Chương 396: Đại gia ngầm của giới bất động sản


Tiễn Vương Minh Hà xong, Tô Hòa bước đến trước vali, mở vali da ra. Cô nhìn chồng tiền đầy ắp, nói một cách thỏa mãn:
Ái chà, con ơi, mẹ có tiền mu8a sữa bột cho các con rồi này!


Tần Nguyên vừa mới rửa chén xong nghe Tô Hòa nói câu này thì bĩu môi:
Em không cần lo lắng tiền mua sữa bộ3t đâu, để anh lo là được, chẳng lẽ em nghĩ anh nghèo à?


Được Tần Nguyên nhắc nhở, Tô Hòa mới nhớ đến Tần Nguyên chính là đại gia ngầm của 9giới bất động sản, vì để tiện cho việc đi công tác nên hầu như ở mỗi thành phố anh đều sẽ mua một nhà, người như vậy làm sao có thể thiếu tiền mua 6sữa bột?
Có vẻ như cảm thấy nói như vậy chưa đủ trọng lượng, Tần Nguyên lại bổ sung thêm một câu:
Một ông già.

Tô Hòa không hiểu gì cả. Cô nhận lấy ống nghe, buồn bực nói:
Alo
. Giọng nói của Trưởng khoa Tùy khoa Kiến trúc vang lên theo đường dây điện thoại:
Giáo sư Tô, cô đúng là không có lòng gì cả, nếu không phải sinh viên của cô đến tìm sinh viên khoa chúng tôi thiết kế đồ thì tôi cũng không biết cô đã về thủ đô rồi đấy! Cô ném hết tất cả những chuyện về thiết kế và quy hoạch thành phố Tương Lai cho chúng tôi, còn mình thì phủi tay làm bà chủ hả?

Trưởng khoa Tùy hối thúc Tô Hòa:
Cô nhanh chóng đến khoa Kiến trúc một chuyến đi, bên này đã có rất nhiều bản thiết kế rồi, bản vẽ thiết kế của Đại học Kim Lăng, Đại học Tế Đồng Ma Đô và Đại học Túc Châu đều không tệ, chúng tôi đang lưỡng lự, cô đến đây chọn đi, chỉ cần hôm nay quyết định được bản vẽ thì ngày mai bên công trường sẽ thăm dò địa hình rồi khởi công, thời gian không đợi ai đâu!

Thấy Tô Hòa mặc áo khoác, định thay giày, Tần Nguyên nói một cách nghiêm túc:
Tô Hòa, anh là người đàn ông của em, không phải con trai của em, em có thể đừng nói chữ
ngoan
với anh không?

Tô Hòa chớp chớp mắt, biết lắng nghe:
Có thể chứ, Tần Nguyên, nghe lời!

Tần Nguyên:
...

Nhưng nếu là Tần Nguyên đưa cho hai người thì cặp vợ chồng già này sẽ thoải mái hơn nhiều, cũng thân thiết với Tần Nguyên hơn, cảm thấy người con rể này không tệ.

Hai chúng ta đi chung đi, lâu rồi em cũng chưa sang thăm bố mẹ mà đúng không?
Tần Nguyên đề nghị, lúc anh nói chuyện, đôi mày không thể che giấu được niềm vui.
Tiện thể nói bố mẹ biết tin em mang thai rồi.

Tô Hòa vừa chuẩn bị nói
được
thì chuông điện thoại đã reo, Tần Nguyên đứng kế bên điện thoại, tiện tay nhấc máy, sau khi nghe được hai câu, ánh mắt của anh bỗng trở nên oán hận giận dỗi, vừa đưa điện thoại cho Tô Hòa vừa nói:
Tìm em đó, một người đàn ông.

Nhưng từ trước đến nay Tô Hòa là người bướng bỉnh mạnh miệng, cô mở phong bì Vương Minh Hà đưa ra, nhìn lướt qua rồi nói với Tần N5guyên:
Chốc nữa anh đưa số tiền này sang cho bố mẹ em đi, để họ sống ở thủ đô không cần phải tiết kiệm, xài hết rồi thì mình lại đưa cho bố mẹ.

Tần Nguyên nhìn Tô Hòa, thấy cô nháy mắt với mình thì lập tức hiểu dụng ý của cô, lòng cảm thấy yên tâm thoải mái.
Cùng là đưa tiền cho Tô Kiến Quốc và Lý Thục Phân, nếu là Tô Hòa đưa thì Lý Thục Phân và Tô Kiến Quốc sẽ vui nhưng vẫn không thể không lo lắng, sợ sau khi Tần Nguyên biết sẽ không thích, dù sao đây cũng là con gái tiếp tế cho nhà mẹ đẻ!
Sau khi ngắt máy, Tô Hòa nhún vai nói với Tần Nguyên:
Em phải đến khoa Kiến trúc rồi, cần nhanh chóng quyết định bản vẽ thành phố Tương Lai, bên công trường đang đợi khởi công đó! Anh đến nói với ba mẹ một tiếng để mấy ngày nay bố mẹ nấu cơm cho anh. Nếu bên thành phố Tương Lai khởi công, có lẽ ban ngày em phải đến công trường thường xuyên, không có nhiều cơ hội ăn cơm nhà.

Sau khi nói xong, Tô Hòa vỗ vai Tần Nguyên, chân thành nói một từ:
Ngoan...

Tần Nguyên:
...

Có lẽ anh cần xác định lại vai trò và địa vị của mình trong gia đình này.

...

Trong phòng họp khoa Kiến trúc Thanh Đại, giáo sư khoa Kiến trúc Thanh Đại và Đại học Thủ đô đều có mặt, mỗi người trong số họ đều là người có địa vị có thẩm quyền trong ngành kiến trúc, được Trưởng khoa Tùy mới đến mời chịu trách nhiệm xem xét các bản thiết kế của Đại hội Kiến trúc lần thứ I.

Có người giỏi về thiết kế kết cấu, có người giỏi về thiết kế ngoại cảnh, có người thì giỏi về kiểm nghiệm cơ học... Mỗi người đều được phân công rõ ràng, thoáng chốc đã duyệt xong bản thảo thiết kế lần thứ nhất của các trường đại học cao đẳng. Những bản có vấn đề đã được trả về, những bản được giữ lại thì vào khâu
xét duyệt chéo
, các giáo sư khác nhau sẽ xét duyệt lại một lần nữa, cuối cùng khi tất cả các giáo sư đều ký tên đã duyệt thì bản thảo này mới được bước vào khâu
dự phòng
.

Đông đảo các giáo sư thức khuya dậy sớm suốt mấy ngày, cuối cùng cũng chọn ra được khoảng mười bản thảo cảm thấy hài lòng, chỉ chờ nhà thiết kế chính đồng ý thì họ sẽ chuyển giao bản thảo thiết kế cho khoa Kiến trúc Thanh Đại, để người của khoa Kiến trúc tự giám sát quá trình thi công.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.