâu mới nói sự thật:
Lúc trước chúng tôi cũng từng nghĩ đến biện pháp này, nhưng mà có một chuyện Giáo sư Trương vẫn chưa biết, đó là lúc trước con bé kia và thằng nhóc nhà tôi đã từng quen nhau một khoảng thời gian, sau khi con trai tôi về Đại học Long Thành, cảm thấy con bé kia không xứng với nó nên làm loạn đòi chia tay người ta, vừa mới chớp mắt đã có người mới. Ông nói xem vợ chồng già chúng tôi nào có mặt mũi đến tìm người ta xin chữa bệnh đây?
Ở một nơi khác, người nhà họ Chu ở Đại học Long Thành thuộc 3tỉnh X cũng rất kích động, nhà họ Chu này là gia đình của đối tượng đầu tiên của Tô Hòa - Chu Khánh Hoa.
Cha mẹ của Chu Khánh Hoa đề9u giảng dạy tại Đại học Long Thành, cha anh ta là giáo sư khoa Thương mại còn mẹ anh ta là phó giáo sư khoa Ngoại ngữ của Đại học Long Thành6. Những năm đầu trong cuộc Đại Cách mạng, cha Chu và mẹ Chu chịu rất nhiều áp lực, suýt chút đã chết ở đồn điền. Bọn họ chịu cực khổ mười nă5m, vất vả lắm mới chờ đến lúc đất nước lập lại trật tự, được trở về Đại học Long Thành nhưng lúc này, sức khỏe cặp vợ chồng già đã bị bào mòn hết phân nửa. Cũng may Chu Khánh Hoa không chịu thua kém, thi đậu vào trường Đại học Long Thành, đây cũng xem như đã hoàn thành tâm nguyện của hai vợ chồng già.
Đúng là trước kia Trương Khánh Dân có nghe loáng thoáng chuyện Tô Hòa chia tay, nhưng mà từ trước đến nay ông ấy đều không thèm đoái hoài đến những tin đồn như thế nên không quan tâm, ai ngờ hôm nay nghe được điều này từ miệng của Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai, ông ấy tròn mắt, thốt lên hỏi:
Cái gì? Sao con trai ông bà lại bản lĩnh như vậy? Ông bà đã từng hỏi con trai mình có hối hận hay không chưa? Người ta đã là giáo sư chính thức của Thanh Đại và Đại học Thủ đô mà con trai ông bà vẫn là một sinh viên. Với quan hệ giữa cậu ta và con bé Hòa, sau này tốt nghiệp đơn vị nào dám thuê cậu ta nữa?
Trương Khánh Dân nói chuyện người khác nên không thấy đau lòng, cực kỳ mỉa mai, câu nào cũng đâm thẳng vào điểm yếu của Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai.
Phổi của Chu Lợi Dân có vấn đề nghiêm trọng, đi vài bước là thở hổn hển, dù bị cảm lạnh hay sặc khói thuốc đều sẽ ho một lúc, một năm bốn mùa chỉ có mùa hè là đỡ hơn một chút, những lúc còn lại đều phải ngâm mình trong ấm sắc thuốc mới có thể miễn cưỡng giữ được mạng sống.
Tôn Ái Mai không có vấn đề gì lớn, có điều những năm đầu xuống đồn điền bị nhiễm lạnh. Khi trời âm u, cả người sẽ đau nhức, các khớp tay bị biến dạng, chỉ cần chạm sẽ vào nước lạnh sẽ bị rút gân nhưng lại không thể không làm việc nhà.
Tuy nhiên bản thân Trương Khánh Dân cũng rất bất lực về tình trạng sức khỏe của Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai. Ông ấy vừa bắt mạch đã biết mình không thể chữa căn bệnh nghiêm trọng phức tạp như vậy, chỉ có thể cắn răng kê vài đơn thuốc trước tiên bồi bổ lại những phần đã hao tổn quá mức trong cơ thể Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai, sau đó đề nghị hai người họ hãy đến Thanh Đại ở thủ đô tìm Tô Hòa chữa bệnh.
Trương Khánh Dư nói với Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai:
Hai người mắc phải di chứng nghiêm trọng mà các bác sĩ bình thường không thể kể đơn được, nếu có người chữa được vấn đề của hai ông bà, tôi nghĩ chỉ có thể là những chuyên gia đứng đầu trong ngành y học cả nước.
Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai nghĩ thế này, lúc trước khi chuyên gia Tô Hòa tốt nghiệp trường Đại học Long Thành luôn làm việc tại Phòng khám Khánh Dân, Tô Hòa có thể đứng trên đỉnh cao, trở thành chuyên gia hàng đầu trong nước có lẽ vì bản thân cô cố gắng nhưng chắc chắn cũng là nhờ Phòng khám Khánh Dân.
Hơn nữa, Trương Khánh Dân và Tô Hòa cũng được xem như quan hệ nửa thầy trò, Trương Khánh Dân vẫn là giáo sư khoa Y của Đại học Long Thành, chắc chắn y thuật sẽ không kém nên nhà họ Chu căn cứ theo
nguyên tắc tiết kiệm tiền
và
nguyên tắc gần
, quyết định chọn Phòng khám Khánh Dân.
Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai đã lăn lộn trong xã hội hơn nửa đời người, sao có thể không biết những chuyện này?
Từ lâu họ đã hiểu đạo lý giậu đổ bìm leo, cũng đã nếm nhân tình ấm lạnh, chỉ là lúc trước họ không muốn nhìn thẳng vào vấn đề này, bây giờ bị Trương Khánh Dân thẳng tay chỉ ra, cuối cùng hai người cũng không thể tự lừa dối mình được nữa.
Chu Khánh Hoa nhìn cha mẹ mình bị bệnh tật quấn lấy, tìm bác sĩ khắp nơi nhưng cho dù anh ta có đào hết của cải vốn đã không được bao nhiêu cũng không thể chữa khỏi căn bệnh của Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai.
So với giá cả thuốc Tây làm người ta phải chùn bước, Chu Khánh Hoa chỉ có thể chọn thuốc Đông y giá cả rẻ hơn một chút, mà Chu Lợi Dân và Tôn Ái Mai không muốn trì hoãn việc học của Chu Khánh Hoa nên chọn phòng khám do Trương Khánh Dân mở.
Theo nếp sống xã hội ngày nay, cho dù chính Tô Hòa không muốn điều tra những gì đã xảy ra thì vẫn có rất nhiều người sẵn sàng thay cô, đạp thấp nâng cao cũng là chuyện thường thấy mà thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.